Trọng Sinh 80: Gả Cho Công Tử Bột
Chương 11
Vũ Gia Vân Bắc
2024-11-13 13:37:23
Khương Tiễn Lê thật sự bội phục cô ta, ngày đó ở nhà hai người bọn họ da mặt đều xé rách, lúc này cô ta còn có thể điềm nhiên như không hàn huyên với mình.
"Có liên quan gì đến cô không?"
Khương Tiễn Huệ đỏ mắt, kéo cánh tay Khương Tiễn Lê làm nũng.
"Chị hai, có phải chị còn đang tức giận hay không? Em biết sai rồi, chị là chị hai ruột của em, em làm sao có thể cướp người đàn ông của chị được, đây không phải đều là say rượu hỏng việc sao? Em vô cùng hối hận vì đã nói với chị những lời nói nhảm kia, khiến chị thương tâm, đều là lỗi của em, chị hai, em cầu xin chị tha thứ cho em đi."
Trong lòng cô ta chán ghét Khương Tiễn Lê, nhưng bây giờ cô ta cần tiền, cô ta nhất định phải giả vờ nhận sai để hòa hảo với Khương Tiễn Lê.
Đương nhiên, bây giờ cô ta lựa chọn nói ra, đó là cố ý để Tạ Cảnh Thành biết Khương Tiễn Lê có người đàn ông khác.
Ai ngờ Tạ Cảnh Thành lại khoanh tay trước ngực, khinh thường nhìn cô ta.
"Cô chính là cô em gái không biết xấu hổ của Khương Tiễn Lê sao? Đối tượng của chị gái ruột mà cũng ngủ, là một kẻ độc ác! Xem ra tôi làm anh rể, phải nhìn giường cho kỹ."
"Anh?"
Khương Tiễn Huệ nhíu mày, trái tim như bị búa sắt đập mạnh.
Tiện nhân Khương Tiễn Lê này, vậy mà vừa gả đi nhà họ Tạ liền chửi bới cô ta!
Nhưng tại sao Tạ Cảnh Thành lại nói giúp Khương Tiễn Lê?
Sao anh có thể ở trước mặt Diệp Đình Hoan nói mình là chồng của Khương Tiễn Lê?
Đời trước, đêm tân hôn anh liền liều lĩnh đi tìm Diệp Đình Hoan.
Cô ta chẳng qua chỉ mắng Diệp Đình Hoan hai câu hồ ly tinh, anh liền bảo người hầu vả nát miệng cô ta.
Diệp Đình Hoan chính là người anh yêu thương, sủng ái trong lòng bàn tay!
Anh tuyệt đối không thể vì Khương Tiễn Lê mà làm cho Diệp Đình Hoan thương tâm.
Nhất định là sai ở đâu đó!
Hít sâu một hơi, Khương Tiễn Huệ cố gắng nặn ra một nụ cười, giọng điệu âm dương quái khí.
"Ha ha... Chắc hẳn anh chính là anh rể hai nhỉ, không nghĩ tới tình cảm của anh và chị hai lại tốt như vậy, ngay cả chuyện trước kia chị hai đã có bạn trai cũng nói cho anh biết."
Tạ Cảnh Thành cười lạnh: "Cô ấy là vợ tôi, quan hệ giữa tôi và cô ấy không tốt chẳng lẽ có quan hệ tốt với cô?"
Khương Tiễn Huệ thoáng chốc cảm thấy mình như bị sét đánh, toàn thân như muốn nứt ra.
Không có khả năng!
Sao Tạ Cảnh Thành có thể che chở Khương Tiễn Lê như vậy?
Không... Không...
Anh nhất định là giả vờ!
Anh để ý nhất vẫn là Diệp Đình Hoan.
Đột nhiên, Khương Tiễn Huệ cười nhìn về phía Diệp Đình Hoan, nói: "Vị mỹ nữ này là ai vậy? Sao sắc mặt không tốt như vậy, là ngã bệnh sao?"
Trước kia cô ta hận Diệp Đình Hoan, hận không thể xé nát cô ta.
Nhưng sống lại một kiếp cô ta hiểu rõ, kiếp trước cô ta chịu khổ, đều là thay Khương Tiễn Lê chịu.
Cho nên đời này, người cô ta nên trả thù nhất cũng là Khương Tiễn Lê!
Diệp Đình Hoan nhẹ nhàng cười, "Tôi là... bạn của A Thành, Diệp Đình Hoan."
"Ồ... Chào cô, chào cô! Xe đạp này cô cũng mới mua đúng không? Bao nhiêu tiền, vừa hay tôi cũng muốn mua cho người yêu tôi một chiếc."
"220 tệ."
"220?"
Khương Tiễn Huệ vẻ mặt khó xử, "Đắt quá ha."
"Có liên quan gì đến cô không?"
Khương Tiễn Huệ đỏ mắt, kéo cánh tay Khương Tiễn Lê làm nũng.
"Chị hai, có phải chị còn đang tức giận hay không? Em biết sai rồi, chị là chị hai ruột của em, em làm sao có thể cướp người đàn ông của chị được, đây không phải đều là say rượu hỏng việc sao? Em vô cùng hối hận vì đã nói với chị những lời nói nhảm kia, khiến chị thương tâm, đều là lỗi của em, chị hai, em cầu xin chị tha thứ cho em đi."
Trong lòng cô ta chán ghét Khương Tiễn Lê, nhưng bây giờ cô ta cần tiền, cô ta nhất định phải giả vờ nhận sai để hòa hảo với Khương Tiễn Lê.
Đương nhiên, bây giờ cô ta lựa chọn nói ra, đó là cố ý để Tạ Cảnh Thành biết Khương Tiễn Lê có người đàn ông khác.
Ai ngờ Tạ Cảnh Thành lại khoanh tay trước ngực, khinh thường nhìn cô ta.
"Cô chính là cô em gái không biết xấu hổ của Khương Tiễn Lê sao? Đối tượng của chị gái ruột mà cũng ngủ, là một kẻ độc ác! Xem ra tôi làm anh rể, phải nhìn giường cho kỹ."
"Anh?"
Khương Tiễn Huệ nhíu mày, trái tim như bị búa sắt đập mạnh.
Tiện nhân Khương Tiễn Lê này, vậy mà vừa gả đi nhà họ Tạ liền chửi bới cô ta!
Nhưng tại sao Tạ Cảnh Thành lại nói giúp Khương Tiễn Lê?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sao anh có thể ở trước mặt Diệp Đình Hoan nói mình là chồng của Khương Tiễn Lê?
Đời trước, đêm tân hôn anh liền liều lĩnh đi tìm Diệp Đình Hoan.
Cô ta chẳng qua chỉ mắng Diệp Đình Hoan hai câu hồ ly tinh, anh liền bảo người hầu vả nát miệng cô ta.
Diệp Đình Hoan chính là người anh yêu thương, sủng ái trong lòng bàn tay!
Anh tuyệt đối không thể vì Khương Tiễn Lê mà làm cho Diệp Đình Hoan thương tâm.
Nhất định là sai ở đâu đó!
Hít sâu một hơi, Khương Tiễn Huệ cố gắng nặn ra một nụ cười, giọng điệu âm dương quái khí.
"Ha ha... Chắc hẳn anh chính là anh rể hai nhỉ, không nghĩ tới tình cảm của anh và chị hai lại tốt như vậy, ngay cả chuyện trước kia chị hai đã có bạn trai cũng nói cho anh biết."
Tạ Cảnh Thành cười lạnh: "Cô ấy là vợ tôi, quan hệ giữa tôi và cô ấy không tốt chẳng lẽ có quan hệ tốt với cô?"
Khương Tiễn Huệ thoáng chốc cảm thấy mình như bị sét đánh, toàn thân như muốn nứt ra.
Không có khả năng!
Sao Tạ Cảnh Thành có thể che chở Khương Tiễn Lê như vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không... Không...
Anh nhất định là giả vờ!
Anh để ý nhất vẫn là Diệp Đình Hoan.
Đột nhiên, Khương Tiễn Huệ cười nhìn về phía Diệp Đình Hoan, nói: "Vị mỹ nữ này là ai vậy? Sao sắc mặt không tốt như vậy, là ngã bệnh sao?"
Trước kia cô ta hận Diệp Đình Hoan, hận không thể xé nát cô ta.
Nhưng sống lại một kiếp cô ta hiểu rõ, kiếp trước cô ta chịu khổ, đều là thay Khương Tiễn Lê chịu.
Cho nên đời này, người cô ta nên trả thù nhất cũng là Khương Tiễn Lê!
Diệp Đình Hoan nhẹ nhàng cười, "Tôi là... bạn của A Thành, Diệp Đình Hoan."
"Ồ... Chào cô, chào cô! Xe đạp này cô cũng mới mua đúng không? Bao nhiêu tiền, vừa hay tôi cũng muốn mua cho người yêu tôi một chiếc."
"220 tệ."
"220?"
Khương Tiễn Huệ vẻ mặt khó xử, "Đắt quá ha."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro