Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Chương 25

Tích Á

2024-07-22 04:21:48

côn th*t còn chưa vào, chỉ có quy đầu là đang vói vào một chút, thì đã bị tiểu huyệt của cô hút chặt lấy, giống như đang hoan nghênh nó vậy, sau đó lại bởi vì chủ nhân khẩn trương mà không thể tiến vào.

Giọng nói của Giang Thái Nhiên vừa áp lực lại vừa trầm thấp, trong ngữ điệu đã khắc sâu dục vọng, hắn buông tha một bên mềm mại, chuyển môi đến bên môi cô, đôi mắt đào hoa mang theo tình yêu lưu luyến.

Đối diện với Hựu Nhi e thẹn, hắn mặt mày cũng cong lên, nhẹ giọng nói: “Không cần khẩn trương, tôi sẽ không làm cậu khó chịu... Nếu đau, thì phải nói cho tôi biết, được không?”

Cô im lặng thong thả gật gật đầu, đưa bàn tay nhẹ nắm thành quyền đặt lên trên môi, đôi mắt mơ hồ long lanh, đại khái là do Tống Loan dùng đầu lưỡi khẽ liếm vòng quanh vành tai khiến cho khoái cảm được phóng đại, huống chi hơi thở của ba người ở ngay trước mắt, đã sớm thông qua lỗ tai lan đến đại não của cô.

Cô sắp sửa tan chảy...

Có được câu trả lời của cô, Giang Thái Nhiên mới rũ mắt tiếp tục thúc thúc mông, tay hắn nhẹ nắm eo nhỏ của Hựu Nhi, đỡ lấy đùi cô đẩy đẩy ra hai bên, khiến cho tiểu huyệt căng lớn hơn nữa, có thể cất chứa dục vọng của hắn sắp tiến vào.

“Thả lỏng đi... Hít vào, như vậy thì sẽ không quá đau.”

Môi Tống Loan vẫn ngậm lấy vành tai tinh xảo của cô, đầu lưỡi chui vào lỗ tai cô quấy phá, hắn dùng chính tiếng nói trầm thấp của mình thôi miên Hựu Nhi.

Nghe hắn nói như vậy, Tảm Hựu Nhi giật mình vài giây, sau đó bắt đầu hít sâu, muốn thả lỏng tiểu huyệt của mình, chuẩn bị thừa nhận đồ vật lớn quá khổ của Giang Thái Nhiên.

Vì thế hai người phối hợp, trong lúc cô nhịn không được ngẩng đầu lên thì một cái đầu đã tiến vào được, quá trình kia thật là gian nan và thống khổ.

Thống khổ chính là Giang Thái Nhiên, hắn bị tiểu huyệt của Tiểu Hựu Hựu đang giằng co giữa thả lỏng và căng thẳng gặm cắn tra tấn, hắn nhíu mày nhẫn nại dục vọng muốn hung hăng cắm vào của mình, người mình thích đang ở dưới thân mình, không phải nói nhẫn nại là có thể nhẫn nại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ mới tiến vào một đầu thì cô đã cảm thấy dưới thân đau đớn truyền tới, nhưng có một cảm giác to lớn hơn chính là căng trướng, lớn hơn ngón tay rất nhiều, cứ như vậy chậm rãi vùi vào trong thân thể mình, mình thật sự có thể cất chứa được sao? Chỗ đó của hắn lớn như vậy...

Dường như nghe thấy tiếng lòng nghi hoặc của cô, Hàng Tễ Duẫn hầu kết đã chạy lên chạy xuống, bàn tay từ phía sau cô liền đưa ra trước ngực, cầm lấy một bên mềm mại, thong thả ung dung nắn bóp, khiến cô cảm nhận được bị khoái cảm dồn dập, sau đó giọng nói thì thầm, dán lên tai cô nhẹ nhàng nói: “Có thể đi vào mà, không cần sợ.”

“Không sai... chỗ này của Tiểu Hựu Hựu, nhất định có thể ăn hết nó toàn bộ... Ngoan nhé, tôi cử động đây.”

Phụ họa cho câu nói của Hàng Tễ Duẫn, Giang Thái Nhiên trong lúc cô bị hai người kia dùng kỹ xảo trêu chọc khiến cho không ngừng thở gấp, liền đỡ lấy cặp mông vểnh của cô lên, chậm rãi đẩy côn th*t vào bên trong.

“Ưm a... Chậm một chút... căng quá đi... Đau quá...”

Tuy rằng hắn rất dịu dàng, nhưng vách thịt chưa bao giờ bị người ta xâm chiếm, bây giờ lại để vật to lớn này đẩy ra gần như kề sát vào một chỗ, thì thật khó mà ngoan ngoãn nghe lời được.

Cho đến khi vào được một phần ba, thì côn th*t đã bị cắn đến nỗi không thể nhúc nhích, Giang Thái Nhiên bất đắc dĩ cười khẽ, cúi người xuống hôn lên đôi môi Hựu Nhi đang rầm rì vì đau đớn.

Hắn và Hàng Tễ Duẫn mỗi người một bên nắm giữ hai bầu mềm mại, bàn tay ở hông cũng mở ra khẽ vuốt ve lên lưng cô, an ủi sự đau đớn và khẩn trương.

Vì thế dần dần sự đau đớn kia biến mất, chỉ có sự căng chặt vẫn quấn quýt trong đại não.

Cảm thấy nỗi đau đớn vì côn th*t bị cắn chặt đã giảm đi một chút, Giang Thái Nhiên ngẩng đầu lên, hỏi cô còn đau không, khi có được câu trả lời phủ định hắn lần thứ hai hôn lên hai cánh môi kia, cùng lúc đó tiếp tục thâm nhập vào trong.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ là không thể kéo dài sự đau đớn này nữa, hắn phải nhanh hơn trước một chút, nếu không trước khi đến được chỗ tấm màng quý giá kia, cô sẽ càng thêm lo lắng bất an.

“Ưm ưm...”

Lại bắt đầu đau... Thái Nhiên...

Tư vị chưa bao giờ trải nghiệm kích thích lên vỏ não khiến cô tỉnh táo hơn một chút, nhưng rất nhanh liền tiếp tục chìm vào cảm xúc mê muội do đầu lưỡi Giang Thái Nhiên liếm mút, Hàng Tễ Duẫn vuốt ve ngực và Tống Loan khẽ hôn lên cổ mang lại.

Hai người kia hỗ trợ, khiến cô thả lỏng ít nhiều, cũng chính vào lúc này, Giang Thái Nhiên thúc mông với một lực độ và tốc độ gia tăng lớn hơn, đến chỗ lớp màng quý giá kia cũng liền không ngừng nghỉ lập tức tiến sâu vào trong, cho dù tiểu huyệt của cô lại bắt đầu thắt chặt lại.

“A...”

Môi bị bị lấp kín không thể kêu đau, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở ấm ức từ cổ họng.

Vật thô to kia đã toàn bộ chui vào cơ thể mình khiến cho Hựu Nhi đột nhiên cảm thấy thẹn thùng, không ngờ lần đầu tiên của mình lại thật sự cho Giang Thái Nhiên.

Sau khi mang toàn bộ dục vọng của mình cắm vào hoa huy*t của Tiểu Hựu Hựu, Giang Thái Nhiên từ thân xác đến tâm hồn đều vô cùng thỏa mãn, hình ảnh này hắn đã trải qua vô số lần trong mộng tưởng, cuối cùng hôm nay cũng có thể thực hiện được.

Chiếc lưỡi đang bọc lấy lưỡi Hựu Nhi bắt đầu dùng sức, trong lúc cọ xát mang tới sự tê dại thì bắt đầu quấn lấy đầu lưỡi cô, tạo ra ngàn tầng bọt sóng.

Tiểu Hựu Hựu... cuối cùng thì, anh cũng có được em trọn vẹn...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Số ký tự: 0