Chương 30 - All In Tàu Biển Hoa Hạ

Tôi Không Dạy Được Loại Học Sinh Như Em

Lân Gia Mã Tự Tiểu Ca

2024-08-07 18:48:51

Từ Chỉ Tích khẽ nhíu mày, tuy rằng trong danh mục theo dõi của cô có cổ phiếu rượu trắng, nhưng chính cô vẫn chưa quyết định: "Bây giờ rất nhiều chuyên gia đều không coi trọng cổ phiếu rượu trắng, bọn họ cho rằng giá của cổ phiếu rượu trắng đã rất cao, rất nhanh sẽ nghênh đón một đợt điều chỉnh.”

"Các chuyên gia không xem trọng là đúng rồi, bọn họ cho rằng cổ phiếu rượu trắng đã ở mức giá cao rất nhanh sẽ phải điều chỉnh, em lại cảm thấy cổ phiếu rượu trắng vừa mới bắt đầu lấy đà trỗi dậy, sau này không gian phát triển sẽ rất lớn!" Trần Giang Hà nói ra quan điểm của chính mình, sau đó cường điệu nói: “Mua ngược cổ phiếu, biệt thự gần biển(*).”

(*) Đây là một câu hay dùng trong giới hay dùng, là một chiến lược đầu tư, có nghĩa là mua khi cổ phiếu giảm và bán khi cổ phiếu tăng.

Dùng ánh mắt của đời sau đến xem thị trường chứng khoán hiện tại thì mấy "Chuyên gia", "Đại V" gì đó, phần lớn trong số họ là những nhà chiến lược ngu ngốc, những kẻ hay đoán mò, những kẻ thua cuộc, những kẻ ngốc và những kẻ lừa đảo!

Bây giờ bọn họ khinh thường cổ phiếu rượu trắng, ngày sau lại khiến bọn họ trèo cao không nổi.

Đặc biệt là "Mao Đài" vua của thị trường cổ phiếu rượu trắng sau này, giá cổ phiếu giống như dòng rượu "Phi Thiên" của họ, bay lên trời!

Từ Chỉ Tích nâng má lên trầm ngâm, cô cảm thấy lời nói của Trần Giang Hà thô như lý luận không thô.

Cách đó không xa Bạch Khải Đông rốt cuộc không ngồi yên được nữa, cười nhạo nói: "Bạn học, em tuổi không lớn, giọng điệu ngược lại không nhỏ, mới vừa tiếp xúc chút da lông về phương diện tài chính, đã cho rằng mình là cổ thần(*)?"

(*) Thần cổ phiếu, vua cổ phiếu.

Trần Giang Hà nhướng mày, giơ tay lên miệng thổi một hơi, cười hì hì tự mình ngửi, "Rõ ràng em vừa mới nhai kẹo cao su, hơi thở rất tươi mát, không giống vài người, miệng vừa há ra, dù cách rất xa vẫn có thể ngửi thấy mùi chua.”

Bạch Khải Đông đụng phải cái đinh mềm, sửng sốt một chút, nghiêm túc đánh giá Trần Giang Hà: "Ngữ điệu nói chuyện với thầy giáo quái gở như vậy, em có biết lễ phép không?"

“Phương thức nói chuyện của em là học từ cách nói chuyện của ngài bây giờ, lễ phép hay không lễ phép, trong lòng ngài hẳn là hiểu rõ.” Trần Giang Hà mỉm cười đáp lại.

"Tôi không dạy được loại học sinh như em, học sinh của tôi đều rất lễ phép, kiểu giống như em, hiển nhiên là thiếu gia giáo." Bạch Khải Đông nói.

"Nếu ngài được gia giáo tốt, sao lại dùng giọng điệu giễu cợt nghi ngờ học sinh thiếu gia giáo? Chưa từng qua thăm nhà, cũng không biết phụ huynh của em đã trực tiếp dùng từ thiếu gia giáo để sỉ nhục, chế nhạo và giễu cợt học sinh, đây là thủ đoạn thường dùng để thầy dạy học và giáo dục?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng điệu của Trần Giang Hà rất bình tĩnh, hơn nữa trong từ ngữ dùng vài lần kính ngữ "ngài", nhưng cách nói lại như trực tiếp vả vào mặt Bạch Khải Đông.

“Em có ý gì?”

Sắc mặt Bạch Khải Đông lạnh xuống, thể hiện sự uy nghiêm: "Em lại đây nói cho rõ ràng!”

“Thật ngại quá, thưa thầy, em là người nói chuyện khá thẳng thắn, có chuyện em muốn nói thẳng với thầy, hy vọng thầy đừng quá để ý.”

Bạch Khải Đông vừa muốn nổi giận, Trần Giang Hà lại đột nhiên thay đổi thái độ.

“Em nói đi.” Bạch Khải Đông nén giận.

“Thật ra em là một nhan khống(*), không thích thân thiết với người xấu.” Trần Giang Hà nghiêm túc nói với Bạch Khải Đông.

(*) Cuồng nhan sắc, sắc đẹp, kiểu người coi trọng cái đẹp.

“Em…”

Bạch Khải Đông gần như muốn đập bàn đứng lên: "Em lặp lại lần nữa.”

“Ngài đã tức giận rồi, tốt nhất em không nên nói lần thứ hai, hoặc là đổi cách nói khác để ngài dễ tiếp thu hơn.”

“Em là một nhan khống, thích nói chuyện với những cô gái có giá trị nhan sắc cao lại dịu dàng, giọng nói dễ nghe, ví dụ như cô Từ, em cực kỳ thích.”

Trần Giang Hà chuyển đề tài.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bạch Khải Đông trừng mắt nhìn Trần Giang Hà hồi lâu, nếu không phải có cô Từ ở đây, gã đã muốn lập tức đi lên tát cho tên nhóc này hai cái.

“Trần Giang Hà, cậu nghiêm túc chút.”

Từ Chỉ Tích đúng lúc nhắc nhở.

“A.”

Trần Giang Hà gật đầu đồng ý, sau đó nghiêm trang nói với Từ Chỉ Tích: "Cô Từ, đề nghị giao dịch cổ phiếu em vừa đưa ra chỉ đại biểu cho cái nhìn cá nhân, cụ thể mua bán như thế nào do chính cô quyết định, dù sao em cũng chỉ là một tay mơ mới vào thị trường chứng khoán.”

“Thị trường chứng khoán có rủi ro, đầu tư cần cẩn thận, thị trường uptrend cũng có khối người lỗ.”

(*) thị trường đang trên đà đi lên với đặc trưng bởi sự gia tăng đều đặn thị giá của các cổ phiếu.

Lời này của anh vừa tự tin vừa khiêm tốn, Từ Chỉ Tích như có điều suy nghĩ gật đầu: "Vậy tôi dựa theo đề nghị vừa rồi của cậu thử xem.”

“Vậy... kiếm được tiền thì mời em ăn bữa cơm, thế nào?” Trần Giang Hà cười hỏi cô.

“Được, nếu kiếm lời, mặc kệ kiếm nhiều hay ít, tôi đều mời em ăn cơm.”

“Được ạ, nếu không còn chuyện gì em về đi học trước nhé.”

Trần Giang Hà giơ ngón cái lên khen Từ Chỉ Tích, làm ra vẻ xong xoay người rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - All In Tàu Biển Hoa Hạ

Số ký tự: 0