Trồng Rau Trên Sân Thượng Tại Mạt Thế
Mẹ Nó, Thật Sản...
2024-11-14 15:34:45
Editor: Lập Lòe
Cô cảm thấy có chút muốn cười, vừa định quay người rời đi thì hai ông bà đã chú ý đến cô, mắt sáng lên rồi gọi cô: "Cô bé, cháu ở căn bên cạnh phải không?"
Sân thượng chỉ được tặng riêng cho cư dân tầng 18, người khác không lên được.
Cố Thu gật đầu.
Bà cụ vui mừng: "Cuối cùng nhà bên cạnh cũng có người ở rồi! Cháu khi nào thì chuyển đến?"
"Chưa đâu ạ, còn muốn trang trí, đến lúc đó nếu có ồn ào làm phiền đến mong hai bác thông cảm."
"Ồ, không sao, chúng ta mỗi thang máy một căn hộ, không ảnh hưởng gì cả, so ra còn kém tầng dưới, mỗi ngày đều loảng xoảng loảng xoảng làm người ta ngủ không được. A, đúng rồi, cháu dự định làm gì với sân thượng này?" Bà cụ có vẻ rất cao hứng khi gặp được một người để nói chuyện.
Ông lão nói: “Bà quan tâm sân thượng của người ta làm gì!”
Bà cụ trợn mắt: "Tôi chỉ hỏi thôi mà."
Cố Thu vội nói: "Cháu dự định trồng rau."
Bà cụ nghe vậy vui mừng: "Nghe này nghe này, bây giờ người trẻ tuổi cũng thích trồng rau rồi, tôi đã nói trồng rau tốt mà! Cô bé, bây giờ có thể trồng rau được rồi, không cần chờ trang trí xong đâu. Bà chỗ này vừa chia ra mấy chậu hành lá, cháu muốn không? Còn có cả rau cải xanh, cải bó xôi nữa, cải bó xôi tự trồng ngọt hơn nhiều so với ngoài chợ."
Nói xong bà liền hùng hùng hổ hổ đi lấy chậu rau.
Cố Thu nhìn mà trợn mắt hốc mồm, cô còn chưa nói muốn mà.
Ông lão thấy vậy, không cam lòng lạc hậu: "Trồng rau có gì tốt, cô bé, cháu chưa có trồng hoa bao giờ phải không, hoa nở ra đẹp lắm, lại còn giúp thư giãn tinh thần."
Nói rồi ông cũng đi lấy chậu hoa.
Cuối cùng trước mặt Cố Thu chất đầy cả rau lẫn hoa, hai ông bà vẫn đang ồn ào, đều nói đồ vật của mình tốt.
Cố Thu còn có thể làm sao, vì không để bọn họ tiếp tục cãi nhau, cô chỉ đành nhận hết, từ hàng rào bên trên nhận lấy rồi từng chậu từng chậu chuyển sang bên mình.
Nhìn năm chậu rau trồng trong thùng gỗ, thùng xốp hoặc chậu nhựa, lại nhìn năm chậu hoa trồng trong chậu gốm, cô lắc đầu bật cười, trong lòng cũng hiểu rằng đây có lẽ là món quà gặp mặt từ ông bà cụ cho người hàng xóm mới.
Chờ sau khi mình chuyển đến, cũng nên chuẩn bị chút quà để đáp lễ.
Sau khi hỏi thăm một số lưu ý, cô đi xuống lầu và mở cửa căn hộ 1801. Bước vào bên trong, cô đi một vòng, cảm thấy căn hộ này rộng hơn rất nhiều so với căn mà cô đã bán cho nhà họ Từ. Không gian lớn đến mức khiến người ta cảm thấy hơi trống trải. Ban công phía nam dài đến chín mét, từ đó có thể đem toàn cảnh hai bên bờ sông thu hết vào mắt.
Cố Thu hết sức hài lòng.
Cô tính toán một chút số tiền mình có, những năm qua đã nhận được một số học bổng, tự mình làm thêm và tiết kiệm được một ít. Nếu dùng thêm thẻ tín dụng và các kênh tài chính khác, có thể gom được khoảng bảy đến tám mươi triệu đồng.
Số tiền này có thể dùng làm tiền đặt cọc để bắt đầu việc trang trí căn hộ.
Dù sao chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là đến thời kỳ mạt thế, cô phải hoàn thành việc trang trí căn hộ trong khoảng thời gian này. Thời gian rất eo hẹp, có thể khởi công sớm ngày nào thì tốt ngày đó.
Cô đóng cửa lại đi xuống lầu. Hiện tại, cả khu đô thị này đều đang trong quá trình sửa chữa, các công ty trang trí dán tờ rơi hoặc tìm người phát tờ rơi khắp nơi, thậm chí mở cả cửa hàng nhỏ ngay trước cổng khu đô thị.
Cô chọn một cửa hàng trông có vẻ cao cấp đi tới, trưng cầu ý kiến một chút.
Cố Thu không yêu cầu nhiều, thứ nhất, tốc độ phải nhanh, hoàn thành việc trang trí trước Tết. Thứ hai, vật liệu phải dùng loại tốt, đặc biệt là cửa ra vào, cửa sổ, cửa chống trộm những thứ này. Thứ ba, tay nghề nhất định phải tốt, đừng để đến lúc bàn giao nhà hết thảy nhìn bình thường, nhưng ở một thời gian lại thấy chỗ này lõm xuống, chỗ kia hỏng hóc.
Về kiểu dáng, cô không yêu cầu thay đổi nhiều, nhưng cần có một phòng tập thể dục khá lớn.
Nhà thiết kế bên kia hỏi số phòng, rồi nhìn lại bản vẽ, ngay lập tức đưa ra mấy phương án, Cố Thu cảm thấy đều khá hài lòng.
"Phương án nào nhanh nhất thì chọn phương án đó đi."
Đối phương nói: "Sau khi ký hợp đồng xong, chúng tôi lập tức có thể bắt đầu thi công ngay, nhưng trước tiên hai bên cần cùng nhau đến trung tâm dịch vụ để làm một số giấy chứng nhận như giấy phép thi công. Thông thường mất vài ngày, nhưng nếu cô cần gấp thì cũng có thể làm khẩn cấp."
Cố Thu không hiểu lắm về việc này: "Tôi cần chuẩn bị gì?"
"Chứng minh nhân dân của cô, và một số giấy tờ chứng minh cô là chủ sở hữu căn hộ."
Cố Thu gật đầu: "Tôi hiểu rồi, nhưng sổ đỏ hiện không có trong tay tôi, sáng ngày mai tôi sẽ quay lại."
Đối phương cười nói: "Chúng tôi có một đội thi công đang trang trí ngay dưới tầng của cô, hôm nay chúng tôi có thể để các thợ sữa chữa lên trên làm một chút công tác chuẩn bị."
Cố Thu: "..."
Những người này làm kinh doanh thật đúng là liều, đây là sợ rằng mối làm ăn này sẽ chạy mất.
Thế là, Cố Thu ký hợp đồng ngay tại chỗ, đặt cọc, mở cửa cho các thợ sữa chữa vào làm việc, công việc trang trí cứ như vậy bắt đầu.
Cô cảm thấy có chút muốn cười, vừa định quay người rời đi thì hai ông bà đã chú ý đến cô, mắt sáng lên rồi gọi cô: "Cô bé, cháu ở căn bên cạnh phải không?"
Sân thượng chỉ được tặng riêng cho cư dân tầng 18, người khác không lên được.
Cố Thu gật đầu.
Bà cụ vui mừng: "Cuối cùng nhà bên cạnh cũng có người ở rồi! Cháu khi nào thì chuyển đến?"
"Chưa đâu ạ, còn muốn trang trí, đến lúc đó nếu có ồn ào làm phiền đến mong hai bác thông cảm."
"Ồ, không sao, chúng ta mỗi thang máy một căn hộ, không ảnh hưởng gì cả, so ra còn kém tầng dưới, mỗi ngày đều loảng xoảng loảng xoảng làm người ta ngủ không được. A, đúng rồi, cháu dự định làm gì với sân thượng này?" Bà cụ có vẻ rất cao hứng khi gặp được một người để nói chuyện.
Ông lão nói: “Bà quan tâm sân thượng của người ta làm gì!”
Bà cụ trợn mắt: "Tôi chỉ hỏi thôi mà."
Cố Thu vội nói: "Cháu dự định trồng rau."
Bà cụ nghe vậy vui mừng: "Nghe này nghe này, bây giờ người trẻ tuổi cũng thích trồng rau rồi, tôi đã nói trồng rau tốt mà! Cô bé, bây giờ có thể trồng rau được rồi, không cần chờ trang trí xong đâu. Bà chỗ này vừa chia ra mấy chậu hành lá, cháu muốn không? Còn có cả rau cải xanh, cải bó xôi nữa, cải bó xôi tự trồng ngọt hơn nhiều so với ngoài chợ."
Nói xong bà liền hùng hùng hổ hổ đi lấy chậu rau.
Cố Thu nhìn mà trợn mắt hốc mồm, cô còn chưa nói muốn mà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông lão thấy vậy, không cam lòng lạc hậu: "Trồng rau có gì tốt, cô bé, cháu chưa có trồng hoa bao giờ phải không, hoa nở ra đẹp lắm, lại còn giúp thư giãn tinh thần."
Nói rồi ông cũng đi lấy chậu hoa.
Cuối cùng trước mặt Cố Thu chất đầy cả rau lẫn hoa, hai ông bà vẫn đang ồn ào, đều nói đồ vật của mình tốt.
Cố Thu còn có thể làm sao, vì không để bọn họ tiếp tục cãi nhau, cô chỉ đành nhận hết, từ hàng rào bên trên nhận lấy rồi từng chậu từng chậu chuyển sang bên mình.
Nhìn năm chậu rau trồng trong thùng gỗ, thùng xốp hoặc chậu nhựa, lại nhìn năm chậu hoa trồng trong chậu gốm, cô lắc đầu bật cười, trong lòng cũng hiểu rằng đây có lẽ là món quà gặp mặt từ ông bà cụ cho người hàng xóm mới.
Chờ sau khi mình chuyển đến, cũng nên chuẩn bị chút quà để đáp lễ.
Sau khi hỏi thăm một số lưu ý, cô đi xuống lầu và mở cửa căn hộ 1801. Bước vào bên trong, cô đi một vòng, cảm thấy căn hộ này rộng hơn rất nhiều so với căn mà cô đã bán cho nhà họ Từ. Không gian lớn đến mức khiến người ta cảm thấy hơi trống trải. Ban công phía nam dài đến chín mét, từ đó có thể đem toàn cảnh hai bên bờ sông thu hết vào mắt.
Cố Thu hết sức hài lòng.
Cô tính toán một chút số tiền mình có, những năm qua đã nhận được một số học bổng, tự mình làm thêm và tiết kiệm được một ít. Nếu dùng thêm thẻ tín dụng và các kênh tài chính khác, có thể gom được khoảng bảy đến tám mươi triệu đồng.
Số tiền này có thể dùng làm tiền đặt cọc để bắt đầu việc trang trí căn hộ.
Dù sao chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là đến thời kỳ mạt thế, cô phải hoàn thành việc trang trí căn hộ trong khoảng thời gian này. Thời gian rất eo hẹp, có thể khởi công sớm ngày nào thì tốt ngày đó.
Cô đóng cửa lại đi xuống lầu. Hiện tại, cả khu đô thị này đều đang trong quá trình sửa chữa, các công ty trang trí dán tờ rơi hoặc tìm người phát tờ rơi khắp nơi, thậm chí mở cả cửa hàng nhỏ ngay trước cổng khu đô thị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô chọn một cửa hàng trông có vẻ cao cấp đi tới, trưng cầu ý kiến một chút.
Cố Thu không yêu cầu nhiều, thứ nhất, tốc độ phải nhanh, hoàn thành việc trang trí trước Tết. Thứ hai, vật liệu phải dùng loại tốt, đặc biệt là cửa ra vào, cửa sổ, cửa chống trộm những thứ này. Thứ ba, tay nghề nhất định phải tốt, đừng để đến lúc bàn giao nhà hết thảy nhìn bình thường, nhưng ở một thời gian lại thấy chỗ này lõm xuống, chỗ kia hỏng hóc.
Về kiểu dáng, cô không yêu cầu thay đổi nhiều, nhưng cần có một phòng tập thể dục khá lớn.
Nhà thiết kế bên kia hỏi số phòng, rồi nhìn lại bản vẽ, ngay lập tức đưa ra mấy phương án, Cố Thu cảm thấy đều khá hài lòng.
"Phương án nào nhanh nhất thì chọn phương án đó đi."
Đối phương nói: "Sau khi ký hợp đồng xong, chúng tôi lập tức có thể bắt đầu thi công ngay, nhưng trước tiên hai bên cần cùng nhau đến trung tâm dịch vụ để làm một số giấy chứng nhận như giấy phép thi công. Thông thường mất vài ngày, nhưng nếu cô cần gấp thì cũng có thể làm khẩn cấp."
Cố Thu không hiểu lắm về việc này: "Tôi cần chuẩn bị gì?"
"Chứng minh nhân dân của cô, và một số giấy tờ chứng minh cô là chủ sở hữu căn hộ."
Cố Thu gật đầu: "Tôi hiểu rồi, nhưng sổ đỏ hiện không có trong tay tôi, sáng ngày mai tôi sẽ quay lại."
Đối phương cười nói: "Chúng tôi có một đội thi công đang trang trí ngay dưới tầng của cô, hôm nay chúng tôi có thể để các thợ sữa chữa lên trên làm một chút công tác chuẩn bị."
Cố Thu: "..."
Những người này làm kinh doanh thật đúng là liều, đây là sợ rằng mối làm ăn này sẽ chạy mất.
Thế là, Cố Thu ký hợp đồng ngay tại chỗ, đặt cọc, mở cửa cho các thợ sữa chữa vào làm việc, công việc trang trí cứ như vậy bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro