Triệu Hoán Thần Binh

Ứng thiếu soái.

Hạ Nhật Dịch Lãnh

2024-07-23 06:43:18

Không phải Thú Đằng tộc nhân không muốn cứu Khúc Khảo Nhĩ, trời biết có phải Khúc Khảo Nhĩ đã bị Lạc Luân Tư hạ độc không, lỡ vạch chuyện ra sẽ hại Khúc Khảo Nhĩ. Xem bộ dạng chim nhỏ nép vào người của Khúc Khảo Nhĩ thì dường như đã thỏa hiệp, đây là việc nhà của người ta, bọn họ không tiện nhúng tay. Trước mắt chuyện của Ứng thiếu soái đang tới khúc quan trọng, không thể gây thêm rắc rối.

Là phút quan trọng, mọi người tốt nhất giữ sự yên tĩnh.

Tuy nói vậy nhưng khó tránh khỏi lời ra tiếng vào. Trong phút chốc chuyện Khúc Khảo Nhĩ bị Lạc Luân Tư làm gì truyền khắp giai tầng binh sĩ. Ánh mắt mọi người đồng tình nhìn Khúc Khảo Nhĩ.

Trời, sao dưới tay Ứng thiếu soái có loại người như vậy?

Đương nhiên trong nội bộ Thú Đằng tộc có đồng tính luyến, mặc dù bị người sợ nhưng không phải chuyện đại nghịch bất đạo gì. Nghẹn lâu có thể đè cả heo nái chứ đừng nói là nam Thú Đằng tộc nhân.

Nhưng lúc trước vừa mới có đám nhân loại cho binh sĩ Thú Đằng tộc sử dụng, không nghẹn quá lâu, vậy là Lạc Luân Tư thật sự có vấn đề.

Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi đi tới doanh địa Thú Đằng tộc, hai người giống như mọi người dựa vào thân cây ngủ. Hai người còn lo chút nữa có binh sĩ đến bắt chuyện thì giải quyết thế nào, nghĩ hết các cách, kết quả không ai đến tìm. Ban đầu ai cách Vu Nhai, đại nữ vương Tinh linh gần đều vội dàng tránh đi làm hắn không hiểu ra sao. Chẳng lẽ người vuốt cọp Vu Nhai hóa trang bị đồng bào xa lánh?

Hay đã bị phát hiện?

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Trông không giống, thôi kệ nó, nếu không quan tâm mình thì vui vẻ chờ cơ hội.

Đêm đã khuya, Tuyết Đế Nhi ngoan ngoãn không nói chuyện nhưng trong mắt nàng chất chưa lo âu, bất an. Nếu chỉ là chuyện của ác ma thì đại nữ vương Tinh linh không đến nỗi như vậy, ít nhất nàng biết các tộc nhân đi đâu, kẻ thù là ai. Tuy nhiên xem các tình huống xảy ra làm đại nữ vương mờ mịt. Không biết mới là thứ làm cho người sợ hãi nhất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Đi, ta mang nàng đi xem sự thật, đương nhiên nàng không được nói chuyện.

Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi từ dựa vào thân cây ngủ biến thành nằm trên nhánh cây. Vu Nhai cũng rầu lo làm sao lẻn vào doanh địa của Ứng thiếu soái thăm dò, hắn có rất nhiều chuyện khó hiểu nhưng không thể tùy tiện tìm người hỏi, không thể giả bộ mất trí nhớ. Vu Nhai phải tự mình đi tìm hiểu, nhưng ngủ dưới thân cây, bốn phía là binh sĩ thay lượt tuần tra làm sao tìm ra cơ hội?

May mắn có nhiều Thú Đằng tộc nhân leo lên cây ngủ, cành lá rậm rạp có thể che giấu nhiều thứ. Trừ phi có người luôn nhìn ngươi chằm chằm, nếu không thì rời đi mấy phút tuyệt đối không thành vấn đề.

Đương nhiên tất cả còn cần nhờ năng lực tiềm hành cường đại, nếu không thì miễn bàn.

Vu Nhai nói:

- Rắc cái này lên, nếu không thì nàng vừa đến gần mấy cái lều sẽ bị phát hiện ngay.

Mắt đại nữ vương Tinh linh sáng lấp lánh nhìn Vu Nhai lấy một lọ thuốc ra, rắc thuốc bột lên người nàng. Đây là thuốc bột Tư Mã Tường dùng để che giấu hơi thở lúc hai người mới vào Hồng Phong thị trấn. Vu Nhai thấy Tư Mã Tường lấy ra dùng thì nài nỉ xin một bình nhỏ để chuẩn bị khi cần thiết, không ngờ nhanh như vậy.

Vu Nhai vào doanh địa phát hiện bốn phía có không gian dao động như ở Hồng Phong thị trấn, hèn gì bốn phía không tuần tra gắt gao. Lực lượng không gian hầu như nắm giữ toàn bộ vị trí, căn bản không cần tuần tra. Ứng thiếu soái, Vu Nhai xem trọng gã thêm vài phần. Lực lượng không gian này rất nghịch thiên, nếu lên chiến trường làm thám báo sẽ là ác mộng của kẻ thù.

Ban đầu Vu Nhai, Tư Mã Tường vào Hồng Phong thị trấn, nghe đối thoại của Hùng tướng quân biết lực lượng không gian này không phải do bày trận mà là lực lượng đặc biệt của ai đó, người này chính là Ứng thiếu soái.

Trong bách tộc loạn địa mỗi chủng tộc có đủ loại lực lượng kỳ lạ, Vu Nhai không ngờ mới đến nơi đã gặp lực lượng nghịch thiên như vậy. Tất nhiên lực lượng nghịch thiên đến mấy cũng không phát hiện ra Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi được.

- Đi, không nhiều thời gian. Nàng cố gắng hết sức tìm tung tích Tinh linh tộc nhân của mình đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vu Nhai ôm Tuyết Đế Nhi. Vu Nhai dùng cái chăn trùm một đống nhô lên trên cành cây, trừ phi có người đâm vào nếu không khó mà phát hiện Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi rời đi. Cách này tuy khó nhưng cũng có nguy cơ bị phát hiện, vì vậy Vu Nhai, đại nữ vương Tinh linh không có nhiều thời gian.

Vu Nhai vốn không định mang theo Tuyết Đế Nhi nhưng nếu hắn không cho nàng theo, đầu óc ngốc nghếch của đại nữ vương lại đoán lung tung. Không biết khi nào hắn mới mấy lại trong sạch, thậm chí sẽ ảnh hưởng hành động kế tiếp.

Hết cách, gặp đại nữ vương Tinh linh ngốc như vậy Vu Nhai chỉ có thể dùng ngôn ngữ dạy dỗ, lý luận và thực tiễn kết hợp, ôn tập và suy nghĩ sâu xa, để Tuyết Đế Nhi vĩnh viễn không quên chuyện hôm nay, không quên việc xem Vu Nhai là kẻ thù là chuyện ngốc cỡ nào.

Có lẽ Ứng thiếu soái rất tự tin vào lực lượng không gian nên Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi lẻn vào bên cạnh cái lều lớn ngay chính giữa mà không gặp khó khăn gì.

Bây giờ là đêm khuya, chắc đám cao tầng Thú Đằng tộc nhân ngừng bàn bạc, chuyện gì cần thảo luận đều đã xong, đám thuộc hạ chu lực của Ứng thiếu soái quay về lều của mình ngủ say. Lều lớn chính giữa khá im lắng.

Vì lực lượng không gian nên Vu Nhai không dám tùy tiện cắt mở lều, chỉ có thể tìm những khe hở vốn có. Nghe nói thứ gì trong bách tộc loạn địa đều là đồ thấp kém trong nhân loại, hy vọng cái lều này cũng tệ như vậy.

Vu Nhai đi nửa vọng cuối cùng thấy một khe hở góc khuất có thể thấy rõ ràng trong lều. Vu Nhai áp sát nhìn vào, một thanh niên mặc áo trắng dáng vẻ hiên ngang, mắt sáng ngời đập vào mắt hắn. Không cần nói, người này chắc chắn là Ứng thiếu soái. Khiến Vu Nhai bất ngờ là Ứng thiếu soái hầu như không khác gì nhân loại, trên người không có phần nào hóa thú. Người Ứng thiếu soái có hoa văn lớn, rất đẹp trai.

- Bẩm sinh toàn thân đồ đằng thú hóa, còn là thú đồ đằng không gian, thật là siêu thiên tài mấy trăm năm hiếm gặp của Thú Đằng tộc, hèn gì có dã tâm lớn như vậy. Đáng tiếc . . .

Khắc Liệt Luân Tư nhìn hướng Vu Nhai. Đáng tiếc Ứng thiếu soái gặp phải một kẻ nghịch thiên hơn, cũng vô sỉ hơn nhiều, thiên tài đáng thương tiêu đời.

- Tiểu tử, ta biết ngươi có thắc mắc. Toàn thân đồ đằng thú hóa chính là hoa văn trên người hắn, đó là thú đồ đằng của Ứng thiếu soái. Chỉ Thú Đằng tộc nhân toàn thân đồ đằng thú hóa mới có thể dồn lực lượng toàn thân ẩn trong đồ đằng, biến thành hình dạng giống nhân loại, đương nhiên có chia bẩm sinh và hậu thiên.

- Bẩm sinh thì như Ứng thiếu soái, sinh ra đã là toàn thân đồ đằng thú hóa. Hậu thiên là có được nhờ tu luyện, ít nhất đều lên đỉnh thiên binh sư, cực kỳ cường đại. Bẩm sinh không phải mới sinh ra đã đến đỉnh thiên binh sư nhưng tốc độ tu luyện cực kỳ đáng sợ. Chỉ cần không có gì ngoài ý muốn thì đương nhiên sẽ đến đỉnh thiên binh sư.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0