Trọng Sinh 80: Tức Phụ Có Điểm Cay
Phụ Nữ Có Hai Cơ Hội Đầu Thai
Bảo Trang Thành
2024-11-22 00:09:38
Không phải Hồ Vĩnh Tài keo kiệt, số lượng lươn nhà khách dùng mỗi ngày cần phải được cân rõ ràng, trứng gà là chỉ là phòng thôi. Nhưng dù sao nhà khách cũng là đơn vị nhà nước, không giống như dân thường thích mua trứng giá cao.
Nếu Hồ Vĩnh Tài mua trứng gà của Hạ Hiểu Lan thì không phải giúp cô kiếm tiền, mà là khiến cô lỗ vốn!
Chỉ có hơn 20 cân lươn, Hồ Vĩnh Tài chỉ cần dùng một tay là có thể xách lên, nhưng hắn không muốn khiến người mình bị ướt và nhiễm mùi tanh, nên gọi một người trẻ tuổi trong phòng bếp ra, cũng coi như là khiến số lươn này có nguồn gốc rõ ràng.
Người trẻ tuổi kia cũng không dám nhìn Hạ Hiểu Lan quá nhiều, cân được 24 cân lươn, Hồ Vĩnh Tài mua với giá 12 khối một cân,, giống với giá bán lẻ Hạ Hiểu Lan bán ngoài chợ, đây chính là uy lực của một hộp Đại Trước Môn. Chỉ bán 24 cân lươn, Hạ Hiểu Lan cũng có thể kiếm được 9 khối.
Thời buổi này có ít người linh hoạt nên mới để Hạ Hiểu Lan có cơ hội luồn cúi, nếu không làm gì có chỗ cho cô tới lôi kéo làm quen với Hồ Vĩnh Tài.
“Được rồi, cô đi về nhớ chú ý an toàn, ngày kia lại đưa 20 cân lươn tới, muốn nhiều hay ít tôi đều sẽ thông báo với cô kịp thời”
Xem ra, tần suất mua lươn mà Hồ Vĩnh Tài định ra là hai ngày 20 cân, bình quân mỗi ngày 10 cân, một tháng chính là 300 cân.
Nếu có thể bảo đảm con số này, chỉ bán lươn cho nhà khách, Hạ Hiểu Lan cũng có thể kiếm gần trăm khối một tháng.
Cô cười càng thêm nhiệt tình “Tôi đã biết, Hồ đại ca, hẹn gặp lại”
Đến khi cô lái xe đạp đi mất, người trẻ tuổi kia vẫn đứng ngây ngốc nhìn theo.
“Hồ ca, đây thân thích nhà anh à?”
Hồ Vĩnh Tài trừng hắn một cái “ Cậu nghĩ sao mà nhà tôi có thể có một thân thích thủy linh như vậy? Tôi đây mua sắm theo con đường chính quy, cậu đừng nói bừa”
Người trẻ tuổi kia cười xấu hổ: “Hồ ca, tôi không có ý đó, tôi chỉ cảm thấy vị nữ đồng chí này quá xinh đẹp, những nữ phục vụ trong nhà khách của chúng ta cũng kém cô ấy”
Hồ Vĩnh Tài nghĩ, cậu thì biết cái đếch gì.
Nữ phục vụ của nhà khách đều là những cô gái xinh đẹp trăm dặm mới tìm được một người, nhưng là xinh đẹp theo kiểu đoan trang hào phóng, là vẻ đẹp mà đa số mọi người thích.
Nhưng nếu dùng ánh mắt của đàn ông để xem xét thì vẻ đẹp giống Hạ Hiểu Lan mới là hấp dẫn tầm mắt người nhất, nhưng có người nào dám tuyển Hạ Hiểu Lan vào làm phục vụ nhà khách?
Quá hấp dẫn người cũng không được, quả thực là khiến cho lãnh đạo muốn phạm sai lầm!
Phụ nữ ấy mà, xinh đẹp thôi chưa đủ, còn phải xem có thể nắm chắc được hai cơ hội đầu thai hay không.
Một lần là đầu thai thật sự, một lần khác chính là gả chồng.
Ví dụ như Hạ Hiểu Lan này, nhìn là biết không biết đầu thai, nhà nào đau lòng con gái thì sẽ giúp con gái tìm được công việc nhẹ nhàng. Hạ Hiểu Lan đi làm buôn bán thế này chứng tỏ người nhà không có bản lĩnh tìm công việc tốt cho cô. Cô gái này có khuôn mặt kia thì cũng không cần phải có bằng cấp quá cao, chỉ cần biết chữ là có thể nhét vào tiệm tạp hóa làm người bán hàng!
Có thể thấy được chắc Hạ Hiểu Lan là hộ khẩu nông thôn, không có tư cách vào trong thành làm công.
Hồ Vĩnh Tài làm một người phụ trách việc mua sắm, khá có kinh nghiệm nhìn người, đã có thể đoán được gần hết xuất thân của Hạ Hiểu Lan.
Nhưng hắn cũng không xem thường Hạ Hiểu Lan, cô gái này thật sự lớn lên quá xinh đẹp, nói không chừng một lúc nào đó người ta liền dựa vào cơ hội đầu thai thứ hai để xoay người. Hồ Vĩnh Tài nghĩ, cô gái này là người biết tính toán, Thương Đô lớn như vậy, lại cố tình chạy tới nhà khách Thị ủy để bán hàng. Những người thường xuyên xuất hiện ở nhà khách Thị ủy, đương nhiên là các lãnh đạo lớn .
Thật là, đúng là có khả năng ngày nào đó lại bay lên cành cao biến thành phượng hoàng.
……
Hạ Hiểu Lan không biết Hồ Vĩnh Tài nhận xét về mình như thế nào, cô chỉ cần có việc làm ăn để làm là được.
Cô đi trên đường nhỏ giọng dao hàng, thấy ven đường có khách hàng tiềm năng liền chủ động tiến lên hỏi họ có muốn mua trứng gà hay không, đi dạo quanh Thương Đô một vòng, cuối cùng mới bán hết hơn trăm quả trứng gà còn dư lại.
Dù cô có cẩn thận như thế nào thì vẫn vỡ mười mấy quả. Nhưng cô đã quyết định sẽ dừng việc bán trứng gà, hoặc có thể coi trứng gà như hàng hóa phụ là được.
Trong nhà còn nuôi rất nhiều cá chạch cùng cá trích, Lý Phượng Mai cũng trồng khá nhiều rau ở trong vườn.
Hạ Hiểu Lan dạo qua một vòng, ngoài thịt lợn ra thì cô cũng không biết mua đồ ăn gì. Vậy thì đành tiếp tục mua thịt thôi, thịt buổi chiều không có quá nhiều mỡ, dư lại đều là thịt nạc.
Kỳ thật thịt nạc cũng khá tốt ăn, chỉ có hai bữa đầu Hạ Hiểu Lan phải ăn khoai lang đỏ. Sau đó chuyển tới Lưu gia ở, vừa vặn đuổi kịp ngày mùa, tiêu chuẩn thức ăn ở Lưu gia khá tốt, cô cũng không bị kém dinh dưỡng quá nhiều.
Hạ Hiểu Lan mua hai cân thịt, lại mua thêm mấy đồ gia vị.
Tay nghề nấu ăn của Lý Phượng Mai cũng tốt, nhưng gia vị chủ yếu trong nhà chỉ có muối và tương, dấm, rồi hành, gừng, tỏi do nhà mình trồng.
Những thứ gia vị như hoa tiêu, quế diệp,…thì không có, Hạ Hiểu Lan thuận tiện mua một ít. Khi con người có thể ăn no thì sẽ có thêm những nhu cầu mới, trong điều kiện cho phép để mình sống tốt một chút, như vậy mới có động lực để tiếp tục kiếm tiền.
Cách một ngày đi một chuyến Thương Đô là đúng.
Hôm nay nắng khá to, hạt thóc của Lưu gia đã được phơi khô, có thể cất vào kho rồi.
Hôm nay Hạ Hiểu Lan kiếm lời được hơn 20 khối, khi quay về thôn Thất Tỉnh đã cảm thấy tâm trạng rất tốt rồi, vừa về đến nhà, dựng xe xong, Lưu Dũng lại nói cho cô một tin tức tốt:
“Trương Nhị Lại bị bắt rồi, chắc sẽ bị phán khá nặng!”
Hạ Hiểu Lan đi Thương Đô bán hàng, Lưu Dũng cũng chạy một chuyến tới huyện An Khánh, ngày nào ba tên lưu manh kia chưa bị xét xử thì hắn không thể yên tâm được.
Kết quả hôm nay huyện An Khánh làm nghiêm đánh dạo phố, những tên tội phạm bị bắt trong khoảng thời gian này sẽ bị đeo thẻ bài, đè ở trên xe, dùng loa công suất lớn để kêu, đi quang huyện An Khánh mấy vòng liền.
Lưu Dũng vừa lúc gặp phải cuộc dạo phố kia, hắn không quen biết Trương Nhị Lại, nhưng thẻ bài ở trước người đều có ghi rõ tên họ địa chỉ.
Lưu Dũng đã sớm muốn xử lí tên Trương Nhị Lại này, nhưng gần đây nghiêm đánh rất lợi hại, hắn cũng không muốn để bạn bè bị liên lụy. Ai ngờ hắn còn chưa ra tay, Trương Nhị Lại đã bị “Nghiêm đánh”!
Hạ Hiểu Lan không vui mới là lạ.
Tên Trương Nhị Lại kia chính là một trong những người đã gây nên cái chết của nguyên chủ.
Nguyên chủ rõ ràng không có quan hệ gì với Trương Nhị Lại, nhưng không ai tin lời cô nói hết?
“Hắn vì nguyên nhân gì mà bị bắt?”
Hạ Hiểu Lan cũng rất thấp thỏm, nếu là do vấn đề tác phong, Trương Nhị Lại cố tình muốn kéo cô xuống nước thì làm sao bây giờ. Nghiêm đánh ở năm, làm loạn quan hệ nam nữ không chỉ nhằm vào đàn ông, cũng đã có nữ thanh niên bị bắn chết vì nguyên nhân này rồi!
Chẳng nhẽ bắt cô tới bệnh viện để nghiệm thân chứng minh trong sạch hả.
Lưu Dũng lại rất nhẹ nhàng “Hắn chạy vào nhà trộm cướp, người của đồn côn an nói số tiền trộm rất lớn, lần này khẳng định sẽ bị xử phạt thật nặng!”
Nếu Hồ Vĩnh Tài mua trứng gà của Hạ Hiểu Lan thì không phải giúp cô kiếm tiền, mà là khiến cô lỗ vốn!
Chỉ có hơn 20 cân lươn, Hồ Vĩnh Tài chỉ cần dùng một tay là có thể xách lên, nhưng hắn không muốn khiến người mình bị ướt và nhiễm mùi tanh, nên gọi một người trẻ tuổi trong phòng bếp ra, cũng coi như là khiến số lươn này có nguồn gốc rõ ràng.
Người trẻ tuổi kia cũng không dám nhìn Hạ Hiểu Lan quá nhiều, cân được 24 cân lươn, Hồ Vĩnh Tài mua với giá 12 khối một cân,, giống với giá bán lẻ Hạ Hiểu Lan bán ngoài chợ, đây chính là uy lực của một hộp Đại Trước Môn. Chỉ bán 24 cân lươn, Hạ Hiểu Lan cũng có thể kiếm được 9 khối.
Thời buổi này có ít người linh hoạt nên mới để Hạ Hiểu Lan có cơ hội luồn cúi, nếu không làm gì có chỗ cho cô tới lôi kéo làm quen với Hồ Vĩnh Tài.
“Được rồi, cô đi về nhớ chú ý an toàn, ngày kia lại đưa 20 cân lươn tới, muốn nhiều hay ít tôi đều sẽ thông báo với cô kịp thời”
Xem ra, tần suất mua lươn mà Hồ Vĩnh Tài định ra là hai ngày 20 cân, bình quân mỗi ngày 10 cân, một tháng chính là 300 cân.
Nếu có thể bảo đảm con số này, chỉ bán lươn cho nhà khách, Hạ Hiểu Lan cũng có thể kiếm gần trăm khối một tháng.
Cô cười càng thêm nhiệt tình “Tôi đã biết, Hồ đại ca, hẹn gặp lại”
Đến khi cô lái xe đạp đi mất, người trẻ tuổi kia vẫn đứng ngây ngốc nhìn theo.
“Hồ ca, đây thân thích nhà anh à?”
Hồ Vĩnh Tài trừng hắn một cái “ Cậu nghĩ sao mà nhà tôi có thể có một thân thích thủy linh như vậy? Tôi đây mua sắm theo con đường chính quy, cậu đừng nói bừa”
Người trẻ tuổi kia cười xấu hổ: “Hồ ca, tôi không có ý đó, tôi chỉ cảm thấy vị nữ đồng chí này quá xinh đẹp, những nữ phục vụ trong nhà khách của chúng ta cũng kém cô ấy”
Hồ Vĩnh Tài nghĩ, cậu thì biết cái đếch gì.
Nữ phục vụ của nhà khách đều là những cô gái xinh đẹp trăm dặm mới tìm được một người, nhưng là xinh đẹp theo kiểu đoan trang hào phóng, là vẻ đẹp mà đa số mọi người thích.
Nhưng nếu dùng ánh mắt của đàn ông để xem xét thì vẻ đẹp giống Hạ Hiểu Lan mới là hấp dẫn tầm mắt người nhất, nhưng có người nào dám tuyển Hạ Hiểu Lan vào làm phục vụ nhà khách?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quá hấp dẫn người cũng không được, quả thực là khiến cho lãnh đạo muốn phạm sai lầm!
Phụ nữ ấy mà, xinh đẹp thôi chưa đủ, còn phải xem có thể nắm chắc được hai cơ hội đầu thai hay không.
Một lần là đầu thai thật sự, một lần khác chính là gả chồng.
Ví dụ như Hạ Hiểu Lan này, nhìn là biết không biết đầu thai, nhà nào đau lòng con gái thì sẽ giúp con gái tìm được công việc nhẹ nhàng. Hạ Hiểu Lan đi làm buôn bán thế này chứng tỏ người nhà không có bản lĩnh tìm công việc tốt cho cô. Cô gái này có khuôn mặt kia thì cũng không cần phải có bằng cấp quá cao, chỉ cần biết chữ là có thể nhét vào tiệm tạp hóa làm người bán hàng!
Có thể thấy được chắc Hạ Hiểu Lan là hộ khẩu nông thôn, không có tư cách vào trong thành làm công.
Hồ Vĩnh Tài làm một người phụ trách việc mua sắm, khá có kinh nghiệm nhìn người, đã có thể đoán được gần hết xuất thân của Hạ Hiểu Lan.
Nhưng hắn cũng không xem thường Hạ Hiểu Lan, cô gái này thật sự lớn lên quá xinh đẹp, nói không chừng một lúc nào đó người ta liền dựa vào cơ hội đầu thai thứ hai để xoay người. Hồ Vĩnh Tài nghĩ, cô gái này là người biết tính toán, Thương Đô lớn như vậy, lại cố tình chạy tới nhà khách Thị ủy để bán hàng. Những người thường xuyên xuất hiện ở nhà khách Thị ủy, đương nhiên là các lãnh đạo lớn .
Thật là, đúng là có khả năng ngày nào đó lại bay lên cành cao biến thành phượng hoàng.
……
Hạ Hiểu Lan không biết Hồ Vĩnh Tài nhận xét về mình như thế nào, cô chỉ cần có việc làm ăn để làm là được.
Cô đi trên đường nhỏ giọng dao hàng, thấy ven đường có khách hàng tiềm năng liền chủ động tiến lên hỏi họ có muốn mua trứng gà hay không, đi dạo quanh Thương Đô một vòng, cuối cùng mới bán hết hơn trăm quả trứng gà còn dư lại.
Dù cô có cẩn thận như thế nào thì vẫn vỡ mười mấy quả. Nhưng cô đã quyết định sẽ dừng việc bán trứng gà, hoặc có thể coi trứng gà như hàng hóa phụ là được.
Trong nhà còn nuôi rất nhiều cá chạch cùng cá trích, Lý Phượng Mai cũng trồng khá nhiều rau ở trong vườn.
Hạ Hiểu Lan dạo qua một vòng, ngoài thịt lợn ra thì cô cũng không biết mua đồ ăn gì. Vậy thì đành tiếp tục mua thịt thôi, thịt buổi chiều không có quá nhiều mỡ, dư lại đều là thịt nạc.
Kỳ thật thịt nạc cũng khá tốt ăn, chỉ có hai bữa đầu Hạ Hiểu Lan phải ăn khoai lang đỏ. Sau đó chuyển tới Lưu gia ở, vừa vặn đuổi kịp ngày mùa, tiêu chuẩn thức ăn ở Lưu gia khá tốt, cô cũng không bị kém dinh dưỡng quá nhiều.
Hạ Hiểu Lan mua hai cân thịt, lại mua thêm mấy đồ gia vị.
Tay nghề nấu ăn của Lý Phượng Mai cũng tốt, nhưng gia vị chủ yếu trong nhà chỉ có muối và tương, dấm, rồi hành, gừng, tỏi do nhà mình trồng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những thứ gia vị như hoa tiêu, quế diệp,…thì không có, Hạ Hiểu Lan thuận tiện mua một ít. Khi con người có thể ăn no thì sẽ có thêm những nhu cầu mới, trong điều kiện cho phép để mình sống tốt một chút, như vậy mới có động lực để tiếp tục kiếm tiền.
Cách một ngày đi một chuyến Thương Đô là đúng.
Hôm nay nắng khá to, hạt thóc của Lưu gia đã được phơi khô, có thể cất vào kho rồi.
Hôm nay Hạ Hiểu Lan kiếm lời được hơn 20 khối, khi quay về thôn Thất Tỉnh đã cảm thấy tâm trạng rất tốt rồi, vừa về đến nhà, dựng xe xong, Lưu Dũng lại nói cho cô một tin tức tốt:
“Trương Nhị Lại bị bắt rồi, chắc sẽ bị phán khá nặng!”
Hạ Hiểu Lan đi Thương Đô bán hàng, Lưu Dũng cũng chạy một chuyến tới huyện An Khánh, ngày nào ba tên lưu manh kia chưa bị xét xử thì hắn không thể yên tâm được.
Kết quả hôm nay huyện An Khánh làm nghiêm đánh dạo phố, những tên tội phạm bị bắt trong khoảng thời gian này sẽ bị đeo thẻ bài, đè ở trên xe, dùng loa công suất lớn để kêu, đi quang huyện An Khánh mấy vòng liền.
Lưu Dũng vừa lúc gặp phải cuộc dạo phố kia, hắn không quen biết Trương Nhị Lại, nhưng thẻ bài ở trước người đều có ghi rõ tên họ địa chỉ.
Lưu Dũng đã sớm muốn xử lí tên Trương Nhị Lại này, nhưng gần đây nghiêm đánh rất lợi hại, hắn cũng không muốn để bạn bè bị liên lụy. Ai ngờ hắn còn chưa ra tay, Trương Nhị Lại đã bị “Nghiêm đánh”!
Hạ Hiểu Lan không vui mới là lạ.
Tên Trương Nhị Lại kia chính là một trong những người đã gây nên cái chết của nguyên chủ.
Nguyên chủ rõ ràng không có quan hệ gì với Trương Nhị Lại, nhưng không ai tin lời cô nói hết?
“Hắn vì nguyên nhân gì mà bị bắt?”
Hạ Hiểu Lan cũng rất thấp thỏm, nếu là do vấn đề tác phong, Trương Nhị Lại cố tình muốn kéo cô xuống nước thì làm sao bây giờ. Nghiêm đánh ở năm, làm loạn quan hệ nam nữ không chỉ nhằm vào đàn ông, cũng đã có nữ thanh niên bị bắn chết vì nguyên nhân này rồi!
Chẳng nhẽ bắt cô tới bệnh viện để nghiệm thân chứng minh trong sạch hả.
Lưu Dũng lại rất nhẹ nhàng “Hắn chạy vào nhà trộm cướp, người của đồn côn an nói số tiền trộm rất lớn, lần này khẳng định sẽ bị xử phạt thật nặng!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro