Trở Về Tận Thế, Tôi Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư
Anh Đẹp Trai, M...
2024-11-21 14:30:03
Trước 0 giờ, thành phố vẫn còn phồn hoa, dọc đường gặp một số vật tư, Kiều Lam liền tiện tay mua luôn.
Gặp cây xăng, liền mò đến lặng lẽ lấy hết dầu trong kho ngầm, cũng để lại ba phần tiền xăng.
Vì vậy, dọc đường này lại thu hoạch được rất nhiều.
Trong không gian có thêm rất nhiều máy lọc nước, bộ lọc nước của các thương hiệu lớn, thiết bị phòng cháy chữa cháy được mua ở một cửa hàng chuyên doanh, ở cửa hàng quần áo bảo hộ lao động mua rất nhiều vật tư chất lượng tốt mà giá rẻ, đủ loại linh tinh.
Thuốc men, thiết bị chiếu sáng, gặp là mua, không thể bỏ qua.
Một lượng lớn bình gas được lấy ở một nhà máy sản xuất bình gas, người ta đã tan ca rồi, chỉ còn ông lão trực ca ở trong nhà, ôm điện thoại chăm chú xem nữ streamer hát, Kiều Lam không làm phiền, lấy hàng để lại tiền rồi đi.
Cô thậm chí còn lấy rất nhiều xi măng, thép, gạch, cát… vật liệu xây dựng ở một công trường ven đường.
Tiền không đủ, để lại một phần giá trị tượng trưng. Có lương tâm, nhưng không nhiều.
Cứ bận rộn như vậy cho đến gần mười một giờ.
Đột nhiên nhìn thấy một tiệm làm tóc bên đường đèn đuốc sáng trưng, Kiều Lam dừng xe, bước vào.
“Em gái, cắt tóc hay làm tóc? 0 giờ sẽ phong tỏa thành phố, chúng tôi sắp đóng cửa tan ca rồi, làm tóc e là không đủ thời gian, hay là hẹn lịch chúng ta làm vào ngày khác? Tôi tên A Hoa, sau khi bão tan em lại đến đây tìm tôi, tôi sẽ giảm giá cho em…”
Anh chàng thợ làm tóc đón khách rất nhiệt tình, Kiều Lam vừa bước vào cửa anh ta đã thao thao bất tuyệt nói một tràng.
Kiều Lam lắc lắc bím tóc đuôi ngựa sau gáy.
“Không làm tóc, hôm nay chỉ cắt tóc thôi, cắt ngắn cho tôi.”
“Vậy được, chúng ta làm tóc vào lần sau, hôm nay em gái muốn cắt ngắn bao nhiêu?”
Kiều Lam đẩy cuốn sách mẫu tóc mà đối phương đưa cho ra, “Cạo trọc.”
“Hả?”
“Cạo trọc cho tôi, càng ngắn càng tốt. Sau đó, ở đây các anh có bán tông đơ cắt tóc không, có bao nhiêu tôi mua bấy nhiêu.”
Lời của Kiều Lam khiến đối phương rất khó hiểu.
Nghĩ thầm cô gái này tuy béo, cũng đừng hành hạ bản thân như vậy chứ, mái tóc đen dài dày dặn như vậy, lại muốn cạo trọc?
Kiều Lam không có thời gian để trì hoãn, nhìn bảng giá trên tường ghi cắt tóc nữ 20 tệ, trực tiếp đặt hai trăm tệ lên bàn, gấp mười lần để đối phương phối hợp.
“Nhanh lên cắt đi, tôi đang vội.”
“… Vâng!”
Mười phút sau, Kiều Lam với kiểu tóc húi cua gọn gàng của nam giới, rời khỏi tiệm làm tóc.
Còn mua luôn năm cây tông đơ cắt tóc mà người ta đang dùng.
Tuy cô đã quyết định tìm một chỗ nào đó để ẩn náu trong tận thế, cố gắng không tham gia vào các cuộc tranh chấp bên ngoài, nhưng cũng không thể đảm bảo hoàn toàn không đánh nhau. Trong môi trường đó, chiến đấu có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
Kinh nghiệm kiếp trước đã chứng minh, tóc dài khá vướng víu khi đánh nhau.
Cô không muốn khi đánh nhau tóc bị vướng vào đâu đó, dẫn đến né tránh thất bại hoặc tấn công mất chính xác.
Cạo trọc cho tiện.
Mua tông đơ rồi, sau này tóc dài tự mình cắt tỉa.
Vừa ra khỏi tiệm làm tóc không lâu, cô học trò Tiểu Lý ở khách sạn sang trọng Cẩm Hoa gọi điện đến, nói sắp đến 0 giờ phong tỏa thành phố, rất nhiều người chuẩn bị về nhà.
Kiều Lam dặn dò: “Bảo bọn họ đừng đi, tôi sẽ đến ngay!”
Nhận nốt đợt hàng đặt muộn cuối cùng trong kho, khi cô đến khách sạn sang trọng Cẩm Hoa, phía sau xe đã có một hàng dài xe khách du lịch.
Đều là cô thuê tạm thời, có tài xế, còn bảo tài xế mang theo cả người nhà.
Đến đây, hơn ba mươi triệu đã tiêu sạch sẽ.
Thậm chí cô còn quẹt hết hai thẻ tín dụng.
Tiếc là đúng vào dịp nghỉ lễ nên thị trường đóng cửa, nếu không đổi cổ phiếu quỹ ra tiền, cô còn rất nhiều tiền có thể sử dụng.
Đậu xe xong, Kiều Lam dẫn theo các tài xế vào khách sạn sang trọng Cẩm Hoa.
Sải bước qua cửa xoay màu vàng.
Trong bóng tối của bãi đậu xe bên ngoài, Diệp Kỳ chậm rãi bước ra.
Sắc mặt rất khó coi.
Gặp cây xăng, liền mò đến lặng lẽ lấy hết dầu trong kho ngầm, cũng để lại ba phần tiền xăng.
Vì vậy, dọc đường này lại thu hoạch được rất nhiều.
Trong không gian có thêm rất nhiều máy lọc nước, bộ lọc nước của các thương hiệu lớn, thiết bị phòng cháy chữa cháy được mua ở một cửa hàng chuyên doanh, ở cửa hàng quần áo bảo hộ lao động mua rất nhiều vật tư chất lượng tốt mà giá rẻ, đủ loại linh tinh.
Thuốc men, thiết bị chiếu sáng, gặp là mua, không thể bỏ qua.
Một lượng lớn bình gas được lấy ở một nhà máy sản xuất bình gas, người ta đã tan ca rồi, chỉ còn ông lão trực ca ở trong nhà, ôm điện thoại chăm chú xem nữ streamer hát, Kiều Lam không làm phiền, lấy hàng để lại tiền rồi đi.
Cô thậm chí còn lấy rất nhiều xi măng, thép, gạch, cát… vật liệu xây dựng ở một công trường ven đường.
Tiền không đủ, để lại một phần giá trị tượng trưng. Có lương tâm, nhưng không nhiều.
Cứ bận rộn như vậy cho đến gần mười một giờ.
Đột nhiên nhìn thấy một tiệm làm tóc bên đường đèn đuốc sáng trưng, Kiều Lam dừng xe, bước vào.
“Em gái, cắt tóc hay làm tóc? 0 giờ sẽ phong tỏa thành phố, chúng tôi sắp đóng cửa tan ca rồi, làm tóc e là không đủ thời gian, hay là hẹn lịch chúng ta làm vào ngày khác? Tôi tên A Hoa, sau khi bão tan em lại đến đây tìm tôi, tôi sẽ giảm giá cho em…”
Anh chàng thợ làm tóc đón khách rất nhiệt tình, Kiều Lam vừa bước vào cửa anh ta đã thao thao bất tuyệt nói một tràng.
Kiều Lam lắc lắc bím tóc đuôi ngựa sau gáy.
“Không làm tóc, hôm nay chỉ cắt tóc thôi, cắt ngắn cho tôi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy được, chúng ta làm tóc vào lần sau, hôm nay em gái muốn cắt ngắn bao nhiêu?”
Kiều Lam đẩy cuốn sách mẫu tóc mà đối phương đưa cho ra, “Cạo trọc.”
“Hả?”
“Cạo trọc cho tôi, càng ngắn càng tốt. Sau đó, ở đây các anh có bán tông đơ cắt tóc không, có bao nhiêu tôi mua bấy nhiêu.”
Lời của Kiều Lam khiến đối phương rất khó hiểu.
Nghĩ thầm cô gái này tuy béo, cũng đừng hành hạ bản thân như vậy chứ, mái tóc đen dài dày dặn như vậy, lại muốn cạo trọc?
Kiều Lam không có thời gian để trì hoãn, nhìn bảng giá trên tường ghi cắt tóc nữ 20 tệ, trực tiếp đặt hai trăm tệ lên bàn, gấp mười lần để đối phương phối hợp.
“Nhanh lên cắt đi, tôi đang vội.”
“… Vâng!”
Mười phút sau, Kiều Lam với kiểu tóc húi cua gọn gàng của nam giới, rời khỏi tiệm làm tóc.
Còn mua luôn năm cây tông đơ cắt tóc mà người ta đang dùng.
Tuy cô đã quyết định tìm một chỗ nào đó để ẩn náu trong tận thế, cố gắng không tham gia vào các cuộc tranh chấp bên ngoài, nhưng cũng không thể đảm bảo hoàn toàn không đánh nhau. Trong môi trường đó, chiến đấu có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
Kinh nghiệm kiếp trước đã chứng minh, tóc dài khá vướng víu khi đánh nhau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô không muốn khi đánh nhau tóc bị vướng vào đâu đó, dẫn đến né tránh thất bại hoặc tấn công mất chính xác.
Cạo trọc cho tiện.
Mua tông đơ rồi, sau này tóc dài tự mình cắt tỉa.
Vừa ra khỏi tiệm làm tóc không lâu, cô học trò Tiểu Lý ở khách sạn sang trọng Cẩm Hoa gọi điện đến, nói sắp đến 0 giờ phong tỏa thành phố, rất nhiều người chuẩn bị về nhà.
Kiều Lam dặn dò: “Bảo bọn họ đừng đi, tôi sẽ đến ngay!”
Nhận nốt đợt hàng đặt muộn cuối cùng trong kho, khi cô đến khách sạn sang trọng Cẩm Hoa, phía sau xe đã có một hàng dài xe khách du lịch.
Đều là cô thuê tạm thời, có tài xế, còn bảo tài xế mang theo cả người nhà.
Đến đây, hơn ba mươi triệu đã tiêu sạch sẽ.
Thậm chí cô còn quẹt hết hai thẻ tín dụng.
Tiếc là đúng vào dịp nghỉ lễ nên thị trường đóng cửa, nếu không đổi cổ phiếu quỹ ra tiền, cô còn rất nhiều tiền có thể sử dụng.
Đậu xe xong, Kiều Lam dẫn theo các tài xế vào khách sạn sang trọng Cẩm Hoa.
Sải bước qua cửa xoay màu vàng.
Trong bóng tối của bãi đậu xe bên ngoài, Diệp Kỳ chậm rãi bước ra.
Sắc mặt rất khó coi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro