Trở Về Tận Thế, Tôi Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư
Suýt Chết Tại C...
2024-11-21 14:30:03
“Chị Lam, ê, chị Lam…”
Tiểu Đường loạng choạng.
“Nặng quá, chị Lam chị nặng tận sáu mươi mấy ký, em mới có năm mươi mấy ký thôi.”
Cứ thế treo trên cổ cậu, siết đến mức cậu suýt chết tại chỗ.
Cậu muốn đỡ lấy mông và chân Kiều Lam để giảm bớt gánh nặng cho cổ, vừa đưa tay ra, ôi chao, eo Kiều Lam to đến nỗi cậu ôm không xuể.
“Thôi đi, sáu mươi mấy ký thì sao, mỡ quý lắm đấy.”
Kiều Lam đảo mắt, buông người anh em ra.
Đến tận thế rồi, muốn tăng thêm một lạng thịt cũng khó, ai cũng đói meo cả.
Trước đây Kiều Lam từng lo lắng về thân hình đầy mỡ của mình, nhưng sau khi trải qua tận thế, cô chỉ cảm thấy lớp mỡ này là biểu tượng của cuộc sống sung túc.
“Chị Lam, hạt giống đều ở trên xe rồi, chị xem thử được không?”
Tiểu Đường mở cửa xe và cốp sau.
Ghế phụ, ghế sau và cốp xe, chất đầy các loại thùng và túi, đủ màu sắc, đủ chủng loại, tất cả đều là cậu nghe theo lời Kiều Lam, tiện đường quét sạch hàng ở mấy cửa hàng hạt giống.
Dù là hạt giống rau, lương thực hay hoa cỏ cây cối, chỉ cần cửa hàng có, cậu đều mua hết.
Còn có cả phân bón, đất dinh dưỡng, đĩa petri các loại.
Lúc Kiều Lam đang nhận hàng ở kho, Tiểu Đường gọi điện nói đã đặt xong đồ ăn, Kiều Lam cũng giống như đối xử với Tiểu Lý, đưa cho cậu một danh sách mới, để cậu đi mua sắm khắp nơi.
Tiểu Lý phụ trách chủ yếu là đồ dùng sinh hoạt, Tiểu Đường thì phụ trách máy phát điện, nhiên liệu, đèn pin, máy lọc nước, đồ dùng phòng cháy chữa cháy các loại vật tư khác.
“Chị Lam, hàng trong danh sách đã đặt gần xong rồi, lát nữa sẽ đưa đến kho.”
“Được, chúng ta đổi xe, xe này chở hạt giống cho chị, em tiếp tục đi mua đồ.”
Kiều Lam dù kích động, nhưng cũng không níu kéo người anh em ôn chuyện, tranh thủ tận thế chưa đến nhanh chóng gom hàng trước, sau này còn nhiều cơ hội gặp gỡ.
Tiểu Đường kinh ngạc: “Còn mua nữa à?”
“Ừ, lần này em đi mua thuốc.”
Kiều Lam đưa cho Tiểu Đường một danh sách mới.
Thuốc cầm máu, thuốc kháng viêm, thuốc hạ sốt, băng gạc, băng dính y tế, kẹp, kìm, cồn… các loại thuốc và vật dụng xử lý vết thương.
Đây đều là những thứ thiết yếu trong tận thế.
Mọi lúc mọi nơi đều có thể xảy ra chiến đấu, bị thương, thiếu thuốc men sẽ chết người.
Một lượng lớn người trong tận thế chết vì nhiễm trùng sau khi bị thương.
Ngoài ra còn có các loại thuốc điều trị cảm cúm, tiêu chảy, đau đầu, huyết áp cao, huyết áp thấp, dị ứng, mất nước… cần dự trữ thường xuyên.
Chỉ cần bây giờ hiệu thuốc có bán, đều nên dự trữ một ít.
Dù sao cũng không ai biết sau này mình sẽ mắc bệnh gì.
Còn có các loại thiết bị y tế để kiểm tra bệnh, đều nên tích trữ, càng nhiều càng tốt.
Kiều Lam tìm thấy số điện thoại của một người quản lý nhà máy dược phẩm mà cô từng quen biết trong danh bạ, bảo Tiểu Đường mang theo phong bì đỏ đi liên hệ, đến kho hàng của nhà máy trực tiếp quét sạch hàng.
“Giao dịch bằng tiền mặt, hoa hồng cho đủ, đừng sợ tốn tiền, cái cần là tốc độ và số lượng.”
“Ngoài ra, về mặt thiết bị, em cũng tìm cách liên hệ với anh ta, đều là thiết bị y tế, anh ta chắc chắn có người quen.”
Kiều Lam vỗ vai Tiểu Đường dặn dò, “Chiếc xe tải nhỏ này không chứa đủ số lượng chị cần, em đến cửa hàng xe tải thuê xe tải, loại có tài xế ấy, thuê nhiều chiếc, đi theo em chở hàng, tập trung đưa đến kho hàng trước đó.”
“Chị Lam, hôm nay chị… muốn làm gì vậy?”
Ngoan ngoãn nghe lời như Tiểu Đường, cũng nhịn không được phải hỏi thêm một câu.
Việc mua sắm ồ ạt của Kiều Lam hôm nay quá bất thường.
Có tiền cũng không tiêu như vậy chứ? Nói là mở siêu thị, cũng không giống lắm.
“Không kịp giải thích! Nhanh đi, càng nhanh càng tốt! Nửa đời sau của chị sống thế nào, đều phụ thuộc vào hôm nay!”
“Hả?… Được rồi!”
Kiều Lam làm ra vẻ mặt như lâm đại địch, làm Tiểu Đường giật mình đồng ý, không dám hỏi thêm nữa làm mất thời gian, đổ đầy xăng, nhanh chóng lái xe đi.
Haiz, anh em chính là thật thà như vậy, cô nói gì cũng tin, dặn dò gì cũng làm theo.
Kiều Lam cảm khái.
Âm thầm thề trong lòng.
— Tiểu Đường, kiếp này, tuyệt đối sẽ không để em phải chịu khổ nữa!
…
Tiểu Đường loạng choạng.
“Nặng quá, chị Lam chị nặng tận sáu mươi mấy ký, em mới có năm mươi mấy ký thôi.”
Cứ thế treo trên cổ cậu, siết đến mức cậu suýt chết tại chỗ.
Cậu muốn đỡ lấy mông và chân Kiều Lam để giảm bớt gánh nặng cho cổ, vừa đưa tay ra, ôi chao, eo Kiều Lam to đến nỗi cậu ôm không xuể.
“Thôi đi, sáu mươi mấy ký thì sao, mỡ quý lắm đấy.”
Kiều Lam đảo mắt, buông người anh em ra.
Đến tận thế rồi, muốn tăng thêm một lạng thịt cũng khó, ai cũng đói meo cả.
Trước đây Kiều Lam từng lo lắng về thân hình đầy mỡ của mình, nhưng sau khi trải qua tận thế, cô chỉ cảm thấy lớp mỡ này là biểu tượng của cuộc sống sung túc.
“Chị Lam, hạt giống đều ở trên xe rồi, chị xem thử được không?”
Tiểu Đường mở cửa xe và cốp sau.
Ghế phụ, ghế sau và cốp xe, chất đầy các loại thùng và túi, đủ màu sắc, đủ chủng loại, tất cả đều là cậu nghe theo lời Kiều Lam, tiện đường quét sạch hàng ở mấy cửa hàng hạt giống.
Dù là hạt giống rau, lương thực hay hoa cỏ cây cối, chỉ cần cửa hàng có, cậu đều mua hết.
Còn có cả phân bón, đất dinh dưỡng, đĩa petri các loại.
Lúc Kiều Lam đang nhận hàng ở kho, Tiểu Đường gọi điện nói đã đặt xong đồ ăn, Kiều Lam cũng giống như đối xử với Tiểu Lý, đưa cho cậu một danh sách mới, để cậu đi mua sắm khắp nơi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Lý phụ trách chủ yếu là đồ dùng sinh hoạt, Tiểu Đường thì phụ trách máy phát điện, nhiên liệu, đèn pin, máy lọc nước, đồ dùng phòng cháy chữa cháy các loại vật tư khác.
“Chị Lam, hàng trong danh sách đã đặt gần xong rồi, lát nữa sẽ đưa đến kho.”
“Được, chúng ta đổi xe, xe này chở hạt giống cho chị, em tiếp tục đi mua đồ.”
Kiều Lam dù kích động, nhưng cũng không níu kéo người anh em ôn chuyện, tranh thủ tận thế chưa đến nhanh chóng gom hàng trước, sau này còn nhiều cơ hội gặp gỡ.
Tiểu Đường kinh ngạc: “Còn mua nữa à?”
“Ừ, lần này em đi mua thuốc.”
Kiều Lam đưa cho Tiểu Đường một danh sách mới.
Thuốc cầm máu, thuốc kháng viêm, thuốc hạ sốt, băng gạc, băng dính y tế, kẹp, kìm, cồn… các loại thuốc và vật dụng xử lý vết thương.
Đây đều là những thứ thiết yếu trong tận thế.
Mọi lúc mọi nơi đều có thể xảy ra chiến đấu, bị thương, thiếu thuốc men sẽ chết người.
Một lượng lớn người trong tận thế chết vì nhiễm trùng sau khi bị thương.
Ngoài ra còn có các loại thuốc điều trị cảm cúm, tiêu chảy, đau đầu, huyết áp cao, huyết áp thấp, dị ứng, mất nước… cần dự trữ thường xuyên.
Chỉ cần bây giờ hiệu thuốc có bán, đều nên dự trữ một ít.
Dù sao cũng không ai biết sau này mình sẽ mắc bệnh gì.
Còn có các loại thiết bị y tế để kiểm tra bệnh, đều nên tích trữ, càng nhiều càng tốt.
Kiều Lam tìm thấy số điện thoại của một người quản lý nhà máy dược phẩm mà cô từng quen biết trong danh bạ, bảo Tiểu Đường mang theo phong bì đỏ đi liên hệ, đến kho hàng của nhà máy trực tiếp quét sạch hàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Giao dịch bằng tiền mặt, hoa hồng cho đủ, đừng sợ tốn tiền, cái cần là tốc độ và số lượng.”
“Ngoài ra, về mặt thiết bị, em cũng tìm cách liên hệ với anh ta, đều là thiết bị y tế, anh ta chắc chắn có người quen.”
Kiều Lam vỗ vai Tiểu Đường dặn dò, “Chiếc xe tải nhỏ này không chứa đủ số lượng chị cần, em đến cửa hàng xe tải thuê xe tải, loại có tài xế ấy, thuê nhiều chiếc, đi theo em chở hàng, tập trung đưa đến kho hàng trước đó.”
“Chị Lam, hôm nay chị… muốn làm gì vậy?”
Ngoan ngoãn nghe lời như Tiểu Đường, cũng nhịn không được phải hỏi thêm một câu.
Việc mua sắm ồ ạt của Kiều Lam hôm nay quá bất thường.
Có tiền cũng không tiêu như vậy chứ? Nói là mở siêu thị, cũng không giống lắm.
“Không kịp giải thích! Nhanh đi, càng nhanh càng tốt! Nửa đời sau của chị sống thế nào, đều phụ thuộc vào hôm nay!”
“Hả?… Được rồi!”
Kiều Lam làm ra vẻ mặt như lâm đại địch, làm Tiểu Đường giật mình đồng ý, không dám hỏi thêm nữa làm mất thời gian, đổ đầy xăng, nhanh chóng lái xe đi.
Haiz, anh em chính là thật thà như vậy, cô nói gì cũng tin, dặn dò gì cũng làm theo.
Kiều Lam cảm khái.
Âm thầm thề trong lòng.
— Tiểu Đường, kiếp này, tuyệt đối sẽ không để em phải chịu khổ nữa!
…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro