Nhục Cốt Thanh...
Sơn Trung Khô Cốt
2024-11-20 16:14:18
Hắn sống một thân một mình trên sườn núi, sau khi tách biệt với mọi người, ngược lại yên tĩnh rất nhiều.
Ít nhất không cần lo lắng có người đến lấy trộm linh thực thượng phẩm trong ngăn tủ của hắn thừa dịp hắn đi ra ngoài.
Bởi vì lo lắng có người đến trộm linh thực, Lý Mộc Dương thậm chí không dám đem linh thực còn lại trong hũ để bán lấy tiền.
Hắn vẫn cất đi số linh thực còn lại trong hũ, đặt nó ở bên ngoài để làm cái bia.
Hũ gạo linh thực kia có thể liên tục sản xuất ra linh thực thượng phẩm, mỗi ngày Lý Mộc Dương đều lấy vại dưa muối đè xuống, nhìn qua không hề thu hút.
Với sự cung cấp nuôi dưỡng của linh thực thượng phẩm, tu vi của Lý Mộc Dương tăng lên một cách vững vàng.
Thanh kinh nghiệm nhân vật ở góc trên bên phải tầm nhìn, hầu như mỗi ngày đều tăng hơn mười phần trăm.
Cuối cùng, vào ngày thứ ba sau khi thu được Nhục Cốt Thanh Y, Lý Mộc Dương lại một lần nữa đột phá cảnh giới.
Khi vòng xoáy linh khí của khí hải trong đan điền đột nhiên tản ra, chảy vào tứ chi và xương cốt, hoàn toàn dung hợp với cơ thể, tuyên bố giai đoạn tu luyện này của Lý Mộc Dương đã hoàn tất.
Trong đan điền của hắn, một lần nữa hiện lên một vòng xoáy linh khí nhỏ. Đợi bồi dưỡng vòng xoáy linh khí này ngày càng lớn mạnh và tản ra nhập vào cơ thể một lần nữa, điều đó có nghĩa là Lý Mộc Dương đã bước vào cảnh giới tiếp theo.
Luyện Khí Kỳ tu luyện, chính là không ngừng bồi dưỡng vòng xoáy linh khí trong cơ thể, để linh khí và thân xác dung hợp làm một.
Thân xác được ngưng luyện và tăng cường chín lần, bước vào Luyện Khí Cảnh tầng thứ chín, là có thể Trúc Cơ.
Bây giờ Lý Mộc Dương đã đạt tới tu vi Luyện Khí Cảnh tầng thứ tư.
Hũ linh thực vô tận đã cung cấp nuôi dưỡng, khiến một đệ tử tạp dịch ngoại môn như hắn có được tốc độ tu luyện của những đệ tử thân truyền cao cao tại thượng kia.
Ngồi trên chiếc giường gỗ cứng cáp, cảm nhận được sức mạnh tăng lên trong cơ thể, Lý Mộc Dương siết chặt nắm đấm.
Khoảng cách Trúc Cơ, lại gần hơn một bước!
Hắn xoay người xuống giường, chuẩn bị rửa chân xong rồi ngủ.
Nhưng trong màn đêm đen kịt, trên sườn núi vắng vẻ cách xa đám đông này lại xuất hiện ánh đèn lồng.
Vào thời gian đa số người đều chuẩn bị ngủ này, có người cầm đèn lồng đi trên đường núi, xuất hiện trong tầm mắt của Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương có chút kinh ngạc.
"Quan Tiểu Thuận?"
Thằng nhóc này đêm hôm khuya khoắt chạy đến đây làm gì?
Mặc dù quan hệ của chính mình với cậu ấy cũng không tệ lắm, nhưng cũng chưa tính là thân thiết.
Bây giờ Quan Tiểu Thuận lại cầm đèn lồng đến thăm vào lúc nửa đêm.
Nhìn thiếu niên đường xa mà đến, Lý Mộc Dương có chút khó hiểu: "Tiểu Thuận, đệ có chuyện gì sao?"
Chỉ thấy thiếu niên Quan Tiểu Thuận gãi đầu một cái, nói: “Lý huynh, ngày mai tông môn sẽ mở cửa.”
"Ta sợ Lý huynh không biết, ở xa không ai nói cho huynh, cho nên chạy đến đây để báo cho huynh một tiếng."
“Cửa tông môn này mỗi năm chỉ mở một lần, đến lúc đó đệ tử mới của tông môn tiến vào thành, đệ tử cũ như chúng ta cũng có thể xuống núi vào thành, bày quầy hàng bán đồ trong thành, xem như một cách kiếm tiền."
"Lý huynh, ngày mai huynh có muốn đi cùng không?"
Ánh mắt Quan Tiểu Thuận chân thành, cậu ấy cố ý chạy đến đây để thông báo tin tức quan trọng này cho Lý Mộc Dương.
Mà Lý Mộc Dương, cũng thật sự không biết Luyện Ma Tông sắp mở cửa.
Chủ yếu là hắn ở quá xa, sống biệt lập, lại không xuống núi, không hiểu rõ tin tức trong tông môn, hoàn toàn là một kẻ ngoài lề.
Tông môn mỗi năm mở cửa một lần, đây là một chuyện lớn trong tông môn, chủ yếu là rất quan trọng đối với nhóm đệ tử ngoại môn bọn hắn.
Các đệ tử ngoại môn không được phép tùy tiện rời khỏi môn phái, phần lớn thời gian đều phải bị nhốt trong môn phái để tu luyện (lao động khổ sai).
Chỉ có dịp tông môn mở cửa mỗi năm một lần, Luyện Ma Tông mới cho phép đệ tử ngoại môn xuống núi.
Khoảng thời gian này sẽ kéo dài chừng một tháng, rất nhiều đệ tử ngoại môn sẽ nhân cơ hội này về quê thăm người thân, hoặc xuống núi hưởng thụ.
Tất nhiên, những người chăm chỉ như Quan Tiểu Thuận sẽ tranh thủ thời gian, đi ra ngoài bán các loại đồ vật tích góp được trong một năm, có thể đổi được rất nhiều tiền bạc, không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội kiếm tiền và phát triển bản thân nào.
Mà trong khoảng thời gian mở cửa này, cũng là thời điểm mỗi năm Luyện Ma Tông có nhiều đệ tử mới nhất.
Nghĩa muội của Lý Mộc Dương đại khái là mấy ngày nay sẽ tới.
Nghe được đề nghị của Quan Tiểu Thuận, Lý Mộc Dương do dự một chút.
Điều đầu tiên hắn nghĩ đến, là lấy linh thực thượng phẩm của mình đi ra bên ngoài để bán.
Trong khu chợ ở ngoại môn xuất hiện linh thực thượng phẩm sẽ rất bắt mắt, nhưng đi Thành Vân Tiêu bên ngoài núi, linh thực thượng phẩm cũng không được xem là quá bất thường.
Ít nhất không cần lo lắng có người đến lấy trộm linh thực thượng phẩm trong ngăn tủ của hắn thừa dịp hắn đi ra ngoài.
Bởi vì lo lắng có người đến trộm linh thực, Lý Mộc Dương thậm chí không dám đem linh thực còn lại trong hũ để bán lấy tiền.
Hắn vẫn cất đi số linh thực còn lại trong hũ, đặt nó ở bên ngoài để làm cái bia.
Hũ gạo linh thực kia có thể liên tục sản xuất ra linh thực thượng phẩm, mỗi ngày Lý Mộc Dương đều lấy vại dưa muối đè xuống, nhìn qua không hề thu hút.
Với sự cung cấp nuôi dưỡng của linh thực thượng phẩm, tu vi của Lý Mộc Dương tăng lên một cách vững vàng.
Thanh kinh nghiệm nhân vật ở góc trên bên phải tầm nhìn, hầu như mỗi ngày đều tăng hơn mười phần trăm.
Cuối cùng, vào ngày thứ ba sau khi thu được Nhục Cốt Thanh Y, Lý Mộc Dương lại một lần nữa đột phá cảnh giới.
Khi vòng xoáy linh khí của khí hải trong đan điền đột nhiên tản ra, chảy vào tứ chi và xương cốt, hoàn toàn dung hợp với cơ thể, tuyên bố giai đoạn tu luyện này của Lý Mộc Dương đã hoàn tất.
Trong đan điền của hắn, một lần nữa hiện lên một vòng xoáy linh khí nhỏ. Đợi bồi dưỡng vòng xoáy linh khí này ngày càng lớn mạnh và tản ra nhập vào cơ thể một lần nữa, điều đó có nghĩa là Lý Mộc Dương đã bước vào cảnh giới tiếp theo.
Luyện Khí Kỳ tu luyện, chính là không ngừng bồi dưỡng vòng xoáy linh khí trong cơ thể, để linh khí và thân xác dung hợp làm một.
Thân xác được ngưng luyện và tăng cường chín lần, bước vào Luyện Khí Cảnh tầng thứ chín, là có thể Trúc Cơ.
Bây giờ Lý Mộc Dương đã đạt tới tu vi Luyện Khí Cảnh tầng thứ tư.
Hũ linh thực vô tận đã cung cấp nuôi dưỡng, khiến một đệ tử tạp dịch ngoại môn như hắn có được tốc độ tu luyện của những đệ tử thân truyền cao cao tại thượng kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngồi trên chiếc giường gỗ cứng cáp, cảm nhận được sức mạnh tăng lên trong cơ thể, Lý Mộc Dương siết chặt nắm đấm.
Khoảng cách Trúc Cơ, lại gần hơn một bước!
Hắn xoay người xuống giường, chuẩn bị rửa chân xong rồi ngủ.
Nhưng trong màn đêm đen kịt, trên sườn núi vắng vẻ cách xa đám đông này lại xuất hiện ánh đèn lồng.
Vào thời gian đa số người đều chuẩn bị ngủ này, có người cầm đèn lồng đi trên đường núi, xuất hiện trong tầm mắt của Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương có chút kinh ngạc.
"Quan Tiểu Thuận?"
Thằng nhóc này đêm hôm khuya khoắt chạy đến đây làm gì?
Mặc dù quan hệ của chính mình với cậu ấy cũng không tệ lắm, nhưng cũng chưa tính là thân thiết.
Bây giờ Quan Tiểu Thuận lại cầm đèn lồng đến thăm vào lúc nửa đêm.
Nhìn thiếu niên đường xa mà đến, Lý Mộc Dương có chút khó hiểu: "Tiểu Thuận, đệ có chuyện gì sao?"
Chỉ thấy thiếu niên Quan Tiểu Thuận gãi đầu một cái, nói: “Lý huynh, ngày mai tông môn sẽ mở cửa.”
"Ta sợ Lý huynh không biết, ở xa không ai nói cho huynh, cho nên chạy đến đây để báo cho huynh một tiếng."
“Cửa tông môn này mỗi năm chỉ mở một lần, đến lúc đó đệ tử mới của tông môn tiến vào thành, đệ tử cũ như chúng ta cũng có thể xuống núi vào thành, bày quầy hàng bán đồ trong thành, xem như một cách kiếm tiền."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Lý huynh, ngày mai huynh có muốn đi cùng không?"
Ánh mắt Quan Tiểu Thuận chân thành, cậu ấy cố ý chạy đến đây để thông báo tin tức quan trọng này cho Lý Mộc Dương.
Mà Lý Mộc Dương, cũng thật sự không biết Luyện Ma Tông sắp mở cửa.
Chủ yếu là hắn ở quá xa, sống biệt lập, lại không xuống núi, không hiểu rõ tin tức trong tông môn, hoàn toàn là một kẻ ngoài lề.
Tông môn mỗi năm mở cửa một lần, đây là một chuyện lớn trong tông môn, chủ yếu là rất quan trọng đối với nhóm đệ tử ngoại môn bọn hắn.
Các đệ tử ngoại môn không được phép tùy tiện rời khỏi môn phái, phần lớn thời gian đều phải bị nhốt trong môn phái để tu luyện (lao động khổ sai).
Chỉ có dịp tông môn mở cửa mỗi năm một lần, Luyện Ma Tông mới cho phép đệ tử ngoại môn xuống núi.
Khoảng thời gian này sẽ kéo dài chừng một tháng, rất nhiều đệ tử ngoại môn sẽ nhân cơ hội này về quê thăm người thân, hoặc xuống núi hưởng thụ.
Tất nhiên, những người chăm chỉ như Quan Tiểu Thuận sẽ tranh thủ thời gian, đi ra ngoài bán các loại đồ vật tích góp được trong một năm, có thể đổi được rất nhiều tiền bạc, không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội kiếm tiền và phát triển bản thân nào.
Mà trong khoảng thời gian mở cửa này, cũng là thời điểm mỗi năm Luyện Ma Tông có nhiều đệ tử mới nhất.
Nghĩa muội của Lý Mộc Dương đại khái là mấy ngày nay sẽ tới.
Nghe được đề nghị của Quan Tiểu Thuận, Lý Mộc Dương do dự một chút.
Điều đầu tiên hắn nghĩ đến, là lấy linh thực thượng phẩm của mình đi ra bên ngoài để bán.
Trong khu chợ ở ngoại môn xuất hiện linh thực thượng phẩm sẽ rất bắt mắt, nhưng đi Thành Vân Tiêu bên ngoài núi, linh thực thượng phẩm cũng không được xem là quá bất thường.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro