Trọng Sinh 90: Vợ Béo Của Nhân Vật Phản Diện Muốn Xoay Người
Chỉ Huy Làm Việ...
Mạnh Nhuyễn
2024-11-19 21:57:36
Editor: Tô Nhi
Mạnh Dao chọn củ khoai lang lớn, tính toán nấu súp khoai lang.
Thời điểm cô đi lên, Kỳ Văn Diệp đang một bên trộn thức ăn, một bên dạy dỗ Hổ Tử, tên nhóc này cứ lải nha lải nhải.
Bất quá cũng nhờ vậy, Mạnh Dao mới biết Kỳ Văn Diệp đang dạy Hổ Tử không được phép ăn vụng, đang dạy nó không được đụng vào đồ của người khác, đồ của người trong nhà cũng không được tùy tiện.
Mạnh Dao nhướng mày.
Em chồng này của cô rõ ràng là một người nguyên tắc, vì cái gì mà sẽ trộm tiền của cô?
Còn vì sao ăn hết phần của cô, thằng nhóc này khó hiểu thế nhờ?
Thấy cô đi ra, Kỳ Văn Diệp lập tức đình chỉ hoạt động, cúi đầu, dùng sức trộn thức ăn.
Mạnh Dao cầm củ khoai lang đi vào bếp, liếc nhìn Kỳ Văn Diệp nói: “Dạy xong Hổ Tử rồi thì vào đây nhóm lửa!”
Kỳ Văn Diệp ngơ ngác nâng đầu lên, biểu tình kiêu ngạo đáng ghét, lớn tiếng hỏi lại: “Dựa vào cái gì?”
Mạnh Dao nhẹ nhàng trả lời: “Chỉ bằng em ăn hết cơm của chị!”
Kỳ Văn Diệp càng trừng mắt lớn hơn nữa, “Không phải đã bồi thường cho chị rồi ư?”
Mạnh Dao đầu tiên là cười cười, sau đó thu lại nụ cười vừa nãy, “Em nghĩ đủ để ăn no chắc?”
Hiện tại, vật giá leo thang, số tiền này chỉ đủ mua ít đồ ăn vặt, không thể đủ để ăn no.
Kỳ Văn Diệp vẫn bộ dạng không phục, Mạnh Dao chớp chớp mắt nhìn cậu, có loại cảm giác giết người không đến mạng, “Bằng không chị trả tiền này lại cho em, em nấu cơm cho chị.”
Kỳ Văn Diệp há mồm nói được.
Cậu không phải không biết nấu cơm, chẳng qua là không ngon, tùy tiện nấu, có thể ăn vẫn được.
Mạnh Dao đoán được ý đồ của cậu, lại bổ sung một câu, “Phải làm giống hồi nãy.”
Kỳ Văn Diệp tức khắc gân cổ lên, “Sao tôi làm được!’’
“Vậy không cần nhiều lời!”
Mạnh Dao nói xong, nghênh ngang đi vào bếp, để lại Kỳ Văn Diệp tức giận nhìn chọc chọc vào bóng dáng của cô.
Mạnh Dao vào bếp mới phát hiện, cháo ăn xong rồi, nồi cũng được rửa sạch sẽ.
Cái thời đại này, mấy đứa trẻ đều đã sớm phụ giúp việc nhà, còn rất nhỏ đã có thể làm thủ công nghiệp.
Mạnh Dao càng cảm thấy quyển sách này viết quá phiến diện.
Hoặc là nói, những câu chữ lạnh lẽo kia không thể tái hiện cảm xúc sống động, suy nghĩ phức tạp của con người được, có một số người, một số việc không hề đơn giản như vậy.
Mạnh Dao lần nữa thêm nước vào nấu, thời điểm cắt khoai, thì Kỳ Văn Diệp một bộ dạng không cao hứng đi vào.
Mạnh Dao giả bộ không thấy vẻ mất hứng của cậu, chỉ huy cậu làm này làm kia, “Mau thêm chút lửa đi, nhà hết củi rồi, lát em đi nhặt một ít về nha!”
“Nga, còn có, em chỉ mới cho Hổ Tử ăn thôi, gà và heo vẫn chưa cho ăn đúng không? Nhanh cho tụi nó ăn đi, nếu không gà sẽ không đẻ trứng, heo sẽ không nhiều mỡ!”
Kỳ Văn Diệp nghe một chuỗi dài, đầu muốn hôn mê, “Tôi chỉ đáp ứng nhòm lửa giùm chị thôi mà !”
Mạnh Dao không thèm để ý, tiếp tục cắt khoai lang, “Em không cho ăn cũng không sao, lát nữa mẹ về phát hiện heo gà chưa được ăn, cũng sẽ không mắng chị.”
Kỳ Văn Diệp hận không thể cho Mạnh Dao một một chưởng.
Chuyện trong nhà cô đều mặc kệ, hiện tại còn đem mấy việc này đẩy lên người cậu.
Trước đây, đồ ăn heo và gà đều là do Lưu Thúy Hoa nấu, Ngô Ái Trân cho ăn, Mạnh Dao ở cái nhà này, chính là một đại tiểu thư khuê các đúng nghĩa, đến cửa còn không ra nói gì làm việc.
Kỳ Văn Diệp tuy rằng đã sớm làm việc nhà, bất quá lại không đủ cao, máng heo quá lớn, cậu không với nổi.
Kỳ Văn Diệp vẫn tiếp tục đấu tranh, “Tôi còn phải đi học….”
“Em xem chị là đồ ngốc à, chưa đến giờ đi học!”
Đáp lại xong, còn khuyến mãi cho Kỳ Văn Diệp một tiếng hừ lạnh.
Mạnh Dao chọn củ khoai lang lớn, tính toán nấu súp khoai lang.
Thời điểm cô đi lên, Kỳ Văn Diệp đang một bên trộn thức ăn, một bên dạy dỗ Hổ Tử, tên nhóc này cứ lải nha lải nhải.
Bất quá cũng nhờ vậy, Mạnh Dao mới biết Kỳ Văn Diệp đang dạy Hổ Tử không được phép ăn vụng, đang dạy nó không được đụng vào đồ của người khác, đồ của người trong nhà cũng không được tùy tiện.
Mạnh Dao nhướng mày.
Em chồng này của cô rõ ràng là một người nguyên tắc, vì cái gì mà sẽ trộm tiền của cô?
Còn vì sao ăn hết phần của cô, thằng nhóc này khó hiểu thế nhờ?
Thấy cô đi ra, Kỳ Văn Diệp lập tức đình chỉ hoạt động, cúi đầu, dùng sức trộn thức ăn.
Mạnh Dao cầm củ khoai lang đi vào bếp, liếc nhìn Kỳ Văn Diệp nói: “Dạy xong Hổ Tử rồi thì vào đây nhóm lửa!”
Kỳ Văn Diệp ngơ ngác nâng đầu lên, biểu tình kiêu ngạo đáng ghét, lớn tiếng hỏi lại: “Dựa vào cái gì?”
Mạnh Dao nhẹ nhàng trả lời: “Chỉ bằng em ăn hết cơm của chị!”
Kỳ Văn Diệp càng trừng mắt lớn hơn nữa, “Không phải đã bồi thường cho chị rồi ư?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Dao đầu tiên là cười cười, sau đó thu lại nụ cười vừa nãy, “Em nghĩ đủ để ăn no chắc?”
Hiện tại, vật giá leo thang, số tiền này chỉ đủ mua ít đồ ăn vặt, không thể đủ để ăn no.
Kỳ Văn Diệp vẫn bộ dạng không phục, Mạnh Dao chớp chớp mắt nhìn cậu, có loại cảm giác giết người không đến mạng, “Bằng không chị trả tiền này lại cho em, em nấu cơm cho chị.”
Kỳ Văn Diệp há mồm nói được.
Cậu không phải không biết nấu cơm, chẳng qua là không ngon, tùy tiện nấu, có thể ăn vẫn được.
Mạnh Dao đoán được ý đồ của cậu, lại bổ sung một câu, “Phải làm giống hồi nãy.”
Kỳ Văn Diệp tức khắc gân cổ lên, “Sao tôi làm được!’’
“Vậy không cần nhiều lời!”
Mạnh Dao nói xong, nghênh ngang đi vào bếp, để lại Kỳ Văn Diệp tức giận nhìn chọc chọc vào bóng dáng của cô.
Mạnh Dao vào bếp mới phát hiện, cháo ăn xong rồi, nồi cũng được rửa sạch sẽ.
Cái thời đại này, mấy đứa trẻ đều đã sớm phụ giúp việc nhà, còn rất nhỏ đã có thể làm thủ công nghiệp.
Mạnh Dao càng cảm thấy quyển sách này viết quá phiến diện.
Hoặc là nói, những câu chữ lạnh lẽo kia không thể tái hiện cảm xúc sống động, suy nghĩ phức tạp của con người được, có một số người, một số việc không hề đơn giản như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Dao lần nữa thêm nước vào nấu, thời điểm cắt khoai, thì Kỳ Văn Diệp một bộ dạng không cao hứng đi vào.
Mạnh Dao giả bộ không thấy vẻ mất hứng của cậu, chỉ huy cậu làm này làm kia, “Mau thêm chút lửa đi, nhà hết củi rồi, lát em đi nhặt một ít về nha!”
“Nga, còn có, em chỉ mới cho Hổ Tử ăn thôi, gà và heo vẫn chưa cho ăn đúng không? Nhanh cho tụi nó ăn đi, nếu không gà sẽ không đẻ trứng, heo sẽ không nhiều mỡ!”
Kỳ Văn Diệp nghe một chuỗi dài, đầu muốn hôn mê, “Tôi chỉ đáp ứng nhòm lửa giùm chị thôi mà !”
Mạnh Dao không thèm để ý, tiếp tục cắt khoai lang, “Em không cho ăn cũng không sao, lát nữa mẹ về phát hiện heo gà chưa được ăn, cũng sẽ không mắng chị.”
Kỳ Văn Diệp hận không thể cho Mạnh Dao một một chưởng.
Chuyện trong nhà cô đều mặc kệ, hiện tại còn đem mấy việc này đẩy lên người cậu.
Trước đây, đồ ăn heo và gà đều là do Lưu Thúy Hoa nấu, Ngô Ái Trân cho ăn, Mạnh Dao ở cái nhà này, chính là một đại tiểu thư khuê các đúng nghĩa, đến cửa còn không ra nói gì làm việc.
Kỳ Văn Diệp tuy rằng đã sớm làm việc nhà, bất quá lại không đủ cao, máng heo quá lớn, cậu không với nổi.
Kỳ Văn Diệp vẫn tiếp tục đấu tranh, “Tôi còn phải đi học….”
“Em xem chị là đồ ngốc à, chưa đến giờ đi học!”
Đáp lại xong, còn khuyến mãi cho Kỳ Văn Diệp một tiếng hừ lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro