Truyền tống! Truyền tống!
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Tất nhiên là đám khách ở đó lập tức phát ra những tiếng kêu hoảng sợ. Mãi cho đến khi âm thanh kia biến mất...
Cùng lúc đó, toàn bộ đế đô cũng chấn động theo.
Lúc này đây, chấn động còn khủng khiếp hơn so với lần Vu Nhai dẫn động làm chấn động Huyền Binh Đế Đô. Phải biết rằng, mặc dù chỉ là qua hơn nửa năm, nhưng Vu Nhai đối với cảm ngộ địa thế đã nhảy vọt qua một cấp lớn. Ngay cả nơi khởi nguồn Nguyên Giới hắn cũng có thể dẫn động.
Ầm...
Lại là một trận khí tức khủng khiếp về phía trong đại điện ép qua. Gần như là trong nháy mắt, ngay sau khi động đất xuất hiện, Vu Nhai liền cảm ứng được khí tức Thần Hoàng trước tiên. Hiện tại hắn thật sự phải đối mặt với Thần Hoàng. Hắn không còn phải phô trương thanh thế như đối với Thần Vũ Thần Hoàng nửa năm trước, mà muốn cùng Thần Hoàng đánh cược. Hắn còn phải tranh thủ thời gian cho Thủy Tinh và Tiểu Hắc.
- Chít, động thủ...
Cùng lúc đó, Tiểu Hắc và Thủy Tinh cảm nhận được động đất, trong nháy mắt không chút do dự, quên đi lo lắng cho Vu Nhai, lao vào vị trí đang giam giữ Đan Đạo Hùng trong ngục giam. Tiểu Hắc trực tiếp cắt không gian mang theo Thủy Tinh xông vào. Sau đó, ngay lúc Đan Đạo Hùng ngẩng đầu sững sờ, Thủy Tinh liền kéo hắn qua. Tiểu Hắc lại làm mọi điều cần thiết. Không gian bị nghiền nát, hai người một thú lại vọt vào.
- Sao? Đáng chết...
Áp lực Thần Hoàng khủng khiếp kia gần như chớp mắt sẽ ép đến trên người Vu Nhai, nhưng sau đó một khắc áp lực này lại phát ra chấn động. Thần Hoàng trong bóng tối đột nhiên phát hiện ra điều gì. Hắn gầm lên một tiếng đầy giận dữ. Áp lực lại điên cuồng cuốn về phía ngục giam...
- Nếu đã tới, còn muốn đi đâu nữa?
Vu Nhai đột nhiên cao giọng quát. Thật không nghĩ tới ý thức Thần Hoàng bị mình thu hút qua, lại còn chú ý tới động tĩnh phía bên ngục giam kia. Nếu để cho hắn đuổi theo, sợ rằng ngay cả Tiểu Hắc cũng trốn không thoát. Thần Vương đấu với Thần Hoàng, đấu vượt cấp như vậy gần như không có khả năng. Trừ phi là nửa Thần Hoàng giống như Tô Thần Hoàng. Nhưng áp lực này rõ ràng cho thấy là một Thần Hoàng chính tông.
- Hừ...
Thần Hoàng ở trong bóng tối sao có thể mắc mưu hắn được. Thần Hoàng kia trực tiếp hừ lạnh một tiếng vẫn nhằm về phía đám người Thủy Tinh.
- Nếu ngươi không giết ta, vậy ta có thể đi.
Vu Nhai nhún vai, không gian Thần Vương chi đạo cũng được vận dụng, giống như Tiểu Hắc xé rách không gian. Sau đó, toàn thân hắn nhảy vào trong. Phương hướng không ngờ chính là truyền tống trận trong hoàng thành...
