Trọng Sinh 70, Vả Mặt Chồng Cũ, Nhân Sinh Làm Lại Từ Đầu

Chúng Ta Không...

2025-01-03 23:40:17

Diệp Thanh tránh tay anh ta ra, lạnh lùng nói: "Cố tri thức, anh tôn trọng tôi một chút! Cẩn thận tôi tố cáo anh lưu manh!"

"Em! Anh có làm gì khiến em không vui không? Sao em lại lạnh nhạt với anh như vậy, hôm trước chúng ta không phải còn rất tốt sao?"

"Tôi nghĩ anh có lẽ đã hiểu lầm rồi, quan hệ của chúng ta không tốt như anh tưởng tượng đâu!"

"Sao em có thể nói như vậy, chúng ta không phải đang yêu nhau sao?"

Cố Văn Khanh tỏ vẻ như bị phản bội, trong mắt đầy vẻ không thể tin nổi!

Diệp Thanh khoanh tay trước ngực, cười khẩy: "Ai nói với anh chúng ta yêu nhau? Anh tỏ tình với tôi hay tôi tỏ tình với anh? Anh tự cho mình là đúng lắm à! Chỉ vì anh dạy tôi biết mấy chữ, tôi giúp anh làm mấy việc mà trong mắt anh chúng ta đã yêu nhau rồi sao?

Cố Văn Khanh, anh còn là trí thức đến từ thành phố lớn cơ mà! Não anh đâu rồi?"

Bây giờ nghĩ lại kiếp trước mình đúng là ngu thật, một trí thức đến từ thành phố lớn như anh ta sao có thể để mắt đến một cô gái quê mùa mù chữ như mình chứ! Chính vì mình cứ bám lấy, suốt ngày giúp anh ta làm việc nên mới bị người ta coi như osin sai bảo!

"Diệp Thanh! Rõ ràng là em chủ động tìm đến anh trước, em giúp anh làm việc, tặng anh đồ ăn, chẳng phải là thích anh sao?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Thanh vừa trợn mắt với anh ta vừa thầm khinh bỉ bản thân ngu ngốc của kiếp trước.

"Tôi thấy anh một thân một mình tha hương cầu thực đáng thương thôi, anh đúng là tự luyến thật, giúp anh là thích anh sao? Vậy thì tôi giúp nhiều người lắm, tôi có thể thích từng người một sao? Anh đúng là buồn cười, sau này tôi không dám giúp anh nữa đâu, kẻo anh lại bám lấy tôi!"

Cố Văn Khanh nghe cô nói vậy thì tức đến nỗi suýt phun ra máu, đúng là đàn bà quê mùa không có hiểu biết lại còn nhiều tâm cơ, anh không nên vì nhan sắc và chút ân huệ nhỏ của cô mà dây dưa với cô lâu như vậy! Ban đầu còn nghĩ nếu không về thành phố được thì sống chung với cô cũng tạm, may mà khuôn mặt cô trong cả đội cũng thuộc hàng nhất nhì, dù sao cũng hơn mấy người đàn bà vừa xấu vừa đen kia, chỉ không ngờ mình lại bị cô lừa!

"Được, Diệp Thanh! Cô đúng là giỏi lắm! Là tôi mù mắt mới tưởng cô là một cô gái tốt, cô lại đối xử với tôi như vậy!"

Diệp Thanh nhìn ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống mình của anh ta mà không hề sợ hãi, khóe miệng khinh thường nhếch lên: "Tôi đối xử với anh như thế nào? Tôi đã giúp anh không ít, lần anh bị sốt cao còn là tôi đi mua thuốc cho anh, tiền thuốc anh còn chưa trả tôi đấy!"

Một đồng tiền cô tự mình tích cóp, lần đó mua thuốc cho anh đã tiêu mất hơn nửa, bây giờ nghĩ lại đúng là đau lòng!

"Cô ! Đó là do cô tự nguyện!"

Cố Văn Khanh tuy là người thành phố nhưng bố mẹ đều là công nhân bình thường, trong nhà không chỉ có mình anh, sau khi về quê anh lại hay làm biếng, việc gì cũng không muốn làm, một ngày chỉ kiếm được năm công điểm, còn không bằng mấy cô thanh niên trí thức, cuộc sống cũng trở nên túng thiếu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh 70, Vả Mặt Chồng Cũ, Nhân Sinh Làm Lại Từ Đầu

Số ký tự: 0