Trở Về Những Năm 70: Tiểu Thư Giả Được Chàng Trai Thô Kệch Cưng Chiều
Chương 25
2024-11-16 11:30:46
Hôm qua chính anh đã để cảm xúc bốc đồng lấn át, sai lầm khi để mọi chuyện xảy ra.
Tô Thanh Thanh nói đúng, hôm qua là cả hai đều tự nguyện.
Thậm chí lỗi còn ở anh.
Anh biết rõ trong lòng Tô Thanh Thanh vẫn vương vấn Mạnh Tân Dân, biết cô cố ý muốn chọc tức Mạnh Tân Dân nên mới làm như vậy, thế mà anh vẫn chủ động, còn vượt quá giới hạn.
Hạ Kiêu mím môi, sắc mặt lạnh nhạt đến cực độ.
Tô Thanh Thanh không kìm được cảm xúc, nói thẳng: “Hôm nay tôi đau lưng, mỏi mệt khắp người, vậy mà vẫn cố làm bữa ăn này, còn chẳng dám động tới đồ của anh.”
“Tôi chỉ muốn lấy lòng anh một chút, vậy mà cũng khó sao?”
Trong đầu Hạ Kiêu bất giác hiện lên hình ảnh Tô Thanh Thanh hôm qua, khi cô kêu đau với vẻ đáng yêu.
Rồi hình ảnh mấy vết đỏ nhỏ trên làn da trắng như tuyết sáng nay anh nhìn thấy, tất cả đều nhắc lại rõ ràng anh đã làm gì.
Anh không trả lời, chỉ mím môi chặt hơn.
Thấy vẻ mặt của Hạ Kiêu, Tô Thanh Thanh càng thêm tự tin, bèn chất vấn: “Đã là tự nguyện, còn là anh chủ động khiến tôi mệt mỏi thế này, giờ tôi nấu cơm đợi anh về ăn, mà anh nỡ quay lưng bỏ đi sao?”
Hạ Kiêu nhìn Tô Thanh Thanh, ánh mắt phức tạp, thật sự không hiểu rốt cuộc cô muốn gì.
Anh biết Tô Thanh Thanh cố ý chọc tức Mạnh Tân Dân mới ép anh kết hôn, và đã chuẩn bị sẵn tâm lý chỉ là vợ chồng giả, đợi khi cô thấy chán, cả hai sẽ ly hôn.
Xem như vì ba người lớn của nhà họ Tô.
Nhưng Tô Thanh Thanh lại chủ động, còn cố ý kích động anh.
Chuyện tối qua là tự nguyện, nhưng chính anh biết rõ trong lòng cô vẫn có người khác mà vẫn thuận nước đẩy thuyền.
Sau tối qua, anh đã nghĩ sẽ sống với cô như vợ chồng thực sự.
Nhưng đến sáng, Tô Thanh Thanh lại lập tức thay đổi thái độ, gạt đi tất cả, không thừa nhận những gì xảy ra giữa hai người tối qua, thậm chí còn muốn “mua”
anh để anh im lặng.
Nhưng giờ, khi anh đồng ý ly hôn, cô lại cố tình tỏ ra tủi thân.
Anh nhìn Tô Thanh Thanh.
Cô đã ở đội sản xuất được một tháng, sống ngay sát vách nhà anh.
Vì cô là con gái nhà họ Tô, ít nhiều anh cũng để ý.
Cô kiêu ngạo, ngang ngược, thiếu lý lẽ, lười biếng, ích kỷ, phù phiếm… Nhưng từ đêm qua đến giờ, anh lại thấy như chưa từng hiểu cô.
Anh nhìn cô hồi lâu, ánh mắt nặng nề, giọng nói trầm lại, từng chữ gọi rõ tên cô: “Tô Thanh Thanh.”
“Rốt cuộc cô muốn gì?”
Ông bà ngoại từng nói, Tô Thanh Thanh tính như con chó cưng.
Càng gần gũi, chiều chuộng cô, cô càng tỏ ra lấn lướt, nhưng nếu gặp người càng cứng rắn, cô lại càng dễ lui bước… Những lời chất vấn của cô khiến Hạ Kiêu có phần mất bình tĩnh.
Nói xong, Tô Thanh Thanh cũng hơi hối hận.
Bị anh nhìn chằm chằm, cô không khỏi cảm thấy hơi sợ hãi.
Cô cúi đầu, giọng nói nhỏ đi, “Tôi chỉ là… vất vả nấu một bữa cơm, anh có thể ăn với tôi trước rồi hãy nói không?”
Cô lén liếc nhìn sắc mặt Hạ Kiêu, thấy anh vẫn im lặng nhìn thẳng vào cô, Tô Thanh Thanh cúi đầu thấp hơn, “Canh cũng sắp nguội rồi.”
"Tôi đau lưng mỏi mệt cả buổi sáng để chuẩn bị bữa ăn này..."
Hạ Kiêu không sợ Tô Thanh Thanh nổi giận, cũng không sợ cô làm loạn như trước, càng không sợ cô lớn tiếng vô duyên vô cớ...
Tô Thanh Thanh nói đúng, hôm qua là cả hai đều tự nguyện.
Thậm chí lỗi còn ở anh.
Anh biết rõ trong lòng Tô Thanh Thanh vẫn vương vấn Mạnh Tân Dân, biết cô cố ý muốn chọc tức Mạnh Tân Dân nên mới làm như vậy, thế mà anh vẫn chủ động, còn vượt quá giới hạn.
Hạ Kiêu mím môi, sắc mặt lạnh nhạt đến cực độ.
Tô Thanh Thanh không kìm được cảm xúc, nói thẳng: “Hôm nay tôi đau lưng, mỏi mệt khắp người, vậy mà vẫn cố làm bữa ăn này, còn chẳng dám động tới đồ của anh.”
“Tôi chỉ muốn lấy lòng anh một chút, vậy mà cũng khó sao?”
Trong đầu Hạ Kiêu bất giác hiện lên hình ảnh Tô Thanh Thanh hôm qua, khi cô kêu đau với vẻ đáng yêu.
Rồi hình ảnh mấy vết đỏ nhỏ trên làn da trắng như tuyết sáng nay anh nhìn thấy, tất cả đều nhắc lại rõ ràng anh đã làm gì.
Anh không trả lời, chỉ mím môi chặt hơn.
Thấy vẻ mặt của Hạ Kiêu, Tô Thanh Thanh càng thêm tự tin, bèn chất vấn: “Đã là tự nguyện, còn là anh chủ động khiến tôi mệt mỏi thế này, giờ tôi nấu cơm đợi anh về ăn, mà anh nỡ quay lưng bỏ đi sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Kiêu nhìn Tô Thanh Thanh, ánh mắt phức tạp, thật sự không hiểu rốt cuộc cô muốn gì.
Anh biết Tô Thanh Thanh cố ý chọc tức Mạnh Tân Dân mới ép anh kết hôn, và đã chuẩn bị sẵn tâm lý chỉ là vợ chồng giả, đợi khi cô thấy chán, cả hai sẽ ly hôn.
Xem như vì ba người lớn của nhà họ Tô.
Nhưng Tô Thanh Thanh lại chủ động, còn cố ý kích động anh.
Chuyện tối qua là tự nguyện, nhưng chính anh biết rõ trong lòng cô vẫn có người khác mà vẫn thuận nước đẩy thuyền.
Sau tối qua, anh đã nghĩ sẽ sống với cô như vợ chồng thực sự.
Nhưng đến sáng, Tô Thanh Thanh lại lập tức thay đổi thái độ, gạt đi tất cả, không thừa nhận những gì xảy ra giữa hai người tối qua, thậm chí còn muốn “mua”
anh để anh im lặng.
Nhưng giờ, khi anh đồng ý ly hôn, cô lại cố tình tỏ ra tủi thân.
Anh nhìn Tô Thanh Thanh.
Cô đã ở đội sản xuất được một tháng, sống ngay sát vách nhà anh.
Vì cô là con gái nhà họ Tô, ít nhiều anh cũng để ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô kiêu ngạo, ngang ngược, thiếu lý lẽ, lười biếng, ích kỷ, phù phiếm… Nhưng từ đêm qua đến giờ, anh lại thấy như chưa từng hiểu cô.
Anh nhìn cô hồi lâu, ánh mắt nặng nề, giọng nói trầm lại, từng chữ gọi rõ tên cô: “Tô Thanh Thanh.”
“Rốt cuộc cô muốn gì?”
Ông bà ngoại từng nói, Tô Thanh Thanh tính như con chó cưng.
Càng gần gũi, chiều chuộng cô, cô càng tỏ ra lấn lướt, nhưng nếu gặp người càng cứng rắn, cô lại càng dễ lui bước… Những lời chất vấn của cô khiến Hạ Kiêu có phần mất bình tĩnh.
Nói xong, Tô Thanh Thanh cũng hơi hối hận.
Bị anh nhìn chằm chằm, cô không khỏi cảm thấy hơi sợ hãi.
Cô cúi đầu, giọng nói nhỏ đi, “Tôi chỉ là… vất vả nấu một bữa cơm, anh có thể ăn với tôi trước rồi hãy nói không?”
Cô lén liếc nhìn sắc mặt Hạ Kiêu, thấy anh vẫn im lặng nhìn thẳng vào cô, Tô Thanh Thanh cúi đầu thấp hơn, “Canh cũng sắp nguội rồi.”
"Tôi đau lưng mỏi mệt cả buổi sáng để chuẩn bị bữa ăn này..."
Hạ Kiêu không sợ Tô Thanh Thanh nổi giận, cũng không sợ cô làm loạn như trước, càng không sợ cô lớn tiếng vô duyên vô cớ...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro