Ý kiến của lão viện trưởng (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
2024-07-23 06:43:18
- Thành chủ, Nghiêm đại nhân, chúng ta phải làm thế nào?
Trong phủ thành chủ Bắc Đẩu thành, tất cả lãnh tụ 'hôn mê' đều ngồi dậy, bí mật tụ họp. Bọn họ nhận được tin từ Dao Quang thành, từng đợt sóng ập đến làm đầu óc mọi người choáng váng. Thủ đoạn giết người, đánh lén kinh khủng của Vu Nhai, còn chém chết một thánh binh sư, sau đó Mông thân vương đến, hai trưởng lão Độc Cô gia khủng bố xuất hiện.
Hàng loạt sự việc làm các lãnh tụ Bắc Đẩu thành đầu váng mắt hoa, đặc biệt thực lực hiện giờ của Vu Nhai giết hết các cao thủ. Một thánh binh sư và bảy thiên binh sư, hai lần vung thương lấy tám cái mạng. Tuy lúc trước thánh binh sư đó bị bốn thành viên Xích Sắc quân đoàn vây công nhưng như đã nói, thánh binh sư dù gì vẫn là thánh binh sư.
Quá khủng bố, tiểu tử này xuất hiện trên đời là để nghịch thiên.
Đám người ngẫm nghĩ lúc trước có từng đắc tội tiểu tử này không? Sau đó ra kết luận trừ Lãnh thành chủ tính kế Vu Nhai ra những người khác không có tiếp xúc gì với hắn. Cao tầng Bắc Đẩu kỵ vệ đội duy nhất có thù với Vu Nhai đã bị diệt không còn một tên, thủ lĩnh Bắc Đẩu kỵ vệ đội đương nhiệm tạm thời bị mọi người lãng quên, gã không có thù hận gì với Vu Nhai.
Lúc trước cả đám nhờ các loại ma thú bay truyền tin, từng đợt sóng đổ về. Khi Mông thân vương phái người đi Bắc Đẩu thành yêu cầu điều binh thì các lãnh tụ biết đệ nhất thân vương đến từ lâu, sứ giả rất nhanh sẽ đến. Bọn họ phải làm sao đây?
Như lúc trước đã nói, nếu tham gia có lẽ sẽ bị lôi ra làm cừu đen trước mặt Huyền Binh Đại Đế. Không tham gia thì bị Mông thân vương giết, người ta không tin các ngươi hôn mê tập thể.
Chịu một đấm cũng như không, thật là khốn kiếp.
Người buồn bực nhất là Lãnh Thu Dương, gã còn hơi đắc tội Vu Nhai. Bây giờ không phải lúc suy nghĩ những điều này, rốt cuộc phải làm sao?
Bắc Đẩu thành chủ suy nghĩ thật lâu, cuối cùng ra kết luận:
- Ài, hết cách, có lẽ chúng ta chỉ có thể xuất binh.
Lãnh Thu Dương không suy nghĩ quá lâu vì không có thời gian. Giống như người trong Dao Quang thành, xuất bin thhì tạm thời không chết, nếu không xuất binh sẽ chết ngay.
Thân tín của Bắc Đẩu thành chủ báo cáo:
- Thành chủ, lão viện trưởng Bắc Đẩu học viện đến.
Mắt Lãnh Thu Dương sáng lên:
- Mau, nhanh mời vào!
Lão viện trưởng Bắc Đẩu học viện là tồn tại mạnh nhất trong Bắc Đẩu hành tỉnh, không đơn giản là mới vào thánh binh sư, lão đến đây chắc có điều gì chỉ điểm.
Rất nhanh Bắc Đẩu lão viện trưởng cùng Ngụy phó viện trưởng đi tới, lão vẫn già nua như vậy.
- Lão viện trưởng . . .
- Ta không nói nhiều lời khách sáo, thời gian có hạn. Ta hỏi các ngươi có nghĩ ra cách nào không?
- Chúng ta . . .
Mọi người, bao gồm Bắc Đẩu thành chủ nhìn nhau, cười khổ.
Lãnh Thu Dương nói:
- Sợ rằng chỉ có thể xuất binh, đương nhiên nếu chứng cứ của Vu Nhai là thật, lão viện trưởng đồng ý ra tay thì có lẽ . . .
Bắc Đẩu lão viện trưởng lắc đầu, nói:
- Không được, dù những chứng cứ này là thật thì các ngươi không làm gì Mông thân vương được. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đến lúc đó dù hắn không còn là đệ nhất thân vương vẫn dễ dàng trả thù các ngươi, trừ phi các ngươi chạy đến Độc Cô gia gì đó núp cả đời.
Ý của Lãnh Thu Dương là kêu Bắc Đẩu lão viện trưởng ra tay, bắt giữ thánh binh sư sứ giả yêu cầu điều binh, sau đó thông báo với bên Dao Quang thành hợp tác tiêu diệt Mông thân vương.
Khi đó chỉ cần để một mình Mông thân vương sống sót là được, câu giờ chờ Vu Nhai dùng chứng cứ phản kích.
Nhưng như Bắc Đẩu lão viện trưởng đã nói, không thể giết Mông thân vương, chờ gã sau này tính sổ là toi. Có lẽ đệ nhất thân vương không đối phó được Vu Nhai đã như mặt trời ban trưa nhưng muốn làm thịt đám lãnh tụ Bắc Đẩu hành tỉnh thì rất dễ. Thánh binh sư như Bắc Đẩu lão viện trưởng cũng khó sống yên.
Bọn họ không có quan hệ rất thân thiết với Vu Nhai, điều đầu tiên phải lo cho bản thân trước.
Bắc Đẩu thành chủ hốt hoảng hỏi:
- Vậy chúng ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ chỉ có thể xuất binh sao?
- Chỉ còn một cách. Các ngươi đang hon mê đúng không? Hãy tiếp tục như thế, để một người nào đó giả làm thân tín trộm lệnh điều binh của các ngươi.
Bắc Đẩu lão viện trưởng từ từ nói đến đây thì ngừng.
Mắt các lãnh tụ Bắc Đẩu thành sáng lên, được, cách này được.
Lãnh Thu Dương kích động trầm giọng nói:
- Tốt, cứ làm vậy đi!
Mọi người đều là kẻ khôn ngoan, lúc trước không nghĩ ra cách là vì suy nghĩ hỗn loạn. Lúc này được Bắc Đẩu lão viện trưởng chỉ điểm, cả đám cảm thấy cách này ổn. Toàn bộ Thần Huyền đại lục đều biết bọn họ giả bộ xỉu nhưng mặt ngoài không bị lột trần là được, khi Huyền Binh Đại Đế trách tội có thể đẩy mấy tội phạm tử hình ra, bảo là thân tín trộm binh lệnh của bọn họ.
Cả đám đang hôn mê làm sao có thể điều binh phản quốc? Tin tưởng Huyền Binh Đại Đế sẽ thông cảm.
Lãnh Thu Dương cười khổ nói:
- Chúng ta chỉ có thể làm được bấy nhiêu, khi Vu Nhai thoát hiểm sẽ thông cảm cho chúng ta. Dù sao là hắn đánh xỉu chúng ta.
Kẻ yếu không có nhân quyền, thật đúng là bi kịch.
Ánh mắt Bắc Đẩu lão viện trưởng sâu thẳm nói:
- Ừm! Chút nữa ta sẽ câu giờ cho tiểu tử họ Vu.
Với thực lực thánh binh sư của Bắc Đẩu lão viện trưởng chút nữa có thể nói nhảm với thánh binh sư phe Mông thân vương, kéo dài được phút nào hay lúc ấy.
Nghiêm Lôi trầm giọng hỏi:
- Lão viện trưởng cũng cảm thấy Vu Nhai có cơ hội?
Bắc Đẩu lão viện trưởng vẫn rất sâu sắc nói:
- Không biết, không nhìn thấu được. Tin tưởng Vu Nhai sẽ sống sót, đến lúc đó nếu không được thì ta ra tay cứu người. Vu Nhai dù gì là người Bắc Sẩu, có lẽ chúng ta sẽ có cơ hội thoát khỏi thời đại không có gia tộc lĩnh chủ.
Sau khi Bắc Đẩu lão viện trưởng nghe tin Dao Quang thành càng xác định thiên phú của Vu Nhai là nghịch thiên, đặc biệt sau lưng hắn có Độc Cô gia chống. Hai trưởng lão siêu cường đại đã là tồn tái vững chắc vô cùng. Độc Cô gia có nhiều nội đấu, chỉ hai trưởng lão đã quá đủ.
Chủ yếu nhất là Vu Nhai sẽ không đổi họ Độc Cô, hắn người Vu gia Bắc Đẩu hành tỉnh.
Giống như Ngọc Vấn Hiền, Bắc Đẩu lão viện trưởng nhận định nh vậy, cũng ủng hộ điều này. Lão viện trưởng sẵn sàng để Bắc Đẩu hành tỉnh thoát khỏi thời đại không có gia tộc lĩnh chủ. Bắc Đẩu lão viện trưởng chỉ thúc đẩy một chút, muốn có gia tộc lĩnh chủ thật sự không biết phải mất bao nhiêu thời gian tổ chức.
Bắc Đẩu lão viện trưởng tin tưởng có hai trưởng lão cường đại của Độc Cô gia, nếu lão ra tay thì chắc chắn bảo vệ được Vu Nhai.
Mọi người trợn to mắt, đặc biệt là Bắc Đẩu thành chủ. Lãnh Thu Dương là thủ lĩnh Bắc Đẩu hành tỉnh hiện nay, đột nhiên nghe nhắc gia tộc lĩnh chu thì hơi mâu thuẫn.
Trong phủ thành chủ Bắc Đẩu thành, tất cả lãnh tụ 'hôn mê' đều ngồi dậy, bí mật tụ họp. Bọn họ nhận được tin từ Dao Quang thành, từng đợt sóng ập đến làm đầu óc mọi người choáng váng. Thủ đoạn giết người, đánh lén kinh khủng của Vu Nhai, còn chém chết một thánh binh sư, sau đó Mông thân vương đến, hai trưởng lão Độc Cô gia khủng bố xuất hiện.
Hàng loạt sự việc làm các lãnh tụ Bắc Đẩu thành đầu váng mắt hoa, đặc biệt thực lực hiện giờ của Vu Nhai giết hết các cao thủ. Một thánh binh sư và bảy thiên binh sư, hai lần vung thương lấy tám cái mạng. Tuy lúc trước thánh binh sư đó bị bốn thành viên Xích Sắc quân đoàn vây công nhưng như đã nói, thánh binh sư dù gì vẫn là thánh binh sư.
Quá khủng bố, tiểu tử này xuất hiện trên đời là để nghịch thiên.
Đám người ngẫm nghĩ lúc trước có từng đắc tội tiểu tử này không? Sau đó ra kết luận trừ Lãnh thành chủ tính kế Vu Nhai ra những người khác không có tiếp xúc gì với hắn. Cao tầng Bắc Đẩu kỵ vệ đội duy nhất có thù với Vu Nhai đã bị diệt không còn một tên, thủ lĩnh Bắc Đẩu kỵ vệ đội đương nhiệm tạm thời bị mọi người lãng quên, gã không có thù hận gì với Vu Nhai.
Lúc trước cả đám nhờ các loại ma thú bay truyền tin, từng đợt sóng đổ về. Khi Mông thân vương phái người đi Bắc Đẩu thành yêu cầu điều binh thì các lãnh tụ biết đệ nhất thân vương đến từ lâu, sứ giả rất nhanh sẽ đến. Bọn họ phải làm sao đây?
Như lúc trước đã nói, nếu tham gia có lẽ sẽ bị lôi ra làm cừu đen trước mặt Huyền Binh Đại Đế. Không tham gia thì bị Mông thân vương giết, người ta không tin các ngươi hôn mê tập thể.
Chịu một đấm cũng như không, thật là khốn kiếp.
Người buồn bực nhất là Lãnh Thu Dương, gã còn hơi đắc tội Vu Nhai. Bây giờ không phải lúc suy nghĩ những điều này, rốt cuộc phải làm sao?
Bắc Đẩu thành chủ suy nghĩ thật lâu, cuối cùng ra kết luận:
- Ài, hết cách, có lẽ chúng ta chỉ có thể xuất binh.
Lãnh Thu Dương không suy nghĩ quá lâu vì không có thời gian. Giống như người trong Dao Quang thành, xuất bin thhì tạm thời không chết, nếu không xuất binh sẽ chết ngay.
Thân tín của Bắc Đẩu thành chủ báo cáo:
- Thành chủ, lão viện trưởng Bắc Đẩu học viện đến.
Mắt Lãnh Thu Dương sáng lên:
- Mau, nhanh mời vào!
Lão viện trưởng Bắc Đẩu học viện là tồn tại mạnh nhất trong Bắc Đẩu hành tỉnh, không đơn giản là mới vào thánh binh sư, lão đến đây chắc có điều gì chỉ điểm.
Rất nhanh Bắc Đẩu lão viện trưởng cùng Ngụy phó viện trưởng đi tới, lão vẫn già nua như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Lão viện trưởng . . .
- Ta không nói nhiều lời khách sáo, thời gian có hạn. Ta hỏi các ngươi có nghĩ ra cách nào không?
- Chúng ta . . .
Mọi người, bao gồm Bắc Đẩu thành chủ nhìn nhau, cười khổ.
Lãnh Thu Dương nói:
- Sợ rằng chỉ có thể xuất binh, đương nhiên nếu chứng cứ của Vu Nhai là thật, lão viện trưởng đồng ý ra tay thì có lẽ . . .
Bắc Đẩu lão viện trưởng lắc đầu, nói:
- Không được, dù những chứng cứ này là thật thì các ngươi không làm gì Mông thân vương được. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đến lúc đó dù hắn không còn là đệ nhất thân vương vẫn dễ dàng trả thù các ngươi, trừ phi các ngươi chạy đến Độc Cô gia gì đó núp cả đời.
Ý của Lãnh Thu Dương là kêu Bắc Đẩu lão viện trưởng ra tay, bắt giữ thánh binh sư sứ giả yêu cầu điều binh, sau đó thông báo với bên Dao Quang thành hợp tác tiêu diệt Mông thân vương.
Khi đó chỉ cần để một mình Mông thân vương sống sót là được, câu giờ chờ Vu Nhai dùng chứng cứ phản kích.
Nhưng như Bắc Đẩu lão viện trưởng đã nói, không thể giết Mông thân vương, chờ gã sau này tính sổ là toi. Có lẽ đệ nhất thân vương không đối phó được Vu Nhai đã như mặt trời ban trưa nhưng muốn làm thịt đám lãnh tụ Bắc Đẩu hành tỉnh thì rất dễ. Thánh binh sư như Bắc Đẩu lão viện trưởng cũng khó sống yên.
Bọn họ không có quan hệ rất thân thiết với Vu Nhai, điều đầu tiên phải lo cho bản thân trước.
Bắc Đẩu thành chủ hốt hoảng hỏi:
- Vậy chúng ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ chỉ có thể xuất binh sao?
- Chỉ còn một cách. Các ngươi đang hon mê đúng không? Hãy tiếp tục như thế, để một người nào đó giả làm thân tín trộm lệnh điều binh của các ngươi.
Bắc Đẩu lão viện trưởng từ từ nói đến đây thì ngừng.
Mắt các lãnh tụ Bắc Đẩu thành sáng lên, được, cách này được.
Lãnh Thu Dương kích động trầm giọng nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tốt, cứ làm vậy đi!
Mọi người đều là kẻ khôn ngoan, lúc trước không nghĩ ra cách là vì suy nghĩ hỗn loạn. Lúc này được Bắc Đẩu lão viện trưởng chỉ điểm, cả đám cảm thấy cách này ổn. Toàn bộ Thần Huyền đại lục đều biết bọn họ giả bộ xỉu nhưng mặt ngoài không bị lột trần là được, khi Huyền Binh Đại Đế trách tội có thể đẩy mấy tội phạm tử hình ra, bảo là thân tín trộm binh lệnh của bọn họ.
Cả đám đang hôn mê làm sao có thể điều binh phản quốc? Tin tưởng Huyền Binh Đại Đế sẽ thông cảm.
Lãnh Thu Dương cười khổ nói:
- Chúng ta chỉ có thể làm được bấy nhiêu, khi Vu Nhai thoát hiểm sẽ thông cảm cho chúng ta. Dù sao là hắn đánh xỉu chúng ta.
Kẻ yếu không có nhân quyền, thật đúng là bi kịch.
Ánh mắt Bắc Đẩu lão viện trưởng sâu thẳm nói:
- Ừm! Chút nữa ta sẽ câu giờ cho tiểu tử họ Vu.
Với thực lực thánh binh sư của Bắc Đẩu lão viện trưởng chút nữa có thể nói nhảm với thánh binh sư phe Mông thân vương, kéo dài được phút nào hay lúc ấy.
Nghiêm Lôi trầm giọng hỏi:
- Lão viện trưởng cũng cảm thấy Vu Nhai có cơ hội?
Bắc Đẩu lão viện trưởng vẫn rất sâu sắc nói:
- Không biết, không nhìn thấu được. Tin tưởng Vu Nhai sẽ sống sót, đến lúc đó nếu không được thì ta ra tay cứu người. Vu Nhai dù gì là người Bắc Sẩu, có lẽ chúng ta sẽ có cơ hội thoát khỏi thời đại không có gia tộc lĩnh chủ.
Sau khi Bắc Đẩu lão viện trưởng nghe tin Dao Quang thành càng xác định thiên phú của Vu Nhai là nghịch thiên, đặc biệt sau lưng hắn có Độc Cô gia chống. Hai trưởng lão siêu cường đại đã là tồn tái vững chắc vô cùng. Độc Cô gia có nhiều nội đấu, chỉ hai trưởng lão đã quá đủ.
Chủ yếu nhất là Vu Nhai sẽ không đổi họ Độc Cô, hắn người Vu gia Bắc Đẩu hành tỉnh.
Giống như Ngọc Vấn Hiền, Bắc Đẩu lão viện trưởng nhận định nh vậy, cũng ủng hộ điều này. Lão viện trưởng sẵn sàng để Bắc Đẩu hành tỉnh thoát khỏi thời đại không có gia tộc lĩnh chủ. Bắc Đẩu lão viện trưởng chỉ thúc đẩy một chút, muốn có gia tộc lĩnh chủ thật sự không biết phải mất bao nhiêu thời gian tổ chức.
Bắc Đẩu lão viện trưởng tin tưởng có hai trưởng lão cường đại của Độc Cô gia, nếu lão ra tay thì chắc chắn bảo vệ được Vu Nhai.
Mọi người trợn to mắt, đặc biệt là Bắc Đẩu thành chủ. Lãnh Thu Dương là thủ lĩnh Bắc Đẩu hành tỉnh hiện nay, đột nhiên nghe nhắc gia tộc lĩnh chu thì hơi mâu thuẫn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro