Đưa Cô Cho Ngườ...
2024-08-31 10:00:14
Chớp mắt đã qua hai ngày.
Bí thư chính trị và pháp luật tỉnh là quan chức lớn, hạng người hời hợt không có tư cách tham dự buổi họp báo hôm nay, những người có thể tới đều là thương nhân có uy tín của Nam Thành và quan chức bộ phận chính trị và pháp luật.
Hơn bốn giờ chiều, Thẩm Tứ Niên làm xong việc trở về Thủy Vận Hoa Uyển.
Phó Chỉ đã sớm trang điểm xong, biết hôm nay xã giao có ý nghĩa phi phàm, còn cố ý thay một bộ lễ phục tương đối long trọng.
Thẩm Tứ Niên đi vào phòng tắm tắm rửa đơn giản, sau đó đi ra thay bộ vest mới.
Cô đi đến trước gương, như thường lệ giúp hắn thắt cà vạt, "Trần thư ký có ý đề bạt anh, cũng coi như là ân nhân của anh, anh tính đáp tạ ông ta như thế nào?"
Làm quan cũng không dám nhận quà cáp bên ngoài, không đáng tiền thì không cần cầm ra, tặng quà thì đặt sáu con số, nhưng cái này một khi truyền ra, tham ô nhận hối lộ là tội danh ván đã đóng thuyền.
Thẩm Tứ Niên ôm eo cô, "Theo anh được biết, nhà vợ hắn là hào môn số một số hai địa phương, cho nên không tham tài, nhưng mà..."
Phó Chỉ truy vấn: "Nhưng mà cái gì?"
"Ông ta người này, rất háo sắc."
Thẩm Tứ Niên vừa dứt lời, cô cũng giúp hắn thắt xong cà vạt, nhưng tay lại chậm chạp không buông xuống.
Phó Chỉ ngẩng đầu, cùng ánh mắt giữ kín như bưng của hắn chạm nhau.
Cô hiểu ý của hắn.
"Anh tính..." Cô dừng một chút, hai bàn tay nhỏ bé chầm chậm buông xuống, nhưng lại nhịn không được nắm chặt, "Đưa em cho ông ta?"
"Không phải đưa em cho ông ta." Thẩm Tứ Niên nhìn ra sự rối rắm trong mắt cô, cánh tay ôm chặt eo cô: "Hiện tại anh chỉ đang đề nghị em đi qua, chuyện này còn chưa chính thức quyết định, nếu muốn thuận lợi thành công, anh cho em chút lợi ích là điều không thể thiếu."
Nửa câu đầu nói phủ nhận, nhưng nửa câu sau ý tứ không phải vẫn là như cô nói sao?
Phó Chỉ không ngốc, không phải là không hiểu.
Khó trách cô không nhìn thấy vẻ vui sướng sắp được thăng chức trên mặt Thẩm Tứ Niên, thứ nhất có thể là vì không muốn đến Vân Thành để phục vụ cho bí thư Trần, thứ hai... Chắc cũng cảm thấy lấy cô làm quà nên trong lòng có chút áy náy nhỉ?
Cô qua hơn ba năm bị đàn ông đưa tới đưa đi, sau khi gặp được hắn, cho rằng sẽ không như vậy nữa, nhưng vẫn là không thoát khỏi.
Phó Nghiễn cúi thấp đầu, giọng mũi có chút nặng nề, "Nếu em có thể giúp được anh, chắc chắn sẽ không chối từ."
Ngoài miệng nói hiên ngang lẫm liệt, cũng chẳng qua là bởi vì cô không có đường lui khác mà thôi.
Cho dù Thẩm Tứ Niên có yêu cầu rõ ràng là để cô lên giường với Bí thư Tống kia, cô có thể từ chối sao?
Quyền chủ động của trò chơi nằm trong tay kẻ quyền quý, tình nhân không có tư cách nói "Không".
Lực Thẩm Tứ Niên ôm cô càng ngày càng gấp, "A Chỉ..."
"Không sao." Phó Chỉ cố nén sự chua xót nơi chóp mũi, cưỡng ép ánh mắt trong veo của mình phải nhìn thẳng: "Cơ thể của em có thể giúp được cục trưởng Thẩm, em hẳn là nên cảm thấy vui mừng mới phải."
Anh không nói gì, nhìn thấy nước mắt trong mắt cô.
Rõ ràng nhịn đến cực hạn, nhưng vẫn không rơi xuống.
"A Chỉ, em tin anh." Thẩm Tứ Niên chung quy cảm thấy không đành lòng, ôm chặt cô vào trong ngực, "Anh chỉ cần em phối hợp với anh diễn một vở kịch, sẽ không thật sự để cho ông ta đối với em như thế nào."
Phó Chỉ nghe thế nào cũng cảm thấy lời này của hắn giống như đang an ủi.
Cô không phải tiểu nữ hài ngây thơ trong sáng, nghe đàn ông nói dối còn nhiều hơn ăn cơm.
Ngay cả chút niềm tin dành cho Thẩm Tứ Niên cũng ít đến đáng thương...
Nhưng ngoài miệng cô không nói gì, chỉ đưa tay ôm lấy cổ hắn, cái miệng nhỏ nhắn ghé vào tai hắn, nhẹ nhàng thở ra hơi nóng, "Được, em tin anh."
——
Lời tác giả: Ha ha ha hướng đi của cốt truyện, đúng là như vậy ~
Không phải vì bổ trợ cho nam chính, thiết lập con người của Thẩm cục trưởng chính là coi trọng quyền lực hơn tình cảm, cho nên hắn vì chính mình mà bỏ qua một người tình là chuyện rất bình thường, ở trong lòng hắn, bản thân mình vĩnh viễn là vị trí số một.
Về phần nam chính yêu nữ chính và thiết lập người ưa sạch sẽ của anh cũng không xung đột, ngay từ đầu anh chỉ có chút ham muốn chiếm hữu, cuối cùng mới chậm rãi phát triển thành yêu sâu đậm.
Hơn nữa anh không làm loạn chủ yếu là vì sợ ảnh hưởng đến con đường làm chính trị!! Thích sạch sẽ chỉ là thứ yếu!!
Nửa đời trước Cố Bỉnh Quyền gánh vác gia tộc từng bước gian nan, nửa đời sau mới là sống vì nữ chính.
Còn có, Thị trưởng trong hiện thực chắc chắn sẽ không cưới một tiểu thư* làm vợ, nhưng đây là tiểu thuyết, cho nên không nên áp đặt vào hiện thực…
(*) Tiểu thư: gái ngành
Bí thư chính trị và pháp luật tỉnh là quan chức lớn, hạng người hời hợt không có tư cách tham dự buổi họp báo hôm nay, những người có thể tới đều là thương nhân có uy tín của Nam Thành và quan chức bộ phận chính trị và pháp luật.
Hơn bốn giờ chiều, Thẩm Tứ Niên làm xong việc trở về Thủy Vận Hoa Uyển.
Phó Chỉ đã sớm trang điểm xong, biết hôm nay xã giao có ý nghĩa phi phàm, còn cố ý thay một bộ lễ phục tương đối long trọng.
Thẩm Tứ Niên đi vào phòng tắm tắm rửa đơn giản, sau đó đi ra thay bộ vest mới.
Cô đi đến trước gương, như thường lệ giúp hắn thắt cà vạt, "Trần thư ký có ý đề bạt anh, cũng coi như là ân nhân của anh, anh tính đáp tạ ông ta như thế nào?"
Làm quan cũng không dám nhận quà cáp bên ngoài, không đáng tiền thì không cần cầm ra, tặng quà thì đặt sáu con số, nhưng cái này một khi truyền ra, tham ô nhận hối lộ là tội danh ván đã đóng thuyền.
Thẩm Tứ Niên ôm eo cô, "Theo anh được biết, nhà vợ hắn là hào môn số một số hai địa phương, cho nên không tham tài, nhưng mà..."
Phó Chỉ truy vấn: "Nhưng mà cái gì?"
"Ông ta người này, rất háo sắc."
Thẩm Tứ Niên vừa dứt lời, cô cũng giúp hắn thắt xong cà vạt, nhưng tay lại chậm chạp không buông xuống.
Phó Chỉ ngẩng đầu, cùng ánh mắt giữ kín như bưng của hắn chạm nhau.
Cô hiểu ý của hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Anh tính..." Cô dừng một chút, hai bàn tay nhỏ bé chầm chậm buông xuống, nhưng lại nhịn không được nắm chặt, "Đưa em cho ông ta?"
"Không phải đưa em cho ông ta." Thẩm Tứ Niên nhìn ra sự rối rắm trong mắt cô, cánh tay ôm chặt eo cô: "Hiện tại anh chỉ đang đề nghị em đi qua, chuyện này còn chưa chính thức quyết định, nếu muốn thuận lợi thành công, anh cho em chút lợi ích là điều không thể thiếu."
Nửa câu đầu nói phủ nhận, nhưng nửa câu sau ý tứ không phải vẫn là như cô nói sao?
Phó Chỉ không ngốc, không phải là không hiểu.
Khó trách cô không nhìn thấy vẻ vui sướng sắp được thăng chức trên mặt Thẩm Tứ Niên, thứ nhất có thể là vì không muốn đến Vân Thành để phục vụ cho bí thư Trần, thứ hai... Chắc cũng cảm thấy lấy cô làm quà nên trong lòng có chút áy náy nhỉ?
Cô qua hơn ba năm bị đàn ông đưa tới đưa đi, sau khi gặp được hắn, cho rằng sẽ không như vậy nữa, nhưng vẫn là không thoát khỏi.
Phó Nghiễn cúi thấp đầu, giọng mũi có chút nặng nề, "Nếu em có thể giúp được anh, chắc chắn sẽ không chối từ."
Ngoài miệng nói hiên ngang lẫm liệt, cũng chẳng qua là bởi vì cô không có đường lui khác mà thôi.
Cho dù Thẩm Tứ Niên có yêu cầu rõ ràng là để cô lên giường với Bí thư Tống kia, cô có thể từ chối sao?
Quyền chủ động của trò chơi nằm trong tay kẻ quyền quý, tình nhân không có tư cách nói "Không".
Lực Thẩm Tứ Niên ôm cô càng ngày càng gấp, "A Chỉ..."
"Không sao." Phó Chỉ cố nén sự chua xót nơi chóp mũi, cưỡng ép ánh mắt trong veo của mình phải nhìn thẳng: "Cơ thể của em có thể giúp được cục trưởng Thẩm, em hẳn là nên cảm thấy vui mừng mới phải."
Anh không nói gì, nhìn thấy nước mắt trong mắt cô.
Rõ ràng nhịn đến cực hạn, nhưng vẫn không rơi xuống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"A Chỉ, em tin anh." Thẩm Tứ Niên chung quy cảm thấy không đành lòng, ôm chặt cô vào trong ngực, "Anh chỉ cần em phối hợp với anh diễn một vở kịch, sẽ không thật sự để cho ông ta đối với em như thế nào."
Phó Chỉ nghe thế nào cũng cảm thấy lời này của hắn giống như đang an ủi.
Cô không phải tiểu nữ hài ngây thơ trong sáng, nghe đàn ông nói dối còn nhiều hơn ăn cơm.
Ngay cả chút niềm tin dành cho Thẩm Tứ Niên cũng ít đến đáng thương...
Nhưng ngoài miệng cô không nói gì, chỉ đưa tay ôm lấy cổ hắn, cái miệng nhỏ nhắn ghé vào tai hắn, nhẹ nhàng thở ra hơi nóng, "Được, em tin anh."
——
Lời tác giả: Ha ha ha hướng đi của cốt truyện, đúng là như vậy ~
Không phải vì bổ trợ cho nam chính, thiết lập con người của Thẩm cục trưởng chính là coi trọng quyền lực hơn tình cảm, cho nên hắn vì chính mình mà bỏ qua một người tình là chuyện rất bình thường, ở trong lòng hắn, bản thân mình vĩnh viễn là vị trí số một.
Về phần nam chính yêu nữ chính và thiết lập người ưa sạch sẽ của anh cũng không xung đột, ngay từ đầu anh chỉ có chút ham muốn chiếm hữu, cuối cùng mới chậm rãi phát triển thành yêu sâu đậm.
Hơn nữa anh không làm loạn chủ yếu là vì sợ ảnh hưởng đến con đường làm chính trị!! Thích sạch sẽ chỉ là thứ yếu!!
Nửa đời trước Cố Bỉnh Quyền gánh vác gia tộc từng bước gian nan, nửa đời sau mới là sống vì nữ chính.
Còn có, Thị trưởng trong hiện thực chắc chắn sẽ không cưới một tiểu thư* làm vợ, nhưng đây là tiểu thuyết, cho nên không nên áp đặt vào hiện thực…
(*) Tiểu thư: gái ngành
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro