Trọng Sinh 70, Giả Thiên Kim Không Lấy Quan Quân, Một Mực Muốn Gả Cho Đại Lão Tàn Tật
Chương 11
2024-10-15 00:28:46
"Bình thường trong nhà có gì ngon, mặc gì đẹp đều nhường cho con bé, nó chỉ cần tập trung học hành, không phải làm gì khác, trước đây để cho con bé được học cấp ba, bố còn phải đi xin xỏ khắp nơi mới có được một suất, không tin em có thể hỏi anh ấy..."
Kiều Vũ Phi chỉ tay về phía Bùi Chinh vẫn im lặng nãy giờ.
Kiều Tri Ý nhìn anh, ánh mắt dịu dàng.
Bùi Chinh "Ừ" một tiếng: "Đúng là như vậy."
Kiều Tri Ý cúi đầu xuống.
Vậy rốt cuộc trong những lời Lâu Tâm Nguyệt nói có câu nào là thật lòng?
Vài món ăn được dọn lên, Kiều Vũ Phi gắp thức ăn cho Kiều Tri Ý: "Bố mẹ anh thật sự rất tốt, đặc biệt cưng chiều con gái, luôn xem con gái như công chúa mà yêu thương, còn con trai thì bị đối xử thô lỗ..."
Nghe vậy, Kiều Tri Ý mỉm cười: "Em tin lời anh nói."
So với Lâu Tâm Nguyệt mưu mô xảo quyệt, cô chắc chắn sẽ chọn tin tưởng người anh trai cùng cha cùng mẹ này.
Kiều Tri Ý ăn cơm từng miếng nhỏ một.
Cô nghĩ, hóa ra tình yêu mà từ nhỏ cô hằng mơ ước lại có thể dễ dàng có được như vậy.
Việc hoán đổi thân phận với Lâu Tâm Nguyệt ngay từ đầu đã là một sai lầm.
Kiều Vũ Phi lấy hai chai bia ra, cùng Bùi Chinh cụng ly: "Anh Bùi, dạo này nhà tôi không có ai, anh có thể cho em gái tôi đến ở nhờ nhà anh được không? Vừa hay tiện cho việc chữa trị cánh tay cho anh."
Vốn dĩ Kiều Tri Ý đã chủ động đề nghị hủy hôn, anh ta cũng không tiện để Kiều Tri Ý ở nhà Bùi Chinh, nhưng cô em gái này biết y thuật, có thể chữa trị cánh tay cho anh Bùi, ở cùng nhau thì tiện chữa trị hơn, hì hì!
Kiều Vũ Phi vẫn luôn hy vọng có thể tạo thêm cơ hội để họ vun đắp tình cảm.
Em gái không có việc làm, tuổi đã hai mươi, ở nông thôn đã là gái lớn, đến tuổi phải tính chuyện chồng con, nếu con bé không muốn lấy Bùi Chinh, vậy thì phải tìm cho nó đối tượng như thế nào đây?
Kiều Vũ Phi bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Anhta cảm thấy không có ai xứng với cô em gái xinh đẹp như hoa như ngọc của mình.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là Bùi Chinh tốt hơn.
Nếu em gái có thể thích anh Bùi thì tốt biết mấy.
Bùi Chinh nhìn Kiều Tri Ý: "Tôi thì không có vấn đề gì, chỉ sợ em gái cậu chê tôi thôi."
Mặc dù hai người chỉ cách nhau một cái bàn nhưng Kiều Vũ Phi vẫn nhiệt tình làm người truyền lời, lập tức hỏi ý kiến của Kiều Tri Ý: "Nhà chúng ta ở xa lắm, trong đội sản xuất ở nông thôn, dạo này nhà cũng không có ai, anh Bùi ở gần đây, trong nhà có mẹ già và một đứa cháu gái, nếu em ở nhờ nhà anh ấy thì anh cũng yên tâm."
Kiều Tri Ý gật đầu.
Như vậy cô có thể tranh thủ mấy ngày này để chữa trị cánh tay cho anh.
Kiều Vũ Phi vỗ tay: "Tốt quá, vậy là xong chuyện này rồi."
Ăn cơm xong, Kiều Vũ Phi lại hỏi Kiều Tri Ý: "Sao Tâm Nguyệt lại đột nhiên muốn đổi hôn thế, vị hôn phu trước kia của em có đồng ý không?"
Đổi hôn đâu phải muốn đổi là đổi được, chắc chắn phải có sự đồng ý của người trong cuộc, nếu không đồng ý thì cũng chẳng làm được gì.
Kiều Tri Ý nói nhỏ: "Anh ta không đồng ý cũng vô ích thôi."
Kiều Vũ Phi vừa ăn vừa hỏi: "Vì sao?"
Vẫn với vẻ mặt điềm tĩnh, Kiều Tri Ý đáp: "Vì bọn họ đã ngủ với nhau rồi."
Câu nói ấy tuy ngắn gọn nhưng lại khiến Kiều Vũ Phi bàng hoàng.
Kiều Vũ Phi chỉ tay về phía Bùi Chinh vẫn im lặng nãy giờ.
Kiều Tri Ý nhìn anh, ánh mắt dịu dàng.
Bùi Chinh "Ừ" một tiếng: "Đúng là như vậy."
Kiều Tri Ý cúi đầu xuống.
Vậy rốt cuộc trong những lời Lâu Tâm Nguyệt nói có câu nào là thật lòng?
Vài món ăn được dọn lên, Kiều Vũ Phi gắp thức ăn cho Kiều Tri Ý: "Bố mẹ anh thật sự rất tốt, đặc biệt cưng chiều con gái, luôn xem con gái như công chúa mà yêu thương, còn con trai thì bị đối xử thô lỗ..."
Nghe vậy, Kiều Tri Ý mỉm cười: "Em tin lời anh nói."
So với Lâu Tâm Nguyệt mưu mô xảo quyệt, cô chắc chắn sẽ chọn tin tưởng người anh trai cùng cha cùng mẹ này.
Kiều Tri Ý ăn cơm từng miếng nhỏ một.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô nghĩ, hóa ra tình yêu mà từ nhỏ cô hằng mơ ước lại có thể dễ dàng có được như vậy.
Việc hoán đổi thân phận với Lâu Tâm Nguyệt ngay từ đầu đã là một sai lầm.
Kiều Vũ Phi lấy hai chai bia ra, cùng Bùi Chinh cụng ly: "Anh Bùi, dạo này nhà tôi không có ai, anh có thể cho em gái tôi đến ở nhờ nhà anh được không? Vừa hay tiện cho việc chữa trị cánh tay cho anh."
Vốn dĩ Kiều Tri Ý đã chủ động đề nghị hủy hôn, anh ta cũng không tiện để Kiều Tri Ý ở nhà Bùi Chinh, nhưng cô em gái này biết y thuật, có thể chữa trị cánh tay cho anh Bùi, ở cùng nhau thì tiện chữa trị hơn, hì hì!
Kiều Vũ Phi vẫn luôn hy vọng có thể tạo thêm cơ hội để họ vun đắp tình cảm.
Em gái không có việc làm, tuổi đã hai mươi, ở nông thôn đã là gái lớn, đến tuổi phải tính chuyện chồng con, nếu con bé không muốn lấy Bùi Chinh, vậy thì phải tìm cho nó đối tượng như thế nào đây?
Kiều Vũ Phi bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Anhta cảm thấy không có ai xứng với cô em gái xinh đẹp như hoa như ngọc của mình.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là Bùi Chinh tốt hơn.
Nếu em gái có thể thích anh Bùi thì tốt biết mấy.
Bùi Chinh nhìn Kiều Tri Ý: "Tôi thì không có vấn đề gì, chỉ sợ em gái cậu chê tôi thôi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù hai người chỉ cách nhau một cái bàn nhưng Kiều Vũ Phi vẫn nhiệt tình làm người truyền lời, lập tức hỏi ý kiến của Kiều Tri Ý: "Nhà chúng ta ở xa lắm, trong đội sản xuất ở nông thôn, dạo này nhà cũng không có ai, anh Bùi ở gần đây, trong nhà có mẹ già và một đứa cháu gái, nếu em ở nhờ nhà anh ấy thì anh cũng yên tâm."
Kiều Tri Ý gật đầu.
Như vậy cô có thể tranh thủ mấy ngày này để chữa trị cánh tay cho anh.
Kiều Vũ Phi vỗ tay: "Tốt quá, vậy là xong chuyện này rồi."
Ăn cơm xong, Kiều Vũ Phi lại hỏi Kiều Tri Ý: "Sao Tâm Nguyệt lại đột nhiên muốn đổi hôn thế, vị hôn phu trước kia của em có đồng ý không?"
Đổi hôn đâu phải muốn đổi là đổi được, chắc chắn phải có sự đồng ý của người trong cuộc, nếu không đồng ý thì cũng chẳng làm được gì.
Kiều Tri Ý nói nhỏ: "Anh ta không đồng ý cũng vô ích thôi."
Kiều Vũ Phi vừa ăn vừa hỏi: "Vì sao?"
Vẫn với vẻ mặt điềm tĩnh, Kiều Tri Ý đáp: "Vì bọn họ đã ngủ với nhau rồi."
Câu nói ấy tuy ngắn gọn nhưng lại khiến Kiều Vũ Phi bàng hoàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro