Chương 30 - All In Tàu Biển Hoa Hạ
Không Đẽo Cày Giữa Đường
Lân Gia Mã Tự Tiểu Ca
2024-08-07 18:48:51
Trần Giang Hà cười, vỗ vỗ vai anh ta và nói: "Có một số việc càng bí mật càng thú vị."
“Ồ.” Tôn Thiên gật đầu, nhưng trong lòng anh ta lại có ý khác.
Lúc này Vương Viễn Bằng cũng đi tới, bộ dạng “hiểu hết”, nói như ông cụ non: “Các lớp khác mấy ngày nay đang chơi teambuilding, nội dung chỉ có ăn uống, ca hát, đi chơi ngoại thành, hoạt động tập thể, chẳng có không gian trao đổi riêng tư gì cả.”
“Cái này á?”
Tôn Thiên nhướng mắt, mất hứng ngồi vào hàng ghế sau.
Vương Viễn Bằng khuyên Tôn Thiên rút lui, bản thân lại cười hì hì đến trước mặt Trần Giang Hà, tỉnh bơ lấy một gói thuốc lá ra nhét vào trong túi anh, nhỏ giọng nói: “Tam ca, giúp tôi sắp xếp tôi với Lâm Tư Tề với.”
"Được, không có vấn đề gì."
Trần Giang Hà là kiểu người không đẽo cày giữa đường điển hình và sẽ làm mọi việc sau khi nhận được lợi ích: “Lâm Tư Tề tí nữa sẽ đi mua đạo cụ, cậu đi theo đi.”
“Được thôi.”
Vương Viễn Bằng ngầm hiểu, cười tủm tỉm quay về chỗ ngồi.
Một lúc sau, Lưu Đống Lương lại đi tới, nhỏ giọng nói với Trần Giang Hà: “Cả lão tứ và lão lục đều đang âm mưu tiếp cận Lâm Tư Tề. Đừng có giật dây bắc cầu, tôi mới chân thành nhất, cho tôi cơ hội đi.”
“Anh cũng thích Lâm Tư Tề à?” Trần Giang Hà nhìn Lưu Đống Lương, cái anh chàng mày rậm mặt to, đen như cột đình, mũm mĩm này giấu giỏi thật.
“Không nói là thích, chỉ đơn giản muốn ngủ với cô ấy thôi.” Lưu Đống Lương nhỏ giọng nói bên tai Trần Giang Hà. “Gần đây lúc nào tôi cũng nằm mơ thấy cô ấy, chắc là thèm cơ thể cô ấy.”
“Anh dê thật đấy.” Trần Giang Hà nâng tay vỗ eo lão Lưu, nói. “Tí nữa anh cũng đi mua đạo cụ với cô ấy đi.”
“Đúng là anh em.” Lưu Đống Lương cười ha hả, vừa lòng trở lại chỗ ngồi.
Trần Giang Hà xem xét anh ta, nghĩ thầm nữ sinh ngực lớn ham muốn mãnh liệt, cả đêm đòi bảy tám lần, cái eo yếu ớt kia của lão Lưu chỉ sợ một đêm đã bị khoét rỗng rồi mất.
Sau khi hết tiết, Trần Giang Hà bắt đầu hành động. Lưu Đống Lương và Vương Viễn Bằng giống như hai hộ pháp, cun cút theo sau Lâm Tư Tề đi mua đạo cụ.
Nam sinh bên này vốn không cần huy động gì cả, cứ gào cuống họng ra là có thể dốc toàn bộ lực lượng.
Cho nên sau khi Trần Giang Hà quay về ký túc xá thì nhắn QQ cho Từ Chỉ Tích ngay lập tức, mời cô tham gia teambuilding lớp.
Vốn tưởng rằng cố vấn sẽ rụt rè cự tuyệt, không nghĩ rằng sau khi cô đăng nhập QQ thì đồng ý rất nhanh chóng.
Đây thật đỡ cho Trần Giang Hà tốn công nói dối dỗ dành.
Ba giờ chiều, thời điểm báo cáo cuối ngày của thị trường chứng khoán, trong sự phân công phối hợp của Trần Giang Hà và Lâm Tư Tề, giai đoạn trước của hoạt động teambuilding đã chuẩn bị xong hết.
Trần Giang Hà lần lượt thông báo cho từng ký túc xá, bảy giờ tối, toàn thể nam sinh đến trung tâm sinh hoạt đại học tập hợp tham gia “hoạt động bí mật”, yêu cầu gội đầu, tắm rửa, ăn mặc đẹp.
Các nam sinh vừa nghe đến “hoạt động bí mật”, ai nấy đều rất hăng hái, động tác nhanh nhẹn mang chậu vào phòng tắm.
Sự tích cực của nam sinh nằm trong dự kiến của Trần Giang Hà.
Nữ sinh bên kia thật ra cũng không kém nhiều lắm.
Sau khi vào đại học, các nữ sinh dần dần bớt đi sự ngây ngô và dè dặt thời cấp 3, bắt đầu có rất nhiều sự mong đợi và khát khao với hoạt động tập thể xã giao, yêu đương.
Nói không quá chút nào, phần lớn nữ sinh đại học đều muốn gặp người yêu ở trong trường, gặp được đối tượng ngưỡng mộ trong lòng, có một đoạn tình cảm ngọt ngào lưu luyến.
Trong ký túc xá nữ sinh lúc này, ngay cả một vài cô gái ngày thường dung mạo không có gì nổi bật, không trang điểm cũng cầm gương kẻ mày, trang điểm.
Bảy giờ tối, trung tâm sinh hoạt đại học, 51 sinh viên lớp 1 khoa Quản trị kinh doanh đã đến đông đủ.
Ngoại trừ Trần Giang Hà, trong tay mỗi người đều cầm một “tờ giấy nhỏ” mang ý nghĩa đặc thù.
Đây là bọn họ vừa mới bốc ngẫu nhiên từ một dãy số, số 1 - 25 là nam sinh, số 26 - 50 là nữ sinh, trên nguyên tắc nam nữ ghép thành đôi, số 1 ghép với số 50, số 2 ghép với số 49, lấy đó trừ dần.
Công tác giữ bí mật của Trần Giang Hà rất tốt, rút thăm đã xong hết nhưng vẫn chưa công bố nội dung cụ thể của hoạt động, tràn đầy cảm giác bí mật.
Cố vấn Từ Chỉ Tích cũng xuất hiện đúng giờ. Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi voan trắng phối cùng váy dài chít eo màu xanh lam, rất đơn giản thanh nhã lại tôn lên hoàn hảo dáng người kiêu hãnh, trang điểm nhẹ nhàng, mỉm cười đứng sau đám người, nụ cười trên môi tựa như gió xuân khiến cho người khác nở hoa trong lòng, thoải mái vô cùng.
Cố vấn xinh đẹp như vậy, đừng nói nam sinh trong lớp thích cô, ngay cả nữ sinh nhìn thấy cũng lóe sáng hai mắt. Người đẹp thực sự từ trước tới giờ đều khiến nam nữ cùng theo đuổi.
Trần Giang Hà không nhịn được nhìn thêm Từ Chỉ Tích mấy lần, lập tức cầm microphone đi đến trước mọi người, muốn nói vài câu hâm nóng bầu không khí đơn giản, thế nhưng còn chưa mở miệng thì đã nghe có người hét lên:
“Lớp trưởng, hát một bài đi!”
Có người dẫn đầu, những người khác bật người hưởng ứng:
“Hát một bài!”
“Hát một bài!”
------
Dịch: MBMH Translate
“Ồ.” Tôn Thiên gật đầu, nhưng trong lòng anh ta lại có ý khác.
Lúc này Vương Viễn Bằng cũng đi tới, bộ dạng “hiểu hết”, nói như ông cụ non: “Các lớp khác mấy ngày nay đang chơi teambuilding, nội dung chỉ có ăn uống, ca hát, đi chơi ngoại thành, hoạt động tập thể, chẳng có không gian trao đổi riêng tư gì cả.”
“Cái này á?”
Tôn Thiên nhướng mắt, mất hứng ngồi vào hàng ghế sau.
Vương Viễn Bằng khuyên Tôn Thiên rút lui, bản thân lại cười hì hì đến trước mặt Trần Giang Hà, tỉnh bơ lấy một gói thuốc lá ra nhét vào trong túi anh, nhỏ giọng nói: “Tam ca, giúp tôi sắp xếp tôi với Lâm Tư Tề với.”
"Được, không có vấn đề gì."
Trần Giang Hà là kiểu người không đẽo cày giữa đường điển hình và sẽ làm mọi việc sau khi nhận được lợi ích: “Lâm Tư Tề tí nữa sẽ đi mua đạo cụ, cậu đi theo đi.”
“Được thôi.”
Vương Viễn Bằng ngầm hiểu, cười tủm tỉm quay về chỗ ngồi.
Một lúc sau, Lưu Đống Lương lại đi tới, nhỏ giọng nói với Trần Giang Hà: “Cả lão tứ và lão lục đều đang âm mưu tiếp cận Lâm Tư Tề. Đừng có giật dây bắc cầu, tôi mới chân thành nhất, cho tôi cơ hội đi.”
“Anh cũng thích Lâm Tư Tề à?” Trần Giang Hà nhìn Lưu Đống Lương, cái anh chàng mày rậm mặt to, đen như cột đình, mũm mĩm này giấu giỏi thật.
“Không nói là thích, chỉ đơn giản muốn ngủ với cô ấy thôi.” Lưu Đống Lương nhỏ giọng nói bên tai Trần Giang Hà. “Gần đây lúc nào tôi cũng nằm mơ thấy cô ấy, chắc là thèm cơ thể cô ấy.”
“Anh dê thật đấy.” Trần Giang Hà nâng tay vỗ eo lão Lưu, nói. “Tí nữa anh cũng đi mua đạo cụ với cô ấy đi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đúng là anh em.” Lưu Đống Lương cười ha hả, vừa lòng trở lại chỗ ngồi.
Trần Giang Hà xem xét anh ta, nghĩ thầm nữ sinh ngực lớn ham muốn mãnh liệt, cả đêm đòi bảy tám lần, cái eo yếu ớt kia của lão Lưu chỉ sợ một đêm đã bị khoét rỗng rồi mất.
Sau khi hết tiết, Trần Giang Hà bắt đầu hành động. Lưu Đống Lương và Vương Viễn Bằng giống như hai hộ pháp, cun cút theo sau Lâm Tư Tề đi mua đạo cụ.
Nam sinh bên này vốn không cần huy động gì cả, cứ gào cuống họng ra là có thể dốc toàn bộ lực lượng.
Cho nên sau khi Trần Giang Hà quay về ký túc xá thì nhắn QQ cho Từ Chỉ Tích ngay lập tức, mời cô tham gia teambuilding lớp.
Vốn tưởng rằng cố vấn sẽ rụt rè cự tuyệt, không nghĩ rằng sau khi cô đăng nhập QQ thì đồng ý rất nhanh chóng.
Đây thật đỡ cho Trần Giang Hà tốn công nói dối dỗ dành.
Ba giờ chiều, thời điểm báo cáo cuối ngày của thị trường chứng khoán, trong sự phân công phối hợp của Trần Giang Hà và Lâm Tư Tề, giai đoạn trước của hoạt động teambuilding đã chuẩn bị xong hết.
Trần Giang Hà lần lượt thông báo cho từng ký túc xá, bảy giờ tối, toàn thể nam sinh đến trung tâm sinh hoạt đại học tập hợp tham gia “hoạt động bí mật”, yêu cầu gội đầu, tắm rửa, ăn mặc đẹp.
Các nam sinh vừa nghe đến “hoạt động bí mật”, ai nấy đều rất hăng hái, động tác nhanh nhẹn mang chậu vào phòng tắm.
Sự tích cực của nam sinh nằm trong dự kiến của Trần Giang Hà.
Nữ sinh bên kia thật ra cũng không kém nhiều lắm.
Sau khi vào đại học, các nữ sinh dần dần bớt đi sự ngây ngô và dè dặt thời cấp 3, bắt đầu có rất nhiều sự mong đợi và khát khao với hoạt động tập thể xã giao, yêu đương.
Nói không quá chút nào, phần lớn nữ sinh đại học đều muốn gặp người yêu ở trong trường, gặp được đối tượng ngưỡng mộ trong lòng, có một đoạn tình cảm ngọt ngào lưu luyến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong ký túc xá nữ sinh lúc này, ngay cả một vài cô gái ngày thường dung mạo không có gì nổi bật, không trang điểm cũng cầm gương kẻ mày, trang điểm.
Bảy giờ tối, trung tâm sinh hoạt đại học, 51 sinh viên lớp 1 khoa Quản trị kinh doanh đã đến đông đủ.
Ngoại trừ Trần Giang Hà, trong tay mỗi người đều cầm một “tờ giấy nhỏ” mang ý nghĩa đặc thù.
Đây là bọn họ vừa mới bốc ngẫu nhiên từ một dãy số, số 1 - 25 là nam sinh, số 26 - 50 là nữ sinh, trên nguyên tắc nam nữ ghép thành đôi, số 1 ghép với số 50, số 2 ghép với số 49, lấy đó trừ dần.
Công tác giữ bí mật của Trần Giang Hà rất tốt, rút thăm đã xong hết nhưng vẫn chưa công bố nội dung cụ thể của hoạt động, tràn đầy cảm giác bí mật.
Cố vấn Từ Chỉ Tích cũng xuất hiện đúng giờ. Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi voan trắng phối cùng váy dài chít eo màu xanh lam, rất đơn giản thanh nhã lại tôn lên hoàn hảo dáng người kiêu hãnh, trang điểm nhẹ nhàng, mỉm cười đứng sau đám người, nụ cười trên môi tựa như gió xuân khiến cho người khác nở hoa trong lòng, thoải mái vô cùng.
Cố vấn xinh đẹp như vậy, đừng nói nam sinh trong lớp thích cô, ngay cả nữ sinh nhìn thấy cũng lóe sáng hai mắt. Người đẹp thực sự từ trước tới giờ đều khiến nam nữ cùng theo đuổi.
Trần Giang Hà không nhịn được nhìn thêm Từ Chỉ Tích mấy lần, lập tức cầm microphone đi đến trước mọi người, muốn nói vài câu hâm nóng bầu không khí đơn giản, thế nhưng còn chưa mở miệng thì đã nghe có người hét lên:
“Lớp trưởng, hát một bài đi!”
Có người dẫn đầu, những người khác bật người hưởng ứng:
“Hát một bài!”
“Hát một bài!”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro