Chương 30 - Ngoài Ý Muốn Kinh Hỉ
Tiểu Tâm Tư
Doãn gia lão lục
2024-08-11 12:18:19
Nhìn thấy Thẩm Miên ngồi ở trong sân đọc sách, cô cười ha hả dắt đứa trẻ tiến vào, “Miên, nhìn chị thật nhàn nhã, như vợ ông chủ lớn, nếu em cũng được như chị thì sống ít đi mười năm cũng được.”
Vừa dứt lời, liền cầm lấy trái cây trên bàn ăn lên, một bên ăn một bên nói: “Em nghe nói chị kết hôn sẽ mặc váy cưới, nếu béo thì mặc váy cưới sẽ khó coi, chị nên ăn ít đồ ăn vặt đi.”
Thẩm Miên nhắc nhở cô, “Em ăn thì ăn, ít nói đi, đừng ảnh hưởng chị đọc sách.”
Chu Vân bị nói đã quen, cũng không cảm thấy xấu hổ, “Em không phải sợ chị một mình nhàm chán sao? Nghĩ tâm sự cùng chị.”
Cô liếc mắt nhìn bụng Thẩm Miên một cái, “Chị có phải lại có hay không? Sao em cảm thấy bụng chị lớn hơn phía trước một ít.”
Thẩm Miên nhíu mày, “anh Hạ mới trở về hơn một tháng, em nói vậy là có ý gì?”
Chu Vân cũng nhận thấy mình đã nói sai, chạy nhanh cười ha hả nhận lỗi, “Em thất học, không biết nói chuyện, Miên, chị đừng nóng giận.”
Chu Vân thấy Thẩm Miên không nói lời nào, cười ha hả hai tiếng, “Miên, anh chị sắp kết hôn, theo chị em biếu bao nhiêu tiền thì thích hợp?”
“Tùy ý, xem tâm tình của em.” Thẩm Miên lại tiếp tục đọc sách, thất thần trả lời một câu.
Chu Vân nhìn Thẩm Miên một cái, cố ý nói: “Ai nha! Em biết nếu tùy ý em, chị khẳng định cũng chướng mắt. Nếu là không mừng! Em lại cảm thấy băn khoăn.”
Thẩm Miên nghe ra ý tứ của Chu Vân, buông sách trong tay, cố ý hỏi, “Vậy em cảm thấy bao nhiêu là thích hợp?”
Chu Vân: “……”
Cô nghĩ là không mừng tiền.
Trong lòng nghĩ như vậy, Chu Vân lại khó mà nói ra, xấu hổ cười một tiếng, nói: “Em không phải đang hỏi chị sao?”
“Tiền mừng lại hỏi cô dâu, việc này chị còn là lần đầu tiên gặp phải.” Thẩm Miên cười nhợt nhạt, “Bằng không như vậy đi! Em trở về thương lượng cùng chồng một chút, hắn nói đưa bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu.”
Chu Vân nghe vậy, lập tức nói: “Nếu thương lượng cùng hắn, hắn ước gì một phân cũng không đưa đâu.”
Vừa dứt lời, liền cầm lấy trái cây trên bàn ăn lên, một bên ăn một bên nói: “Em nghe nói chị kết hôn sẽ mặc váy cưới, nếu béo thì mặc váy cưới sẽ khó coi, chị nên ăn ít đồ ăn vặt đi.”
Thẩm Miên nhắc nhở cô, “Em ăn thì ăn, ít nói đi, đừng ảnh hưởng chị đọc sách.”
Chu Vân bị nói đã quen, cũng không cảm thấy xấu hổ, “Em không phải sợ chị một mình nhàm chán sao? Nghĩ tâm sự cùng chị.”
Cô liếc mắt nhìn bụng Thẩm Miên một cái, “Chị có phải lại có hay không? Sao em cảm thấy bụng chị lớn hơn phía trước một ít.”
Thẩm Miên nhíu mày, “anh Hạ mới trở về hơn một tháng, em nói vậy là có ý gì?”
Chu Vân cũng nhận thấy mình đã nói sai, chạy nhanh cười ha hả nhận lỗi, “Em thất học, không biết nói chuyện, Miên, chị đừng nóng giận.”
Chu Vân thấy Thẩm Miên không nói lời nào, cười ha hả hai tiếng, “Miên, anh chị sắp kết hôn, theo chị em biếu bao nhiêu tiền thì thích hợp?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tùy ý, xem tâm tình của em.” Thẩm Miên lại tiếp tục đọc sách, thất thần trả lời một câu.
Chu Vân nhìn Thẩm Miên một cái, cố ý nói: “Ai nha! Em biết nếu tùy ý em, chị khẳng định cũng chướng mắt. Nếu là không mừng! Em lại cảm thấy băn khoăn.”
Thẩm Miên nghe ra ý tứ của Chu Vân, buông sách trong tay, cố ý hỏi, “Vậy em cảm thấy bao nhiêu là thích hợp?”
Chu Vân: “……”
Cô nghĩ là không mừng tiền.
Trong lòng nghĩ như vậy, Chu Vân lại khó mà nói ra, xấu hổ cười một tiếng, nói: “Em không phải đang hỏi chị sao?”
“Tiền mừng lại hỏi cô dâu, việc này chị còn là lần đầu tiên gặp phải.” Thẩm Miên cười nhợt nhạt, “Bằng không như vậy đi! Em trở về thương lượng cùng chồng một chút, hắn nói đưa bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu.”
Chu Vân nghe vậy, lập tức nói: “Nếu thương lượng cùng hắn, hắn ước gì một phân cũng không đưa đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro