Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam
Chương 45
Phúc Bảo Thị Bảo
2024-08-21 14:06:23
Đúng lúc này, dường như Lê Dương từ trong lòng chị Tiền từ tử tỉnh dậy, yếu đuối nói: “Chị Tiền, em sợ là không được rồi, phiền chị nói cho Quý Hoài Chi, em đối với anh ấy trời đất có thể chứng giám, em tuyệt đối sẽ không vì tiền mà ly hôn với anh ấy.”
Dứt lời, cô nghiêng đầu một cái, lại hôn mê bất tỉnh.
Thất ra, Lê Dương thật sự choáng váng, chiều tối vừa mới uống rượu giờ lại đụng vào tường như vậy, cho nên cô không cần phải giả vờ choáng váng.
Chị Tiền thấy Lê Dương như thế, tức giận chỉ vào đám người Dương Xuân Hoa cùng Phùng Mai: “Các người thật là một đám người độc ác, Lê Dương tốt xấu gì cũng là con gái, cháu gái các người, sao các người có thể vì tiền mà làm ra điều tàn ác như vậy!”
Chị ta nói với người phụ nữ đi theo: “Tiểu Triệu, nhanh đi báo cảnh sát, nói bọn họ đánh người.”
Tuy chị Tiền là người nhiều chuyện, nhưng chị ta cũng nhiệt tình, vốn đã chướng mắt Phùng Mai nhưng cũng là nước sông không phạm nước giếng, ban ngày khi nghe xong chuyện Lê Dương kể, sự khinh bỉ cùng địch ý của chị ta đối với Phùng Mai đã tăng vọt lên, buổi tối thấy Phùng Mai dẫn theo Dương Xuân Hoa cùng Nhạc Hồng tới, chị ta đã biết sẽ có chuyện chẳng lành liền kéo chị Triệu ở gần đó tới đây, cùng nhau làm chứng cho Lê Dương.
Dương Xuân Hoa vừa nghe tới muốn báo cảnh sát, liền nóng nảy: “Báo cảnh sát cái gì, chúng ta dạy dỗ cháu gái của mình có liên quan gì tới cô?”
Đả thương người thì làm sao chứ, không có quy định nào của pháp luật cấm dạy dỗ con cháu nhà mình, vốn dĩ phải có roi vọt mới có thể thành người, chẳng qua xuống tay hơi nặng một chút mà thôi.
Vẻ mặt Dương Xuân Hoa âm trầm, thoạt nhìn thấy ác độc cực kỳ, nhưng chị Tiền lại không hề sợ: “Dạy dỗ con gái thì không thể từ từ nói chuyện à, sao phải xuống tay nặng như vậy?”
Chị ta vươn cổ nói với những người đang xem náo nhiệt bên ngoài: “Mọi người mau tới xem, đây chính là mẹ ruột và bà nội, còn có thím ruột vì tiền mà ép bức người khác. Buổi sáng người ta vừa mới đăng ký kết hôn, buổi tối bọn họ nhân lúc Tiểu Quý không ở nhà đã chạy tới đánh người.”
Dứt lời, cô nghiêng đầu một cái, lại hôn mê bất tỉnh.
Thất ra, Lê Dương thật sự choáng váng, chiều tối vừa mới uống rượu giờ lại đụng vào tường như vậy, cho nên cô không cần phải giả vờ choáng váng.
Chị Tiền thấy Lê Dương như thế, tức giận chỉ vào đám người Dương Xuân Hoa cùng Phùng Mai: “Các người thật là một đám người độc ác, Lê Dương tốt xấu gì cũng là con gái, cháu gái các người, sao các người có thể vì tiền mà làm ra điều tàn ác như vậy!”
Chị ta nói với người phụ nữ đi theo: “Tiểu Triệu, nhanh đi báo cảnh sát, nói bọn họ đánh người.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy chị Tiền là người nhiều chuyện, nhưng chị ta cũng nhiệt tình, vốn đã chướng mắt Phùng Mai nhưng cũng là nước sông không phạm nước giếng, ban ngày khi nghe xong chuyện Lê Dương kể, sự khinh bỉ cùng địch ý của chị ta đối với Phùng Mai đã tăng vọt lên, buổi tối thấy Phùng Mai dẫn theo Dương Xuân Hoa cùng Nhạc Hồng tới, chị ta đã biết sẽ có chuyện chẳng lành liền kéo chị Triệu ở gần đó tới đây, cùng nhau làm chứng cho Lê Dương.
Dương Xuân Hoa vừa nghe tới muốn báo cảnh sát, liền nóng nảy: “Báo cảnh sát cái gì, chúng ta dạy dỗ cháu gái của mình có liên quan gì tới cô?”
Đả thương người thì làm sao chứ, không có quy định nào của pháp luật cấm dạy dỗ con cháu nhà mình, vốn dĩ phải có roi vọt mới có thể thành người, chẳng qua xuống tay hơi nặng một chút mà thôi.
Vẻ mặt Dương Xuân Hoa âm trầm, thoạt nhìn thấy ác độc cực kỳ, nhưng chị Tiền lại không hề sợ: “Dạy dỗ con gái thì không thể từ từ nói chuyện à, sao phải xuống tay nặng như vậy?”
Chị ta vươn cổ nói với những người đang xem náo nhiệt bên ngoài: “Mọi người mau tới xem, đây chính là mẹ ruột và bà nội, còn có thím ruột vì tiền mà ép bức người khác. Buổi sáng người ta vừa mới đăng ký kết hôn, buổi tối bọn họ nhân lúc Tiểu Quý không ở nhà đã chạy tới đánh người.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro