Trở Về Những Năm 70: Tiểu Thư Giả Được Chàng Trai Thô Kệch Cưng Chiều
Chương 2
2024-11-16 11:30:46
Cô cứ thế nằm đè trên người anh, trông thì như muốn áp đảo anh.
Thực ra, Hạ Kiêu chỉ cần dùng một ngón tay là có thể hạ gục cô.
Thấy vẻ đắc ý hiện trên mặt Tô Thanh Thanh, Hạ Kiêu thật sự làm vậy.
Anh nhẹ nhàng vươn tay, lập tức hất cô ngã ngửa về phía sau.
Tô Thanh Thanh bị ném xuống chiếc giường cứng, chưa kịp phản ứng thì đã thấy mình bị lật ngược, giờ cô nằm dưới còn Hạ Kiêu ở trên.
Hạ Kiêu cúi xuống nhìn cô.
Thực ra, lúc cô say thế này lại chẳng đáng ghét như khi tỉnh.
Thậm chí… trông còn rất quyến rũ.
Anh cũng là một người đàn ông đầy sinh lực, hơn nữa cô là người phụ nữ mà anh đã kết hôn trên giấy tờ, giờ lại tự ý trêu chọc anh như vậy.
Làm sao anh có thể không có chút phản ứng nào? Nhưng anh hiểu tại sao cô lại hành xử thế này, nên cố quay mặt đi.
Anh không phải là người mất kiểm soát, vẫn có thể kiềm chế cảm xúc và khát vọng của mình.
Yết hầu anh khẽ động, cố nén lại cảm giác trong lòng, anh đứng dậy định bỏ đi.
Nhưng Tô Thanh Thanh đã nổi tính bướng bỉnh, cô kéo hai dây trên lưng áo anh, giật mạnh để kéo anh xuống, rồi bất ngờ cúi xuống hôn.
Môi anh có vị như trái cây và mang mùi hương nam tính đặc trưng.
Hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau.
Đầu tóc cọ vào mặt cô, có chút nhột nhột.
Dù vẻ ngoài anh có vẻ mạnh mẽ, nhưng người đàn ông này chỉ có mùi bồ kết thoang thoảng, rất sạch sẽ, dễ chịu.
Cô không nhịn được mà cắn nhẹ một cái.
Cú cắn ấy khiến Hạ Kiêu như bị kích thích, lưng anh thẳng cứng, mạnh tay kéo cô ra, ánh mắt sâu như mắt sói, “Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Muốn làm gì ư? Cô đã trả tiền! Đương nhiên là làm điều cần làm rồi.
Tô Thanh Thanh lại một lần nữa nhào tới, “Đương nhiên là muốn anh!”
Hạ Kiêu cảm nhận cô ôm lấy eo mình, nghe cô nói vậy, ngọn lửa trong anh như dồn về một chỗ.
Dồn chút lý trí cuối cùng, anh trở tay nắm lấy cổ tay cô, kéo xuống.
Nhưng động tác này làm không khí giữa họ như bị đốt cháy.
Giọng Hạ Kiêu trầm xuống, “Cô có hối hận không?”
Tô Thanh Thanh lại thách thức, “Anh không làm được thật sao?”
Nghe vậy, người đàn ông trước mặt liền trầm hẳn xuống, mắt lóe lên sự hung dữ, anh lập tức đè cô xuống.
… Sáng hôm sau, những tia nắng len lỏi vào phòng, bên ngoài bắt đầu rộn rã tiếng nói cười của đám thanh niên.
Không rõ đang bàn tán gì, Tô Thanh Thanh bực bội chui vào trong chăn.
Bất chợt, cô đụng phải một cơ thể ấm áp, cứng cáp và rắn chắc, nhiệt độ cao hơn cô một chút.
Tô Thanh Thanh khựng lại, nhớ ra đây là “món quà”
bất ngờ mà hội bạn thân chuẩn bị cho mình.
Chỉ là, hơi cử động chút đã thấy cả người đau nhức, đặc biệt là phía sau lưng, cảm giác như bị đốt cháy.
Người đàn ông cạnh cô cũng bị đánh thức, khi cô va vào ngực anh, theo bản năng anh duỗi tay chạm vào cô.
Bàn tay anh lớn, rắn chắc, lòng bàn tay chai sần, chạm lên lưng cô mang đến cảm giác tê tê dại dại.
Khoảnh khắc ấy kéo cả hai quay lại ký ức đêm qua, khiến Tô Thanh Thanh mềm nhũn cả người.
Hạ Kiêu cảm nhận làn da mịn màng trên lưng cô, trơn láng như sữa, khiến anh không muốn buông ra.
Thực ra, Hạ Kiêu chỉ cần dùng một ngón tay là có thể hạ gục cô.
Thấy vẻ đắc ý hiện trên mặt Tô Thanh Thanh, Hạ Kiêu thật sự làm vậy.
Anh nhẹ nhàng vươn tay, lập tức hất cô ngã ngửa về phía sau.
Tô Thanh Thanh bị ném xuống chiếc giường cứng, chưa kịp phản ứng thì đã thấy mình bị lật ngược, giờ cô nằm dưới còn Hạ Kiêu ở trên.
Hạ Kiêu cúi xuống nhìn cô.
Thực ra, lúc cô say thế này lại chẳng đáng ghét như khi tỉnh.
Thậm chí… trông còn rất quyến rũ.
Anh cũng là một người đàn ông đầy sinh lực, hơn nữa cô là người phụ nữ mà anh đã kết hôn trên giấy tờ, giờ lại tự ý trêu chọc anh như vậy.
Làm sao anh có thể không có chút phản ứng nào? Nhưng anh hiểu tại sao cô lại hành xử thế này, nên cố quay mặt đi.
Anh không phải là người mất kiểm soát, vẫn có thể kiềm chế cảm xúc và khát vọng của mình.
Yết hầu anh khẽ động, cố nén lại cảm giác trong lòng, anh đứng dậy định bỏ đi.
Nhưng Tô Thanh Thanh đã nổi tính bướng bỉnh, cô kéo hai dây trên lưng áo anh, giật mạnh để kéo anh xuống, rồi bất ngờ cúi xuống hôn.
Môi anh có vị như trái cây và mang mùi hương nam tính đặc trưng.
Hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau.
Đầu tóc cọ vào mặt cô, có chút nhột nhột.
Dù vẻ ngoài anh có vẻ mạnh mẽ, nhưng người đàn ông này chỉ có mùi bồ kết thoang thoảng, rất sạch sẽ, dễ chịu.
Cô không nhịn được mà cắn nhẹ một cái.
Cú cắn ấy khiến Hạ Kiêu như bị kích thích, lưng anh thẳng cứng, mạnh tay kéo cô ra, ánh mắt sâu như mắt sói, “Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Muốn làm gì ư? Cô đã trả tiền! Đương nhiên là làm điều cần làm rồi.
Tô Thanh Thanh lại một lần nữa nhào tới, “Đương nhiên là muốn anh!”
Hạ Kiêu cảm nhận cô ôm lấy eo mình, nghe cô nói vậy, ngọn lửa trong anh như dồn về một chỗ.
Dồn chút lý trí cuối cùng, anh trở tay nắm lấy cổ tay cô, kéo xuống.
Nhưng động tác này làm không khí giữa họ như bị đốt cháy.
Giọng Hạ Kiêu trầm xuống, “Cô có hối hận không?”
Tô Thanh Thanh lại thách thức, “Anh không làm được thật sao?”
Nghe vậy, người đàn ông trước mặt liền trầm hẳn xuống, mắt lóe lên sự hung dữ, anh lập tức đè cô xuống.
… Sáng hôm sau, những tia nắng len lỏi vào phòng, bên ngoài bắt đầu rộn rã tiếng nói cười của đám thanh niên.
Không rõ đang bàn tán gì, Tô Thanh Thanh bực bội chui vào trong chăn.
Bất chợt, cô đụng phải một cơ thể ấm áp, cứng cáp và rắn chắc, nhiệt độ cao hơn cô một chút.
Tô Thanh Thanh khựng lại, nhớ ra đây là “món quà”
bất ngờ mà hội bạn thân chuẩn bị cho mình.
Chỉ là, hơi cử động chút đã thấy cả người đau nhức, đặc biệt là phía sau lưng, cảm giác như bị đốt cháy.
Người đàn ông cạnh cô cũng bị đánh thức, khi cô va vào ngực anh, theo bản năng anh duỗi tay chạm vào cô.
Bàn tay anh lớn, rắn chắc, lòng bàn tay chai sần, chạm lên lưng cô mang đến cảm giác tê tê dại dại.
Khoảnh khắc ấy kéo cả hai quay lại ký ức đêm qua, khiến Tô Thanh Thanh mềm nhũn cả người.
Hạ Kiêu cảm nhận làn da mịn màng trên lưng cô, trơn láng như sữa, khiến anh không muốn buông ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro