Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)
Hang Ổ Của Tín...
2024-11-12 17:21:53
"Này này này, anh nhìn đi đâu vậy!"
Phát hiện Wayne có ánh mắt khác thường, Willy dựng thẳng nắm đấm quơ quơ, một quyền móc lên bụng tên háo sắc.
Wayne hừ nhẹ một tiếng, mềm mại yếu ớt, đánh người không có chút sức nào, còn nói bản thân mình là ma pháp sư.
Có bản lĩnh thì cứ tiếp tục đi, hắn đảm bảo sẽ không đánh lại!
Willy nói: "Chrissy học tỷ gần đây bề bộn nhiều việc, giáo viên hướng dẫn của chị ấy tạm thời giao cho chị ấy một nhiệm vụ mới, Veronica bận rộn hoàn thành báo cáo và luận văn, hai người ủy thác tôi đến đưa lễ vật."
"Cô không cần hoàn thành báo cáo và luận văn à?"
Wayne thắc mắc, hắn còn nhớ Willy và Veronica là bạn cùng phòng, hai người đều chuẩn bị tốt nghiệp.
Chẳng lẽ, con hàng này là học bá?
Cũng đúng, lúc trước cô nàng này đóng vai cơ lão rất sống động, xem xét chính là có năng lực học tập rất mạnh.
"Không cần, báo cáo có thể chép của Veronica, luận văn thì liên danh cùng cô ấy, đến lúc đó tôi ký tên là được." Willy dương dương đắc ý, hoàn toàn không cảm thấy e thẹn chút nào.
Wayne: "..."
Không hổ là cô, rất phù hợp với ấn tượng rập khuôn của tôi về thiếu nữ ngực lớn.
Luận văn tốt nghiệp của Willy và Veronica cũng không phải là luận văn đại học thông thường, mà là nội viện khảo hạch về lý luận đối với học viên ma pháp, cho phép nhiều người liên danh, khảo hạch thực tiễn thì càng đơn giản, phá huỷ một hang ổ của dị giáo đồ, sau đó nộp lên báo cáo quá trình nhiệm vụ.
Willy với tư cách là bạn cùng phòng kiêm đồng đảng của Veronica, lấy danh nghĩa tín nhiệm mà phó thác trách nhiệm lên vai Veronica.
Về phần luận văn tốt nghiệp đại học Học viện nữ sinh Evanston, ma pháp sư sao có thể bị thế tục ràng buộc tay chân, cô nàng đã chẳng biết xấu hổ để Veronica phát động năng lực của tiền giấy, cho nên luận văn cũng đã được giải quyết.
Thấy thiếu nữ ba hoa chích choè khoe khoang không thèm che giấu chút nào, Wayne không khỏi quăng qua ánh mắt hâm mộ, không, ánh mắt khinh bỉ.
Thật tốt, hắn cũng muốn một anh hùng cấp tiền giấy đến cứu mình, hắn cũng muốn ôm đùi Veronica.
"Cho nên, lễ vật đâu?"
"Ở nhà tôi, đi theo tôi, bao anh thỏa mãn."
"...."
Cách nói này của cô rất dễ khiến người ta hiểu lầm đó!
————
Lễ vật Willy để ở nhà, dự định là, để Wayne tự mình tiến hành lựa chọn lễ vật!
Chim đưa thư!
Thân làm một ma pháp sư, chim đưa thư dùng để truyền tin là không thể thiếu được, chúng nó không chỉ là đồng bạn đáng tin cậy của ma pháp sư, còn có thể dùng để thi triển một vài ma pháp đặc biệt.
Chim đưa thư có lịch sử truyền thừa lâu đời, cho dù đã phát minh ra điện thoại, truyền thừa này vẫn còn được giữ lại.
Trên xe taxi, Willy bày tỏ chim đưa thư chỉ là một phần của lễ vật, coi như là lễ gặp mặt của các cô tặng cho Wayne, chúc mừng hắn đạt được ma lực, trở thành một ma pháp sư học việc có tiền đồ rộng lớn.
Món quà không quý giá, nhưng là có tiền cũng không mua được, rất nhiều ma pháp sư tự do quỳ cũng không thể tìm được phương pháp, không thể không hao phí rất nhiều thời gian để tự mình bồi dưỡng chim đưa thư.
Wayne có thể lấy chim có sẵn, hắn chỉ cần tìm kiếm chim đưa thư phù hợp với mình, điền bản kê khai xong là có thể mang nó đi.
Willy bla bla nói không ngừng, trật tự từ thường xuyên hỗn loạn, chân đạp vỏ dưa hấu nghĩ đến đâu nói đến đó, Wayne nghe hồi lâu mới hiểu được.
Chim đưa thư do Liên minh ba nữ thần bồi dưỡng, chỉ tặng cho tín đồ của ba nữ thần, ba người Veronica đã ký giấy cam đoan cho Wayne, để hắn có thể sớm nhận lấy hai con chim đưa thư.
Một con ban ngày, một con ban đêm, phân ra loại sử dụng ban ngày và loại sử dụng ban đêm.
"Nghe giống băng vệ sinh..."
Wayne nhỏ giọng phun tào, sau khi taxi dừng lại, hắn theo Willy xuống xe, đi tới một con đường sầm uất.
Khu bắc thành phố Lundan, còn được gọi là bắc Lundan, mặc dù không phải là trung khu quyền quý tụ tập, nhưng so sánh với khu tây hội tụ giai cấp trung lưu của thành phố Lundan và khu đông nơi Wayne ở thì giàu có và phồn hoa gấp mấy lần.
Đường phố khu bắc vô cùng rộng rãi, cho dù là lối đi bộ cũng đầy đủ để ba chiếc xe con đi dàn hàng ngang, nhưng nó lại có một khuyết điểm giống toàn bộ các con đường trong Lundan, đó là khuyết thiếu xanh hóa.
Thành thị xanh hoá gì gì đó, hai năm trước ngược lại là có thông qua dự luật xanh hóa, nhưng bố cục thành thị trên cơ bản đã được xác lập, nên trong thời gian ngắn không thể dành ra đất trống để trồng cây.
Xe taxi ngừng lại trước một trung tâm thể thao, tên trung tâm rất đơn giản thô bạo —— Trung tâm thể hình lực lượng và tín ngưỡng.
Wayne ngạc nhiên về thời buổi này đã xuất hiện trung tâm thể thao, càng ngạc nhiên hơn vì lời nói kinh người của Willy, trung tâm thể thao này là của nhà cô.
Willy đẩy cửa đi vào, Wayne đi theo phía sau, một làn sóng nhiệt đập vào mặt làm cho hắn thấy hoa mắt, suýt chút nữa đã chảy cả nước mắt.
Quá nóng, đang giữa mùa đông, nơi này đang đốt lò nấu rượu à?
Wayne dụi dụi con mắt, một phòng tập thể thao có diện tích rộng rãi, trưng bày đủ loại dụng cụ kiểu cũ xuất hiện trước mắt hắn.
Đối với Wayne thì đó là kiểu cũ, nhưng đặt ở niên đại này, phòng tập thể thao trang bị đầy đủ, các hạng dụng cụ chuyên nghiệp cái gì cần có đều có, tuyệt đối có thể xưng là hiện đại.
Xà đơn, tạ tay, tạ nặng, máy leo cầu thang, máy chèo thuyền, trụ đấm bốc, ghế đẩy tạ, đài thi đấu....
Sát vách là khu tập thể hình chuyên dụng cho các quý cô quý bà, xa hơn chút nữa, xuyên thấu qua cửa kính còn có thể nhìn thấy một bể bơi.
Một vài người có dáng vẻ lịch sự nhã nhặn ưa thích tập thể hình đang tập luyện ở khu dụng cụ, một người một máy một huấn luyện viên, phụ đạo riêng một đối một. Các huấn luyện viên mặc trang phục huấn luyện viên màu trắng thống nhất, áo ba lỗ không tay + quần đùi, đường nét góc cạnh của cơ bắp lộ ra bên ngoài cực kỳ rõ ràng, làm cho người ta trông thấy chỉ muốn nói chuyện cẩn thận.
Tất cả đều cao hai mét, toàn viên đầu trọc.
Cho dù có lông tóc dày đặc, cũng không mọc ở trên đầu.
Khu vực thi đấu, hai huấn luyện viên không có chuyện để làm đang ôm thành đoàn mà đấu vật, bọn họ chỉ mặc quần đùi, bắp thịt và bắp thịt ma sát, mồ hôi và mồ hôi va chạm, trong lúc nhất thời vừa căng thẳng vừa phấn khích vô cùng.
Chỉ chốc lát sau, đầu trọc mặt thẹo chiếm thượng phong, dựa vào kỹ thuật mặt đất cao hơn một bậc đã đè đối thủ ở dưới thân, một chiêu khóa cổ triệt để khống chế được thế cục.
Bắp tay thô to vững chắc như bàn thạch, giống như là một con cự mãng siết chặt, sắc mặt đối thủ bị siết cổ họng dần dần đỏ lên, nhưng vẫn ngoan cường ra sức chống đỡ không muốn đầu hàng.
Bốn phía có bảy tám danh huấn luyện viên khác cùng những người yêu thích tập thể hình vây xem, hoặc là hò hét cổ vũ, hoặc là đặt cược mắng chửi, kiểu như là nếu đổi họ vào sẽ như thế nào phá giải chiêu này vân vân.
Thanh âm của bọn họ quá lớn, hoàn toàn có thể nói là ầm ĩ, đến mức Wayne hoàn toàn không nghe được âm thanh của hai vị tuyển thủ trên đài thi đấu, nhưng dựa theo mắt thường quan sát, trong đầu hắn có thể tưởng tượng ra được tiếng bắp thịt ma sát với nhau.
"Con về rồi đây ~ ~"
Willy vui tươi hớn hở phất phất tay về hướng đài thi đấu.
"A, là Willy à!"
"Con về rồi sao!"
"Sao hôm nay về sớm vậy, không cần tới trường à?"
Đám huấn luyện viên từ bốn phương tám hướng vây lại, bọn họ tràn đầy nhiệt tình, vừa hiền lành lại vừa đôn hậu, gặp người sẽ chỉ cười ngây ngô lộ ra hàm răng trắng sáng.
Rất nhanh, thực sự là rất nhanh, gần như là trong nháy mắt, đám huấn luyện viên đã hoàn thành bao vây Willy lại.
Nói đúng ra là, hoàn thành bao vây Willy và Wayne.
Hơi nóng cuồng bạo bay thẳng vào mặt, mùi hương xông lên tận óc, đối với kẻ có mũi chó như Wayne mà nói, vô cùng không thân thiện, hơn nữa... Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm thấy đám cơ lão này có ý kiến rất lớn đối với hắn, đằng sau những nụ cười chất phác kia, phảng phất như là từng khuôn mặt ác quỷ dữ tợn vậy.
Wayne không nhịn được mà run lập cập, nơi đây không nên ở lâu, lấy được lễ vật rồi mau mau rời đi.
Willy thì không hề cảm thấy như vậy, mọi người vẫn là nhiệt tình hiếu khách như thường ngày, tin tưởng Wayne nhất định sẽ thích người nhà của cô, đối mặt với những nghi vấn của các huấn luyện viên, cô giải đáp từng câu, nhưng chẳng mấy chốc cô đã bị hỏi đến đầu óc choáng váng, không chuyển được mấy vòng đã bị đẩy ra khỏi vòng vây.
"Sao lại đi hết rồi?"
"Wayne, đi với tôi... Ơ, Wayne đâu?"
Wayne ở phòng nghỉ huấn luyện viên bên cạnh.
Hắn thấy rõ ràng, đám cơ bá này dùng mặt nạ giả nhân giả nghĩa lừa dối Willy, sau khi xoay Willy vòng vòng rồi đẩy cô ra ngoài, bọn họ đã lộ ra răng nanh hung tàn với hắn. Người chen người, người đẩy người, dùng cơ ngực cùng hai đầu cơ kẹp hắn giữa không trung rồi xách hắn tới gian phòng bên cạnh này.
"Nhóc con, cậu quen thuộc với Willy quá nhỉ!"
"Quen biết lúc nào, nói cho các chú một chút."
"Thanh niên làm công việc gì, bao nhiêu tuổi, đã tốt nghiệp chưa, đã từng có kinh nghiệm bị người vây đánh đến thương tật chưa?"
"Đừng sợ, chúng ta đều không phải người tốt lành gì!"
"Khặc khặc khặc ———" xN
(? _? )
Wayne mặt không biểu tình, cuối cùng cũng biết vì sao Willy đóng vai cơ lão giống đến vậy, sống động đến mức không giống diễn, hóa ra là do hoàn cảnh sinh hoạt tạo ra.
Nếu suy đoán không sai, những cơ bá nhiệt khí đằng đằng này đều là tín đồ của nữ thần Mặt Trời.
Hóa ra nơi này chính là cứ điểm của tín đồ nữ thần Mặt Trời, không, tôn vinh này, khí chất này, dùng hang ổ để hình dung thì càng đúng trọng tâm.
Nguy hiểm thật, may mắn hắn sớm đầu nhập, bái dưới váy ngủ liền thân ren màu trắng bán trong suốt của nữ thần Ánh Trăng.
"Toàn bộ tránh ra hết đi, vị này là quý khách của Willy, hò hét ầm ĩ giống cái gì, dọa sợ khách quý thì sao!"
Một đôi bàn tay lớn đẩy đám người ra, mang theo nhiệt lượng dày đặc đi đến trước mặt Wayne, thân thể cao lớn cường tráng của người này đứng giữa đám người cao hai mét với một đống bắp thịt vẫn tựa như hạc giữa bầy gà, chỉ là đứng đó cũng tạo thành một mảng bóng râm lớn, so sánh với Wayne thân cao một mét tám thì quả thực chính là một người khổng lồ.
"Ta tên Keane . Dick, là tổng huấn luyện viên của nơi này, gọi ta là huấn luyện viên Dick là được, người trẻ tuổi, cậu chính là Wayne hả?"
Huấn luyện viên Dick nhếch miệng nở nụ cười, hàm răng trắng ngà.
Trên mặt ông có một vết sẹo ngoằn ngoèo kéo dài từ trên trán xuống đến dưới cằm, tựa như một con rết vắt ngang trên mặt, lúc ông nhe răng cười, con rết kia giống như là đang cử động vậy.
Người đầu trọc mặt thẹo trên lôi đài.
"Trả lời đi kìa, lão đại chúng ta đang hỏi cậu đấy!"
"Câm miệng, ta đã bảo phải khách khí với quý khách của Willy một chút!"
Dick giận dữ, vừa xoay người chính là một quyền, cũng không để ý người nào mới vừa nói chuyện, đấm bừa một kẻ xui xẻo ở gần bay ra ngoài.
Rầm một tiếng, kẻ xui xẻo ngẫu nhiên đã bị đánh khảm vào trên tủ tôn.
Wayne: (? ? ? )
Đây coi là cái gì, ra oai phủ đầu?
Ha ha, coi hắn dễ dọa vậy sao!
Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, hắn vốn dĩ coi Willy như anh em, nhưng xem một loạt các hành động của các chú bác hôm nay, sau này hắn nhất định sẽ làm Willy khóc đến đau sốc hông.
"Đừng để ý đến bọn họ, đùa giỡn thôi, dù sao... Đây là lần đầu tiên Willy dẫn bạn nam về nhà, còn là một bạn nam đáng yêu dễ thương như vậy." Dick vỗ vỗ bả vai Wayne, lộ ra nụ cười hòa ái dễ gần.
Con rết uốn éo. JPG
Wayne: ∑(O_O;)
Câu này nghe hiểu, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, hắn coi Willy như anh em, các chú các bác cứ yên tâm, sau này dù là Willy tự mình động, hắn cũng sẽ không động một cái.
"Mọi người có thấy Wayne đâu không?"
Phòng nghỉ huấn luyện viên vang lên tiếng gõ cửa, Willy thò đầu vào.
"Không thấy." x N
"Tôi ở đây!"
Wayne giơ tay, sợ trễ một bước, Willy vô tri sẽ đóng cửa lại.
Hắn gạt mở đám người, bước nhanh về phía cửa phòng nghỉ, nhưng vừa đi được hai bước hắn đã bị một cánh tay thô to kẹp lấy cổ từ đằng sau.
Dick cúi đầu kề sát Wayne, vừa cười vừa nói: "Willy, bạn con thật thú vị, nói chuyện vô cùng hài hước, tất cả mọi người đều rất thích cậu ấy."
"Vậy thì tốt quá, con còn tưởng mọi người định bắt nạt anh ấy cơ!"
"Làm sao có thể!"
"Không thể nào!"
"Ha ha ha, chúng ta không biết bắt nạt người khác..."
"Đúng vậy đúng vậy."
Ở giữa một mảnh tiếng cười lớn, Dick dùng âm thanh chỉ có Wayne có thể nghe được đưa ra lời cảnh cáo: "Nhóc con, chú ý một chút, đôi mắt này của ta sẽ ngó chừng cậu từng thời khắc, cậu biết ta đang nói gì mà!"
"Dick, chú đang âm thầm nói cái gì đó?" Willy nhíu mày, một tay kéo lấy Wayne ra sau lưng mình.
Bé thỏ trắng duỗi ra hai tay, bảo vệ lão sói xám.
"Huấn luyện viên nói rằng con người tôi rất tốt, bởi vì là bạn của cô, cho nên sẵn lòng đưa tặng tôi một phiếu tập thể hình miễn phí, sau này tới đây không cần bỏ tiền." Thấy trên mặt Dick lộ vẻ quẫn bách, Wayne ra mặt giải vây nói.
"Thật? Anh nói thật không đấy!" Willy có hơi không tin tưởng.
Cô không ngốc, chỉ là không thông minh lắm mà thôi.
"Đương nhiên là thật." Dick gật đầu liên tục tiếp lời, vừa cười vừa ném cho Wayne một ánh mắt tán thưởng.
Nhóc con, cậu thức thời đấy!
Wayne cũng khẽ gật đầu, cười đi, thừa dịp hiện tại còn có thể cười được, ông già hãy nắm chắc thời gian mà cười, hiện tại chúc mừng trước một năm, ngài sắp lên chức ông rồi!
Phát hiện Wayne có ánh mắt khác thường, Willy dựng thẳng nắm đấm quơ quơ, một quyền móc lên bụng tên háo sắc.
Wayne hừ nhẹ một tiếng, mềm mại yếu ớt, đánh người không có chút sức nào, còn nói bản thân mình là ma pháp sư.
Có bản lĩnh thì cứ tiếp tục đi, hắn đảm bảo sẽ không đánh lại!
Willy nói: "Chrissy học tỷ gần đây bề bộn nhiều việc, giáo viên hướng dẫn của chị ấy tạm thời giao cho chị ấy một nhiệm vụ mới, Veronica bận rộn hoàn thành báo cáo và luận văn, hai người ủy thác tôi đến đưa lễ vật."
"Cô không cần hoàn thành báo cáo và luận văn à?"
Wayne thắc mắc, hắn còn nhớ Willy và Veronica là bạn cùng phòng, hai người đều chuẩn bị tốt nghiệp.
Chẳng lẽ, con hàng này là học bá?
Cũng đúng, lúc trước cô nàng này đóng vai cơ lão rất sống động, xem xét chính là có năng lực học tập rất mạnh.
"Không cần, báo cáo có thể chép của Veronica, luận văn thì liên danh cùng cô ấy, đến lúc đó tôi ký tên là được." Willy dương dương đắc ý, hoàn toàn không cảm thấy e thẹn chút nào.
Wayne: "..."
Không hổ là cô, rất phù hợp với ấn tượng rập khuôn của tôi về thiếu nữ ngực lớn.
Luận văn tốt nghiệp của Willy và Veronica cũng không phải là luận văn đại học thông thường, mà là nội viện khảo hạch về lý luận đối với học viên ma pháp, cho phép nhiều người liên danh, khảo hạch thực tiễn thì càng đơn giản, phá huỷ một hang ổ của dị giáo đồ, sau đó nộp lên báo cáo quá trình nhiệm vụ.
Willy với tư cách là bạn cùng phòng kiêm đồng đảng của Veronica, lấy danh nghĩa tín nhiệm mà phó thác trách nhiệm lên vai Veronica.
Về phần luận văn tốt nghiệp đại học Học viện nữ sinh Evanston, ma pháp sư sao có thể bị thế tục ràng buộc tay chân, cô nàng đã chẳng biết xấu hổ để Veronica phát động năng lực của tiền giấy, cho nên luận văn cũng đã được giải quyết.
Thấy thiếu nữ ba hoa chích choè khoe khoang không thèm che giấu chút nào, Wayne không khỏi quăng qua ánh mắt hâm mộ, không, ánh mắt khinh bỉ.
Thật tốt, hắn cũng muốn một anh hùng cấp tiền giấy đến cứu mình, hắn cũng muốn ôm đùi Veronica.
"Cho nên, lễ vật đâu?"
"Ở nhà tôi, đi theo tôi, bao anh thỏa mãn."
"...."
Cách nói này của cô rất dễ khiến người ta hiểu lầm đó!
————
Lễ vật Willy để ở nhà, dự định là, để Wayne tự mình tiến hành lựa chọn lễ vật!
Chim đưa thư!
Thân làm một ma pháp sư, chim đưa thư dùng để truyền tin là không thể thiếu được, chúng nó không chỉ là đồng bạn đáng tin cậy của ma pháp sư, còn có thể dùng để thi triển một vài ma pháp đặc biệt.
Chim đưa thư có lịch sử truyền thừa lâu đời, cho dù đã phát minh ra điện thoại, truyền thừa này vẫn còn được giữ lại.
Trên xe taxi, Willy bày tỏ chim đưa thư chỉ là một phần của lễ vật, coi như là lễ gặp mặt của các cô tặng cho Wayne, chúc mừng hắn đạt được ma lực, trở thành một ma pháp sư học việc có tiền đồ rộng lớn.
Món quà không quý giá, nhưng là có tiền cũng không mua được, rất nhiều ma pháp sư tự do quỳ cũng không thể tìm được phương pháp, không thể không hao phí rất nhiều thời gian để tự mình bồi dưỡng chim đưa thư.
Wayne có thể lấy chim có sẵn, hắn chỉ cần tìm kiếm chim đưa thư phù hợp với mình, điền bản kê khai xong là có thể mang nó đi.
Willy bla bla nói không ngừng, trật tự từ thường xuyên hỗn loạn, chân đạp vỏ dưa hấu nghĩ đến đâu nói đến đó, Wayne nghe hồi lâu mới hiểu được.
Chim đưa thư do Liên minh ba nữ thần bồi dưỡng, chỉ tặng cho tín đồ của ba nữ thần, ba người Veronica đã ký giấy cam đoan cho Wayne, để hắn có thể sớm nhận lấy hai con chim đưa thư.
Một con ban ngày, một con ban đêm, phân ra loại sử dụng ban ngày và loại sử dụng ban đêm.
"Nghe giống băng vệ sinh..."
Wayne nhỏ giọng phun tào, sau khi taxi dừng lại, hắn theo Willy xuống xe, đi tới một con đường sầm uất.
Khu bắc thành phố Lundan, còn được gọi là bắc Lundan, mặc dù không phải là trung khu quyền quý tụ tập, nhưng so sánh với khu tây hội tụ giai cấp trung lưu của thành phố Lundan và khu đông nơi Wayne ở thì giàu có và phồn hoa gấp mấy lần.
Đường phố khu bắc vô cùng rộng rãi, cho dù là lối đi bộ cũng đầy đủ để ba chiếc xe con đi dàn hàng ngang, nhưng nó lại có một khuyết điểm giống toàn bộ các con đường trong Lundan, đó là khuyết thiếu xanh hóa.
Thành thị xanh hoá gì gì đó, hai năm trước ngược lại là có thông qua dự luật xanh hóa, nhưng bố cục thành thị trên cơ bản đã được xác lập, nên trong thời gian ngắn không thể dành ra đất trống để trồng cây.
Xe taxi ngừng lại trước một trung tâm thể thao, tên trung tâm rất đơn giản thô bạo —— Trung tâm thể hình lực lượng và tín ngưỡng.
Wayne ngạc nhiên về thời buổi này đã xuất hiện trung tâm thể thao, càng ngạc nhiên hơn vì lời nói kinh người của Willy, trung tâm thể thao này là của nhà cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Willy đẩy cửa đi vào, Wayne đi theo phía sau, một làn sóng nhiệt đập vào mặt làm cho hắn thấy hoa mắt, suýt chút nữa đã chảy cả nước mắt.
Quá nóng, đang giữa mùa đông, nơi này đang đốt lò nấu rượu à?
Wayne dụi dụi con mắt, một phòng tập thể thao có diện tích rộng rãi, trưng bày đủ loại dụng cụ kiểu cũ xuất hiện trước mắt hắn.
Đối với Wayne thì đó là kiểu cũ, nhưng đặt ở niên đại này, phòng tập thể thao trang bị đầy đủ, các hạng dụng cụ chuyên nghiệp cái gì cần có đều có, tuyệt đối có thể xưng là hiện đại.
Xà đơn, tạ tay, tạ nặng, máy leo cầu thang, máy chèo thuyền, trụ đấm bốc, ghế đẩy tạ, đài thi đấu....
Sát vách là khu tập thể hình chuyên dụng cho các quý cô quý bà, xa hơn chút nữa, xuyên thấu qua cửa kính còn có thể nhìn thấy một bể bơi.
Một vài người có dáng vẻ lịch sự nhã nhặn ưa thích tập thể hình đang tập luyện ở khu dụng cụ, một người một máy một huấn luyện viên, phụ đạo riêng một đối một. Các huấn luyện viên mặc trang phục huấn luyện viên màu trắng thống nhất, áo ba lỗ không tay + quần đùi, đường nét góc cạnh của cơ bắp lộ ra bên ngoài cực kỳ rõ ràng, làm cho người ta trông thấy chỉ muốn nói chuyện cẩn thận.
Tất cả đều cao hai mét, toàn viên đầu trọc.
Cho dù có lông tóc dày đặc, cũng không mọc ở trên đầu.
Khu vực thi đấu, hai huấn luyện viên không có chuyện để làm đang ôm thành đoàn mà đấu vật, bọn họ chỉ mặc quần đùi, bắp thịt và bắp thịt ma sát, mồ hôi và mồ hôi va chạm, trong lúc nhất thời vừa căng thẳng vừa phấn khích vô cùng.
Chỉ chốc lát sau, đầu trọc mặt thẹo chiếm thượng phong, dựa vào kỹ thuật mặt đất cao hơn một bậc đã đè đối thủ ở dưới thân, một chiêu khóa cổ triệt để khống chế được thế cục.
Bắp tay thô to vững chắc như bàn thạch, giống như là một con cự mãng siết chặt, sắc mặt đối thủ bị siết cổ họng dần dần đỏ lên, nhưng vẫn ngoan cường ra sức chống đỡ không muốn đầu hàng.
Bốn phía có bảy tám danh huấn luyện viên khác cùng những người yêu thích tập thể hình vây xem, hoặc là hò hét cổ vũ, hoặc là đặt cược mắng chửi, kiểu như là nếu đổi họ vào sẽ như thế nào phá giải chiêu này vân vân.
Thanh âm của bọn họ quá lớn, hoàn toàn có thể nói là ầm ĩ, đến mức Wayne hoàn toàn không nghe được âm thanh của hai vị tuyển thủ trên đài thi đấu, nhưng dựa theo mắt thường quan sát, trong đầu hắn có thể tưởng tượng ra được tiếng bắp thịt ma sát với nhau.
"Con về rồi đây ~ ~"
Willy vui tươi hớn hở phất phất tay về hướng đài thi đấu.
"A, là Willy à!"
"Con về rồi sao!"
"Sao hôm nay về sớm vậy, không cần tới trường à?"
Đám huấn luyện viên từ bốn phương tám hướng vây lại, bọn họ tràn đầy nhiệt tình, vừa hiền lành lại vừa đôn hậu, gặp người sẽ chỉ cười ngây ngô lộ ra hàm răng trắng sáng.
Rất nhanh, thực sự là rất nhanh, gần như là trong nháy mắt, đám huấn luyện viên đã hoàn thành bao vây Willy lại.
Nói đúng ra là, hoàn thành bao vây Willy và Wayne.
Hơi nóng cuồng bạo bay thẳng vào mặt, mùi hương xông lên tận óc, đối với kẻ có mũi chó như Wayne mà nói, vô cùng không thân thiện, hơn nữa... Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm thấy đám cơ lão này có ý kiến rất lớn đối với hắn, đằng sau những nụ cười chất phác kia, phảng phất như là từng khuôn mặt ác quỷ dữ tợn vậy.
Wayne không nhịn được mà run lập cập, nơi đây không nên ở lâu, lấy được lễ vật rồi mau mau rời đi.
Willy thì không hề cảm thấy như vậy, mọi người vẫn là nhiệt tình hiếu khách như thường ngày, tin tưởng Wayne nhất định sẽ thích người nhà của cô, đối mặt với những nghi vấn của các huấn luyện viên, cô giải đáp từng câu, nhưng chẳng mấy chốc cô đã bị hỏi đến đầu óc choáng váng, không chuyển được mấy vòng đã bị đẩy ra khỏi vòng vây.
"Sao lại đi hết rồi?"
"Wayne, đi với tôi... Ơ, Wayne đâu?"
Wayne ở phòng nghỉ huấn luyện viên bên cạnh.
Hắn thấy rõ ràng, đám cơ bá này dùng mặt nạ giả nhân giả nghĩa lừa dối Willy, sau khi xoay Willy vòng vòng rồi đẩy cô ra ngoài, bọn họ đã lộ ra răng nanh hung tàn với hắn. Người chen người, người đẩy người, dùng cơ ngực cùng hai đầu cơ kẹp hắn giữa không trung rồi xách hắn tới gian phòng bên cạnh này.
"Nhóc con, cậu quen thuộc với Willy quá nhỉ!"
"Quen biết lúc nào, nói cho các chú một chút."
"Thanh niên làm công việc gì, bao nhiêu tuổi, đã tốt nghiệp chưa, đã từng có kinh nghiệm bị người vây đánh đến thương tật chưa?"
"Đừng sợ, chúng ta đều không phải người tốt lành gì!"
"Khặc khặc khặc ———" xN
(? _? )
Wayne mặt không biểu tình, cuối cùng cũng biết vì sao Willy đóng vai cơ lão giống đến vậy, sống động đến mức không giống diễn, hóa ra là do hoàn cảnh sinh hoạt tạo ra.
Nếu suy đoán không sai, những cơ bá nhiệt khí đằng đằng này đều là tín đồ của nữ thần Mặt Trời.
Hóa ra nơi này chính là cứ điểm của tín đồ nữ thần Mặt Trời, không, tôn vinh này, khí chất này, dùng hang ổ để hình dung thì càng đúng trọng tâm.
Nguy hiểm thật, may mắn hắn sớm đầu nhập, bái dưới váy ngủ liền thân ren màu trắng bán trong suốt của nữ thần Ánh Trăng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Toàn bộ tránh ra hết đi, vị này là quý khách của Willy, hò hét ầm ĩ giống cái gì, dọa sợ khách quý thì sao!"
Một đôi bàn tay lớn đẩy đám người ra, mang theo nhiệt lượng dày đặc đi đến trước mặt Wayne, thân thể cao lớn cường tráng của người này đứng giữa đám người cao hai mét với một đống bắp thịt vẫn tựa như hạc giữa bầy gà, chỉ là đứng đó cũng tạo thành một mảng bóng râm lớn, so sánh với Wayne thân cao một mét tám thì quả thực chính là một người khổng lồ.
"Ta tên Keane . Dick, là tổng huấn luyện viên của nơi này, gọi ta là huấn luyện viên Dick là được, người trẻ tuổi, cậu chính là Wayne hả?"
Huấn luyện viên Dick nhếch miệng nở nụ cười, hàm răng trắng ngà.
Trên mặt ông có một vết sẹo ngoằn ngoèo kéo dài từ trên trán xuống đến dưới cằm, tựa như một con rết vắt ngang trên mặt, lúc ông nhe răng cười, con rết kia giống như là đang cử động vậy.
Người đầu trọc mặt thẹo trên lôi đài.
"Trả lời đi kìa, lão đại chúng ta đang hỏi cậu đấy!"
"Câm miệng, ta đã bảo phải khách khí với quý khách của Willy một chút!"
Dick giận dữ, vừa xoay người chính là một quyền, cũng không để ý người nào mới vừa nói chuyện, đấm bừa một kẻ xui xẻo ở gần bay ra ngoài.
Rầm một tiếng, kẻ xui xẻo ngẫu nhiên đã bị đánh khảm vào trên tủ tôn.
Wayne: (? ? ? )
Đây coi là cái gì, ra oai phủ đầu?
Ha ha, coi hắn dễ dọa vậy sao!
Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, hắn vốn dĩ coi Willy như anh em, nhưng xem một loạt các hành động của các chú bác hôm nay, sau này hắn nhất định sẽ làm Willy khóc đến đau sốc hông.
"Đừng để ý đến bọn họ, đùa giỡn thôi, dù sao... Đây là lần đầu tiên Willy dẫn bạn nam về nhà, còn là một bạn nam đáng yêu dễ thương như vậy." Dick vỗ vỗ bả vai Wayne, lộ ra nụ cười hòa ái dễ gần.
Con rết uốn éo. JPG
Wayne: ∑(O_O;)
Câu này nghe hiểu, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, hắn coi Willy như anh em, các chú các bác cứ yên tâm, sau này dù là Willy tự mình động, hắn cũng sẽ không động một cái.
"Mọi người có thấy Wayne đâu không?"
Phòng nghỉ huấn luyện viên vang lên tiếng gõ cửa, Willy thò đầu vào.
"Không thấy." x N
"Tôi ở đây!"
Wayne giơ tay, sợ trễ một bước, Willy vô tri sẽ đóng cửa lại.
Hắn gạt mở đám người, bước nhanh về phía cửa phòng nghỉ, nhưng vừa đi được hai bước hắn đã bị một cánh tay thô to kẹp lấy cổ từ đằng sau.
Dick cúi đầu kề sát Wayne, vừa cười vừa nói: "Willy, bạn con thật thú vị, nói chuyện vô cùng hài hước, tất cả mọi người đều rất thích cậu ấy."
"Vậy thì tốt quá, con còn tưởng mọi người định bắt nạt anh ấy cơ!"
"Làm sao có thể!"
"Không thể nào!"
"Ha ha ha, chúng ta không biết bắt nạt người khác..."
"Đúng vậy đúng vậy."
Ở giữa một mảnh tiếng cười lớn, Dick dùng âm thanh chỉ có Wayne có thể nghe được đưa ra lời cảnh cáo: "Nhóc con, chú ý một chút, đôi mắt này của ta sẽ ngó chừng cậu từng thời khắc, cậu biết ta đang nói gì mà!"
"Dick, chú đang âm thầm nói cái gì đó?" Willy nhíu mày, một tay kéo lấy Wayne ra sau lưng mình.
Bé thỏ trắng duỗi ra hai tay, bảo vệ lão sói xám.
"Huấn luyện viên nói rằng con người tôi rất tốt, bởi vì là bạn của cô, cho nên sẵn lòng đưa tặng tôi một phiếu tập thể hình miễn phí, sau này tới đây không cần bỏ tiền." Thấy trên mặt Dick lộ vẻ quẫn bách, Wayne ra mặt giải vây nói.
"Thật? Anh nói thật không đấy!" Willy có hơi không tin tưởng.
Cô không ngốc, chỉ là không thông minh lắm mà thôi.
"Đương nhiên là thật." Dick gật đầu liên tục tiếp lời, vừa cười vừa ném cho Wayne một ánh mắt tán thưởng.
Nhóc con, cậu thức thời đấy!
Wayne cũng khẽ gật đầu, cười đi, thừa dịp hiện tại còn có thể cười được, ông già hãy nắm chắc thời gian mà cười, hiện tại chúc mừng trước một năm, ngài sắp lên chức ông rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro