Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Chương 36

Tích Á

2024-07-22 04:21:48

“Ưm...” Hựu Nhi đỡ đầu còn chút choáng váng chậm rãi ngồi dậy, tấm chăn trên người trượt xuống, cô xoa xoa hai mắt, bộ não trống rỗng.

“Tỉnh rồi sao? Đồ heo lười.” Thanh âm quen thuộc từ bên cạnh truyền đến, Hựu Nhi ngơ ngác quay đầu lại...

Kha Hoằng Danh không có mặc áo đang nằm bên cạnh cô!

Bộ não cô nhanh chóng vận hành chế độ tự hỏi, ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì, chỉ là khi nhớ lại những hình ảnh đó thì cả người cô liền đỏ lên, vội vàng chui vào trong chăn trốn tránh.

Nhưng cô dường như đã quên mất Kha Hoằng Danh đang ở ngay bên cạnh, chỉ thấy Kha Hoằng Danh cũng thuận thế xoay người, hơi xốc chăn lên, khóe miệng mang theo một nụ cười xấu xa:

“Sao vậy, thấy anh không mặc quần áo, cho nên cố ý chui vào trong nhìn sao?”

“Hả?!” Tảm Hựu Nhi rõ ràng cũng trần trụi khuôn mặt đỏ bừng như quả cà chua chín, nghe hắn nói như vậy liền vội vàng dịch sang bên kia.

Nhưng mà, không biết cơ bụng và đường nhân ngư rõ ràng của ai lại xuất hiện ngay trước mắt cô, lại còn có thứ đồ vật dưới háng dường như đã cứng lên kia...

“Tiểu Hựu Hựu, đã tỉnh rồi sao?”

Thanh âm chậm rãi vang lên, thân hình trước mắt cũng nhích tới gần cô, sau đó dán sát vào một khối, Tảm Hựu Nhi cảm thấy bả vai mình có hơi lạnh lẽo, giống như bị ai đó hôn một cái.

Cô vươn đầu dậy khỏi chăn, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Giang Thái Nhiên đôi mắt mơ ngủ mông lung, môi hắn còn đang chậm rãi tới gần.

“Nói thật, em ngủ cũng đúng là lâu đấy.” Bàn tay Kha Hoằng Danh cũng nắm lấy eo cô từ phía sau, sau đó vuốt ngược lên, nắm lấy vật mềm mại phía trên.

Cặp mông bị hắn chống thứ cực nóng, trước mặt lại là dục vọng của Giang Thái Nhiên kề sát, Tảm Hựu Nhi thấy mình như sắp chín, nhưng không hét to, chỉ cứng đờ thân thể tại chỗ.

“Ưm...”

Bị Thái Nhiên hôn lấy cánh môi, cô chớp chớp mắt, tay nắm thành quyền lại buông ra, rồi duỗi ra phía trước chống lên ngực hắn.

Sau khi dời được đầu ra phía sau một chút, khuôn mặt đỏ ửng, Hựu Nhi ấp a ấp úng nói: “Tiểu… Tiểu Thái Nhiên, còn… còn chưa có... rửa mặt mà...”

“Không sao, anh không ngại...” Giang Thái Nhiên nói xong, lại đưa môi tiến tới gần, hai người một người né tránh một người đuổi theo, trêu đùa trên giường.

“A...”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hựu Nhi dường như đã quên mất phía sau mình còn có người, vốn dĩ nam giới buổi sáng sẽ “chào cờ”, bây giờ còn bị cô cọ tới cọ lui như vậy, dục vọng của Kha Hoằng Danh lại càng thêm cứng rắn.

Hắn đưa bàn tay cầm lên chỗ mềm mại của Hựu Nhi, bắt đầu vuốt ve cô.

Tảm Hựu Nhi bị hốt hoảng đến nỗi kinh hô thành tiếng, hai tay giao lại trên bàn tay Kha Hoằng Danh đang nắm lấy ngực mình: “Kha Hoằng Danh... cậu làm gì vậy?!”

“Hựu Nhi còn không rõ sao? Tối qua đã dạy rồi mà...”

Hắn đưa cánh môi tiến đến bên tai cô, âm thanh trầm thấp lười biếng của buổi sáng sớm truyền vào màng tai Hựu Nhi, kích thích vỏ đại não mẫn cảm của cô.

Cô co rụt bả vai, muốn bỏ trốn ra phía trước, nhưng chỉ đâm đầu vào vòng tay ôm ấp của Giang Thái Nhiên: “Quả nhiên, Tiểu Hựu Hựu thích anh hơn so với Kha Hoằng Danh, đúng không...”

Hắn cũng không thèm để ý ngực mình và mu bàn tay Kha Hoằng Danh đã áp sát vào nhau, trực tiếp hôn lên má Hựu Nhi, sau đó chậm rãi dịch xuống.

“Khoan… khoan đã...”

“Nè, theo như tối hôm qua thương lượng thì không phải như vậy mà!”

Kha Hoằng Danh lại dán sát lên, bàn tay vừa rồi cầm nơi mềm mại của Hựu Nhi lại vươn ra phía trước, đẩy khuôn mặt Giang Thái Nhiên ra.

Hai người bọn họ đều làm ngơ vẻ e ấp che chắn của Hựu Nhi, bắt đầu khắc khẩu, căm tức nhìn đối phương: “Cậu không phát hiện ra Tiểu Hựu Hựu là chủ động tiến vào vòng tay tôi sao? Điều này chứng minh cô ấy muốn ở chung với tôi nhiều hơn, cậu lăn sang một bên trước đi!”

“Vậy sao? Vừa rồi người né qua chỗ tôi trốn tránh cậu không phải là Hựu Nhi sao?”

“Tiểu Hựu Hựu chỉ lo sợ mình chưa rửa mặt mà thôi, không giống kiểu trực tiếp tiếp hỏi cậu đang làm gì!”

“Khoan đã! Hai người đừng cãi nữa!”

Muốn khuyên can nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu, Tảm Hựu Nhi rơi vào đường cùng đành phải dùng kỹ thuật duy nhất của mình... hét lên cắt ngang.

“Hai người các cậu bình thường trong phòng học, trong lúc học nhóm cũng đều cãi nhau còn chưa đủ hay sao. Bây giờ trong tình huống như vậy mà cũng.. cũng... Đừng gây gổ về chuyện này nữa được không!”

Cô che lỗ tai lại, bộ dạng không muốn nói chuyện với bọn họ nữa.

Giang Thái Nhiên và Kha Hoằng Danh liếc nhau...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nói như vậy là...”

Tay bọn họ lại chậm rãi sờ lên thân thể mềm mại của Hựu Nhi.

“Bọn anh sẽ không cãi nữa...”

Hai người giống như đã bàn bạc xong, một người cầm một bên mềm mại, môi cũng liên tiếp ấn trên người cô, nụ hôn này nối tiếp nụ hôn khác.

“đầu v* đã cứng lên, Hựu Nhi rất muốn sao?”

Kha Hoằng Danh dùng hai ngón tay kẹp lấy hai điểm đỏ của cô, cười nhạt trêu chọc nơi mẫn cảm đó.

“Nơi này hình như cũng ướt đấy Tiểu Hựu Hựu...”

Giang Thái Nhiên đưa đùi mình chen vào giữa hai chân Hựu Nhi, lại dùng đầu gối nhẹ nhàng cọ vào nơi riêng tư của cô, dường như cảm nhận được sự ướt át, hắn liền dừng hành động liếm cắn đầu v* lại, khẽ ngẩng đầu nói với cô.

“Không phải… ý tôi không phải như vậy... a a... chỗ đó không cắn được đâu...”

Trải qua một đêm chiến đấu hăng hái, cô vốn dĩ đã cả người nhức mỏi, bây giờ lại bị hai người này không ngừng dùng kỹ xảo và ngôn ngữ trêu chọc, thân thể mềm mại đã ửng một màu hồng nhạt, bàn tay nhỏ không biết nên chống đẩy ai.

Còn chưa kịp điều chỉnh lại suy nghĩ phải xử trí trong tình huống này như thế nào, thì hai tay cũng bị Kha Hoằng Danh cầm lấy kéo lên trên, toàn bộ thân thể đều bị bọn họ bao vây trong lồng ngực, không thể tránh thoát.

“Buông tôi ra đi... a.. a... đừng cọ mà...”

Hạ thân chảy ra chất lỏng nhiều hơn, thân thể mềm mại của Hựu Nhi khẽ rùng mình, bị bọn họ đùa bỡn khiến cho thoải mái cực kỳ.

“Kẹt...”

Cửa được mở ra, Hựu Nhi đôi mắt mở hé mơ màng, thấy Tống Loan bưng theo ba ly sữa nóng đi vào phòng: “Đã dậy rồi sao? Uống sữa đi, uống xong rửa mặt ăn sáng nhé.”

Hắn đặt khay sữa lên trên tủ đầu giường, sau đó bế Hựu Nhi đang bị hai người kia ôm chặt ra, lấy từ trong tủ tới một tấm chăn trùm lên người cô.

Tống Loan vừa ngồi xuống ghế bên cạnh vừa ôm cô, hắn nâng ly sữa lên đưa đến bên môi Hựu Nhi, sau đó đút cô uống từng muỗng một.

Giống y như ba cô vậy...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Số ký tự: 0