Ban đầu Thần Hoàng không muốn để ý tới Vu Nhai, nhưng vẫn có một tia linh giác khóa ở trên người Vu Nhai. Ngay thời điểm hắn sắp xông đến trước mặt đám người Tiểu Hắc, hắn lại đột nhiên ngẩn người một lát. Không ngờ phương hướng Vu Nhai rời đi cũng là truyền tống trận. Hắn vốn tự tin sau khi bắt được đám người cứu Đan Đạo Hùng sẽ quay trở lại đối phó với Vu Nhai cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu như Vu Nhai chạy trốn qua truyền tống trận, vậy sẽ là vấn đề rất lớn.
Nhưng hai kẻ cứu Đan Đạo Hùng cũng hướng tới truyền tống trận trong Huyền Binh Đế Đô...
Đáng chết. Nếu để bất kỳ bên nào chạy thoát, hắn cũng cảm thấy khó chịu. Vu Nhai tuyệt đối không thể bỏ qua, cũng không có khả năng buông tha cho đám người Đan Đạo Hùng. Nhưng với tình huống trước mắt, khẳng định sẽ có một bên chạy thoát...
Trong lúc hắn còn đang sửng sốt, đám người Tiểu Hắc và Vu Nhai đều lần lượt xuất hiện ở truyền tống trận nào đó tại đế đô và bên trong hoàng thành.
Nói cách khác, bên trong hoàng thành và đế đô lần lượt đều có truyền tống trận. Mục tiêu của Vu Nhai là truyền tống trận bên trong hoàng thành. Còn mục tiêu của Tiểu Hắc là truyền tống trận ở trong đế đô. Bọn họ cũng không chú ý tới đám binh sĩ canh giữ ở trước truyền tống. Bọn họ đồng thời phát động truyền tống trận...
- Thu...
Trong nháy mắt, Vu Nhai và đám người Thủy Tinh đồng loạt biến mất ở trên truyền tống trận. Về phần truyền tống tới chỗ nào, cái này Vu Nhai và Tiểu Hắc đều tạm không suy nghĩ tới. Truyền đến nơi nào thì là nơi đó. Dù sao chỉ cần cách xa Huyền Binh Đế Đô chính là an toàn.
- Ha ha, rất tốt, rất tốt. Ta đã sớm nghe nói Vu Nhai của Bách tộc quỷ kế đa đoan, ngày hôm nay xem như đã được chứng kiến.
Thần Hoàng trong bóng tối không ngờ phá lên cười. Nhưng trong nháy mắt, giọng nói của hắn lại trở nên trầm thấp:
- Nếu các ngươi cần nhờ không gian truyền tống để rời khỏi đây, vây ta sẽ chấn động toàn bộ không gian tỉnh Hoàng Vực, xem các ngươi còn có thể trốn ở nơi nào...
Chấn động đánh nát không gian tỉnh Hoàng Vực sao?
Huyền Binh Đế Đô đột nhiên động đất còn khiến dân chúng không kịp phản ứng, lại nghe thấy một giọng nói vang vọng từ trên trời truyền xuống. Giọng nói có phần chói tai...
Không chỉ là người ở Huyền Binh Đế Đô nghe được, thậm chí gần như tất cả mọi người trong tỉnh Hoàng Vực người đều có thể nghe được.
Ầm...
Tiếng nói vừa dứt, dân chúng bên trong tỉnh Hoàng Vực còn chưa kịp phản ứng, đã nhìn thấy được trên bầu trời dường như xuất hiện một đạo sấm sét. Hơn nữa đạo sấm sét này còn là màu đen.
Đúng vậy. Đây là tình cảnh mà dân chúng bình thường thấy. Dường như chỉ có vài Huyền Binh Giả thực lực không tệ mới nhìn thấy bầu trời vốn xanh thẳm lại giống như miếng thủy tinh, răng rắc xuất hiện các vết nứt lan ra...
- A a a...
Vô số người chim hoặc ma thú phi cầm bay trên bầu trời tỉnh Hoàng Vực trực tiếp phát ra tiếng gào khóc thảm thiết. Sau đó từng con một rơi xuống. A, hôm nay sợ rằng có không ít gia đình ở tỉnh Hoàng Vực có thể thêm thức ăn.
Ầm ầm...
Cùng lúc đó, ở nơi nào đó trong tỉnh Hoàng Vực, từng bóng người từ trong không gian đổ nát xuất hiện. Có lẽ đã không thể gọi là bóng người nữa, mà là huyết ảnh. Bởi vì trong nháy mắt ở trên không đổ nát, những bóng người này trực tiếp lao ra, đi đời nhà ma.
Đây là người từ một tỉnh truyền tống đến Huyền Binh Đế Đô. Trong đó tất nhiên phần lớn đều là quý tộc. Thậm chí còn có gia tộc lãnh chủ. Đáng tiếc bọn họ đều đã chết, chết cũng chết một cách vô ích. Không người nào dám đi chất vấn vị Thần Hoàng âm thầm trấn thủ Huyền Binh Đế Đô này.
Cùng lắm đến lúc đó để Huyền Binh Đại Đế đi trấn an một chút mà thôi.
Nếu những người vừa vặn truyền tống tới đều không may chết hết, như vậy Vu Nhai và Tiểu Hắc vừa truyền tống ra ngoài sẽ thế nào?
Bọn họ tất nhiên sẽ không chết. Ngay ở hai hướng tây nam và tây bắc tỉnh Hoàng Vực, Vu Nhai và đám người Tiểu Hắc đồng thời xuất hiện, từ trong khe nứt không gian khủng khiếp kia xuất hiện. Bọn họ đều có không gian Thần Vương chi đạo, bọn họ đều là Thần Vương. Nhưng nơi này là đại lục Thần Huyền, mà không phải là nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Ở chỗ này, ngoại trừ một kiếm chữ thiên nào đó ra, Thần Hoàng chính là chiến lực chung cấp.
Có lẽ có vài tuyệt địa nào đó có thể vây khốn được Thần Hoàng. Nhưng tuyệt đối không có một nơi nào có thể giống như nơi khởi nguồn Nguyên Giới, nắm giữ bầu trời đầy cuồng bạo, có hết tuyệt địa trận pháp này tới tuyệt địa trận pháp khác để cho Vu Nhai lợi dụng...
Cùng lúc đó, toàn bộ đế đô cũng chấn động theo.
Lúc này đây, chấn động còn khủng khiếp hơn so với lần Vu Nhai dẫn động làm chấn động Huyền Binh Đế Đô. Phải biết rằng, mặc dù chỉ là qua hơn nửa năm, nhưng Vu Nhai đối với cảm ngộ địa thế đã nhảy vọt qua một cấp lớn. Ngay cả nơi khởi nguồn Nguyên Giới hắn cũng có thể dẫn động.
Ầm...
Lại là một trận khí tức khủng khiếp về phía trong đại điện ép qua. Gần như là trong nháy mắt, ngay sau khi động đất xuất hiện, Vu Nhai liền cảm ứng được khí tức Thần Hoàng trước tiên. Hiện tại hắn thật sự phải đối mặt với Thần Hoàng. Hắn không còn phải phô trương thanh thế như đối với Thần Vũ Thần Hoàng nửa năm trước, mà muốn cùng Thần Hoàng đánh cược. Hắn còn phải tranh thủ thời gian cho Thủy Tinh và Tiểu Hắc.
- Chít, động thủ...
Cùng lúc đó, Tiểu Hắc và Thủy Tinh cảm nhận được động đất, trong nháy mắt không chút do dự, quên đi lo lắng cho Vu Nhai, lao vào vị trí đang giam giữ Đan Đạo Hùng trong ngục giam. Tiểu Hắc trực tiếp cắt không gian mang theo Thủy Tinh xông vào. Sau đó, ngay lúc Đan Đạo Hùng ngẩng đầu sững sờ, Thủy Tinh liền kéo hắn qua. Tiểu Hắc lại làm mọi điều cần thiết. Không gian bị nghiền nát, hai người một thú lại vọt vào.
- Sao? Đáng chết...
Áp lực Thần Hoàng khủng khiếp kia gần như chớp mắt sẽ ép đến trên người Vu Nhai, nhưng sau đó một khắc áp lực này lại phát ra chấn động. Thần Hoàng trong bóng tối đột nhiên phát hiện ra điều gì. Hắn gầm lên một tiếng đầy giận dữ. Áp lực lại điên cuồng cuốn về phía ngục giam...
- Nếu đã tới, còn muốn đi đâu nữa?
Vu Nhai đột nhiên cao giọng quát. Thật không nghĩ tới ý thức Thần Hoàng bị mình thu hút qua, lại còn chú ý tới động tĩnh phía bên ngục giam kia. Nếu để cho hắn đuổi theo, sợ rằng ngay cả Tiểu Hắc cũng trốn không thoát. Thần Vương đấu với Thần Hoàng, đấu vượt cấp như vậy gần như không có khả năng. Trừ phi là nửa Thần Hoàng giống như Tô Thần Hoàng. Nhưng áp lực này rõ ràng cho thấy là một Thần Hoàng chính tông.
- Hừ...
Thần Hoàng ở trong bóng tối sao có thể mắc mưu hắn được. Thần Hoàng kia trực tiếp hừ lạnh một tiếng vẫn nhằm về phía đám người Thủy Tinh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nếu ngươi không giết ta, vậy ta có thể đi.
Vu Nhai nhún vai, không gian Thần Vương chi đạo cũng được vận dụng, giống như Tiểu Hắc xé rách không gian. Sau đó, toàn thân hắn nhảy vào trong. Phương hướng không ngờ chính là truyền tống trận trong hoàng thành...
Ban đầu Thần Hoàng không muốn để ý tới Vu Nhai, nhưng vẫn có một tia linh giác khóa ở trên người Vu Nhai. Ngay thời điểm hắn sắp xông đến trước mặt đám người Tiểu Hắc, hắn lại đột nhiên ngẩn người một lát. Không ngờ phương hướng Vu Nhai rời đi cũng là truyền tống trận. Hắn vốn tự tin sau khi bắt được đám người cứu Đan Đạo Hùng sẽ quay trở lại đối phó với Vu Nhai cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu như Vu Nhai chạy trốn qua truyền tống trận, vậy sẽ là vấn đề rất lớn.
Nhưng hai kẻ cứu Đan Đạo Hùng cũng hướng tới truyền tống trận trong Huyền Binh Đế Đô...
Đáng chết. Nếu để bất kỳ bên nào chạy thoát, hắn cũng cảm thấy khó chịu. Vu Nhai tuyệt đối không thể bỏ qua, cũng không có khả năng buông tha cho đám người Đan Đạo Hùng. Nhưng với tình huống trước mắt, khẳng định sẽ có một bên chạy thoát...
Trong lúc hắn còn đang sửng sốt, đám người Tiểu Hắc và Vu Nhai đều lần lượt xuất hiện ở truyền tống trận nào đó tại đế đô và bên trong hoàng thành.
Nói cách khác, bên trong hoàng thành và đế đô lần lượt đều có truyền tống trận. Mục tiêu của Vu Nhai là truyền tống trận bên trong hoàng thành. Còn mục tiêu của Tiểu Hắc là truyền tống trận ở trong đế đô. Bọn họ cũng không chú ý tới đám binh sĩ canh giữ ở trước truyền tống. Bọn họ đồng thời phát động truyền tống trận...
- Thu...
Trong nháy mắt, Vu Nhai và đám người Thủy Tinh đồng loạt biến mất ở trên truyền tống trận. Về phần truyền tống tới chỗ nào, cái này Vu Nhai và Tiểu Hắc đều tạm không suy nghĩ tới. Truyền đến nơi nào thì là nơi đó. Dù sao chỉ cần cách xa Huyền Binh Đế Đô chính là an toàn.
- Ha ha, rất tốt, rất tốt. Ta đã sớm nghe nói Vu Nhai của Bách tộc quỷ kế đa đoan, ngày hôm nay xem như đã được chứng kiến.
Thần Hoàng trong bóng tối không ngờ phá lên cười. Nhưng trong nháy mắt, giọng nói của hắn lại trở nên trầm thấp:
- Nếu các ngươi cần nhờ không gian truyền tống để rời khỏi đây, vây ta sẽ chấn động toàn bộ không gian tỉnh Hoàng Vực, xem các ngươi còn có thể trốn ở nơi nào...
Chấn động đánh nát không gian tỉnh Hoàng Vực sao?
Huyền Binh Đế Đô đột nhiên động đất còn khiến dân chúng không kịp phản ứng, lại nghe thấy một giọng nói vang vọng từ trên trời truyền xuống. Giọng nói có phần chói tai...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không chỉ là người ở Huyền Binh Đế Đô nghe được, thậm chí gần như tất cả mọi người trong tỉnh Hoàng Vực người đều có thể nghe được.
Ầm...
Tiếng nói vừa dứt, dân chúng bên trong tỉnh Hoàng Vực còn chưa kịp phản ứng, đã nhìn thấy được trên bầu trời dường như xuất hiện một đạo sấm sét. Hơn nữa đạo sấm sét này còn là màu đen.
Đúng vậy. Đây là tình cảnh mà dân chúng bình thường thấy. Dường như chỉ có vài Huyền Binh Giả thực lực không tệ mới nhìn thấy bầu trời vốn xanh thẳm lại giống như miếng thủy tinh, răng rắc xuất hiện các vết nứt lan ra...
- A a a...
Vô số người chim hoặc ma thú phi cầm bay trên bầu trời tỉnh Hoàng Vực trực tiếp phát ra tiếng gào khóc thảm thiết. Sau đó từng con một rơi xuống. A, hôm nay sợ rằng có không ít gia đình ở tỉnh Hoàng Vực có thể thêm thức ăn.
Ầm ầm...
Cùng lúc đó, ở nơi nào đó trong tỉnh Hoàng Vực, từng bóng người từ trong không gian đổ nát xuất hiện. Có lẽ đã không thể gọi là bóng người nữa, mà là huyết ảnh. Bởi vì trong nháy mắt ở trên không đổ nát, những bóng người này trực tiếp lao ra, đi đời nhà ma.
Đây là người từ một tỉnh truyền tống đến Huyền Binh Đế Đô. Trong đó tất nhiên phần lớn đều là quý tộc. Thậm chí còn có gia tộc lãnh chủ. Đáng tiếc bọn họ đều đã chết, chết cũng chết một cách vô ích. Không người nào dám đi chất vấn vị Thần Hoàng âm thầm trấn thủ Huyền Binh Đế Đô này.
Cùng lắm đến lúc đó để Huyền Binh Đại Đế đi trấn an một chút mà thôi.
Nếu những người vừa vặn truyền tống tới đều không may chết hết, như vậy Vu Nhai và Tiểu Hắc vừa truyền tống ra ngoài sẽ thế nào?
Bọn họ tất nhiên sẽ không chết. Ngay ở hai hướng tây nam và tây bắc tỉnh Hoàng Vực, Vu Nhai và đám người Tiểu Hắc đồng thời xuất hiện, từ trong khe nứt không gian khủng khiếp kia xuất hiện. Bọn họ đều có không gian Thần Vương chi đạo, bọn họ đều là Thần Vương. Nhưng nơi này là đại lục Thần Huyền, mà không phải là nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Ở chỗ này, ngoại trừ một kiếm chữ thiên nào đó ra, Thần Hoàng chính là chiến lực chung cấp.
Có lẽ có vài tuyệt địa nào đó có thể vây khốn được Thần Hoàng. Nhưng tuyệt đối không có một nơi nào có thể giống như nơi khởi nguồn Nguyên Giới, nắm giữ bầu trời đầy cuồng bạo, có hết tuyệt địa trận pháp này tới tuyệt địa trận pháp khác để cho Vu Nhai lợi dụng...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro