Trở Về Ngày Đói Kém Trong Mạt Thế, Mỹ Nhân Mang Không Gian Siêu Thị, Một Đường Thẳng Tiến!

A

2025-01-04 23:30:05

Sáng hôm sau, Ôn Kiến Thư đến nhà từ rất sớm, chờ hai mẹ con cô để cùng đến nhà hàng. Trong suốt bữa ăn, ông không ngừng gắp thức ăn cho Đường Mạt, còn hỏi han cô về việc học và cuộc sống.

Trong lòng Đường Mạt âm thầm gật đầu. Người đàn ông này trông trẻ trung hơn lần đầu cô gặp ở kiếp trước, ít đi vài phần phong trần. Dù cô chưa từng yêu ai, nhưng cũng nhận ra ông thật lòng với mẹ mình.

Sau khi về nhà, Đường Mạt nói với Lâm Di: “Chú Ôn là người tốt. Nếu chú ấy cầu hôn thì mẹ cứ đồng ý đi.”

Vừa nói xong, bên kia Ôn Kiến Thư đã hành động nhanh hơn cả lời cô. Ngay sáng hôm sau, ông mang theo sổ hộ khẩu, trực tiếp đưa Lâm Di đến cục dân chính đăng ký kết hôn.

Nhà họ Ôn tuy là danh gia vọng tộc, nhưng Ôn Kiến Thư cũng không phải cậu ấm hai mươi mấy tuổi chỉ biết ăn chơi dựa dẫm gia đình. Ở tuổi bốn mươi, ông hoàn toàn có quyền tự do quyết định chuyện hôn nhân. Huống hồ, nhà họ Ôn từ lâu đã không trông mong gì vào việc con trai thứ hai sẽ kết hôn, thậm chí còn nghi ngờ... về giới tính của ông.

Không ngờ lần này ông lại kết hôn, khiến cả gia đình vui mừng khôn xiết.

Dù Lâm Di không giàu có, lại là phụ nữ tái hôn có con, nhưng gia cảnh trong sạch, nhan sắc và khí chất không tồi. Có được một người phụ nữ như vậy đã là tốt lắm rồi, không thể đòi hỏi thêm. Tất cả mọi người nhà Ôn đều rất hài lòng!

Khi hai người về nhà, Đường Mạt vừa mới thức dậy, còn chưa kịp hoàn hồn. Người bố dượng này đúng là hành động nhanh đến mức buồn cười, cứ như sợ để lâu cô sẽ đổi ý.

“Cái này là chút quà chú tặng con. Ban đầu chú định làm cho mẹ con một đám cưới thật lớn, nhưng mẹ con không đồng ý, chú đành chiều ý bà ấy. Hôm qua gặp mặt chưa tặng gì, hôm nay chú bù lại.”

Ôn Kiến Thư đặt một chiếc thẻ ngân hàng lên bàn. Lâm Di bên cạnh không nói gì, hiển nhiên là trên đường về ông đã thuyết phục được vợ.

Dù đã kết hôn, nhưng vì Đường Mạt đã lớn, gọi một tiếng “bố” thật sự không hợp. Đây cũng là điều cô và Lâm Di đã bàn bạc từ trước. Cô vẫn gọi ông là “chú,” như vậy cả hai đều thoải mái.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn chiếc thẻ trên bàn, Đường Mạt không vội đưa tay nhận lấy.

Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng Đường Mạt lại hiểu rõ lòng người và những mối quan hệ xã hội hơn cả nhiều người trưởng thành.

Nhà họ Ôn giàu có, Ôn Kiến Thư cũng rất nhiều tiền, nhưng chính vì thế mà cô càng lo lắng mẹ mình sẽ bị nhà họ Ôn coi thường. Bây giờ, làm sao cô có thể nhận tiền của Ôn Kiến Thư được?

"Chú Ôn, con không thể nhận cái này. Con chỉ mong chú đối xử tốt với mẹ con, giữ đúng lời hứa hôm qua – bất kể sau này có chuyện gì xảy ra cũng sẽ yêu thương, bảo vệ mẹ con, không bỏ rơi bà ấy. Chỉ cần như vậy là đủ rồi." Đường Mạt đẩy chiếc thẻ trả lại.

"Chuyện đã hứa với con, dù con không nhắc, chú cũng sẽ làm." Ôn Kiến Thư nắm chặt tay Lâm Di.

"Về chuyện tiền bạc, con đừng lo. Sau khi kết hôn, chú định đưa mẹ con về nhà sống. Nhà là biệt thự, rộng rãi lắm, tất nhiên chú cũng đã chuẩn bị sẵn một phòng cho con. Sau này, ba người chúng ta sẽ cùng chung sống như một gia đình. Chiếc thẻ này chỉ để phòng khi cần, chú chỉ muốn hai mẹ con con cảm thấy yên tâm hơn mà thôi."

Phải thừa nhận, Ôn Kiến Thư suy nghĩ rất chu đáo.

Hai năm nay, dù Lâm Di và Ôn Kiến Thư đang hẹn hò, bà vẫn cật lực làm việc, không nhận một đồng nào từ ông dù ông đã khuyên nhủ nhiều lần. Bây giờ hai người đã kết hôn, Ôn Kiến Thư tất nhiên không muốn nhìn vợ mình phải vất vả nữa. Số tiền này ông đưa cũng chỉ để bà bớt lo nghĩ.

Nghe thấy cụm từ "ba người một nhà," trái tim Đường Mạt như mềm lại một nửa.

"Chú Ôn, con vẫn không thể nhận tiền này. Nếu chú nhất định muốn cho, thì cứ đưa cho mẹ con. Nhưng con có hai việc muốn nhờ chú giúp."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về Ngày Đói Kém Trong Mạt Thế, Mỹ Nhân Mang Không Gian Siêu Thị, Một Đường Thẳng Tiến!

Số ký tự: 0