Trở Về Năm 60: Góa Phụ Tích Trữ Hàng Hóa, Cầm Không Gian Nuôi Con Làm Giàu
Chương 9
2024-10-23 08:17:10
Sáng hôm sau, Cố Niệm dậy sớm đi đến kho hàng. Nhìn những miếng thịt trông rất ngon, cô hài lòng cười nhẹ, không nói nhiều lời, trực tiếp thanh toán nốt khoản tiền còn lại.
Không lâu sau, tài xế cũng đến. Hôm nay Cố Niệm vẫn phải chuẩn bị rất nhiều thứ.
Tết sắp đến, giá cá rất đắt, nhưng dù đắt thế nào, Cố Niệm cũng vẫn muốn mua một ít. Dù bản thân cô không thích ăn cá lắm, nhưng sau này khi tận thế đến, cô có thể dùng để đổi thứ khác!
Người bán cá đã quen với những thương vụ lớn như thế này. Bây giờ giá cá thay đổi mỗi ngày, hôm nay không mua thì ngày mai sẽ còn đắt hơn! Mà những người mua nhiều như vậy họ đã gặp không ít.
“Chú ơi, cháu mua nhiều cá của chú như thế, chú phải bớt giá cho cháu chút chứ!” Cố Niệm bắt đầu trả giá.
“Cô gái à, thế này là rẻ lắm rồi! Cô đi khắp phố mà hỏi xem có ai bán cá rẻ và tươi hơn tôi không! Thật sự là không bớt thêm được nữa!” Ông chủ bán cá nói.
Cuối cùng sau khi thương lượng qua lại, cô cũng chỉ bớt được khoảng 100 đồng, nhưng dù vậy Cố Niệm vẫn cảm thấy hài lòng. Tuy nhiên, tài xế không chịu chở cá, cô đành phải trả thêm tiền để người ta giao hàng tận nhà, khoản chi phí phát sinh này làm cô thấy đau lòng không ít.
Hôm nay Cố Niệm dự định mua trứng gà, nhưng gần đến Tết rồi thì chẳng có thứ gì rẻ cả! Trứng gà giá 5 đồng một cân, Cố Niệm mua liền 70 cân, bao hết cả sạp hàng của bà bán trứng. Cô còn hẹn bà, trong vài ngày tới mỗi ngày đều phải giao trứng đến nhà cô, cô sẽ bao hết.
Nhìn thấy một mối làm ăn lớn đến vậy, bà bán trứng cười tít mắt. Thật là chuyện tốt quá, không cần phải đứng chịu lạnh bán trứng mỗi ngày mà lại bán được hết trứng. Bà vô cùng vui vẻ!
Cố Niệm còn mua thêm ít thịt gà ở chợ, cô không thích ăn thịt vịt nên tiện thể mua vài con chim bồ câu để nấu canh. Hôm nay mua ít đồ hơn những ngày trước, nhưng vì tài xế không chịu chở nên cô phải trả gấp đôi tiền, điều này khiến cô không vui. Dù sao bây giờ cô cũng phải tính toán kỹ lưỡng, mỗi đồng tiền đều phải tiêu đúng chỗ!
Sau khi dỡ hàng xong, Cố Niệm trả tiền xe và tiền xăng hôm nay, rồi nói thẳng với tài xế: “Chú ơi, ngày mai cháu không mua nữa, chú không cần đến nữa đâu!”
Không lâu sau, tài xế cũng đến. Hôm nay Cố Niệm vẫn phải chuẩn bị rất nhiều thứ.
Tết sắp đến, giá cá rất đắt, nhưng dù đắt thế nào, Cố Niệm cũng vẫn muốn mua một ít. Dù bản thân cô không thích ăn cá lắm, nhưng sau này khi tận thế đến, cô có thể dùng để đổi thứ khác!
Người bán cá đã quen với những thương vụ lớn như thế này. Bây giờ giá cá thay đổi mỗi ngày, hôm nay không mua thì ngày mai sẽ còn đắt hơn! Mà những người mua nhiều như vậy họ đã gặp không ít.
“Chú ơi, cháu mua nhiều cá của chú như thế, chú phải bớt giá cho cháu chút chứ!” Cố Niệm bắt đầu trả giá.
“Cô gái à, thế này là rẻ lắm rồi! Cô đi khắp phố mà hỏi xem có ai bán cá rẻ và tươi hơn tôi không! Thật sự là không bớt thêm được nữa!” Ông chủ bán cá nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cuối cùng sau khi thương lượng qua lại, cô cũng chỉ bớt được khoảng 100 đồng, nhưng dù vậy Cố Niệm vẫn cảm thấy hài lòng. Tuy nhiên, tài xế không chịu chở cá, cô đành phải trả thêm tiền để người ta giao hàng tận nhà, khoản chi phí phát sinh này làm cô thấy đau lòng không ít.
Hôm nay Cố Niệm dự định mua trứng gà, nhưng gần đến Tết rồi thì chẳng có thứ gì rẻ cả! Trứng gà giá 5 đồng một cân, Cố Niệm mua liền 70 cân, bao hết cả sạp hàng của bà bán trứng. Cô còn hẹn bà, trong vài ngày tới mỗi ngày đều phải giao trứng đến nhà cô, cô sẽ bao hết.
Nhìn thấy một mối làm ăn lớn đến vậy, bà bán trứng cười tít mắt. Thật là chuyện tốt quá, không cần phải đứng chịu lạnh bán trứng mỗi ngày mà lại bán được hết trứng. Bà vô cùng vui vẻ!
Cố Niệm còn mua thêm ít thịt gà ở chợ, cô không thích ăn thịt vịt nên tiện thể mua vài con chim bồ câu để nấu canh. Hôm nay mua ít đồ hơn những ngày trước, nhưng vì tài xế không chịu chở nên cô phải trả gấp đôi tiền, điều này khiến cô không vui. Dù sao bây giờ cô cũng phải tính toán kỹ lưỡng, mỗi đồng tiền đều phải tiêu đúng chỗ!
Sau khi dỡ hàng xong, Cố Niệm trả tiền xe và tiền xăng hôm nay, rồi nói thẳng với tài xế: “Chú ơi, ngày mai cháu không mua nữa, chú không cần đến nữa đâu!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro