Trộm Vợ (Sắc)

Kỷ Yến Lễ 3

2024-12-27 09:45:01

Lâm Nho Châu ôm eo cô, tiếp tục trò chuyện vui vẻ với người đàn ông béo đó, đầu óc đơn giản đến mức không cảm nhận được sự khó chịu của cô.

Dư Sanh bất mãn trong lòng, nhưng cũng chỉ có thể đứng bên cạnh cười gượng.

Dù sao cũng là vợ chồng, cô biết Lâm Nho Châu nhất định có việc cần nhờ người đàn ông béo này.

"Tổng giám đốc Trần, dự án mà lần trước tôi có đề cập với ngài..."

Lâm Nho Châu vừa mới mở lời, người đàn ông béo đột nhiên chuyển ánh mắt sang Dư Sanh, cười nói: "Sao Lâm phu nhân không nói gì vậy?"

Dư Sanh chỉ đành cố gắng giữ tinh thần, mỉm cười cụng ly với ông ta: "Tổng giám đốc Trần, những chuyện của đàn ông chúng tôi không hiểu lắm, xen vào dễ khiến ngài chê cười."

Trần Kiến cười hề hề, mỡ trên mặt núng nính thành một cục, đôi mắt híp lại càng lộ rõ vẻ dâm đãng.

"Lâm phu nhân khiêm tốn quá." Nói rồi ông ta đột nhiên đưa tay chạm vào mu bàn tay đang cầm ly rượu của Dư Sanh, nhướng mày nói: "Gần đây sao Lâm phu nhân không đóng phim nữa? Tôi là fan hâm mộ của cô đấy."



Cảm giác lạnh lẽo trơn nhớt đó khiến Dư Sanh nổi hết da gà, cô lặng lẽ rút tay về, liếc nhìn Lâm Nho Châu.

Lâm Nho Châu lại không nhìn cô, cười nói với Trần Kiến: "Chỉ là chút trò vui của cô ấy thôi, ngài quá khen rồi."

Dư Sanh hơi sững người, tiếp lời: "Gần đây chưa tìm được kịch bản hay, khi nào có sẽ tiếp tục đóng phim."

Thực ra không phải là không có kịch bản hay, chỉ là Lâm Nho Châu không thích cô xuất hiện trước công chúng, nên đã không cho cô tiếp tục đóng phim.

Ánh mắt của người đàn ông béo vẫn khiến Dư Sanh khó chịu, so với dự án của Lâm Nho Châu, dường như ông ta quan tâm đến cô hơn, luôn thích hướng chủ đề về phía cô.

Cuối cùng Dư Sanh cũng buông tay khỏi cánh tay của Lâm Nho Châu, tìm cớ chuồn đi:

"Xin lỗi, tôi thấy người quen, tôi đi chào hỏi một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trộm Vợ (Sắc)

Số ký tự: 0