Trở Về 90, Ta Mang Nhãi Con Của Lão Đại Vai Ác
A
Tô Mộc Trừng
2024-09-22 10:07:59
Thẩm Dao nũng nịu nói với Kỳ Dạ Thần: “A Thần, anh ta còn chưa trả tiền đâu.”
Kỳ Dạ Thần bực bội gãi đầu, mặt hầm hầm tiến đến chỗ người đàn ông đang nằm rên rỉ trên mặt đất, anh túm lấy cổ áo lôi anh ta, giọng nói lạnh lẽo như ác quỷ từ địa ngục: “Trong vòng một tuần lễ, trả tiền cho tôi, nếu còn dám qua lại với Thẩm Dao, tôi sẽ chặt chân anh!”
Thấy đối phương không trả lời, Kỳ Dạ Thần giơ nắm đấm ra hiệu muốn đánh tiếp, Lương Hằng sợ hãi vội vàng cầu xin: “Vâng, Kỳ ca, em hứa, một tuần nữa sẽ trả tiền, sau này gặp Thẩm Dao sẽ vòng đi đường khác!”
Kỳ Dạ Thần thấy vậy thì hài lòng, sau đó ném anh ta xuống đất, phát ra tiếng ‘Bịch’.
Thẩm Dao nhìn người đàn ông nằm thoi thóp trên mặt đất, chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái.
Trước đây khi đọc tiểu thuyết, cô đã thấy tên này tam quan bất chính rồi.
‘Thẩm Dao’ chẳng phải rất đáng thương sao?
Nếu Lương Hằng không thực lòng thích ‘Cô ấy’ thì tại sao lại đến trêu chọc?
Gia đình trọng nam khinh nữ, sự đùa cợt và phản bội của người mình yêu, sự trêu đùa của số phận đã khiến ‘Thẩm Dao’ đang tuổi xuân phơi phới phải kết hôn sinh con với một người xa lạ, cuối cùng nhận lấy kết cục bi thảm.
Thẩm Dao càng nghĩ càng thấy không đáng cho ‘Cô ấy’, hoàn toàn không để ý Kỳ Dạ Thần đã đứng đợi cô từ lâu.
Kỳ Dạ Thần thấy cô không đi theo, quay đầu lại thì thấy Thẩm Dao đang nhìn người yêu cũ với ánh mắt đầy tình cảm và đau thương, sắc mặt anh tối sầm, lên tiếng nhắc nhở: “Thẩm Dao, bụng em không đau nữa à?”
Thẩm Dao nghe tiếng gọi lập tức bừng tỉnh, bước đến trước mặt anh, cô hít sâu một hơi.
Trước ánh mắt của mọi người, cánh tay trắng nõn như ngọc chủ động vòng qua tay anh, đôi mắt hạnh long lanh như có ý cười, giọng nói dịu dàng như nước: “Mọi người, hôm nay tôi hơi mệt, bố nó phải đưa tôi đến bệnh viện kiểm tra, đợi chúng tôi quay lại sẽ lại mời mọi người đến nhà chơi.”
Cô khoác tay Kỳ Dạ Thần cũng là ngầm cho mọi người biết cô và Kỳ Dạ Thần rất tốt, cô không hề ngoại tình!
Mọi người nghe vậy thì lần lượt giải tán, Trần đại gia dặn dò Kỳ Dạ Thần phải chăm sóc Thẩm Dao chu đáo rồi mới cáo từ, trước khi đi còn không quên lôi Lương Hằng đang nằm dưới đất theo.
Căn nhà tối om bỗng chốc trở nên trống trải, không còn ngột ngạt như lúc trước.
Thẩm Dao biết chuyện hôm nay coi như tạm thời kết thúc, danh tiếng của cô đã giữ được, cô cũng không vì vậy mà sinh non, cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.
Kỳ Dạ Thần cảm nhận được xúc cảm mát lạnh mềm mại trên tay, đôi mắt phượng híp lại nhìn chằm chằm bàn tay đang vòng lấy cánh tay mình, vành tai dần nóng ran.
Người phụ nữ ngốc nghếch này hôm nay uống nhầm thuốc rồi sao?
Chẳng lẽ cô ta muốn mê hoặc mình, đợi sau khi sinh con xong, sẽ ôm con cuỗm tiền của mình cao chạy xa bay?
Nghĩ đến đây, Kỳ Dạ Thần như bị dội một gáo nước lạnh.
Anh hất mạnh tay cô ra, giọng cảnh cáo: “Thẩm Dao, cất cái trò mèo của em đi, đừng quên trong bụng em còn đang mang con của anh!”
Thẩm Dao vội vàng gật đầu, nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Kỳ Dạ Thần, trong lòng cô đã biết rõ.
Quả nhiên, Kỳ Dạ Thần vô cùng chán ghét cô, vì cuộc sống sau này, cũng vì không muốn đi vào vết xe đổ của nguyên chủ, cô không thể chọc giận anh thêm nữa.
Thẩm Dao đảm bảo: “Anh yên tâm, em nhất định sẽ cất kỹ trò mèo này.”
Vừa dứt lời, bụng cô lập tức truyền đến từng cơn đau dữ dội, Thẩm Dao ôm bụng, sắc mặt tái nhợt,dáng vẻ vô cùng yếu ớt nói: “Kỳ Dạ Thần, bụng em đau quá.”
Thấy vậy, người đàn ông gằn giọng: “Đi bệnh viện.”
Kỳ Dạ Thần bực bội gãi đầu, mặt hầm hầm tiến đến chỗ người đàn ông đang nằm rên rỉ trên mặt đất, anh túm lấy cổ áo lôi anh ta, giọng nói lạnh lẽo như ác quỷ từ địa ngục: “Trong vòng một tuần lễ, trả tiền cho tôi, nếu còn dám qua lại với Thẩm Dao, tôi sẽ chặt chân anh!”
Thấy đối phương không trả lời, Kỳ Dạ Thần giơ nắm đấm ra hiệu muốn đánh tiếp, Lương Hằng sợ hãi vội vàng cầu xin: “Vâng, Kỳ ca, em hứa, một tuần nữa sẽ trả tiền, sau này gặp Thẩm Dao sẽ vòng đi đường khác!”
Kỳ Dạ Thần thấy vậy thì hài lòng, sau đó ném anh ta xuống đất, phát ra tiếng ‘Bịch’.
Thẩm Dao nhìn người đàn ông nằm thoi thóp trên mặt đất, chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái.
Trước đây khi đọc tiểu thuyết, cô đã thấy tên này tam quan bất chính rồi.
‘Thẩm Dao’ chẳng phải rất đáng thương sao?
Nếu Lương Hằng không thực lòng thích ‘Cô ấy’ thì tại sao lại đến trêu chọc?
Gia đình trọng nam khinh nữ, sự đùa cợt và phản bội của người mình yêu, sự trêu đùa của số phận đã khiến ‘Thẩm Dao’ đang tuổi xuân phơi phới phải kết hôn sinh con với một người xa lạ, cuối cùng nhận lấy kết cục bi thảm.
Thẩm Dao càng nghĩ càng thấy không đáng cho ‘Cô ấy’, hoàn toàn không để ý Kỳ Dạ Thần đã đứng đợi cô từ lâu.
Kỳ Dạ Thần thấy cô không đi theo, quay đầu lại thì thấy Thẩm Dao đang nhìn người yêu cũ với ánh mắt đầy tình cảm và đau thương, sắc mặt anh tối sầm, lên tiếng nhắc nhở: “Thẩm Dao, bụng em không đau nữa à?”
Thẩm Dao nghe tiếng gọi lập tức bừng tỉnh, bước đến trước mặt anh, cô hít sâu một hơi.
Trước ánh mắt của mọi người, cánh tay trắng nõn như ngọc chủ động vòng qua tay anh, đôi mắt hạnh long lanh như có ý cười, giọng nói dịu dàng như nước: “Mọi người, hôm nay tôi hơi mệt, bố nó phải đưa tôi đến bệnh viện kiểm tra, đợi chúng tôi quay lại sẽ lại mời mọi người đến nhà chơi.”
Cô khoác tay Kỳ Dạ Thần cũng là ngầm cho mọi người biết cô và Kỳ Dạ Thần rất tốt, cô không hề ngoại tình!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mọi người nghe vậy thì lần lượt giải tán, Trần đại gia dặn dò Kỳ Dạ Thần phải chăm sóc Thẩm Dao chu đáo rồi mới cáo từ, trước khi đi còn không quên lôi Lương Hằng đang nằm dưới đất theo.
Căn nhà tối om bỗng chốc trở nên trống trải, không còn ngột ngạt như lúc trước.
Thẩm Dao biết chuyện hôm nay coi như tạm thời kết thúc, danh tiếng của cô đã giữ được, cô cũng không vì vậy mà sinh non, cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.
Kỳ Dạ Thần cảm nhận được xúc cảm mát lạnh mềm mại trên tay, đôi mắt phượng híp lại nhìn chằm chằm bàn tay đang vòng lấy cánh tay mình, vành tai dần nóng ran.
Người phụ nữ ngốc nghếch này hôm nay uống nhầm thuốc rồi sao?
Chẳng lẽ cô ta muốn mê hoặc mình, đợi sau khi sinh con xong, sẽ ôm con cuỗm tiền của mình cao chạy xa bay?
Nghĩ đến đây, Kỳ Dạ Thần như bị dội một gáo nước lạnh.
Anh hất mạnh tay cô ra, giọng cảnh cáo: “Thẩm Dao, cất cái trò mèo của em đi, đừng quên trong bụng em còn đang mang con của anh!”
Thẩm Dao vội vàng gật đầu, nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Kỳ Dạ Thần, trong lòng cô đã biết rõ.
Quả nhiên, Kỳ Dạ Thần vô cùng chán ghét cô, vì cuộc sống sau này, cũng vì không muốn đi vào vết xe đổ của nguyên chủ, cô không thể chọc giận anh thêm nữa.
Thẩm Dao đảm bảo: “Anh yên tâm, em nhất định sẽ cất kỹ trò mèo này.”
Vừa dứt lời, bụng cô lập tức truyền đến từng cơn đau dữ dội, Thẩm Dao ôm bụng, sắc mặt tái nhợt,dáng vẻ vô cùng yếu ớt nói: “Kỳ Dạ Thần, bụng em đau quá.”
Thấy vậy, người đàn ông gằn giọng: “Đi bệnh viện.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro