Trọng Sinh 80: Gả Cho Công Tử Bột
Chương 5
Vũ Gia Vân Bắc
2024-11-13 13:37:23
Rất nhanh, xe con đón tân nương của nhà họ Tạ đã tới.
Đời trước Khương Tiễn Huệ và Tạ Cảnh Thành quan hệ không hòa hợp, anh hiếm khi đến nhà họ Khương, số lần Khương Tiễn Lê gặp anh càng ít, ấn tượng với anh chỉ là trông không tệ.
Đời này, hôm nay là lần đầu tiên cô gặp Tạ Cảnh Thành.
Dáng người cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, một thân âu phục màu đen càng tôn lên vẻ cao lãnh tự quý của anh.
Chỉ là lông mày như vẽ kia mang theo lười biếng bất cần đời.
Không ngờ, lãng tử Tạ Cảnh Thành này còn đẹp hơn trong trí nhớ, so với nam ngôi sao đang nổi của HK cũng không kém bao nhiêu.
Ngô Kiến Đình cũng rất đẹp trai, nhưng nếu đứng trước mặt Tạ Cảnh Thành thì khác biệt một trời một vực.
Vô luận dáng người, mặt mũi hay khí thế, đều có thể đủ để cho anh ta hèn mọn đến trong bụi bặm.
Đối với vẻ ân cần cúi đầu khom lưng của người nhà họ Khương, Tạ Cảnh Thành vẫn lạnh mặt như kiếp trước, không nhịn nổi.
Chỉ là lúc nhìn thấy Khương Tiễn Lê, anh hơi nhíu mày, nhưng cũng không chút hảo khí.
"Nếu cô đã chuẩn bị xong thì đi thôi."
Khương Tiễn Lê gật đầu, vừa định giơ tay kéo cánh tay Tạ Cảnh Thành, anh đã xoay người rời đi.
Cô cũng không thèm để ý, nơi này con gái các cô lấy chồng cũng không có tập tục anh trai hoặc là em trai cõng lên xe, cô liền tự mình xách váy đi theo.
Một đường không nói gì, đoàn xe cưới đi thẳng tới trang viên nhà họ Tạ.
Tuy Khương Tiễn Lê biết nhà họ Tạ giàu có, nhưng khi nhìn thấy nơi ở của nhà họ Tạ vẫn kinh ngạc một phen.
Toàn bộ trang viên sau lưng dựa vào núi, phía trước là mặt nước, chiếm diện tích ít nhất cũng phải bốn năm trăm mẫu.
Vào cửa chính là suối phun, hai bên là hoa viên trồng các loại thực vật.
Sau đó nữa là năm tòa nhà kiểu Âu.
Tạ gia chủ và Tạ phu nhân ở trong tòa nhà chính giữa, bốn tòa còn lại, bốn người con trai của nhà họ Tạ mỗi người một tòa.
Giờ phút này, khắp nơi trong viện giăng đèn kết hoa, khách mời ngồi đầy.
Khương Tiễn Lê và Tạ Cảnh Thành bái đường, Tạ phu nhân sợ Khương Tiễn Lê mệt mỏi nên bảo cô về nơi ở của Tạ Cảnh Thành nghỉ ngơi, còn Tạ Cảnh Thành ở lại chiêu đãi khách khứa.
Tòa nhà kiểu tây mà Tạ Cảnh Thành ở tận cùng bên trong, tới bên ven đường, Khương Tiễn Lê còn chưa đi vào đã có một người hầu hơn bốn mươi tuổi cúi đầu chào đón.
"Xin chào Tứ thiếu phu nhân! Tôi là Vương Quế Hoa, là người hầu hầu hạ ngài và Tứ thiếu gia sinh hoạt thường ngày, ngày sau ngài có gì cần cứ việc phân phó."
"Được, thím Vương, về sau phiền thím vất vả nhiều rồi."
"Đều là việc tôi nên làm, phu nhân nói nhà họ Tạ không có nhiều quy củ, phòng bếp nhỏ của chúng ta đã chuẩn bị xong cơm trưa, nếu Tứ thiếu phu nhân đói bụng, cứ việc ăn."
"Không cần, tôi không đói."
Thành phố Hải Bình bọn họ, ngày kết hôn, tân nương không thể ăn tiệc rượu của mình, phải chịu đói đến tối.
Tạ phu nhân nói không có nhiều quy củ như vậy, nhưng Khương Tiễn Lê lại không thể thật sự không tuân thủ.
Có mẹ chồng nào không thích con dâu tri thư đạt lý hiểu chuyện.
"Vậy, tôi đưa ngài về phòng nghỉ ngơi nhé."
"Được."
Khương Tiễn Lê đi theo thím Vương vào phòng ngủ lầu hai, bố trí rất vui mắt.
Phòng vệ sinh, phòng thay đồ, ban công lớn, cô rất thích.
Lăn lộn hơn nửa ngày, cô thật sự cũng mệt mỏi.
Giường lớn mềm mại, chăn gấm tơ tằm hoa lệ.
Khương Tiễn Lê thay áo ngủ, ngã đầu liền ngủ mất.
Đời trước Khương Tiễn Huệ và Tạ Cảnh Thành quan hệ không hòa hợp, anh hiếm khi đến nhà họ Khương, số lần Khương Tiễn Lê gặp anh càng ít, ấn tượng với anh chỉ là trông không tệ.
Đời này, hôm nay là lần đầu tiên cô gặp Tạ Cảnh Thành.
Dáng người cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, một thân âu phục màu đen càng tôn lên vẻ cao lãnh tự quý của anh.
Chỉ là lông mày như vẽ kia mang theo lười biếng bất cần đời.
Không ngờ, lãng tử Tạ Cảnh Thành này còn đẹp hơn trong trí nhớ, so với nam ngôi sao đang nổi của HK cũng không kém bao nhiêu.
Ngô Kiến Đình cũng rất đẹp trai, nhưng nếu đứng trước mặt Tạ Cảnh Thành thì khác biệt một trời một vực.
Vô luận dáng người, mặt mũi hay khí thế, đều có thể đủ để cho anh ta hèn mọn đến trong bụi bặm.
Đối với vẻ ân cần cúi đầu khom lưng của người nhà họ Khương, Tạ Cảnh Thành vẫn lạnh mặt như kiếp trước, không nhịn nổi.
Chỉ là lúc nhìn thấy Khương Tiễn Lê, anh hơi nhíu mày, nhưng cũng không chút hảo khí.
"Nếu cô đã chuẩn bị xong thì đi thôi."
Khương Tiễn Lê gật đầu, vừa định giơ tay kéo cánh tay Tạ Cảnh Thành, anh đã xoay người rời đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô cũng không thèm để ý, nơi này con gái các cô lấy chồng cũng không có tập tục anh trai hoặc là em trai cõng lên xe, cô liền tự mình xách váy đi theo.
Một đường không nói gì, đoàn xe cưới đi thẳng tới trang viên nhà họ Tạ.
Tuy Khương Tiễn Lê biết nhà họ Tạ giàu có, nhưng khi nhìn thấy nơi ở của nhà họ Tạ vẫn kinh ngạc một phen.
Toàn bộ trang viên sau lưng dựa vào núi, phía trước là mặt nước, chiếm diện tích ít nhất cũng phải bốn năm trăm mẫu.
Vào cửa chính là suối phun, hai bên là hoa viên trồng các loại thực vật.
Sau đó nữa là năm tòa nhà kiểu Âu.
Tạ gia chủ và Tạ phu nhân ở trong tòa nhà chính giữa, bốn tòa còn lại, bốn người con trai của nhà họ Tạ mỗi người một tòa.
Giờ phút này, khắp nơi trong viện giăng đèn kết hoa, khách mời ngồi đầy.
Khương Tiễn Lê và Tạ Cảnh Thành bái đường, Tạ phu nhân sợ Khương Tiễn Lê mệt mỏi nên bảo cô về nơi ở của Tạ Cảnh Thành nghỉ ngơi, còn Tạ Cảnh Thành ở lại chiêu đãi khách khứa.
Tòa nhà kiểu tây mà Tạ Cảnh Thành ở tận cùng bên trong, tới bên ven đường, Khương Tiễn Lê còn chưa đi vào đã có một người hầu hơn bốn mươi tuổi cúi đầu chào đón.
"Xin chào Tứ thiếu phu nhân! Tôi là Vương Quế Hoa, là người hầu hầu hạ ngài và Tứ thiếu gia sinh hoạt thường ngày, ngày sau ngài có gì cần cứ việc phân phó."
"Được, thím Vương, về sau phiền thím vất vả nhiều rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đều là việc tôi nên làm, phu nhân nói nhà họ Tạ không có nhiều quy củ, phòng bếp nhỏ của chúng ta đã chuẩn bị xong cơm trưa, nếu Tứ thiếu phu nhân đói bụng, cứ việc ăn."
"Không cần, tôi không đói."
Thành phố Hải Bình bọn họ, ngày kết hôn, tân nương không thể ăn tiệc rượu của mình, phải chịu đói đến tối.
Tạ phu nhân nói không có nhiều quy củ như vậy, nhưng Khương Tiễn Lê lại không thể thật sự không tuân thủ.
Có mẹ chồng nào không thích con dâu tri thư đạt lý hiểu chuyện.
"Vậy, tôi đưa ngài về phòng nghỉ ngơi nhé."
"Được."
Khương Tiễn Lê đi theo thím Vương vào phòng ngủ lầu hai, bố trí rất vui mắt.
Phòng vệ sinh, phòng thay đồ, ban công lớn, cô rất thích.
Lăn lộn hơn nửa ngày, cô thật sự cũng mệt mỏi.
Giường lớn mềm mại, chăn gấm tơ tằm hoa lệ.
Khương Tiễn Lê thay áo ngủ, ngã đầu liền ngủ mất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro