Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)
Vầng Trăng Trắn...
2024-11-12 17:21:53
Móng vuốt nhỏ của mèo đen rời đi, Wayne bị điểm ánh sáng màu trắng xuất hiện trong cơ thể hấp dẫn, hắn nhắm mắt cảm ứng, tìm thấy một vệt ánh sáng trong bóng tối vô tận.
Một vầng trăng sáng.
Ánh trăng như nước, vầng sáng như lụa.
Trong ánh trăng dịu dàng giống như dòng nước sáng trong đang chầm chậm chảy xuôi, gợn sóng nhấp nháy uyển chuyển mà tĩnh lặng, bao trùm lấy mặt đất một cách vô cùng nhẹ nhàng và êm dịu.
Tất cả đều dễ chịu đến mức làm cho người ta yên lòng, Wayne say mê trong đó không có cách nào tự kiềm chế được, cảm giác như mình đang được nữ thần ôm vào lòng, bàn tay trắng mịn lướt nhẹ qua gò má, khiến hắn chỉ muốn không tranh với đời, bỏ qua bóng tối vô tận, dựa vào trong lòng nữ thần đầy mềm mại và ấm áp mà ngủ say vĩnh viễn.
Sẽ không sai, lớn chính là chính nghĩa, vừa nhìn đã biết nữ thần Ánh Trăng chính là một nữ thần chính phái.
Trong lúc Wayne nhìn chăm chú vào hạt giống ma lực, Tham dục chi thư với phong cách quỷ dị cũng nhìn lại, con mắt to ở vị trí trung tâm cuốn sách chuyển động một cách hỗn loạn, làm cho tầm mắt của Wayne cũng biến đổi theo.
Dưới góc nhìn mới, hình ảnh đột nhiên trở nên mơ hồ, giống như là trùm lên một tầng sương khói màu xám trắng.
Vầng trăng trắng xám.
Một vầng xám trắng thay thế ánh trăng sáng tỏ, giống như là hình ảnh vi phạm quy định bị làm mờ, mọi sự vật đều bị một màu xám trắng che đi. Sự êm dịu và tĩnh lặng không còn tồn tại, cẩn thận nhìn kỹ, dưới ánh trăng xám trắng gồ ghề lồi lõm lại xuất hiện những điểm lấm tấm màu đen và màu xám tro.
Vầng trăng đơn độc màu xám trắng bạc nhược mang vẻ tàn lụi, tràn ngập sự tĩnh mịch cùng hủ bại, càng nhìn chăm chú lại càng cảm thấy bất an, càng bất an càng điên cuồng.
Wayne: (一 `′ 一;)
Cuốn sách quái quỷ kia, xem mày làm chuyện tốt kìa, mau mở bộ lọc đặc hiệu của nữ thần ra!
Ngay vào lúc Wayne cảm khái tất cả quạ trên thế giới đều màu đen, thì trên mặt bìa gồ ghề lồi lõm của Tham dục chi thư đã phát ra nhịp giống như đang hô hấp, màu xám trắng cùng màu đen rút đi, hình ảnh bị làm mờ lại trở về Blu-ray HD, ánh trăng lại một lần nữa trở nên thánh khiết.
Bộ lọc nữ thần đã trở lại!
Nói chung là nếu dòm ngó diện mạo thật sự của nữ thần, thì có khả năng là tín đồ của nữ thần Tử Vong sẽ đầu hàng mà không có chút tiết tháo nào, Wayne thực sự không có cách nào xem trọng thần linh của thế giới này, hắn không quan tâm đến vầng sáng đã không còn tì vết kia, mà quay sang nhìn về phía Tham dục chi thư.
Bên cạnh con mắt to có một con mắt nhỏ mở ra, con ngươi xám trắng tối tăm, hoàn toàn không có sự linh động.
Wayne trông thấy thì lập tức sững sờ, không hiểu chuyện gì xảy ra, hắn đoán rằng Tham dục chi thư sẽ thăng cấp, nhưng kết quả lại không có, nội dung trong sách vẫn y hệt như trước đó.
Khẳng định là có thêm thứ gì...
Hạt giống ma lực do Monica để lại vẫn còn ở đó, Tham dục chi thư không khát vọng thứ gì khác ngoài ma lực của chủ nhân, không thèm động đến miếng khoai tây này.
Điều này làm cho Wayne thở phào nhẹ nhõm, không hổ là mã code do đích thân hắn biên soạn ra, cho dù tạo ra đặc tính mới vẫn tràn đầy tiết tháo, giống như hắn không ăn đồ bố thí.
Monica đem hơn nửa ma lực độ vào trong cơ thể Wayne, sự trống rỗng mãnh liệt dẫn tới cơn mỏi mệt, Monica muốn nằm xuống nghỉ ngơi một chút, nhưng lại không muốn quá thân cận với Wayne, thế là bị William nhân lúc trống mà vào bắt lấy cơ hội, khoanh tay ôm vào trong lòng.
"Monica, nâng cao cao."
Rầm!
"Ai nha!"
Giờ khắc này cũng giống như khoảnh khắc khi đó, Veronica dùng lực cánh tay kinh người chế ngự William, cướp đi mèo đen từ trong tay anh ta.
Monica không muốn tiến hành đánh giá về hành động tranh đoạt của hai người kia, nó nói với Wayne đang nhắm mắt yên lặng: "Không nên sốt ruột, ngưng tụ ma lực cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, nóng lòng đòi hỏi thành công sẽ hoàn toàn ngược lại, thả lỏng một chút, tuyệt đối đừng căng chặt thần kinh, cảm ứng hạt giống ma lực tôi để lại, nữ thần Ánh Trăng sẽ dẫn dắt anh tìm được ma lực của mình."
Wayne nghe vậy thì mở mắt ra, gật gật đầu, sau đó lại tiếp tục nhắm mắt cảm ứng.
Monica vô cùng để tâm, lần đầu tiên dẫn dắt người khác tu hành, tuy chưa xác định quan hệ thầy trò, nhưng lần đầu tiên làm thầy dạy người ta cho nên nó cảm thấy hơi căng thẳng, nó nhảy khỏi vòng tay của Veronica, đi vòng bên chân Wayne.
Veronica quăng ra ánh mắt ghen tị, hừ lạnh một tiếng rồi ngoắc ngoắc ngón tay với William: "Dọn dẹp một chút, nhốt toàn bộ đám người này vào trong rương, nhớ phải đánh ngất họ đấy."
William gật đầu, bọn họ vẫn là sinh viên trong trường học, ẩu đả đánh nhau không thành vấn đề, nhưng tuyệt đối không thể giết người.
Dựa theo kế hoạch của Veronica.
Để phòng ngừa Tử Vong hành giả nhận được tình báo, không thể thả đi bất cứ một tín đồ nào của nữ thần Tử Vong, nhốt vào trong rương rồi khóa lại, đặt ở kho hàng, ngày mai thông qua chim đưa thư liên hệ với trường học, để cho các giáo viên tới đây kết thúc công việc.
Còn Tử Vong hành giả sẽ do bọn họ tự mình tiến hành đuổi bắt, cũng là vì cởi bỏ nguyền rủa trên người.
Càng nhanh càng tốt, đã gần tới tốt nghiệp, không thể kéo dài được nữa.
Veronica không lên đường đi đến trấn nhỏ Kafuno ở ngoại ô thành phố Lundan ngay trong đêm, cô rất gấp, nhưng Monica cần nghỉ ngơi bổ sung ma lực, nhanh nhất cũng phải đến sáng sớm ngày mai.
....
Lundan, ánh đèn lạnh lẽo sương mù dày đặc.
Khi màn đêm che phủ khắp nơi, cả tòa thành phố cũng bắt đầu trở nên yên lặng với tốc độ cực nhanh, hoặc là, âm thanh phát ra lúc này, đã không phải là từ loài người ban ngày nữa.
Khu vực kho hàng càng tĩnh lặng hơn, các công nhân đã sớm kết thúc công việc về nhà, hoặc là đi quán bar đông người, hoặc là ở bên đường tình cờ gặp gỡ tình yêu, kết bạn tham khảo chân lý sinh mạng, cả một khu vực rộng lớn không có một bóng người, đèn đường lập lòe trong sương mù lúc sáng lúc tối, tạo ra một bầu không khí kỳ dị.
Tiếng gió vù vù thổi qua giữa các kho hàng cùng giao lộ, khi thì nghe như tiếng rít gào, khi thì giống như tiếng quỷ khóc.
Khóc thật hay khóc giả thì khó mà nói, Wayne chỉ biết là bốn phương tám hướng đều là "người", hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, có rất nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Năng lực cảm giác quá mạnh cũng không phải là chuyện gì tốt, Wayne nhìn đâu cũng đều cảm thấy có "thứ bay lơ lửng", nó gần trong gang tấc, tựa như là chỉ cần giơ tay ra là có thể từ trong sương mù kéo ra một cái vậy.
Cân nhắc cẩn thận từ hai phương diện, hắn đi ngay sát sau lưng William.
William đi được một đoạn, quay đầu nhăn nhó nói: "Wayne, có thể đừng đi gần sát như vậy được không, sát quá làm tôi cảm thấy không an toàn, nến không như vậy, anh đi phía trước tôi đi."
Ha ha, anh đừng hòng!
Wayne không để ý đến William, vẫn khăng khăng đi đằng sau đối phương, lúc này Veronica đang ôm mèo đen trong lòng lên tiếng hỏi: "Wayne, anh có xe không?"
Ma pháp sư các cô còn thiếu xe à, cướp một chiếc không được sao?
Wayne nhún vai, nói một cách thực tế: "Tôi không có xe, nhưng tôi có thể lấy được một chiếc, tốc độ được quyết định bởi kim tiền, cho càng nhiều tôi làm việc càng nhanh."
"Anh biết lái xe không?"
"Có thể lái được, nhưng không thông thạo lắm."
"Vậy thì tốt."
Veronica gật đầu, từ trong túi tiền lấy ra một xấp ảnh chân dung Nữ hoàng, không thèm đếm qua mà đưa thẳng luôn cho Wayne, cũng liệt kê một đống vật tư, để cho Wayne chuẩn bị đầy đủ toàn bộ trước mười giờ sáng ngày mai.
Wayne nhận tiền, thử dò xét hỏi: "Tôi cũng phải đi à?"
"Anh có thể không đi, nhưng bỏ lỡ lần này, không biết cơ hội giải trừ nguyền rủa lần sau sẽ phải chờ đến khi nào, nếu vận may quá kém, cũng có khả năng lần này là cơ hội duy nhất của anh." Veronica thong thả nói.
Dọa người như vậy sao?
Wayne không hiểu, theo bản năng nhìn về phía William, thấy William gật đầu liên tục, lúc này mới lựa chọn tin tưởng Veronica.
Wayne: "...."
Tiêu rồi, mình lại thà tin tưởng cơ lão chứ không tin tưởng thiếu nữ xinh đẹp!
Nhắc đến nguyền rủa, Wayne đúng là nên nhân cơ hội này nạp thêm nhiên liệu, hắn không thèm ma lực, nhưng cảm giác đói bụng là hàng thật giá thật, Tham dục chi thư cũng không cắn nuốt năng lượng nguyền rủa, trước mắt, muốn giải trừ nguyền rủa chỉ có thể đi theo Veronica cùng William.
"Cọt cọt cọt ~"
Đói.
Ban đêm Lundan nguy hiểm, điều này là sự thật không thể nghi ngờ, thường xuyên có thể thấy tin thức thị dân nào đó mất tích khi đi trên đường vào ban đên ở trên báo chí, phối hợp thêm truyền thuyết đô thị hư vô mờ mịt lại càng khiến cho ban đêm Lundan càng trở nên thần bí.
Nhưng thứ đáng sợ hơn nguy hiểm là không có tiền, ở khu bắc cùng khu tây giàu có, cuộc sống về đêm vẫn luôn phong phú đầy màu sắc, khu trung tâm bên trong Lundan thì càng không cần phải nói, quanh năm đèn đuốc sáng choang, càng là vào ban đêm thì càng phồn vinh, là thiên đường mà người ngoài đánh vỡ đầu cũng muốn chui vào.
Wayne may mắn gọi được một chiếc xe taxi, để cho hắn có thể quay trở về văn phòng thám tử trước khi đói chết.
William bởi vì áy náy, đã chủ động xuống bếp nấu một bàn thức ăn ngon, kết quả Veronica còn chưa cầm dao nĩa lên, toàn bộ thức ăn đã bị Wayne nuốt xuống bụng.
Veronica mặt không cảm xúc nhìn về phía William: "Còn đứng ngây ở đó làm gì, đi phòng bếp đi!"
"Nguyên liệu nấu ăn mua lúc sáng đã dùng hết rồi, chỉ còn lại khoai tây thôi."
". . ." x2
Veronica: Khoai tây cũng không tệ, còn tốt hơn là bị đói.
Wayne: Hôm nay đại phát từ bi, cho khoai tây thêm một cơ hội để tự chứng minh bản thân!
— — —
Sau khi ăn no Wayne tiếp tục cảm ứng ma lực, Monica là một giáo viên có trách nhiệm cao, nó cuộn hai tay nằm trên bàn làm việc, hướng dẫn học sinh học tập, đồng thời tuyên truyền sự nhân từ của nữ thần Ánh Trăng cho con cừu non đang lạc đường.
Tựa như ánh trăng dẫn đường, bọn họ sở dĩ có thể đi xuyên qua sương mù không gặp trở ngại, chính là nhờ nữ thần Ánh Trăng chúc phúc.
Wayne từng thấy chân dung thực sự của nữ thần Ánh Trăng, đối với những lời nói của Monica bày tỏ sự nghi ngờ, nhưng hắn không nói ra, giáo viên nói cái gì thì chính là cái đó, học sinh hiếu học ngoan ngoãn nghe lời làm cho cảm giác thành tựu khi làm thầy người khác của Monica điên cuồng tăng cao.
Nữ thần ở trên cao, tín đồ này có thể phát triển!
Hai giờ sau, Wayne vì nịnh nọt "thầy mèo" mà hỏi nó thích cá khô nhỏ hiệu gì, "thầy mèo" liền đen mặt rời đi.
Wayne lanh mắt, thấy được hai chiếc chuông nhỏ.
Trong nháy mắt, đen mặt...
Hiểu rồi, lúc không có ai tìm cho thầy một con mèo mẹ nhỏ “động cấn”.
Bởi vì thức khuya ảnh hưởng sức khỏe cho nên Wayne quyết định thức cả đêm.
Kết quả không tốt lắm, tới khi trời sắp tờ mờ sáng hắn gật đầu liên tục, mơ một cơn ác mộng ngắn, bị dọa cho tỉnh lại.
Cũng có thể nói là giấc mơ đói khát.
Trong mơ hắn ăn ngấu nghiến, quét sạch hết đĩa thức ăn này đến đĩa thức ăn khác, tướng ăn khoa trương giống như là quỷ chết đói đầu thai, biết thì còn hiểu là hắn bị nguyền rủa, không biết thì còn tưởng rằng hắn muốn ngốn khoai tây tự vẫn.
Bên cạnh là William liên tay liên chân thay đổi đủ món khoai tây, trông thấy thức ăn mình nấu được Wayne ăn sạch toàn bộ không có chút dư thừa thì trên mặt không khỏi lộ ra vẻ thẹn thùng hạnh phúc.
Sau khi tỉnh lại, Wayne giơ tay lên che mặt, ngày nghĩ quá nhiều đêm sẽ mơ thấy, hắn biết đến đạo lý này, nhưng việc nằm mơ bị đói bụng thì hắn có thể hiểu, nhưng tại sao lại là William, Monica xinh đẹp dáng chuẩn không thích hơn à?
Đang suy nghĩ, hắn nghe được tiếng động phát ra từ phòng bếp, lập tức thấy cực kỳ cảm động.
Có đôi lời nói rất đúng, có lẽ gay có rắp tâm không tốt, nhưng đều có một tấm lòng rất nhiệt tình.
Lấy William làm ví dụ, anh ta mang vẻ ngoài thô kệch, nhìn bề ngoài cực kỳ giống kẻ cuồng bạo lực, nhưng thật ra lại rất hòa nhã tốt bụng, bất kể là ma pháp phòng ngự tràn đầy ấm áp hay là trời còn chưa sáng đã dậy nấu cơm cho hắn, đều chứng minh rằng William là một người phúc hậu đáng giá thâm giao.
Người này có thể chung sống!
Wayne: (? _? )
Đáng chết, Wayne mày tỉnh táo chút đi, anh ta đang tẩy não mày đấy!
Ngàn vạn lần đừng có mà mắc lừa, ở trước mặt gay, con trai nhất định phải luôn luôn duy trì sự cảnh giác, không thể để đối phương có cơ hội nắm chuôi rồi cắt đứt đường lui và tấn công từ phía sau.
"Wayne, ăn cơm thôi, anh còn phải ra ngoài làm việc đấy!" William cất cao giọng hô to.
"Tới ngay đây."
Một vầng trăng sáng.
Ánh trăng như nước, vầng sáng như lụa.
Trong ánh trăng dịu dàng giống như dòng nước sáng trong đang chầm chậm chảy xuôi, gợn sóng nhấp nháy uyển chuyển mà tĩnh lặng, bao trùm lấy mặt đất một cách vô cùng nhẹ nhàng và êm dịu.
Tất cả đều dễ chịu đến mức làm cho người ta yên lòng, Wayne say mê trong đó không có cách nào tự kiềm chế được, cảm giác như mình đang được nữ thần ôm vào lòng, bàn tay trắng mịn lướt nhẹ qua gò má, khiến hắn chỉ muốn không tranh với đời, bỏ qua bóng tối vô tận, dựa vào trong lòng nữ thần đầy mềm mại và ấm áp mà ngủ say vĩnh viễn.
Sẽ không sai, lớn chính là chính nghĩa, vừa nhìn đã biết nữ thần Ánh Trăng chính là một nữ thần chính phái.
Trong lúc Wayne nhìn chăm chú vào hạt giống ma lực, Tham dục chi thư với phong cách quỷ dị cũng nhìn lại, con mắt to ở vị trí trung tâm cuốn sách chuyển động một cách hỗn loạn, làm cho tầm mắt của Wayne cũng biến đổi theo.
Dưới góc nhìn mới, hình ảnh đột nhiên trở nên mơ hồ, giống như là trùm lên một tầng sương khói màu xám trắng.
Vầng trăng trắng xám.
Một vầng xám trắng thay thế ánh trăng sáng tỏ, giống như là hình ảnh vi phạm quy định bị làm mờ, mọi sự vật đều bị một màu xám trắng che đi. Sự êm dịu và tĩnh lặng không còn tồn tại, cẩn thận nhìn kỹ, dưới ánh trăng xám trắng gồ ghề lồi lõm lại xuất hiện những điểm lấm tấm màu đen và màu xám tro.
Vầng trăng đơn độc màu xám trắng bạc nhược mang vẻ tàn lụi, tràn ngập sự tĩnh mịch cùng hủ bại, càng nhìn chăm chú lại càng cảm thấy bất an, càng bất an càng điên cuồng.
Wayne: (一 `′ 一;)
Cuốn sách quái quỷ kia, xem mày làm chuyện tốt kìa, mau mở bộ lọc đặc hiệu của nữ thần ra!
Ngay vào lúc Wayne cảm khái tất cả quạ trên thế giới đều màu đen, thì trên mặt bìa gồ ghề lồi lõm của Tham dục chi thư đã phát ra nhịp giống như đang hô hấp, màu xám trắng cùng màu đen rút đi, hình ảnh bị làm mờ lại trở về Blu-ray HD, ánh trăng lại một lần nữa trở nên thánh khiết.
Bộ lọc nữ thần đã trở lại!
Nói chung là nếu dòm ngó diện mạo thật sự của nữ thần, thì có khả năng là tín đồ của nữ thần Tử Vong sẽ đầu hàng mà không có chút tiết tháo nào, Wayne thực sự không có cách nào xem trọng thần linh của thế giới này, hắn không quan tâm đến vầng sáng đã không còn tì vết kia, mà quay sang nhìn về phía Tham dục chi thư.
Bên cạnh con mắt to có một con mắt nhỏ mở ra, con ngươi xám trắng tối tăm, hoàn toàn không có sự linh động.
Wayne trông thấy thì lập tức sững sờ, không hiểu chuyện gì xảy ra, hắn đoán rằng Tham dục chi thư sẽ thăng cấp, nhưng kết quả lại không có, nội dung trong sách vẫn y hệt như trước đó.
Khẳng định là có thêm thứ gì...
Hạt giống ma lực do Monica để lại vẫn còn ở đó, Tham dục chi thư không khát vọng thứ gì khác ngoài ma lực của chủ nhân, không thèm động đến miếng khoai tây này.
Điều này làm cho Wayne thở phào nhẹ nhõm, không hổ là mã code do đích thân hắn biên soạn ra, cho dù tạo ra đặc tính mới vẫn tràn đầy tiết tháo, giống như hắn không ăn đồ bố thí.
Monica đem hơn nửa ma lực độ vào trong cơ thể Wayne, sự trống rỗng mãnh liệt dẫn tới cơn mỏi mệt, Monica muốn nằm xuống nghỉ ngơi một chút, nhưng lại không muốn quá thân cận với Wayne, thế là bị William nhân lúc trống mà vào bắt lấy cơ hội, khoanh tay ôm vào trong lòng.
"Monica, nâng cao cao."
Rầm!
"Ai nha!"
Giờ khắc này cũng giống như khoảnh khắc khi đó, Veronica dùng lực cánh tay kinh người chế ngự William, cướp đi mèo đen từ trong tay anh ta.
Monica không muốn tiến hành đánh giá về hành động tranh đoạt của hai người kia, nó nói với Wayne đang nhắm mắt yên lặng: "Không nên sốt ruột, ngưng tụ ma lực cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, nóng lòng đòi hỏi thành công sẽ hoàn toàn ngược lại, thả lỏng một chút, tuyệt đối đừng căng chặt thần kinh, cảm ứng hạt giống ma lực tôi để lại, nữ thần Ánh Trăng sẽ dẫn dắt anh tìm được ma lực của mình."
Wayne nghe vậy thì mở mắt ra, gật gật đầu, sau đó lại tiếp tục nhắm mắt cảm ứng.
Monica vô cùng để tâm, lần đầu tiên dẫn dắt người khác tu hành, tuy chưa xác định quan hệ thầy trò, nhưng lần đầu tiên làm thầy dạy người ta cho nên nó cảm thấy hơi căng thẳng, nó nhảy khỏi vòng tay của Veronica, đi vòng bên chân Wayne.
Veronica quăng ra ánh mắt ghen tị, hừ lạnh một tiếng rồi ngoắc ngoắc ngón tay với William: "Dọn dẹp một chút, nhốt toàn bộ đám người này vào trong rương, nhớ phải đánh ngất họ đấy."
William gật đầu, bọn họ vẫn là sinh viên trong trường học, ẩu đả đánh nhau không thành vấn đề, nhưng tuyệt đối không thể giết người.
Dựa theo kế hoạch của Veronica.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Để phòng ngừa Tử Vong hành giả nhận được tình báo, không thể thả đi bất cứ một tín đồ nào của nữ thần Tử Vong, nhốt vào trong rương rồi khóa lại, đặt ở kho hàng, ngày mai thông qua chim đưa thư liên hệ với trường học, để cho các giáo viên tới đây kết thúc công việc.
Còn Tử Vong hành giả sẽ do bọn họ tự mình tiến hành đuổi bắt, cũng là vì cởi bỏ nguyền rủa trên người.
Càng nhanh càng tốt, đã gần tới tốt nghiệp, không thể kéo dài được nữa.
Veronica không lên đường đi đến trấn nhỏ Kafuno ở ngoại ô thành phố Lundan ngay trong đêm, cô rất gấp, nhưng Monica cần nghỉ ngơi bổ sung ma lực, nhanh nhất cũng phải đến sáng sớm ngày mai.
....
Lundan, ánh đèn lạnh lẽo sương mù dày đặc.
Khi màn đêm che phủ khắp nơi, cả tòa thành phố cũng bắt đầu trở nên yên lặng với tốc độ cực nhanh, hoặc là, âm thanh phát ra lúc này, đã không phải là từ loài người ban ngày nữa.
Khu vực kho hàng càng tĩnh lặng hơn, các công nhân đã sớm kết thúc công việc về nhà, hoặc là đi quán bar đông người, hoặc là ở bên đường tình cờ gặp gỡ tình yêu, kết bạn tham khảo chân lý sinh mạng, cả một khu vực rộng lớn không có một bóng người, đèn đường lập lòe trong sương mù lúc sáng lúc tối, tạo ra một bầu không khí kỳ dị.
Tiếng gió vù vù thổi qua giữa các kho hàng cùng giao lộ, khi thì nghe như tiếng rít gào, khi thì giống như tiếng quỷ khóc.
Khóc thật hay khóc giả thì khó mà nói, Wayne chỉ biết là bốn phương tám hướng đều là "người", hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, có rất nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Năng lực cảm giác quá mạnh cũng không phải là chuyện gì tốt, Wayne nhìn đâu cũng đều cảm thấy có "thứ bay lơ lửng", nó gần trong gang tấc, tựa như là chỉ cần giơ tay ra là có thể từ trong sương mù kéo ra một cái vậy.
Cân nhắc cẩn thận từ hai phương diện, hắn đi ngay sát sau lưng William.
William đi được một đoạn, quay đầu nhăn nhó nói: "Wayne, có thể đừng đi gần sát như vậy được không, sát quá làm tôi cảm thấy không an toàn, nến không như vậy, anh đi phía trước tôi đi."
Ha ha, anh đừng hòng!
Wayne không để ý đến William, vẫn khăng khăng đi đằng sau đối phương, lúc này Veronica đang ôm mèo đen trong lòng lên tiếng hỏi: "Wayne, anh có xe không?"
Ma pháp sư các cô còn thiếu xe à, cướp một chiếc không được sao?
Wayne nhún vai, nói một cách thực tế: "Tôi không có xe, nhưng tôi có thể lấy được một chiếc, tốc độ được quyết định bởi kim tiền, cho càng nhiều tôi làm việc càng nhanh."
"Anh biết lái xe không?"
"Có thể lái được, nhưng không thông thạo lắm."
"Vậy thì tốt."
Veronica gật đầu, từ trong túi tiền lấy ra một xấp ảnh chân dung Nữ hoàng, không thèm đếm qua mà đưa thẳng luôn cho Wayne, cũng liệt kê một đống vật tư, để cho Wayne chuẩn bị đầy đủ toàn bộ trước mười giờ sáng ngày mai.
Wayne nhận tiền, thử dò xét hỏi: "Tôi cũng phải đi à?"
"Anh có thể không đi, nhưng bỏ lỡ lần này, không biết cơ hội giải trừ nguyền rủa lần sau sẽ phải chờ đến khi nào, nếu vận may quá kém, cũng có khả năng lần này là cơ hội duy nhất của anh." Veronica thong thả nói.
Dọa người như vậy sao?
Wayne không hiểu, theo bản năng nhìn về phía William, thấy William gật đầu liên tục, lúc này mới lựa chọn tin tưởng Veronica.
Wayne: "...."
Tiêu rồi, mình lại thà tin tưởng cơ lão chứ không tin tưởng thiếu nữ xinh đẹp!
Nhắc đến nguyền rủa, Wayne đúng là nên nhân cơ hội này nạp thêm nhiên liệu, hắn không thèm ma lực, nhưng cảm giác đói bụng là hàng thật giá thật, Tham dục chi thư cũng không cắn nuốt năng lượng nguyền rủa, trước mắt, muốn giải trừ nguyền rủa chỉ có thể đi theo Veronica cùng William.
"Cọt cọt cọt ~"
Đói.
Ban đêm Lundan nguy hiểm, điều này là sự thật không thể nghi ngờ, thường xuyên có thể thấy tin thức thị dân nào đó mất tích khi đi trên đường vào ban đên ở trên báo chí, phối hợp thêm truyền thuyết đô thị hư vô mờ mịt lại càng khiến cho ban đêm Lundan càng trở nên thần bí.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng thứ đáng sợ hơn nguy hiểm là không có tiền, ở khu bắc cùng khu tây giàu có, cuộc sống về đêm vẫn luôn phong phú đầy màu sắc, khu trung tâm bên trong Lundan thì càng không cần phải nói, quanh năm đèn đuốc sáng choang, càng là vào ban đêm thì càng phồn vinh, là thiên đường mà người ngoài đánh vỡ đầu cũng muốn chui vào.
Wayne may mắn gọi được một chiếc xe taxi, để cho hắn có thể quay trở về văn phòng thám tử trước khi đói chết.
William bởi vì áy náy, đã chủ động xuống bếp nấu một bàn thức ăn ngon, kết quả Veronica còn chưa cầm dao nĩa lên, toàn bộ thức ăn đã bị Wayne nuốt xuống bụng.
Veronica mặt không cảm xúc nhìn về phía William: "Còn đứng ngây ở đó làm gì, đi phòng bếp đi!"
"Nguyên liệu nấu ăn mua lúc sáng đã dùng hết rồi, chỉ còn lại khoai tây thôi."
". . ." x2
Veronica: Khoai tây cũng không tệ, còn tốt hơn là bị đói.
Wayne: Hôm nay đại phát từ bi, cho khoai tây thêm một cơ hội để tự chứng minh bản thân!
— — —
Sau khi ăn no Wayne tiếp tục cảm ứng ma lực, Monica là một giáo viên có trách nhiệm cao, nó cuộn hai tay nằm trên bàn làm việc, hướng dẫn học sinh học tập, đồng thời tuyên truyền sự nhân từ của nữ thần Ánh Trăng cho con cừu non đang lạc đường.
Tựa như ánh trăng dẫn đường, bọn họ sở dĩ có thể đi xuyên qua sương mù không gặp trở ngại, chính là nhờ nữ thần Ánh Trăng chúc phúc.
Wayne từng thấy chân dung thực sự của nữ thần Ánh Trăng, đối với những lời nói của Monica bày tỏ sự nghi ngờ, nhưng hắn không nói ra, giáo viên nói cái gì thì chính là cái đó, học sinh hiếu học ngoan ngoãn nghe lời làm cho cảm giác thành tựu khi làm thầy người khác của Monica điên cuồng tăng cao.
Nữ thần ở trên cao, tín đồ này có thể phát triển!
Hai giờ sau, Wayne vì nịnh nọt "thầy mèo" mà hỏi nó thích cá khô nhỏ hiệu gì, "thầy mèo" liền đen mặt rời đi.
Wayne lanh mắt, thấy được hai chiếc chuông nhỏ.
Trong nháy mắt, đen mặt...
Hiểu rồi, lúc không có ai tìm cho thầy một con mèo mẹ nhỏ “động cấn”.
Bởi vì thức khuya ảnh hưởng sức khỏe cho nên Wayne quyết định thức cả đêm.
Kết quả không tốt lắm, tới khi trời sắp tờ mờ sáng hắn gật đầu liên tục, mơ một cơn ác mộng ngắn, bị dọa cho tỉnh lại.
Cũng có thể nói là giấc mơ đói khát.
Trong mơ hắn ăn ngấu nghiến, quét sạch hết đĩa thức ăn này đến đĩa thức ăn khác, tướng ăn khoa trương giống như là quỷ chết đói đầu thai, biết thì còn hiểu là hắn bị nguyền rủa, không biết thì còn tưởng rằng hắn muốn ngốn khoai tây tự vẫn.
Bên cạnh là William liên tay liên chân thay đổi đủ món khoai tây, trông thấy thức ăn mình nấu được Wayne ăn sạch toàn bộ không có chút dư thừa thì trên mặt không khỏi lộ ra vẻ thẹn thùng hạnh phúc.
Sau khi tỉnh lại, Wayne giơ tay lên che mặt, ngày nghĩ quá nhiều đêm sẽ mơ thấy, hắn biết đến đạo lý này, nhưng việc nằm mơ bị đói bụng thì hắn có thể hiểu, nhưng tại sao lại là William, Monica xinh đẹp dáng chuẩn không thích hơn à?
Đang suy nghĩ, hắn nghe được tiếng động phát ra từ phòng bếp, lập tức thấy cực kỳ cảm động.
Có đôi lời nói rất đúng, có lẽ gay có rắp tâm không tốt, nhưng đều có một tấm lòng rất nhiệt tình.
Lấy William làm ví dụ, anh ta mang vẻ ngoài thô kệch, nhìn bề ngoài cực kỳ giống kẻ cuồng bạo lực, nhưng thật ra lại rất hòa nhã tốt bụng, bất kể là ma pháp phòng ngự tràn đầy ấm áp hay là trời còn chưa sáng đã dậy nấu cơm cho hắn, đều chứng minh rằng William là một người phúc hậu đáng giá thâm giao.
Người này có thể chung sống!
Wayne: (? _? )
Đáng chết, Wayne mày tỉnh táo chút đi, anh ta đang tẩy não mày đấy!
Ngàn vạn lần đừng có mà mắc lừa, ở trước mặt gay, con trai nhất định phải luôn luôn duy trì sự cảnh giác, không thể để đối phương có cơ hội nắm chuôi rồi cắt đứt đường lui và tấn công từ phía sau.
"Wayne, ăn cơm thôi, anh còn phải ra ngoài làm việc đấy!" William cất cao giọng hô to.
"Tới ngay đây."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro