Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Dạ Tình từ ngoài cửa sổ vọt vào, hù Vu Nhai giật nảy mình. Nữ nhân này lại đột nhiên nổi điên? Hay đoán được cái gì định tìm Vu Nhai liều mạng?
Không đúng, biểu tình của nàng . . .
Vu Nhai thấy vẻ mặt Dạ Tình chỉ có sốt ruột, không tức giận, vội hỏi:
- Có chuyện gì?
- Không . . . Không thấy Tiểu Mỹ đâu!
- Cái gì? Không thấy Tiểu Mỹ? Chuyện gì? Tại sao lại như vậy?
Tim Vu Nhai rớt cái bịch, nghĩ ngay đến Dương Tiên Tuấn, là gã ra tay sao? Nhưng rất nhanh Vu Nhai lắc đầu, lúc này Dương Tiên Tuấn xuống tay với Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị là hành động không sáng suốt. Nếu dùng thủ đoạn quân sự làm khó dễ Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thì các kỵ sĩ chính thức Yến đại nhân không lời nào để nói, nhưng nếu bắt người không có lý do Yến đại nhân tuyệt đối không bàng quan.
Dạ Tình run run nói:
- Ta cũng không biết. Mới rồi ta trở về chợt thấy Tiểu Mỹ không ở trong phòng, Nghiêm Sương đang tu luyện nên không ở chung với Tiểu Mỹ. Có người kỵ sĩ dự bị chúng ta nói Tiểu Mỹ đi ra ngoài, dường như kiếm ta nhưng trên đường bị ai mang đi.
Lúc trước Dạ Tình còn bảo không thèm nói chuyện với Vu Nhai đã bị nàng quên sạch. Nếu Tiểu Mỹ chỉ đi ra ngoài thì không sao, nhưng bị ai đưa đi là to chuyện. Tuy thực lực của Tiểu Mỹ rất mạnh nhưng nàng quá ngây thơ, dễ bị lừa. Trong lúc bó tay Dạ Tình nghĩ ngay đến Vu Nhai.
- Tiểu Thúy, ngươi đến rất đúng lúc. Đi, chúng ta đi tìm.
Vu Nhai sẽ không so đo xích mích với Dạ Tình, bây giờ tìm Tiểu Mỹ quan trọng hơn. Có lẽ không đến nỗi nghiêm trong, chắc chắn Tiểu Mỹ còn trong Kiếm Sơn hùng quan, có thể là trong chợ.
- Bạch lão sư, ngại quá, ta xin đi trước.
Vu Nhai nói xong mặc kệ mượn kiếm huynh có phản ứng gì, hắn vội vàng đi tìm người. Nói thật là khuôn mặt Tiểu Mỹ trong thế giới thực lực là vua này rất dễ bị dụ, huống chi xung quanh gió êm sóng lặng nhưng thật ra có nhiều kẻ địch.
- Grao!
Tiểu Thúy phấn khởi bay lên, mang theo Vu Nhai lao hướng chân trời.
Trong quán trà chỉ còn một mình mượn kiếm huynh, gã nhún vai lẩm bẩm:
- Tiểu Mỹ là thiếu nữ đáng yêu dùng thuẫn sao? Phải rồi, trong công hội có nói nàng liên quan chút tí dến gia tộc lĩnh chủ Thuẫn Lĩnh, đã quên nhắc bọn họ. Nhưng tạm thời chắc không có gì nghiêm trọng, thôi, đi quán rượu làm thi nhân đi. Hy vọng quán rượu nơi này sẽ nóng bỏng.
Mượn kiếm huynh định chút nữa đi quán rượu sẽ ngắm nhìn mỹ nữ nóng bỏng thế nào thì bên cạnh bỗng vang giọng thị giả:
- Vị chiến sĩ này, xin chào, tổng cộng là bảy kim tệ, ba bạc, đa tạ.
Mặt mượn kiếm huynh sa sầm, ngoái đầu hỏi:
- Ngươi đòi tiền với ta? Trước đó những người này chưa trả tiền sao?
- Lúc trước Độc Cô Anh đã trả nhưng sau khi người đến lại kêu đồ.
Mượn kiếm huynh bực mình lẩm bẩm:
- Mới uống có mấy ly sao mắc quá vậy?
Gần đây túi tiền eo hẹp, mượn kiếm huynh không mau nổi thanh kiếm trang sức.
Thị giả tốt tính nói:
- Nơi này chính là Kiếm Sơn hùng quan, có nhiều quán rượu nhưng chỉ một quán trà, lá trà đặc biệt vận chuyển đến đây nên tất nhiên sẽ mắc chút.
Mượn kiếm huynh ném tiền cho thị giả, gã nhìn không gian giới chỉ trống trơn.
Mượn kiếm huynh thầm nghĩ:
- Lần này làm ngâm du thi nhân không thể qua loa được, phải lấy ra công phu thật. Sớm biết thế này nên bóc lột Độc Cô Chu nhiều phí nhập hội hơn.
Vu Nhai không biết mượn kiếm huynh túng thiếu, hắn cưỡi Tiểu Thúy bay lên trời, ánh mắt sắc bén như chim ưng bắn phá các khu phố. Linh giác cảm ứng hơi thở của Tiểu Mỹ, chỉ cần nàng đánh nhau thì sẽ sót lại hơi thở.
Đáng tiếc Vu Nhai di chuyển một vòng nhưng không bắt giữ được manh mối gì về Tiểu Mỹ.
Dạ Tình cực kỳ hồi hộp:
- Vu Nhai, làm sao đây? Tại sao không có hơi thở của Tiểu Mỹ?
Dạ Tình bây giờ ngày càng khác nàng lúc trước. Nhớ lúc trước, tham lang thần nữ ung dung bày mưu lập kế, dù có căng thẳng chuyện Tiểu Mỹ cũng sẽ không mất bình tĩnh như vậy. Có lẽ vì bên cạnh Dạ Tình có một người quyết định sự việc khiến nàng dần mất đi tâm hồn nữ cường giả, nàng cần một chỗ dựa.
Vu Nhai hỏi:
- Đừng lo, chắc chắn sẽ tìm được. Phải rồi, nàng có manh mối khác khi Tiểu Mỹ mất tích không?
Kiếp trước Vu Nhai làm ngành tình báo, phải có manh mối phán đoán tình huống, một sợi tơ đủ để tìm ra.
Đáng tiếc Dạ Tình không có manh mối gì.
Từ khi vào Kiếm Sơn hùng quan Dạ Tình không ở chung với 61, nàng luôn cùng Vu Nhai, đánh Dương Tiên Tuấn thành đầu heo, cùng vào đại tướng quân điện, cùng đến quán trà.
Hết cách, Vu Nhai và Dạ Tình đành tìm Nghiêm Sương hỏi thăm.
Nghiêm Sương từ khu vực chiến đấu Kiếm Sơn hùng quan trở về phố chợ, cùng kỵ sĩ dự bị khác tìm kiếm Tiểu Mỹ. Nghe Vu Nhai hỏi, Nghiêm Sương nhíu mày. Tiểu Mỹ có hành động khác lạ nào không?
- Phải rồi, hình như khi Tiểu Mỹ thấy kỵ sĩ dự bị ba hành tỉnh khác thì hơi hoảng, núp phía sau.
Vu Nhai nhíu mày lẩm bẩm:
- Hoảng loạn? Hay Tiểu Mỹ và kỵ sĩ dự bị ba hành tỉnh có vấn đề gì?
Dạ Tình mở miệng nói:
- Thuẫn Lĩnh!
Dạ Tình dần bình tĩnh lại, cố gắng phân tích tình huống. Khi nghe Nghiêm Sương trả lời, Dạ Tình bỗng nhớ một điều.
Dạ Tình biến sắc mặt nói:
- Đúng vậy! Là Thuẫn Lĩnh, chắc chắn là người Thuẫn Lĩnh làm. Mẫu thân của Tiểu Mỹ là người Thuẫn Lĩnh, hình như có chút ân không án với gia tộc lĩnh chủ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh là Vệ gia.
Vu Nhai, Nghiêm Sương ngẩng đầu lên.
Nghiêm Sương ồ à ra:
- Đúng rồi, ta nhớ từng nghe ngươi nói Bắc Đẩu cô nhi viện Dạ a di là bằng hữu với mẫu thân Tiểu Mỹ, sau này mẫu thân Tiểu Mỹ qua đời, giao nàng cho Dạ a di chăm sóc.
Bắc Đẩu cô nhi viện, thì ra Dạ Tình là cô nhi. Vu Nhai luôn cho rằng Dạ Tình là nữ nhi gia tộc hạng nhất nào đó.
- Đúng vậy!
Vu Nhai nhanh chóng quyết định, hỏi thẳng:
- Đi đi, nếu liên quan Thuẫn Lĩnh thì chúng ta đi xem thử. Chỗ trú của kỵ sĩ dự bị Thuẫn Lĩnh ở ddâu?
Nghiêm Sương nói chỗ trú của Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Lúc trước khi Vu Nhai, Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá uống rượu trong đại tướng quân điện thì Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị được đưa đi chỗ trú, nếu không đoán sai giữa các kỵ sĩ dự bị không ở cách nhau quá xa.
- Nếu vậy thì chúng ta đi trước, nàng hãy nhanh chóng đi tìm người khác nói với bọn họ có lẽ sẽ bắt đầu chiến đấu trước.
- Cái này . . .
Nghiêm Sương muốn đi theo ai ngờ Vu Nhai giao cho nàng nhiệm vụ truyền tin, thật tình. Nhưng bây giờ Nghiêm Sương nêu yêu cầu đã quá muộn, Tiểu Thúy bay lên trời cao. Nghiêm Sương bất đắc dĩ nhanh chóng chạy đi tìm người, mục tiêu đầu tiên là các cao thủ Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá, tìm đến bọn họ mới có cơ hội đối kháng với cao thủ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh.
Vu Nhai, Dạ Tình cưỡi Tiểu Thúy xông vào khu vực chiến đấu Kiếm Sơn hùng quan bỗng nhiên một đám kỵ sĩ bay từ bốn phương tám hướng lao đến.
Không đúng, biểu tình của nàng . . .
Vu Nhai thấy vẻ mặt Dạ Tình chỉ có sốt ruột, không tức giận, vội hỏi:
- Có chuyện gì?
- Không . . . Không thấy Tiểu Mỹ đâu!
- Cái gì? Không thấy Tiểu Mỹ? Chuyện gì? Tại sao lại như vậy?
Tim Vu Nhai rớt cái bịch, nghĩ ngay đến Dương Tiên Tuấn, là gã ra tay sao? Nhưng rất nhanh Vu Nhai lắc đầu, lúc này Dương Tiên Tuấn xuống tay với Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị là hành động không sáng suốt. Nếu dùng thủ đoạn quân sự làm khó dễ Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thì các kỵ sĩ chính thức Yến đại nhân không lời nào để nói, nhưng nếu bắt người không có lý do Yến đại nhân tuyệt đối không bàng quan.
Dạ Tình run run nói:
- Ta cũng không biết. Mới rồi ta trở về chợt thấy Tiểu Mỹ không ở trong phòng, Nghiêm Sương đang tu luyện nên không ở chung với Tiểu Mỹ. Có người kỵ sĩ dự bị chúng ta nói Tiểu Mỹ đi ra ngoài, dường như kiếm ta nhưng trên đường bị ai mang đi.
Lúc trước Dạ Tình còn bảo không thèm nói chuyện với Vu Nhai đã bị nàng quên sạch. Nếu Tiểu Mỹ chỉ đi ra ngoài thì không sao, nhưng bị ai đưa đi là to chuyện. Tuy thực lực của Tiểu Mỹ rất mạnh nhưng nàng quá ngây thơ, dễ bị lừa. Trong lúc bó tay Dạ Tình nghĩ ngay đến Vu Nhai.
- Tiểu Thúy, ngươi đến rất đúng lúc. Đi, chúng ta đi tìm.
Vu Nhai sẽ không so đo xích mích với Dạ Tình, bây giờ tìm Tiểu Mỹ quan trọng hơn. Có lẽ không đến nỗi nghiêm trong, chắc chắn Tiểu Mỹ còn trong Kiếm Sơn hùng quan, có thể là trong chợ.
- Bạch lão sư, ngại quá, ta xin đi trước.
Vu Nhai nói xong mặc kệ mượn kiếm huynh có phản ứng gì, hắn vội vàng đi tìm người. Nói thật là khuôn mặt Tiểu Mỹ trong thế giới thực lực là vua này rất dễ bị dụ, huống chi xung quanh gió êm sóng lặng nhưng thật ra có nhiều kẻ địch.
- Grao!
Tiểu Thúy phấn khởi bay lên, mang theo Vu Nhai lao hướng chân trời.
Trong quán trà chỉ còn một mình mượn kiếm huynh, gã nhún vai lẩm bẩm:
- Tiểu Mỹ là thiếu nữ đáng yêu dùng thuẫn sao? Phải rồi, trong công hội có nói nàng liên quan chút tí dến gia tộc lĩnh chủ Thuẫn Lĩnh, đã quên nhắc bọn họ. Nhưng tạm thời chắc không có gì nghiêm trọng, thôi, đi quán rượu làm thi nhân đi. Hy vọng quán rượu nơi này sẽ nóng bỏng.
Mượn kiếm huynh định chút nữa đi quán rượu sẽ ngắm nhìn mỹ nữ nóng bỏng thế nào thì bên cạnh bỗng vang giọng thị giả:
- Vị chiến sĩ này, xin chào, tổng cộng là bảy kim tệ, ba bạc, đa tạ.
Mặt mượn kiếm huynh sa sầm, ngoái đầu hỏi:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngươi đòi tiền với ta? Trước đó những người này chưa trả tiền sao?
- Lúc trước Độc Cô Anh đã trả nhưng sau khi người đến lại kêu đồ.
Mượn kiếm huynh bực mình lẩm bẩm:
- Mới uống có mấy ly sao mắc quá vậy?
Gần đây túi tiền eo hẹp, mượn kiếm huynh không mau nổi thanh kiếm trang sức.
Thị giả tốt tính nói:
- Nơi này chính là Kiếm Sơn hùng quan, có nhiều quán rượu nhưng chỉ một quán trà, lá trà đặc biệt vận chuyển đến đây nên tất nhiên sẽ mắc chút.
Mượn kiếm huynh ném tiền cho thị giả, gã nhìn không gian giới chỉ trống trơn.
Mượn kiếm huynh thầm nghĩ:
- Lần này làm ngâm du thi nhân không thể qua loa được, phải lấy ra công phu thật. Sớm biết thế này nên bóc lột Độc Cô Chu nhiều phí nhập hội hơn.
Vu Nhai không biết mượn kiếm huynh túng thiếu, hắn cưỡi Tiểu Thúy bay lên trời, ánh mắt sắc bén như chim ưng bắn phá các khu phố. Linh giác cảm ứng hơi thở của Tiểu Mỹ, chỉ cần nàng đánh nhau thì sẽ sót lại hơi thở.
Đáng tiếc Vu Nhai di chuyển một vòng nhưng không bắt giữ được manh mối gì về Tiểu Mỹ.
Dạ Tình cực kỳ hồi hộp:
- Vu Nhai, làm sao đây? Tại sao không có hơi thở của Tiểu Mỹ?
Dạ Tình bây giờ ngày càng khác nàng lúc trước. Nhớ lúc trước, tham lang thần nữ ung dung bày mưu lập kế, dù có căng thẳng chuyện Tiểu Mỹ cũng sẽ không mất bình tĩnh như vậy. Có lẽ vì bên cạnh Dạ Tình có một người quyết định sự việc khiến nàng dần mất đi tâm hồn nữ cường giả, nàng cần một chỗ dựa.
Vu Nhai hỏi:
- Đừng lo, chắc chắn sẽ tìm được. Phải rồi, nàng có manh mối khác khi Tiểu Mỹ mất tích không?
Kiếp trước Vu Nhai làm ngành tình báo, phải có manh mối phán đoán tình huống, một sợi tơ đủ để tìm ra.
Đáng tiếc Dạ Tình không có manh mối gì.
Từ khi vào Kiếm Sơn hùng quan Dạ Tình không ở chung với 61, nàng luôn cùng Vu Nhai, đánh Dương Tiên Tuấn thành đầu heo, cùng vào đại tướng quân điện, cùng đến quán trà.
Hết cách, Vu Nhai và Dạ Tình đành tìm Nghiêm Sương hỏi thăm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghiêm Sương từ khu vực chiến đấu Kiếm Sơn hùng quan trở về phố chợ, cùng kỵ sĩ dự bị khác tìm kiếm Tiểu Mỹ. Nghe Vu Nhai hỏi, Nghiêm Sương nhíu mày. Tiểu Mỹ có hành động khác lạ nào không?
- Phải rồi, hình như khi Tiểu Mỹ thấy kỵ sĩ dự bị ba hành tỉnh khác thì hơi hoảng, núp phía sau.
Vu Nhai nhíu mày lẩm bẩm:
- Hoảng loạn? Hay Tiểu Mỹ và kỵ sĩ dự bị ba hành tỉnh có vấn đề gì?
Dạ Tình mở miệng nói:
- Thuẫn Lĩnh!
Dạ Tình dần bình tĩnh lại, cố gắng phân tích tình huống. Khi nghe Nghiêm Sương trả lời, Dạ Tình bỗng nhớ một điều.
Dạ Tình biến sắc mặt nói:
- Đúng vậy! Là Thuẫn Lĩnh, chắc chắn là người Thuẫn Lĩnh làm. Mẫu thân của Tiểu Mỹ là người Thuẫn Lĩnh, hình như có chút ân không án với gia tộc lĩnh chủ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh là Vệ gia.
Vu Nhai, Nghiêm Sương ngẩng đầu lên.
Nghiêm Sương ồ à ra:
- Đúng rồi, ta nhớ từng nghe ngươi nói Bắc Đẩu cô nhi viện Dạ a di là bằng hữu với mẫu thân Tiểu Mỹ, sau này mẫu thân Tiểu Mỹ qua đời, giao nàng cho Dạ a di chăm sóc.
Bắc Đẩu cô nhi viện, thì ra Dạ Tình là cô nhi. Vu Nhai luôn cho rằng Dạ Tình là nữ nhi gia tộc hạng nhất nào đó.
- Đúng vậy!
Vu Nhai nhanh chóng quyết định, hỏi thẳng:
- Đi đi, nếu liên quan Thuẫn Lĩnh thì chúng ta đi xem thử. Chỗ trú của kỵ sĩ dự bị Thuẫn Lĩnh ở ddâu?
Nghiêm Sương nói chỗ trú của Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Lúc trước khi Vu Nhai, Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá uống rượu trong đại tướng quân điện thì Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị được đưa đi chỗ trú, nếu không đoán sai giữa các kỵ sĩ dự bị không ở cách nhau quá xa.
- Nếu vậy thì chúng ta đi trước, nàng hãy nhanh chóng đi tìm người khác nói với bọn họ có lẽ sẽ bắt đầu chiến đấu trước.
- Cái này . . .
Nghiêm Sương muốn đi theo ai ngờ Vu Nhai giao cho nàng nhiệm vụ truyền tin, thật tình. Nhưng bây giờ Nghiêm Sương nêu yêu cầu đã quá muộn, Tiểu Thúy bay lên trời cao. Nghiêm Sương bất đắc dĩ nhanh chóng chạy đi tìm người, mục tiêu đầu tiên là các cao thủ Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá, tìm đến bọn họ mới có cơ hội đối kháng với cao thủ Thuẫn Lĩnh hành tỉnh.
Vu Nhai, Dạ Tình cưỡi Tiểu Thúy xông vào khu vực chiến đấu Kiếm Sơn hùng quan bỗng nhiên một đám kỵ sĩ bay từ bốn phương tám hướng lao đến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro