Trở Về Tận Thế, Tôi Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư

Bữa Sáng Quảng...

2024-11-15 01:46:18

Mấy người đuổi theo cô ta lên lầu, lúc này thấy cô ta làm loạn, nhìn nhau, không biết phải làm sao.

Hai đầu bếp mặc đồ trắng lại rất bình tĩnh, vẫn giữ nụ cười lịch sự, tinh thần phục vụ tuyệt vời.

Phải nói là, khách sạn cao cấp quả thật có đẳng cấp của khách sạn cao cấp.

Rầm!

Cửa nhà vệ sinh đột nhiên mở ra, cô gái bất ngờ ngã vào trong.

Cô ta đang dùng sức đập cửa, cửa mở ra lực bị mất, bất ngờ té sấp mặt.

Kiều Lam khoác áo choàng tắm, xỏ dép lê bước ra.

Vừa nhìn thấy vết cào trên mặt và người Tiểu Đường, liền mỉm cười quay người, giẫm một chân lên đầu cô gái.

Cô gái vốn đã ngã khá mạnh, cú giẫm này, trán đập mạnh xuống gạch lát sàn, phát ra tiếng động trầm đục, khiến những người có mặt đều run sợ.

Ngay cả Tiểu Đường cũng giật mình.

Chưa từng thấy Kiều Lam ra tay nặng như vậy.

“Cố ý gây sự, giận cá chém thớt, ăn cháo đá bát à?” Kiều Lam cười: “Tôi lười so đo với những người không quan trọng, cũng coi như cô vừa mất người yêu nên tâm trạng kích động, cô cút đi.”

Lại bổ sung: “Nếu không muốn cút, chọc giận tôi, nói không chừng, cô cũng sẽ không bao giờ được ăn bất cứ thứ gì nữa.”

Nói xong, cô xỏ dép lê vào phòng trong, giả vờ lắc lư, kỳ thực là lấy bông tăm cồn i-ốt và băng cá nhân từ trong không gian ra, đưa cho Tiểu Đường để cậu ta xử lý vết cào.

“Chị Lam, chỉ là vết thương nhỏ không sao đâu.” Tiểu Đường nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cầm lấy.” Kiều Lam kiên quyết.

Mấy vết cào không sâu, ngày thường quả thật không sao, nhưng tận thế đã bắt đầu rồi.

Gió lớn hoành hành, môi trường bất thường, ai biết trong không khí có bao nhiêu vi khuẩn virus đang trôi nổi, vết thương nào cũng phải cẩn thận xử lý.

Tiểu Đường thấy Kiều Lam kiên quyết, liền đi sang một bên ngoan ngoãn bắt đầu bôi cồn i-ốt, dán băng cá nhân.

“Hai người vào đi.” Kiều Lam gọi đầu bếp vào: “Em trai tôi bị thương rồi, làm thêm đồ ăn ngon cho cậu ấy bồi bổ, cứ làm dimsum Quảng Đông mà hai người nói hôm qua đi.”

Đầu bếp lễ phép đáp lại, bước vào bắt đầu chuẩn bị bữa ăn tại chỗ.

Thủ pháp điêu luyện, nguyên liệu tinh tế.

Chẳng mấy chốc, mùi thức ăn thơm phức đã lan tỏa khắp phòng khách.

Bánh cuốn Quảng Đông trắng muốt, kẹp rau xanh, tôm tươi.

Há cảo tôm, chân gà hấp tàu xì, xíu mại hấp, bánh bao xá xíu, bánh bao sữa trứng… các loại dimsum Quảng Đông chính hiệu vừa hấp xong trên xửng hấp.

Cháo thịt bằm trứng bắc thảo, cháo trắng, cháo gan heo ninh nhỏ lửa từ trước.

Gà luộc, cơm vịt quay, thịt xông khói, sườn heo…

Thịnh soạn và ngon miệng, khiến người ta không kìm được nước miếng.

Kiều Lam gọi mấy người đang ngó nghiêng bên ngoài cửa: “Vào ăn chút gì đó không?”

“Ờ, không… không cần đâu…”

“Nói xem, chuyện gì vậy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kiều Lam cười hỏi.

Trông như cô bé mập mạp ngây thơ vô hại.

Nhưng cú giẫm vừa rồi thật sự đã dọa mọi người sợ hãi.

Mấy người theo bản năng không dám giấu diếm gì, ngươi một câu ta một câu, ấp úng nói rõ ngọn ngành.

Bọn họ đều là sinh viên CĐ, tối qua cùng nhau đến dự tiệc, đều bị mắc kẹt lại trong khách sạn vì gió lớn, lúc gió ngừng cũng không dám đi. Có người lên đặt phòng nghỉ ngơi, nhưng bọn họ không đặt, trực tiếp ngủ tạm bợ trên ghế trong sảnh tiệc, cơ bản là không ngủ được, ai cũng thâm quầng mắt.

Tin tức trên Moments, mấy tòa ký túc xá cũ của CĐ đã đổ sập trong gió lớn đêm qua.

Bạn trai của cô gái kia ở trong một trong số đó.

Cách đây không lâu, cô gái cuối cùng cũng nhận được tin nhắn trả lời từ điện thoại của bạn trai, nhưng lại là bạn cùng phòng sống sót của bạn trai cô ta dùng điện thoại của cậu ta gửi.

Bạn trai của cô gái đã bị đè chết.

Cô ta nghe tin liền khóc lóc thảm thiết, trước tiên mắng bạn cùng phòng sống sót của bạn trai một trận, trách đối phương tại sao lúc gặp nạn không cứu người.

Sau đó chạy đến quầy lễ tân hỏi số phòng của Kiều Lam, trực tiếp xông lên khóc lóc làm loạn.

“Ồ, ra là vậy.”

Kiều Lam ngồi trên ghế sofa thoa kem dưỡng da.

Nói với cô gái vừa mới loạng choạng bò ra khỏi nhà vệ sinh sau khi bị giẫm: “Đối với chuyện của bạn trai cô, tuy tôi không quen cô, cũng căn bản không quen cậu ta, nhưng vì lý do nhân đạo, cũng xin chia buồn.”

Tôi nhân đạo, nhưng cô không được làm loạn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về Tận Thế, Tôi Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư

Số ký tự: 0