Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách

Chương 39

2024-11-21 23:20:39

Con nhện theo phản xạ phân phối sức để bảo vệ nhưng đã quá muộn. Lưỡi đao mang theo luồng sáng vàng lạnh lẽo mạnh mẽ xẻ đôi đầu con nhện như bổ quả dưa hấu.

Con nhện bất động, và sau vài giây, cơ thể to lớn của nó ngã xuống.

Lâm Không Lộc thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, giơ tay lau mồ hôi trên trán. Sau khi lấy lại tinh thần, cơ thể run rẩy như mất đi sức lực.

Trong mắt cậu ta, Triệu Tinh Mặc thấy động tác chậm cuối cùng đã xong, lo lắng hỏi: “Cậu em Tiểu Lộc, cậu không sao chứ? Sao mặt cậu đột nhiên trắng bệch như vậy?"

Lâm Không Lộc lắc đầu, cười với cậu ta: “Không sao đâu.”

Giang Từ tay phải cầm đao, đứng trên cơ thể to lớn của con nhện, hắn vừa quay người lại thì thấy nụ cười yếu ớt này.

Sắc mặt của thiếu niên trắng bệch, môi thì nhợt nhạt, cằm nhọn đến lạ thường. Đẹp vẫn đẹp nhưng nhìn có chút yếu ớt.

Giang Từ nắm chặt đao, nhìn một lúc rồi đột nhiên nhảy xuống khỏi người con nhện rồi chém một chân của nó.

Rồi mổ ra, thấy thịt bên trong không hề tươi mềm nên cắt bỏ một chân.

Cách đó không xa, Lâm Không Lộc lại ngơ ngác nhìn.

Nếu con nhện chưa chết thì sao lại chặt nó lần nữa?

Cậu quay đầu, nghi hoặc hỏi Triệu Tinh Mặc.

Triệu Tinh Mặc cũng không hiểu, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Có lẽ lớp giáp của con nhện rất cứng, rất hữu dụng, nghe nói căn cứ trung tâm sẽ thu thập xương, lớp giáp, da của một số quái vật biến dị để dùng chúng chế tạo vũ khí."

Dù sao thú biến dị cũng không bị nhiễm bệnh, da, áo giáp và xương của chúng đều có thể dùng được, nghe nói thịt của chúng có thể ăn được, lại còn rất bổ dưỡng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ồ~, ồ~." Lâm Không Lộc gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Nhưng khi quay lại nhìn con nhện lần nữa, cậu lại cảm thấy hơi lo lắng.

Con nhện to như vậy, đợi tới khi nào mới tháo xong được?

Cậu làm cái này không phải vì lo Giang Từ sầu mà là vì chính bản thân cậu. Sau cuộc đua xe đường phố đó cậu đã nôn mửa một lần, sau đó lại bị củ cà rốt và quyền trượng hút cạn tinh lực, cậu cũng vừa dành thời gian bắn tên xong nên thấy thực sự rất đói.

Nếu cứ đợi Giang Từ xử lý xong con nhện như vậy, thì cậu sẽ phải nhịn đói trong bao lâu?

Vậy nên cậu kéo tay áo Triệu Tinh Mặc, nói nhỏ nhất có thể: "Này, anh có đói không?"

Triệu Tinh Mặc "..."

Đừng nói với tôi là cậu đói lắm rồi nhé.

Không hiểu sao từ lúc vào bệnh viện số 3 cho đến khi bị nhện bắt đến nay, gần như cả ngày cậu không ăn gì.

"Vậy trước tiên chúng ta tìm một nơi sạch sẽ nào đó để ăn đi." Lâm Không Lộc vội vàng đề nghị.

Cậu cảm thấy hơi xấu hổ khi người này ăn người kia lại làm việc.

Nhưng nếu hai người ăn và một người làm việc, cậu cảm thấy ít xấu hổ hơn.

Hiện tại tầng thứ tám có một con nhện biến dị đã chết, tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì.

“Như, như này cũng không hay lắm, Giang đội còn chưa ăn, với cả tôi cũng hết đồ ăn rồi." Triệu Tinh Mặc xấu hổ gãi đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách

Số ký tự: 0