Trọng Sinh 70, Giả Thiên Kim Không Lấy Quan Quân, Một Mực Muốn Gả Cho Đại Lão Tàn Tật

Chương 35

2024-10-15 00:28:46

Bùi Chinh chỉ "Ừ" một tiếng.

Kiều Tri Ý đi từ con đường nhỏ ven suối lên đường lớn đợi anh, lúc này Khúc Như Thúy đã tìm đến, thản nhiên hỏi cô: "Anh Bùi đâu rồi?"

Kiều Tri Ý cau mày, rõ ràng rất không thích Khúc Như Thúy dùng giọng điệu thiếu lễ phép như vậy để hỏi cô.

Trong lòng Khúc Như Thúy chẳng coi thiên kim giả pháo hôi này ra gì, hạ giọng cảnh cáo: "Đừng có mà tơ tưởng đến anh ấy, anh ấy là của tôi, hiểu chưa?"

"Không hiểu..." Kiều Tri Ý lạnh lùng đáp lại.

"Cái gì?" Khúc Như Thúy cảm thấy thiên kim giả trước mắt này đúng là chán sống, vừa rồi trước mặt mọi người còn giả vờ thanh cao, sau lưng lại dám cãi lời cô ta.

Chỉ là một pháo hôi trong sách chẳng có chút ấn tượng gì, căn bản không xứng làm đối thủ của cô ta.

Bùi Chinh từ trong bóng tối đi ra, nhìn Khúc Như Thúy đang bám lấy mình như sam, giữa mày có chút khó chịu.

Vừa trông thấy anh, Khúc Như Thúy lập tức thay một vẻ mặt tươi cười, dịu dàng như chú cừu non: "Anh Bùi ơi, em đang hỏi đồng chí Kiều xem anh ở đâu, vậy mà cô ấy lại bảo không biết, lạ thật đấy!"

Lời nói bóng gió vô hình chung như một mũi tên lạnh phóng về phía Kiều Tri Ý.

Pháo hôi nhỏ bé thế mà cũng dám đấu với tôi!

Kiều Tri Ý lại mỉm cười: "Ừm, bởi vì cô nói anh Bùi Chinh là của cô, sự chiếm hữu ấy làm tôi rất lo lắng, không biết có khiến anh Bùi Chinh sợ hãi hay không, nhưng vẫn hy vọng anh Bùi Chinh có thể coi sự chiếm hữu của cô là gánh nặng ngọt ngào, chúc cô may mắn..."

Nói xong liền bỏ đi, không cho Khúc Như Thúy cơ hội phản bác.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khúc Như Thúy tức phát điên.

Đồ pháo hôi này thế mà… lại còn trà hơn cô ta!

"Anh Bùi, em không nói như vậy, anh đừng tin..."

Bùi Chinh lạnh lùng cười nhạo: "Cô cho rằng tôi vừa rồi bị điếc, chẳng nghe thấy gì sao?"

Nói xong lạnh lùng rời đi.

Khúc Như Thúy thực sự hoảng sợ.

Đây là lần đầu cô ta tiếp cận Bùi Chinh gần như vậy, nếu bây giờ không nắm bắt cơ hội, sau này sẽ càng không còn cơ hội nào nữa.

Cô ta muốn cùng Bùi Chinh trưởng thành, cùng tiến bộ, trở thành vợ chồng đồng cam cộng khổ gây dựng sự nghiệp...

Cô ta muốn cùng anh đứng trên đỉnh kim tự tháp tài sản, ngắm nhìn phong cảnh dưới chân...

Niềm khao khát mãnh liệt ấy khiến cô ta càng muốn chiếm hữu Bùi Chinh hơn.

"Anh Bùi..." Khúc Như Thúy nũng nịu gọi.

Bùi Chinh nhịn không được dừng bước, lạnh lùng nói: "Nếu cô bị bệnh ở não thì đi khám, bám theo tôi cũng vô dụng..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Em... chúng ta trước đây đã từng xem mắt..." Khúc Như Thúy ấm ức nói.

"Cô không ưng tôi, tôi cũng không ưng cô, trước đây không có, bây giờ không có, sau này cũng không có." Bùi Chinh thẳng thắn nói, không để lại cho đối phương chút đường lui nào.

Khúc Như Thúy nghiến răng nghiến lợi.

Chết tiệt, tại sao người đàn ông này lại khó chơi như vậy chứ?

Thôi, dù sao cũng là phản diện, cô ta tha thứ cho anh vậy!

Tôn Ma Tử lén lút tiến lại gần nịnh nọt: "Như Thúy, sao em lại đến đây?"

"Cút..." Khúc Như Thúy tát hắn một cái.

Ghét nhất là cái bọn xấu xí!

Cái tát này khiến Tôn Ma Tử ngứa ngáy trong lòng.

Tay Như Thúy mềm quá!

Khúc Như Thúy tức giận quay trở lại chỗ cũ, đúng lúc này Bạch Lạc Mai ôm bụng kêu đau, Nghiêm Hải vội vàng buông con thỏ trong tay xuống, lo lắng hỏi: "Lại đau rồi à?"

Bạch Lạc Mai gật đầu.

"Sao thế?" Kiều Vũ Phi hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh 70, Giả Thiên Kim Không Lấy Quan Quân, Một Mực Muốn Gả Cho Đại Lão Tàn Tật

Số ký tự: 0