Trời Ạ, Lão Tổ Lại Cưới Thêm Vợ Bé Nữa Rồi
Khá Lắm
Bắc Môn Phiêu Tuyết
2024-09-16 21:26:41
Lý Tô nghĩ là chương môn sẽ giết gia hỏa này.
Nhìn như vậy, chưởng môn không có giết mà là giam giữ, hẳn là muốn tìm hiểu sâu hơn một chút.
"Thế nào?"
"Chuyện này cần ngươi phải trở về trong tông một chuyến, sư tôn sẽ đích thân nói cho ngươi biết, vừa khéo sư tôn cũng có chuyện muốn tìm ngươi."
"Tốt ~ "
Mấy giờ sau, Lý Tô lại gặp được chưởng môn một lần nữa.
Thoạt nhìn chưởng môn lại mạnh lên không ít.
"Không ngờ được là ngươi bước vào cảnh giới Trúc Cơ viên mãn nhanh như vậy, bình thường phải có Thiên Linh Căn, Kết Đan mới không có bình cảnh, bình cảnh này, rất nhiều người bị kẹt lại cả một đời, ngươi tuyệt đối không thể kiêu ngạo."
Chưởng môn đầu tiên là vui vẻ thay cho Lý Tô, ánh mắt tràn đầy tán thưởng.
Chợt, nàng lại nói đến độ khó.
Thiên Linh Căn Kết Đan không có bình cảnh?
Thiên Linh Căn. . . hẳn là nhất, nhị phẩm linh căn đi!
Như vậy thì quá ít.
Ở trong khu vực ba tiên môn. . . nghe cũng chưa từng nghe nói tới.
"Chúng ta nói chuyện ma tu trước, ngươi có đem cái phiến đá đó theo không?"
Chưởng môn nói đến chính sự.
Lý Tô lấy phiến đá ra.
Chưởng môn vẫy tay, hút phiến đá đó vào trong tay.
"Chưởng môn, còn có ma tu sao?"
Lý Tô hỏi.
Chưởng môn gật gật đầu: "Ừm, có, họ Bạch tiếp nhận truyền thừa của một ma tu, ma tu cho hắn truyền thừa rất có thể còn chưa có chết nhưng mà bị nhốt, cho nên muốn mượn tay họ Bạch thoát khốn."
Khá lắm.
Ma tu đó không chết?
Như vậy thì chẳng phải là hắn còn kinh khủng hơn cả tu sĩ họ Bạch!
"Lệnh bài đó đâu?"
Chưởng môn lại hỏi.
Lý Tô dứt khoát lấy ra luôn.
Chưởng môn cầm lấy.
"Thánh. . . Thánh Minh!"
Chưởng môn khẽ nói.
"Sư tôn, Thánh Minh là cái gì?"
Lý Tô hỏi.
"Thánh Minh là do rất nhiều ma môn liên hợp lại mà thành, không ngờ được là còn có thể nhìn thấy lệnh bài Thánh Minh ở chỗ này, xem ra ma tu bị nhốt đó chính là đệ tử của Thánh Minh, kế hoạch của hắn là để họ Bạch đến Kim Đan kỳ, sau đó đi tìm người của Thánh Minh người, trợ hắn thoát khốn."
Chưởng môn nói.
Khá lắm!
Ma môn liên hợp lại mà thành!
Một thế lực ma môn liên hợp mà lại xưng mình là “Thánh".
Không biết, những ma môn này ở nơi nào.
Hơn nữa, sau khi tu sĩ họ Bạch đến Kim Đan kỳ cũng không thể nào để cho cái tên này thoát khốn được, không biết thực lực của người này như thế nào.
"Ta chuẩn bị đến đó xem thử tình huống một chút, Lý Tô, ngươi và Tô Vân theo ta đi một chuyến đi."
Chưởng môn nói tiếp.
Vô biên vô tận màu đen chướng khí phô thiên cái địa tràn ngập.
Nơi này, là Hắc Mộc Lâm.
Phàm nhân cấm địa.
Không nói khoa trương một chút nào, Vũ Quốc đưa quân vào bên trong Hắc Mộc Lâm, đó là đến bao nhiêu thì chết bấy nhiêu.
Cho dù là tu tiên giả, Luyện Khí giai đoạn trước tiến vào cũng là cửu tử nhất sinh.
Luyện Khí hậu kỳ cũng chỉ có thể hoạt động ở bên ngoài.
Nơi này, những thứ nguy hiểm không chỉ là yêu thú mà còn có đủ loại độc vật khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Yêu thú ở nơi này so với những yêu thú ở nơi khác cũng càng tà tính hơn.
Lúc này, trên phi chu, ngoại trừ chưởng môn, còn có hắn và Tô Vân.
Còn có tu sĩ họ Bạch đang bị trói.
Chưởng môn cũng không có xuất động Phi Tiên Chu, chỉ sử dụng một chiếc phi chu phổ thông.
Ba người khinh xa giản lược, một đường lao tới Hắc Mộc Lâm.
Theo ừtu sĩ họ Bạch nói, Hắc Mộc Lâm chính là khu vực ma tu bị nhốt.
Hắc Mộc Lâm biến thành dáng vẻ như bây giờ cũng có liên quan nhất định tới ma tu đó.
Thực lực của người này, chỉ sợ khá là mạnh.
Chưởng môn phỏng đoán, thực lực của hắn chỉ sợ là nằm ở cảnh giới Nguyên Anh, nhưng mà đối phương bị nhốt nhiều năm như vậy, hơn nữa còn bị thương, không biết thực lực còn lại bao nhiêu.
Phi chu trực tiếp xâm nhập Hắc Mộc Lâm.
Nơi vô cùng nguy hiểm đối với tu sĩ bình thường, nhưng đối với chưởng môn thì hoàn toàn có thể xông vào.
Mới đi vào thì đã bị tập kích, một yêu thú loài chim lao đến, sau đó bị Tô Vân giải quyết.
Phi chu tiếp tục bay vào bên trong.
Theo phi chu tiến lên, thỉnh thoảng sẽ có yêu thú hoặc là độc vật có thực lực mạnh hơn ra tập kích.
Chưởng môn rất ít ra tay, cơ bản đều là Tô Vân.
Nàng có được thực lực Trúc Cơ sáu tầng, nhị giai kỳ yêu thú hoặc độc vật đều không phải là đối thủ của nàng.
Cho dù là nhị giai hậu kỳ yêu thú hoặc độc vật, nàng cũng có thể cản một chút.
Lý Tô ngẫu nhiên cũng sẽ ra tay.
Trước mắt thuật pháp công kích của hắn cũng không tính là nhiều nhưng mà với tu vi của hắn lại phối hợp thêm pháp khí thì nhị giai hậu kỳ yêu thú hoặc độc vật, gia bao nhiêu chết bấy nhiêu.
Đi vào sâu trong Hắc Mộc Lâm mấy chục phút sau, phi chu đã bay qua khoảng cách mấy trăm dặm, yêu thú mạnh mẽ cũng dần dần trở nên nhiều hơn.
Bởi vì phi chu quá khoa trương, yêu thú liên tục phát động công kích.
Số lần Lý Tô ra tay cũng càng ngày càng nhiều hơn.
"Từ nơi này đi xuống là có thể đi vào bên trong, sau khi đi vào thì đi theo địa đồ của ta thì có thể đến, Phi Tiên chưởng môn, hy vọng người hãy tuân thủ theo hứa hẹn, sau khi huỷ bỏ tu vi của ta thì thả cho ta một con đường sống."
Một lúc sau, trong một sơn động ẩn nấp dưới một ngọn núi cao nhìn thường thường không có gì lạ, giọng nói hữu khí vô lực của tu sĩ họ Bạch vang lên.
Nhìn như vậy, chưởng môn không có giết mà là giam giữ, hẳn là muốn tìm hiểu sâu hơn một chút.
"Thế nào?"
"Chuyện này cần ngươi phải trở về trong tông một chuyến, sư tôn sẽ đích thân nói cho ngươi biết, vừa khéo sư tôn cũng có chuyện muốn tìm ngươi."
"Tốt ~ "
Mấy giờ sau, Lý Tô lại gặp được chưởng môn một lần nữa.
Thoạt nhìn chưởng môn lại mạnh lên không ít.
"Không ngờ được là ngươi bước vào cảnh giới Trúc Cơ viên mãn nhanh như vậy, bình thường phải có Thiên Linh Căn, Kết Đan mới không có bình cảnh, bình cảnh này, rất nhiều người bị kẹt lại cả một đời, ngươi tuyệt đối không thể kiêu ngạo."
Chưởng môn đầu tiên là vui vẻ thay cho Lý Tô, ánh mắt tràn đầy tán thưởng.
Chợt, nàng lại nói đến độ khó.
Thiên Linh Căn Kết Đan không có bình cảnh?
Thiên Linh Căn. . . hẳn là nhất, nhị phẩm linh căn đi!
Như vậy thì quá ít.
Ở trong khu vực ba tiên môn. . . nghe cũng chưa từng nghe nói tới.
"Chúng ta nói chuyện ma tu trước, ngươi có đem cái phiến đá đó theo không?"
Chưởng môn nói đến chính sự.
Lý Tô lấy phiến đá ra.
Chưởng môn vẫy tay, hút phiến đá đó vào trong tay.
"Chưởng môn, còn có ma tu sao?"
Lý Tô hỏi.
Chưởng môn gật gật đầu: "Ừm, có, họ Bạch tiếp nhận truyền thừa của một ma tu, ma tu cho hắn truyền thừa rất có thể còn chưa có chết nhưng mà bị nhốt, cho nên muốn mượn tay họ Bạch thoát khốn."
Khá lắm.
Ma tu đó không chết?
Như vậy thì chẳng phải là hắn còn kinh khủng hơn cả tu sĩ họ Bạch!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Lệnh bài đó đâu?"
Chưởng môn lại hỏi.
Lý Tô dứt khoát lấy ra luôn.
Chưởng môn cầm lấy.
"Thánh. . . Thánh Minh!"
Chưởng môn khẽ nói.
"Sư tôn, Thánh Minh là cái gì?"
Lý Tô hỏi.
"Thánh Minh là do rất nhiều ma môn liên hợp lại mà thành, không ngờ được là còn có thể nhìn thấy lệnh bài Thánh Minh ở chỗ này, xem ra ma tu bị nhốt đó chính là đệ tử của Thánh Minh, kế hoạch của hắn là để họ Bạch đến Kim Đan kỳ, sau đó đi tìm người của Thánh Minh người, trợ hắn thoát khốn."
Chưởng môn nói.
Khá lắm!
Ma môn liên hợp lại mà thành!
Một thế lực ma môn liên hợp mà lại xưng mình là “Thánh".
Không biết, những ma môn này ở nơi nào.
Hơn nữa, sau khi tu sĩ họ Bạch đến Kim Đan kỳ cũng không thể nào để cho cái tên này thoát khốn được, không biết thực lực của người này như thế nào.
"Ta chuẩn bị đến đó xem thử tình huống một chút, Lý Tô, ngươi và Tô Vân theo ta đi một chuyến đi."
Chưởng môn nói tiếp.
Vô biên vô tận màu đen chướng khí phô thiên cái địa tràn ngập.
Nơi này, là Hắc Mộc Lâm.
Phàm nhân cấm địa.
Không nói khoa trương một chút nào, Vũ Quốc đưa quân vào bên trong Hắc Mộc Lâm, đó là đến bao nhiêu thì chết bấy nhiêu.
Cho dù là tu tiên giả, Luyện Khí giai đoạn trước tiến vào cũng là cửu tử nhất sinh.
Luyện Khí hậu kỳ cũng chỉ có thể hoạt động ở bên ngoài.
Nơi này, những thứ nguy hiểm không chỉ là yêu thú mà còn có đủ loại độc vật khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yêu thú ở nơi này so với những yêu thú ở nơi khác cũng càng tà tính hơn.
Lúc này, trên phi chu, ngoại trừ chưởng môn, còn có hắn và Tô Vân.
Còn có tu sĩ họ Bạch đang bị trói.
Chưởng môn cũng không có xuất động Phi Tiên Chu, chỉ sử dụng một chiếc phi chu phổ thông.
Ba người khinh xa giản lược, một đường lao tới Hắc Mộc Lâm.
Theo ừtu sĩ họ Bạch nói, Hắc Mộc Lâm chính là khu vực ma tu bị nhốt.
Hắc Mộc Lâm biến thành dáng vẻ như bây giờ cũng có liên quan nhất định tới ma tu đó.
Thực lực của người này, chỉ sợ khá là mạnh.
Chưởng môn phỏng đoán, thực lực của hắn chỉ sợ là nằm ở cảnh giới Nguyên Anh, nhưng mà đối phương bị nhốt nhiều năm như vậy, hơn nữa còn bị thương, không biết thực lực còn lại bao nhiêu.
Phi chu trực tiếp xâm nhập Hắc Mộc Lâm.
Nơi vô cùng nguy hiểm đối với tu sĩ bình thường, nhưng đối với chưởng môn thì hoàn toàn có thể xông vào.
Mới đi vào thì đã bị tập kích, một yêu thú loài chim lao đến, sau đó bị Tô Vân giải quyết.
Phi chu tiếp tục bay vào bên trong.
Theo phi chu tiến lên, thỉnh thoảng sẽ có yêu thú hoặc là độc vật có thực lực mạnh hơn ra tập kích.
Chưởng môn rất ít ra tay, cơ bản đều là Tô Vân.
Nàng có được thực lực Trúc Cơ sáu tầng, nhị giai kỳ yêu thú hoặc độc vật đều không phải là đối thủ của nàng.
Cho dù là nhị giai hậu kỳ yêu thú hoặc độc vật, nàng cũng có thể cản một chút.
Lý Tô ngẫu nhiên cũng sẽ ra tay.
Trước mắt thuật pháp công kích của hắn cũng không tính là nhiều nhưng mà với tu vi của hắn lại phối hợp thêm pháp khí thì nhị giai hậu kỳ yêu thú hoặc độc vật, gia bao nhiêu chết bấy nhiêu.
Đi vào sâu trong Hắc Mộc Lâm mấy chục phút sau, phi chu đã bay qua khoảng cách mấy trăm dặm, yêu thú mạnh mẽ cũng dần dần trở nên nhiều hơn.
Bởi vì phi chu quá khoa trương, yêu thú liên tục phát động công kích.
Số lần Lý Tô ra tay cũng càng ngày càng nhiều hơn.
"Từ nơi này đi xuống là có thể đi vào bên trong, sau khi đi vào thì đi theo địa đồ của ta thì có thể đến, Phi Tiên chưởng môn, hy vọng người hãy tuân thủ theo hứa hẹn, sau khi huỷ bỏ tu vi của ta thì thả cho ta một con đường sống."
Một lúc sau, trong một sơn động ẩn nấp dưới một ngọn núi cao nhìn thường thường không có gì lạ, giọng nói hữu khí vô lực của tu sĩ họ Bạch vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro