Xuất phát tới đế quốc Ma Pháp
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
Kết quả, ngay thời điểm nàng "Xuân tình tràn lan", chợt phát hiện Vu Nhai đã phát ra tiếng ngáy thảm khốc. Dạ Tình tức thiếu chút nữa thì cởi sạch Vu Nhai sau đó mạnh mẽ
ox.
Sở dĩ Vu Nhai không có đi tới phòng Thủy Tinh, bởi vì ngày thứ ba sau khi Thủy Tinh đưa ra lời đề nghị đó, liền trực tiếp cùng mấy người cao tầng quyết định kế hoạch. Tiếp đó, nàng theo Minh bà bà xuất phát tới gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Hiện tại nửa tháng đã trôi qua. Thủy Tinh đã sớm dung nhập vào trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Cũng nhờ vậy, mạng lưới tình báo của Mượn kiếm huynh cũng được bố trí. Tin tức đầu tiên mà Mượn kiếm huynh điều tra được chính là, Minh bà bà và Thủy Tinh rất được gia tộc Mạc Luân Tạp Đế tín nhiệm, trực tiếp giao cho địa vị một trưởng lão gia tộc!
Qua tin tức của Mượn kiếm huynh, biết được Thủy Tinh an toàn, Vu Nhai tất nhiên sẽ an tâm thoải mái công tác.
- A, hỗn đản, bây giờ là ban ngày.
- Nếu không làm, vậy cũng không biết phải đợi tới khi nào. Ban ngày thì ban ngày.
Đúng vậy, Vu Nhai ngủ một giấc chính là hai ngày hai đêm. Thời điểm hắn thức dậy liền phát sinh lời đối thoại trên. Sau đó bắt đầu không có đối thoại gì nữa. Chỉ có các loại âm thanh. Thứ âm thanh nguyên thủy nhất của nam và nữ. Khi Vu Nhai từ trong phòng Dạ Tình đi ra đã là vào buổi trưa. Cả người hắn thần thanh khí sảng, hoàn toàn loại bỏ hết mệt mỏi của hai mươi ngày trước.
Mệt mỏi của hắn đã hết, chỉ có điều lại làm cho Dạ Tình phải mệt mỏi.
Kế tiếp, điều cần phải làm là giải cứu Độc Cô gia chủ. Dựa theo vị trí Độc Cô gia chủ có khả năng mất tích, Vu Nhai bắt đầu tiến hành nghiên cứu đối với Lục Thiên Sát Trận. Đáng tiếc một tháng trôi qua, trên phương diện Lục Thiên Sát Trận, Vu Nhai ngoại trừ bộ bộ hơn một chút, nhưng không thu hoạch được gì cả. Ngay cả dấu vết do con người lưu lại cũng không nhìn thấy. Điều này làm cho Vu Nhai nhíu mày lo lắng.
Độc Cô gia chủ nhất định chưa chết. Nếu không sẽ giống như dân Cổ Duệ. Mệnh đồng có liên kết với tính mạng hắn ở bên trong Độc Cô gia sẽ bị nghiền nát. Nếu còn chưa chết, như vậy, lấy lực lượng cấp Thần Vương của hắn nhất định sẽ phát sinh ra chút động tĩnh gì đó.
Nhưng Vu Nhai đã tìm kiếm ở mấy nơi Độc Cô gia chủ có khả năng xuất hiện vẫn không có tìm được bất kỳ dấu vết nào.
Hoặc là chính là gia chủ bị ép tới mức choáng váng. Hơn nữa, một lần choáng váng chính là bảy tám tháng; hoặc là bản thân hắn đã sớm rời khỏi sát trận, chỉ có điều không biết vì nguyên nhân gì không xuất hiện mà thôi. Hoặc chính mình căn bản tìm không đúng chỗ. Hoặc là Độc Cô gia chủ bị nhốt ở nơi hắn không thể chuyển động được. A, không di chuyển, ngoại trừ ngất đi cũng có thể là đang tu luyện. Hoặc hắn không muốn để cho người khác biết vị trí của hắn.
- Thôi đi Vu Nhai. Ngươi vẫn nên đi làm chuyện của mình đi. Người của Độc Cô gia vốn luôn một người một kiếm tung hoành thiên hạ. Gia chủ cũng không ngoại lệ. Ngươi cũng không cần lo lắng tới chuyện gia tộc gặp phải biến động lớn gì cả. Chỉ cần gia chủ không chết, sẽ không có chuyện gì. Hơn nữa ta tin tưởng, gia chủ khẳng định có tính toán riêng của mình.
Vị Thần Binh Sư Độc Cô gia tới trợ giúp nói.
Một tháng cũng không có tìm được, người Độc Cô gia cũng không có khả năng lại lãng phí thời gian của Vu Nhai. Lại nói, nếu Độc Cô gia chủ vẫn sống, cũng không thể giống như tiểu hài tử. Mới mất tích một hồi đã liều mạng đi tìm?
- Hắc Nguyệt Thần Vương chắc hẳn cũng bị nhốt ở bên trong sát trận. Nói không chừng gia chủ đang ở trong sát trận kiềm chế Hắc Nguyệt Thần Vương.
Lúc này Độc Cô Thanh Hải cũng nói ra suy đoán của hắn. Quả thật có khả năng như vậy. Có người nói Hắc Nguyệt Thần Vương cũng chưa chết. Nhưng bảy tám tháng hắn cũng chưa trở lại trong Vị Tri Chi Địa. Rất khả năng hắn cũng bị nhốt ở bên trong sát trận. Hai người kia đều là cấp Thần Vương. Gặp phải nhau, kiềm chế lẫn nhau cũng là chuyện có khả năng. Nói chung, hiện tại Độc Cô gia chủ không chết. Chỉ cần biết điểm này là đủ rồi.
Chỉ có điều, Hắc Nguyệt Thần Vương cũng là một quả bom hẹn giờ, khiến Bách Tộc Loạn Địa bất kỳ lúc nào cũng không dám thả lỏng.
Hiện tại Vu Nhai còn không biết, chính bởi vì Hắc Nguyệt Thần Vương bị nhốt ở trong, hài tử của hắn và Tiểu Mỹ mới có thể thuận lợi sinh ra được. Nếu như Hắc Nguyệt Thần Vương trở lại Vị Tri Chi Địa, khi biết Tiểu Mỹ có bầu, có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Nhưng hiện tại, Vu Nhai đã rời khỏi Vị Tri Chi Địa mười tháng...
Đúng vậy, tạm thời không nhắc tới chuyện của Độc Cô gia chủ, Vu Nhai bắt đầu chuẩn bị mọi thứ để đi tới đế quốc Ma Pháp. Thời gian đã lâu như vậy, ai, đáng tiếc Thủy Tinh ở trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng không tìm được bất kỳ tin tức gì có liên quan đến Nguyệt Lâm Sa. Theo cách nói của Thủy Tinh, gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng đang tìm Nguyệt Lâm Sa, nhưng cũng không tìm được.
- Ta cảm thấy Vu Nhai đại đế chắc hẳn sẽ dẫn theo mấy Thần Tướng đi cùng. Giấu ở trong tiểu thế giới Binh Linh, như vậy nếu như xảy ra vấn đề gì còn có thể đưa các Thần Tướng ra, sau đó đại sát tứ phương. Cái này gọi là giả vờ để có thể chém người.
Thời điểm người lùn Thần Tướng Khắc Lan Tạp biết Vu Nhai chuẩn bị tiến vào đế quốc Ma Pháp, không nhịn được lo lắng nói. Chỉ có điều nói là nói, thật đúng là miệng chó không nhả ra được ngà voi.
Các Thần Tướng khác đương nhiên cũng không muốn nhìn thấy Vu Nhai đi mạo hiểm. Chỉ có điều lúc khuyên cũng không nói năng thô lỗ như Khắc Lan Tạp.
Nhưng Vu Nhai lại dùng hai câu nói phản bác bọn họ. Chỉ nghe hắn nói:
- Thứ nhất, nếu như đại đế của các ngươi là một đại đế không giữ lời hứa, vậy các ngươi sẽ như thế nào. Có phải cả ngày chờ đợi lo lắng hay không? Thứ hai, nếu như đại đế của các ngươi bị các ngươi bảo bọc, như vậy tương lai sẽ có thể có thành tựu sao? Sợ rằng không bao lâu, liên minh bách tộc có thể giải tán đi?
Các Thần Tướng á khẩu không trả lời được. Sau đó, bọn họ lại đề nghị Vu Nhai dẫn them mấy Thần Tướng. Nhưng bất cứ lúc nào Hắc Nguyệt Thần Vương cũng có thể từ trong Lục Thiên Sát Trận lao tới. Bên này Thần Tướng quá ít, đủ để bị giết không?
- Không cần. Ta dẫn theo một mình vong linh huynh đi. Những người khác đều trấn thủ Bách tộc. Bách tộc không thể lại tổn thất bất kỳ lực lượng nào nữa.
Vu Nhai suy nghĩ một chút, vẫn quyết định như vậy. Thật ra, lẻn vào như vậy, người càng ít càng tốt. Mà vong linh huynh... Hắc hắc, theo lời đồn bởi vì cuộc chiến tranh bắt đầu, cuối cùn pháp sư vong linh đã có thể đi ra hành động, biến thành hợp pháp hoặc nói là không ai đi quản. Thậm chí có vài thế lực còn đặc biệt hy vọng có thể nắm giữ pháp sư vong linh. Hiện tại bọn họ thơm phưng phức. Chí ít vong linh đi khắp vùng đất này, sẽ không bị bất kỳ kẻ nào nghi ngờ. Hơn nữa, thủ đoạn chạy trốn của bất kỳ một pháp sư vong linh nào cũng đặc biệt lợi hại.
Sở dĩ Vu Nhai không có đi tới phòng Thủy Tinh, bởi vì ngày thứ ba sau khi Thủy Tinh đưa ra lời đề nghị đó, liền trực tiếp cùng mấy người cao tầng quyết định kế hoạch. Tiếp đó, nàng theo Minh bà bà xuất phát tới gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Hiện tại nửa tháng đã trôi qua. Thủy Tinh đã sớm dung nhập vào trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Cũng nhờ vậy, mạng lưới tình báo của Mượn kiếm huynh cũng được bố trí. Tin tức đầu tiên mà Mượn kiếm huynh điều tra được chính là, Minh bà bà và Thủy Tinh rất được gia tộc Mạc Luân Tạp Đế tín nhiệm, trực tiếp giao cho địa vị một trưởng lão gia tộc!
Qua tin tức của Mượn kiếm huynh, biết được Thủy Tinh an toàn, Vu Nhai tất nhiên sẽ an tâm thoải mái công tác.
- A, hỗn đản, bây giờ là ban ngày.
- Nếu không làm, vậy cũng không biết phải đợi tới khi nào. Ban ngày thì ban ngày.
Đúng vậy, Vu Nhai ngủ một giấc chính là hai ngày hai đêm. Thời điểm hắn thức dậy liền phát sinh lời đối thoại trên. Sau đó bắt đầu không có đối thoại gì nữa. Chỉ có các loại âm thanh. Thứ âm thanh nguyên thủy nhất của nam và nữ. Khi Vu Nhai từ trong phòng Dạ Tình đi ra đã là vào buổi trưa. Cả người hắn thần thanh khí sảng, hoàn toàn loại bỏ hết mệt mỏi của hai mươi ngày trước.
Mệt mỏi của hắn đã hết, chỉ có điều lại làm cho Dạ Tình phải mệt mỏi.
Kế tiếp, điều cần phải làm là giải cứu Độc Cô gia chủ. Dựa theo vị trí Độc Cô gia chủ có khả năng mất tích, Vu Nhai bắt đầu tiến hành nghiên cứu đối với Lục Thiên Sát Trận. Đáng tiếc một tháng trôi qua, trên phương diện Lục Thiên Sát Trận, Vu Nhai ngoại trừ bộ bộ hơn một chút, nhưng không thu hoạch được gì cả. Ngay cả dấu vết do con người lưu lại cũng không nhìn thấy. Điều này làm cho Vu Nhai nhíu mày lo lắng.
Độc Cô gia chủ nhất định chưa chết. Nếu không sẽ giống như dân Cổ Duệ. Mệnh đồng có liên kết với tính mạng hắn ở bên trong Độc Cô gia sẽ bị nghiền nát. Nếu còn chưa chết, như vậy, lấy lực lượng cấp Thần Vương của hắn nhất định sẽ phát sinh ra chút động tĩnh gì đó.
Nhưng Vu Nhai đã tìm kiếm ở mấy nơi Độc Cô gia chủ có khả năng xuất hiện vẫn không có tìm được bất kỳ dấu vết nào.
Hoặc là chính là gia chủ bị ép tới mức choáng váng. Hơn nữa, một lần choáng váng chính là bảy tám tháng; hoặc là bản thân hắn đã sớm rời khỏi sát trận, chỉ có điều không biết vì nguyên nhân gì không xuất hiện mà thôi. Hoặc chính mình căn bản tìm không đúng chỗ. Hoặc là Độc Cô gia chủ bị nhốt ở nơi hắn không thể chuyển động được. A, không di chuyển, ngoại trừ ngất đi cũng có thể là đang tu luyện. Hoặc hắn không muốn để cho người khác biết vị trí của hắn.
- Thôi đi Vu Nhai. Ngươi vẫn nên đi làm chuyện của mình đi. Người của Độc Cô gia vốn luôn một người một kiếm tung hoành thiên hạ. Gia chủ cũng không ngoại lệ. Ngươi cũng không cần lo lắng tới chuyện gia tộc gặp phải biến động lớn gì cả. Chỉ cần gia chủ không chết, sẽ không có chuyện gì. Hơn nữa ta tin tưởng, gia chủ khẳng định có tính toán riêng của mình.
Vị Thần Binh Sư Độc Cô gia tới trợ giúp nói.
Một tháng cũng không có tìm được, người Độc Cô gia cũng không có khả năng lại lãng phí thời gian của Vu Nhai. Lại nói, nếu Độc Cô gia chủ vẫn sống, cũng không thể giống như tiểu hài tử. Mới mất tích một hồi đã liều mạng đi tìm?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hắc Nguyệt Thần Vương chắc hẳn cũng bị nhốt ở bên trong sát trận. Nói không chừng gia chủ đang ở trong sát trận kiềm chế Hắc Nguyệt Thần Vương.
Lúc này Độc Cô Thanh Hải cũng nói ra suy đoán của hắn. Quả thật có khả năng như vậy. Có người nói Hắc Nguyệt Thần Vương cũng chưa chết. Nhưng bảy tám tháng hắn cũng chưa trở lại trong Vị Tri Chi Địa. Rất khả năng hắn cũng bị nhốt ở bên trong sát trận. Hai người kia đều là cấp Thần Vương. Gặp phải nhau, kiềm chế lẫn nhau cũng là chuyện có khả năng. Nói chung, hiện tại Độc Cô gia chủ không chết. Chỉ cần biết điểm này là đủ rồi.
Chỉ có điều, Hắc Nguyệt Thần Vương cũng là một quả bom hẹn giờ, khiến Bách Tộc Loạn Địa bất kỳ lúc nào cũng không dám thả lỏng.
Hiện tại Vu Nhai còn không biết, chính bởi vì Hắc Nguyệt Thần Vương bị nhốt ở trong, hài tử của hắn và Tiểu Mỹ mới có thể thuận lợi sinh ra được. Nếu như Hắc Nguyệt Thần Vương trở lại Vị Tri Chi Địa, khi biết Tiểu Mỹ có bầu, có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Nhưng hiện tại, Vu Nhai đã rời khỏi Vị Tri Chi Địa mười tháng...
Đúng vậy, tạm thời không nhắc tới chuyện của Độc Cô gia chủ, Vu Nhai bắt đầu chuẩn bị mọi thứ để đi tới đế quốc Ma Pháp. Thời gian đã lâu như vậy, ai, đáng tiếc Thủy Tinh ở trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng không tìm được bất kỳ tin tức gì có liên quan đến Nguyệt Lâm Sa. Theo cách nói của Thủy Tinh, gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng đang tìm Nguyệt Lâm Sa, nhưng cũng không tìm được.
- Ta cảm thấy Vu Nhai đại đế chắc hẳn sẽ dẫn theo mấy Thần Tướng đi cùng. Giấu ở trong tiểu thế giới Binh Linh, như vậy nếu như xảy ra vấn đề gì còn có thể đưa các Thần Tướng ra, sau đó đại sát tứ phương. Cái này gọi là giả vờ để có thể chém người.
Thời điểm người lùn Thần Tướng Khắc Lan Tạp biết Vu Nhai chuẩn bị tiến vào đế quốc Ma Pháp, không nhịn được lo lắng nói. Chỉ có điều nói là nói, thật đúng là miệng chó không nhả ra được ngà voi.
Các Thần Tướng khác đương nhiên cũng không muốn nhìn thấy Vu Nhai đi mạo hiểm. Chỉ có điều lúc khuyên cũng không nói năng thô lỗ như Khắc Lan Tạp.
Nhưng Vu Nhai lại dùng hai câu nói phản bác bọn họ. Chỉ nghe hắn nói:
- Thứ nhất, nếu như đại đế của các ngươi là một đại đế không giữ lời hứa, vậy các ngươi sẽ như thế nào. Có phải cả ngày chờ đợi lo lắng hay không? Thứ hai, nếu như đại đế của các ngươi bị các ngươi bảo bọc, như vậy tương lai sẽ có thể có thành tựu sao? Sợ rằng không bao lâu, liên minh bách tộc có thể giải tán đi?
Các Thần Tướng á khẩu không trả lời được. Sau đó, bọn họ lại đề nghị Vu Nhai dẫn them mấy Thần Tướng. Nhưng bất cứ lúc nào Hắc Nguyệt Thần Vương cũng có thể từ trong Lục Thiên Sát Trận lao tới. Bên này Thần Tướng quá ít, đủ để bị giết không?
- Không cần. Ta dẫn theo một mình vong linh huynh đi. Những người khác đều trấn thủ Bách tộc. Bách tộc không thể lại tổn thất bất kỳ lực lượng nào nữa.
Vu Nhai suy nghĩ một chút, vẫn quyết định như vậy. Thật ra, lẻn vào như vậy, người càng ít càng tốt. Mà vong linh huynh... Hắc hắc, theo lời đồn bởi vì cuộc chiến tranh bắt đầu, cuối cùn pháp sư vong linh đã có thể đi ra hành động, biến thành hợp pháp hoặc nói là không ai đi quản. Thậm chí có vài thế lực còn đặc biệt hy vọng có thể nắm giữ pháp sư vong linh. Hiện tại bọn họ thơm phưng phức. Chí ít vong linh đi khắp vùng đất này, sẽ không bị bất kỳ kẻ nào nghi ngờ. Hơn nữa, thủ đoạn chạy trốn của bất kỳ một pháp sư vong linh nào cũng đặc biệt lợi hại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro