Trọng Sinh 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Mang Nhãi Con Tùy Quân
Chương 35
Ái Cật Đích Tiểu Tình
2024-09-28 12:02:11
"Cái gì? Kiến Quốc đến rồi." Bà nội Khương nghe tin này cũng ngẩn người. Dù sao thì người con rể này một hai năm không về nhà một lần cũng là chuyện bình thường, hiếm khi lắm mới về. Chẳng lẽ là con rể nghe lời người nhà xúi giục? Thật sự đến để ly hôn. Bà nội Khương nghĩ như vậy, sợ con gái mình chịu thiệt, vội vàng buông cuốc xuống, chạy về nhà.
Bà Triệu nhìn thấy bà Khương chạy nhanh như bay, trong lòng không khỏi ghen tị.
Thật tốt quá! Quế Hoa này thật có phúc, con trai cả làm việc ở huyện, con gái tự mình có công việc ở huyện, lại còn lấy được một người ăn lương nhà nước, nghe nói còn là một lãnh đạo cấp đoàn, thật sự khiến người ta ghen tị chết đi được!
"Bà Triệu, sao bà Khương lại chạy nhanh thế ạ." Châu Tiểu Hoa ngày nào cũng cùng nhau đi làm về, nhìn thấy bà Khương chớp mắt đã chạy mất dạng, tò mò hỏi.
"Còn gì nữa, chẳng phải là con rể bà Khương về rồi sao, đang đợi về nhà tiếp đón con rể chứ gì." Bà Triệu cười hì hì nói. *bà Triệu này ở thôn Khương*
"A! Chồng chị Nghiên Nghiên về rồi à, chẳng lẽ đón chị ấy về nhà sao. Chị Nghiên Nghiên thật hạnh phúc, chồng vừa về đã đón chị ấy về nhà, tình cảm vợ chồng tốt thật." Châu Tiểu Hoa là một cô gái chưa chồng, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ ghen tị.
Năm nay cô cũng đã 18 rồi, mẫu thân nàng lúc này đang tìm nhà chồng cho cô. Cô thật sự rất hâm mộ chị Nghiên Nghiên, chồng chị ấy rất có bản lĩnh, là một quân quan cấp đoàn, tướng mạo lại tốt, đối xử với chị ấy cũng tốt, hôn sự này thật sự là cầm đèn lồng cũng khó tìm, cô cũng muốn có được phúc khí tốt như chị Nghiên Nghiên!
Khi bà nội Khương về đến nhà, Tần Kiến Quốc đã đến nhà rồi, lúc này đang ở trong nhà chính trò chuyện với ông nội Khương.
"Kiến Quốc à, sao con lại đến đây. Là muốn ly hôn với Nghiên Nghiên nhà ta sao. Ly hôn thì ta đồng ý nhưng Tiểu Mễ Bảo phải ở lại với ông nội." Ông Khương ngồi ở bàn chính giữa nhà chính, nhìn Tần Kiến Quốc cao lớn đĩnh đạc trước mắt, trong lòng thầm thở dài, lên tiếng nói.
"Ông nội, cháu sẽ không ly hôn với Nghiên Nghiên. Cháu yêu Nghiên Nghiên, cháu cũng đã từng hứa với ông sẽ chăm sóc cô ấy cả đời." Tần Kiến Quốc anh tuấn nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc.
"Kiến Quốc à, lúc trước ông nội giao Nghiên Nghiên cho con, cũng là muốn con đối xử tốt với cháu gái ông. Nhưng con đi lính xa nhà, mấy năm cũng không về được một lần, Nghiên Nghiên nhà ta lại không thể theo con đi lính, con bé và đứa trẻ ở nhà còn phải chịu ấm ức từ người nhà con. Lão già này nhìn thấy mà đau lòng, con hãy vì Nghiên Nghiên mà ly hôn với con bé đi."Ông Khương thở dài, nhìn người đàn ông mà mình từng rất coi trọng, trong lòng dâng lên một cảm giác bất lực.
Bà Triệu nhìn thấy bà Khương chạy nhanh như bay, trong lòng không khỏi ghen tị.
Thật tốt quá! Quế Hoa này thật có phúc, con trai cả làm việc ở huyện, con gái tự mình có công việc ở huyện, lại còn lấy được một người ăn lương nhà nước, nghe nói còn là một lãnh đạo cấp đoàn, thật sự khiến người ta ghen tị chết đi được!
"Bà Triệu, sao bà Khương lại chạy nhanh thế ạ." Châu Tiểu Hoa ngày nào cũng cùng nhau đi làm về, nhìn thấy bà Khương chớp mắt đã chạy mất dạng, tò mò hỏi.
"Còn gì nữa, chẳng phải là con rể bà Khương về rồi sao, đang đợi về nhà tiếp đón con rể chứ gì." Bà Triệu cười hì hì nói. *bà Triệu này ở thôn Khương*
"A! Chồng chị Nghiên Nghiên về rồi à, chẳng lẽ đón chị ấy về nhà sao. Chị Nghiên Nghiên thật hạnh phúc, chồng vừa về đã đón chị ấy về nhà, tình cảm vợ chồng tốt thật." Châu Tiểu Hoa là một cô gái chưa chồng, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ ghen tị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Năm nay cô cũng đã 18 rồi, mẫu thân nàng lúc này đang tìm nhà chồng cho cô. Cô thật sự rất hâm mộ chị Nghiên Nghiên, chồng chị ấy rất có bản lĩnh, là một quân quan cấp đoàn, tướng mạo lại tốt, đối xử với chị ấy cũng tốt, hôn sự này thật sự là cầm đèn lồng cũng khó tìm, cô cũng muốn có được phúc khí tốt như chị Nghiên Nghiên!
Khi bà nội Khương về đến nhà, Tần Kiến Quốc đã đến nhà rồi, lúc này đang ở trong nhà chính trò chuyện với ông nội Khương.
"Kiến Quốc à, sao con lại đến đây. Là muốn ly hôn với Nghiên Nghiên nhà ta sao. Ly hôn thì ta đồng ý nhưng Tiểu Mễ Bảo phải ở lại với ông nội." Ông Khương ngồi ở bàn chính giữa nhà chính, nhìn Tần Kiến Quốc cao lớn đĩnh đạc trước mắt, trong lòng thầm thở dài, lên tiếng nói.
"Ông nội, cháu sẽ không ly hôn với Nghiên Nghiên. Cháu yêu Nghiên Nghiên, cháu cũng đã từng hứa với ông sẽ chăm sóc cô ấy cả đời." Tần Kiến Quốc anh tuấn nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc.
"Kiến Quốc à, lúc trước ông nội giao Nghiên Nghiên cho con, cũng là muốn con đối xử tốt với cháu gái ông. Nhưng con đi lính xa nhà, mấy năm cũng không về được một lần, Nghiên Nghiên nhà ta lại không thể theo con đi lính, con bé và đứa trẻ ở nhà còn phải chịu ấm ức từ người nhà con. Lão già này nhìn thấy mà đau lòng, con hãy vì Nghiên Nghiên mà ly hôn với con bé đi."Ông Khương thở dài, nhìn người đàn ông mà mình từng rất coi trọng, trong lòng dâng lên một cảm giác bất lực.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro