Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Chương 11

Tích Á

2024-07-22 04:21:48

Chỉ vậy đã đồng ý rồi sao? Dễ lừa hơn trong tưởng tượng nhiều.

Hàng Tễ Duẫn nhướng mày, không tự mình cởi thắt lưng, mà tới gần cô, đặt tay lên khoá kéo áo cô, roẹt một tiếng kéo xuống.

Tảm Hựu Nhi hoảng sợ, vội dùng tay đẩy ngực hắn ra:.“Không… Không phải là tôi chơi cậu sao? Sao lại biến thành cậu...”

“Nếu cậu muốn chơi nó, đương nhiên cậu phải làm nó cứng lên trước, như vậy mới thuận tiện cho cậu chơi.”

Một mặt cởi áo khoác ra, cởi luôn áo trong của cô, một mặt thấp giọng giải thích.

Sẽ càng thuận tiện hơn sao? Tảm Hựu Nhi nhăn khuôn mặt nhỏ, tự hỏi vấn đề chạm đến tri thức yếu kém của mình.

Trong khi đó, Hàng Tễ Duẫn năng lực động thủ rất mạnh đã cởi hết cả người cô chỉ còn đồ lót, đang định đưa tay ra phía sau muốn cởi luôn móc áo ngực.

Khoan đã!

“Vừa rồi không phải chỉ như vậy là được rồi sao? Sao bây giờ lại phải cởi hết?" Cô kinh hoảng muốn lập tức chạy trốn, nhưng cả người đều bị Hàng Tễ Duẫn ôm trong lòng, vừa chạy đi thì cũng sẽ chỉ đâm sầm vào lồng ngực hắn mà thôi.

“Cậu ta là xử nam ngây thơ rất dễ dàng cứng lên, tôi không giống cậu ta.”

Nói cứ giống như là cậu thân kinh bách chiến lắm vậy, rõ ràng cũng đều là 17 tuổi giống như chúng tôi, Tảm Hựu Nhi liếc Hàng Tễ Duẫn một cái.

“Vậy phải cởi đến mức nào?”

Nếu phải cởi sạch, cô tuyệt đối không làm!

Trong khi đó Hàng Tễ Duẫn đã cởi hết tất cả các cúc áo rồi quay trở lại vị trí của mình nhìn cô: “Được rồi cởi áo ra đi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô dùng hai tay che lại áo lót sắp sửa rớt xuống, khuôn mặt đỏ hồng lên, bộ dạng đáng yêu vô cùng.

Nghe Hàng Tễ Duẫn nói, cô và hắn nhìn nhau, thấy hắn khẽ nâng cằm ý bảo cô có thể cởi ra, cô liền có thêm một chút dũng khí.

Kha Hoằng Danh cũng đã dám lộ cái gọi là...côn...thịt...kia cho mọi người xem, cô chỉ cởi một chút cũng không có gì.

Ừ, dù sao mọi người cũng đều can đảm như vậy. Cô cứ tự tẩy não mình như thế.

Sau đó cô buông tay che áo lót ra, có vẻ ngại ngùng cởi áo lót để qua một bên.

Hàng Tễ Duẫn nhìn chằm chằm hai điểm đỏ thắm khẽ run run theo động tác của cô, đôi mắt vừa đen vừa dày đặc như một cái nghiên mực.

“Như vậy được chưa?” Tảm Hựu Nhi không dám nhìn thái độ của ba người còn lại, cô có hơi sợ sệt, yếu ớt nhìn Hàng Tễ Duẫn.

“A...”

Hàng Tễ Duẫn vươn ngón giữa và ngón trỏ tay phải, nắm lấy hai đầu v* cô, dùng ánh mắt chân thật và đáng tin nhìn thẳng vào Hựu Nhi, giống như là đang nói với cô đây cũng chỉ là một sự hỗ trợ để khiến nói cứng lên.

Thấy ánh mắt hắn, Tảm Hựu Nhi chỉ có thể buông bàn tay nhỏ đang định đẩy hắn ra xuống, vừa níu lấy thành ghế vừa cắn chặt môi, cố gắng ngăn cản tiếng rên rỉ giống như vừa rồi phát ra.

Hắn dùng ngón giữa bàn tay cọ xát trên dưới một bên đầu v* mềm mại, thấy Hựu Nhi kêu khẽ thì híp mắt lại, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng khảy khảy, giống như người ta dùng ngón tay khảy dây đàn.

“Ưm...”

Cảm giác lạ lẫm từ dưới người truyền đến, đầu v* bị khảy cũng sẽ sinh ra cảm giác như vậy sao? Tảm Hựu Nhi rất rõ ràng chỗ riêng tư của mình đang chậm rãi chảy ra dâm dịch, nhưng may mắn đã được váy che khuất, nên không ai trông thấy mà thôi.

Hàng Tễ Duẫn khảy hơn mười cái, lại dùng ngón tay cái và ngón trỏ bàn tay se se đỉnh đỏ thắm của cô, rồi lại dùng đầu ngón tay quét quanh quầng vú tinh xảo của cô một vòng, sau đó mở lòng bàn tay ra bao lấy bầu ngực đầy đặn mềm mại, bắt đầu vuốt ve.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ưm a... a... Ha a...”

Quá sung sướng, thế nên cô không khống chế được âm thanh rên rỉ của mình, miệng cứ khẽ nhếch phát ra tiếng thở dồn dập, hai tay bấu vào ghế dựa cũng dùng sức nhiều hơn, gân xanh ngày thường không hề nhìn thấy, bây giờ cũng hiện lên mờ nhạt.

“Kêu thật là dễ nghe.”

Cứ xoa như vậy vài cái, Hàng Tễ Duẫn cười nhẹ, giọng nói ngọt ngào nhẹ nhàng khen cô, sau đó thu tay lại dựa vào lưng ghế: “Tôi cứng rồi, cậu có thể làm bất cứ gì cậu muốn.”

Trong ánh mắt Tảm Hựu Nhi đã mông lung sương mù, được Hàng Tễ Duẫn xoa nắn cực kỳ thoải mái, khoái cảm tầng tầng tích lũy, bởi vì hắn đột nhiên dừng lại mà không tự giác được nhíu mày, giống như đang chứng tỏ bất mãn.

Cô chớp chớp mắt rồi híp lại cố gắng bình phục nhịp thở của mình, tay vịn ghế cũng buông lỏng ra, nghe thấy Hàng Tễ Duẫn nói, cô liền xoay lại.

Nhưng quần Hàng Tễ Duẫn cũng còn chưa cởi, bảo cô bắt đầu như thế nào? Hựu Nhi ngẩng đầu lên mang theo nghi hoặc nhìn hắn.

“Tự mình làm đi.”

Hắn không cử động, hai tay đặt sau lưng ghế, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ sâu sắc.

Vì thế cô kéo ghế ra, tới gần bên cạnh hắn, cúi người xuống nhìn chằm chằm chỗ trương phình của hắn.

Nhìn vài giây, cô vươn tay tới cởi thắt lưng hắn ra, bởi vì chưa từng có kinh nghiệm cởi dây lưng đàn ông, cô thử vài lần cũng không có kết quả, liền nhìn về phía Hàng Tễ Duẫn xin giúp đỡ.

Quả nhiên ngây thơ vô cùng, Hàng Tễ Duẫn nhìn bộ dạng ngây thơ của cô, hai mắt đảo qua bộ ngực còn chưa mặc áo lót của cô.

Cảnh xuân tốt đẹp, khiến tâm trạng hắn cũng sung sướng lên, liền một tay cởi bỏ dây lưng, kéo khóa quần xuống, quần lót CK màu đen liền lộ ra ngoài.

Nhưng chỉ như thế rồi lại dừng tay, giao tất cả các công việc kế tiếp lại cho Tảm Hựu Nhi, hai tay hắn lại đặt ra sau lưng ghế, giống như những việc sau này không còn liên quan đến hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Số ký tự: 0