Trò Chơi Sinh Tồn Bắt Đầu Từ Căn Nhà Cũ Nát
Chương 6
2024-12-17 20:56:14
“Tôi đào được một rương vật tư xanh, mở ra có đủ nguyên liệu để xây dựng nơi trú ẩn.”
“Chà! Âu hoàng đây rồi, tôi thấy đa số mọi người chỉ toàn rương vật tư màu trắng.”
“Tôi phải đào ba lần mới được rương xanh, hai lần trước chỉ có một rương trắng và hai cục đá.”
Người đào được rương vật tư xanh chính là Bạch Vựng, cái tên mà Hứa Chi đã chú ý từ trước.
Lần này mở thông tin của anh ta, cô phát hiện anh ta đã ẩn tuổi và giới tính, hiện giờ chỉ còn lại thông tin về khu vực.
Ngày càng có nhiều người xây dựng xong nơi trú ẩn.
Dù sao đây cũng chỉ là bài kiểm tra đầu tiên của hệ thống, chưa thực sự khó khăn.
Chỉ cần có xẻng và kiên trì đào vật tư, vận may không quá tệ thì ai cũng có thể gom đủ nguyên liệu.
Cùng lắm là cạn kiệt điểm thể lực, xây xong nơi trú ẩn thì lăn ra ngủ ngay tại chỗ.
Nhưng Hứa Chi lại nghĩ đến một trường hợp khác: Nếu đang đào mà hết sạch thể lực, không kịp quay về nơi trú ẩn thì sao? Nếu trời tối mà vẫn ở bên ngoài thì liệu có an toàn không?
Nghĩ vậy, cô vào kênh trò chuyện gõ vài dòng để nhắc nhở mọi người nên giữ lại một ít thể lực, tránh sử dụng hết sạch. Ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra khi trời tối, cho dù hệ thống nói bên ngoài có kết giới bảo vệ, nhưng không có gì đảm bảo rằng nó thực sự tuyệt đối an toàn.
Hứa Chi: "Mọi người tốt nhất nên giữ lại chút thể lực, đừng dùng hết sạch trước khi xây nơi trú ẩn. Điểm thể lực về 0 sẽ làm các bạn rơi vào trạng thái ngủ đông."
“Hệ thống bảo bên ngoài có kết giới mà, sợ gì chứ? Cùng lắm thì ngủ ngoài trời thôi.”
“Thể lực của tôi giờ chỉ còn đúng 1 điểm, toàn thân rã rời, mệt mỏi, đói khát, khó chịu khủng khiếp.”
“Còn 1 điểm? Nghĩa là anh sắp ngất đến nơi rồi còn gì!”
“Tôi còn mong cho ngất đây, ngủ một giấc đến sáng không phải lo gì hết, còn đúng một tiếng nữa là trời tối, tôi cứ có cảm giác sau khi trời tối sẽ có thứ gì đó... không sạch sẽ.”
“Làm ơn đi, đây là trò chơi sinh tồn, không phải game kinh dị!”
Mọi người bắt đầu bàn tán rôm rả, chủ đề dần chuyển hướng sang những chuyện rùng rợn.
Thế nhưng tâm điểm chú ý của tất cả vẫn là một câu hỏi: Sau khi trời tối, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì?
Hứa Chi cũng rất muốn biết.
Tuy nhiên Hứa Chi quyết định tranh thủ trước khi trời tối quay lại điểm kho báu để đào thêm vật tư, không lãng phí số điểm thể lực còn lại.
Dọc theo những dấu hiệu đã đánh dấu trước đó, cô trở về điểm đào bới ban đầu.
Hố đất mà cô đã đào vẫn còn nguyên tại chỗ.
Trong lòng Hứa Chi bỗng dâng lên cảm giác, dường như càng đào sâu càng có cơ hội tìm được vật phẩm giá trị. Trong thực tế, báu vật luôn được chôn giấu rất sâu, nhưng không rõ cơ chế của trò chơi này có tương tự không.
Cô đã đào khá nhiều lần, đến mức tạo ra một cái hố khá sâu.
Không chần chừ, Hứa Chi nhảy xuống đáy hố tiếp tục cầm xẻng đào bới.
Thể lực của cô tụt nhanh chóng.
Cuối cùng thứ xuất hiện lại là một tảng đá lớn.
[Nhận được: Tảng đá khổng lồ. Độ bền xẻng sơ cấp -3.]
Xem ra lần này không được gì ngoài một tảng đá to đùng, thể lực của cô lúc này chỉ còn vỏn vẹn 30 điểm.
Lại là đá sao?
Hứa Chi không muốn dừng lại ở đây, cứ thế mà bỏ cuộc cô không cam tâm.
Nghĩ vậy, cô quyết định thử thêm một lần nữa.
“Chà! Âu hoàng đây rồi, tôi thấy đa số mọi người chỉ toàn rương vật tư màu trắng.”
“Tôi phải đào ba lần mới được rương xanh, hai lần trước chỉ có một rương trắng và hai cục đá.”
Người đào được rương vật tư xanh chính là Bạch Vựng, cái tên mà Hứa Chi đã chú ý từ trước.
Lần này mở thông tin của anh ta, cô phát hiện anh ta đã ẩn tuổi và giới tính, hiện giờ chỉ còn lại thông tin về khu vực.
Ngày càng có nhiều người xây dựng xong nơi trú ẩn.
Dù sao đây cũng chỉ là bài kiểm tra đầu tiên của hệ thống, chưa thực sự khó khăn.
Chỉ cần có xẻng và kiên trì đào vật tư, vận may không quá tệ thì ai cũng có thể gom đủ nguyên liệu.
Cùng lắm là cạn kiệt điểm thể lực, xây xong nơi trú ẩn thì lăn ra ngủ ngay tại chỗ.
Nhưng Hứa Chi lại nghĩ đến một trường hợp khác: Nếu đang đào mà hết sạch thể lực, không kịp quay về nơi trú ẩn thì sao? Nếu trời tối mà vẫn ở bên ngoài thì liệu có an toàn không?
Nghĩ vậy, cô vào kênh trò chuyện gõ vài dòng để nhắc nhở mọi người nên giữ lại một ít thể lực, tránh sử dụng hết sạch. Ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra khi trời tối, cho dù hệ thống nói bên ngoài có kết giới bảo vệ, nhưng không có gì đảm bảo rằng nó thực sự tuyệt đối an toàn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa Chi: "Mọi người tốt nhất nên giữ lại chút thể lực, đừng dùng hết sạch trước khi xây nơi trú ẩn. Điểm thể lực về 0 sẽ làm các bạn rơi vào trạng thái ngủ đông."
“Hệ thống bảo bên ngoài có kết giới mà, sợ gì chứ? Cùng lắm thì ngủ ngoài trời thôi.”
“Thể lực của tôi giờ chỉ còn đúng 1 điểm, toàn thân rã rời, mệt mỏi, đói khát, khó chịu khủng khiếp.”
“Còn 1 điểm? Nghĩa là anh sắp ngất đến nơi rồi còn gì!”
“Tôi còn mong cho ngất đây, ngủ một giấc đến sáng không phải lo gì hết, còn đúng một tiếng nữa là trời tối, tôi cứ có cảm giác sau khi trời tối sẽ có thứ gì đó... không sạch sẽ.”
“Làm ơn đi, đây là trò chơi sinh tồn, không phải game kinh dị!”
Mọi người bắt đầu bàn tán rôm rả, chủ đề dần chuyển hướng sang những chuyện rùng rợn.
Thế nhưng tâm điểm chú ý của tất cả vẫn là một câu hỏi: Sau khi trời tối, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì?
Hứa Chi cũng rất muốn biết.
Tuy nhiên Hứa Chi quyết định tranh thủ trước khi trời tối quay lại điểm kho báu để đào thêm vật tư, không lãng phí số điểm thể lực còn lại.
Dọc theo những dấu hiệu đã đánh dấu trước đó, cô trở về điểm đào bới ban đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hố đất mà cô đã đào vẫn còn nguyên tại chỗ.
Trong lòng Hứa Chi bỗng dâng lên cảm giác, dường như càng đào sâu càng có cơ hội tìm được vật phẩm giá trị. Trong thực tế, báu vật luôn được chôn giấu rất sâu, nhưng không rõ cơ chế của trò chơi này có tương tự không.
Cô đã đào khá nhiều lần, đến mức tạo ra một cái hố khá sâu.
Không chần chừ, Hứa Chi nhảy xuống đáy hố tiếp tục cầm xẻng đào bới.
Thể lực của cô tụt nhanh chóng.
Cuối cùng thứ xuất hiện lại là một tảng đá lớn.
[Nhận được: Tảng đá khổng lồ. Độ bền xẻng sơ cấp -3.]
Xem ra lần này không được gì ngoài một tảng đá to đùng, thể lực của cô lúc này chỉ còn vỏn vẹn 30 điểm.
Lại là đá sao?
Hứa Chi không muốn dừng lại ở đây, cứ thế mà bỏ cuộc cô không cam tâm.
Nghĩ vậy, cô quyết định thử thêm một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro