Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam
Chương 43
Phúc Bảo Thị Bảo
2024-08-21 14:06:23
“Lấy một ví dụ không thích hợp, chẳng phải người ta nuôi heo lớn cũng chỉ để cân bán sao? Cha mẹ mày nuôi mày lớn như vậy, mày không thể ích kỉ mặc kệ sống chết của bọn họ như vậy chứ? Mày như vậy sẽ bị nước bọt của người đời dìm chết đấy!”
“Nếu mày thật sự yêu tên côn đồ kia, chúng tao cũng không ngăn cản, nhưng chúng tao chỉ có một yêu cầu, hoặc là chúng mày bỏ ra một ngàn đồng coi như là anh rể chị gái giúp đỡ em trai một chút, hoặc là… mày ly hôn với hắn, nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ mày, gả cho Phó Tiến.”
Dựa theo suy nghĩ của Dương Xuân Hoa, chắc hẳn Lê Dương và Quý Hoài Chi không thể lấy ra được một ngàn đồng, nếu bọn họ không muốn bị người khác quấy rối thì chỉ có thể kiếm tiền hoặc là ly hôn.
Về phần Quý Hoài Chi kiếm tiền thế nào, bà ta cũng không thèm lo lắng, nếu vì chuyện chuyện này mà đi trộm cướp bị nhốt vào tù thì càng đúng ý của bà ta. Cái gọi là vợ chồng hoạn nạn có nhau rồi sẽ bay biến, chờ Lê Dương bị vứt bỏ khóc lóc cầu xin bọn họ tha thứ, bà ta nhất định sẽ xử lý thật tốt và dạy cô một bài học nhớ đời!
Lê Dương vừa nghe thấy yêu cầu trơ trẽn của Dương Xuân Hoa, bà ta lại còn ra vẻ quyền uy của trưởng bối khiến cô không khỏi bật cười.
Rõ ràng là hành vi hút máu người khác, hết lần này tới lần khác lại luôn tỏ ra mình cao thượng, đúng là một đám người không biết xấu hổ!
Lê Dương dựng thẳng lưng, cao giọng nói: “Muốn tiền thì không có, nhưng muốn mạng liền có một cái, nếu mạng của cháu là cha mẹ cho, vậy thì hãy lấy mạng của cháu đi.”
Cô thầm nghĩ chén rượu cô uống chắc chắn rất mạnh, nếu không sao cô lại có thể phản kháng đám người Dương Xuân Hoa mà không chút sợ hãi, ngược lại có một sức mạnh áp chế mãnh liệt.
Nhạc Hồng vừa nghe liền nở nụ cười, bà ta hả hê nhìn về phía Phùng Mai: “Chị dâu, quả nhiên chị đã sinh được một đứa con gái tốt!”
Phùng Mai cũng đã bị tức giận không nhẹ, nghe được lời nói như chế nhạo của Nhạc Hồng, không chút nghĩ ngợi liền vung bàn tay về phía Lê Dương: “Tao đánh chết mày cái đồ không có lương tâm.”
“Nếu mày thật sự yêu tên côn đồ kia, chúng tao cũng không ngăn cản, nhưng chúng tao chỉ có một yêu cầu, hoặc là chúng mày bỏ ra một ngàn đồng coi như là anh rể chị gái giúp đỡ em trai một chút, hoặc là… mày ly hôn với hắn, nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ mày, gả cho Phó Tiến.”
Dựa theo suy nghĩ của Dương Xuân Hoa, chắc hẳn Lê Dương và Quý Hoài Chi không thể lấy ra được một ngàn đồng, nếu bọn họ không muốn bị người khác quấy rối thì chỉ có thể kiếm tiền hoặc là ly hôn.
Về phần Quý Hoài Chi kiếm tiền thế nào, bà ta cũng không thèm lo lắng, nếu vì chuyện chuyện này mà đi trộm cướp bị nhốt vào tù thì càng đúng ý của bà ta. Cái gọi là vợ chồng hoạn nạn có nhau rồi sẽ bay biến, chờ Lê Dương bị vứt bỏ khóc lóc cầu xin bọn họ tha thứ, bà ta nhất định sẽ xử lý thật tốt và dạy cô một bài học nhớ đời!
Lê Dương vừa nghe thấy yêu cầu trơ trẽn của Dương Xuân Hoa, bà ta lại còn ra vẻ quyền uy của trưởng bối khiến cô không khỏi bật cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rõ ràng là hành vi hút máu người khác, hết lần này tới lần khác lại luôn tỏ ra mình cao thượng, đúng là một đám người không biết xấu hổ!
Lê Dương dựng thẳng lưng, cao giọng nói: “Muốn tiền thì không có, nhưng muốn mạng liền có một cái, nếu mạng của cháu là cha mẹ cho, vậy thì hãy lấy mạng của cháu đi.”
Cô thầm nghĩ chén rượu cô uống chắc chắn rất mạnh, nếu không sao cô lại có thể phản kháng đám người Dương Xuân Hoa mà không chút sợ hãi, ngược lại có một sức mạnh áp chế mãnh liệt.
Nhạc Hồng vừa nghe liền nở nụ cười, bà ta hả hê nhìn về phía Phùng Mai: “Chị dâu, quả nhiên chị đã sinh được một đứa con gái tốt!”
Phùng Mai cũng đã bị tức giận không nhẹ, nghe được lời nói như chế nhạo của Nhạc Hồng, không chút nghĩ ngợi liền vung bàn tay về phía Lê Dương: “Tao đánh chết mày cái đồ không có lương tâm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro