Chương 12
2024-09-16 10:05:18
Tào Quân đưa danh sách đăng ký đại hội thể thao cho lớp trưởng Hạ Sinh, để cho cậu thống kê xong toàn bộ danh sách trong ngày thứ tư.
Sau khi Tào Quân rời đi, Hạ Sinh liền bắt đầu thống kê tên, Tưởng Húc là học sinh chuyên thể dục, đương nhiên là không thể tránh được, đăng ký chạy đường dài 3000 mét và nhảy xa.
Ôn Hạ theo bản năng tránh xa những chuyện như thế này, từ nhỏ đến lớn thể chất của cô luôn rất kém, sau khi kết hôn bị Tần Mặc… Khụ… “Ghét bỏ”, mỗi ngày đều lôi kéo cô đi ra ngoài chạy bộ, thể chất mới tốt hơn một chút.
Liễu An An và Khương Nhan cũng không có nghĩ quá nhiều về việc này, chẳng mấy chốc cả ba người liền ném việc này ra sau đầu.
Trong hai ngày tiếp theo, cả lớp đều phát hiện Ôn Hạ bị các giáo viên bộ môn “Đặc biệt” chú ý.
Thảm quá đi.
Hôm nay là thứ tư, ngày cuối cùng thống kê danh sách đại hội thể thao, hạng mục chạy 800 mét nữ và 3000 mét nữ còn chưa có ai đăng kí.
Nữ sinh lớp khoa học tự nhiên không nhiều lắm, lớp (8) chỉ có mười tám nữ sinh.
Hạ Sinh quét một vòng quanh lớp, cuối cùng tầm mắt đặt ở trên người ba người bọn Ôn Hạ.
Đúng lúc Ôn Hạ nghiêng đầu muốn nói gì đó với Liễu An An, liền bắt gặp ánh mắt của Hạ Sinh.
“…”
Có một dự cảm chẳng lành.
Cô giả vờ như không nhìn thấy, sau đó quay đầu lại, cầm bút bắt đầu làm bài tập.
Hiện tại cả lớp đều biết hạng mục chạy 800 mét nữ và 3000 mét nữ là chưa có ai đăng ký.
Nữ sinh đều tránh lớp trưởng đi.
Hạ Sinh cầm danh sách đăng kí đi tới, cậu ta là một nam sinh khá gầy, đeo một cặp kính đen, khóe mắt có một nốt ruồi nhỏ, trông khá bình thường.
Liễu An An ngồi ở bên ngoài, Hạ Sinh liền đặt danh sách ở trước mặt cô ấy, cậu ta đẩy mắt kính, giọng điệu thương lượng: “Liễu An An, Khương Nhan, Ôn Hạ, ba người bọn cậu đăng ký một hạng mục đi, học kỳ 1 các cậu không đăng kí, học kỳ này lại đến lượt những bạn học nữ khác thì không công bằng cho lắm.”
Liễu An An đang chép bài tập toán, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Hạ Sinh một cái, vừa chép bài tập vừa từ chối: “Lớp trưởng, bọn tôi chạy bộ chậm lắm, học kỳ 1 thi thể dục còn chưa đạt tiêu chuẩn nữa, chúng ta chắc chắn sẽ thua.”
Hạ Sinh thật sự không tìm được người: “Thầy Tào nói quan trọng là có tham dự thôi, thắng thua không quan trọng.”
“Lớp trưởng, đừng mà, bọn tôi thật sự không được.”
Vẻ mặt Liễu An An giống như đưa đám, 800 mét còn đỡ, chứ chạy xong 3000 mét chắc chỉ còn nửa cái mạng.
“Lớp trưởng, cậu đi tìm người khác đi, bọn tôi sẽ cổ vũ cho các cô ấy.” Khương Nhan gật đầu phụ họa.
Hạ Sinh lại đẩy mắt kính: “Giúp đỡ cho “Công việc” của tôi chút đi.”
“Ba người bọn cậu, chọn một người ra đăng kí là được rồi, tôi còn phải báo cáo kết quả công việc với giáo viên nữa.”
Cậu ta đã nói đến mức này, ba người đều có chút ngượng ngùng, đặc biệt là Liễu An An và Khương Nhan, hai người thường xuyên tìm Hạ Sinh chép bài tập.
Nhìn thấy dáng vẻ trăm đắng ngàn cay của Liễu An An và Khương Nhan, Ôn Hạ đành cam chịu nói: “Lớp trưởng, tôi đăng ký chạy 800 mét.”
Hạ Sinh gật đầu, viết tên Ôn Hạ vào cột chạy 800 mét, còn lại hai hạng mục 3000 mét chưa có ai đăng kí.
Chờ cậu ta đi rồi, Liễu An An mới ôm chầm lấy Ôn Hạ: “Hạ Hạ, cứu tinh của mình!”
Khương Nhan cũng ôm lấy cô từ phía sau, cười hì hì nói: “Hạ Hạ đúng là thiên sứ nhỏ mà, mình nhất định sẽ cỗ vũ cho cậu, sau đó mua cho cậu một lốc Wahaha*.”
(*) Wahaha : tên một loại sữa chua uống.
“Thôi đi, đừng có vuốt mông ngựa nữa.” Ôn Hạ “Làm bộ” ghét bỏ, túm cổ áo kéo hai người ra.
Hai người vẫn tiếp tục ôm chặt lấy cô, dáng vẻ nịnh nọt vuốt mông ngựa: “Hạ Hạ, cậu là tốt nhất.”
“Hạ Hạ là tiểu tiên nữ, tiểu tiên nữ xinh đẹp nhất.”
…
Tiết tự học buổi tối bị Tào Quân chiếm dụng.
Trước tiên, ông làm bộ khách sáo nói: “Chạy 3000 mét nữ không có ai đăng ký, có bạn học nữ nào tự nguyện đăng ký hay không, giành vinh quang về cho lớp?”
Nữ sinh cả lớp không ai trả lời ông, Liễu An An cúi đầu bĩu môi, bất mãn nói thầm: “Lão Tào lại tới “Cưỡng ép” người.”
Quả nhiên, Tào Quân bắt đầu tự mình lựa chọn: “Nếu các em không có ai đăng ký, tôi liền nhìn mặt chỉ đích danh đăng ký, thầy cũng không yêu cầu các em phải giành vinh quang, nhưng ít ra cũng không thể không đánh mà thua, truyền ra ngoài thì thể diện lớp (8) cũng khó coi.”
Ông nhìn lướt qua danh sách, một lúc sau mới nói: “Lớp học còn có mấy bạn Khương Điềm, Liễu An An, Trương Lệ, Khương Nhan, Hạ Lâm là chưa có đăng ký.”
Ông quét mắt nhìn mấy người bọn họ một cái, trong đó Khương Nhan và Hạ Lâm có dáng người tương đối cao, ông vui sướng quyết định: “Khương Nhan và Hạ Lâm.”
Sau khi Tào Quân rời đi, Hạ Sinh liền bắt đầu thống kê tên, Tưởng Húc là học sinh chuyên thể dục, đương nhiên là không thể tránh được, đăng ký chạy đường dài 3000 mét và nhảy xa.
Ôn Hạ theo bản năng tránh xa những chuyện như thế này, từ nhỏ đến lớn thể chất của cô luôn rất kém, sau khi kết hôn bị Tần Mặc… Khụ… “Ghét bỏ”, mỗi ngày đều lôi kéo cô đi ra ngoài chạy bộ, thể chất mới tốt hơn một chút.
Liễu An An và Khương Nhan cũng không có nghĩ quá nhiều về việc này, chẳng mấy chốc cả ba người liền ném việc này ra sau đầu.
Trong hai ngày tiếp theo, cả lớp đều phát hiện Ôn Hạ bị các giáo viên bộ môn “Đặc biệt” chú ý.
Thảm quá đi.
Hôm nay là thứ tư, ngày cuối cùng thống kê danh sách đại hội thể thao, hạng mục chạy 800 mét nữ và 3000 mét nữ còn chưa có ai đăng kí.
Nữ sinh lớp khoa học tự nhiên không nhiều lắm, lớp (8) chỉ có mười tám nữ sinh.
Hạ Sinh quét một vòng quanh lớp, cuối cùng tầm mắt đặt ở trên người ba người bọn Ôn Hạ.
Đúng lúc Ôn Hạ nghiêng đầu muốn nói gì đó với Liễu An An, liền bắt gặp ánh mắt của Hạ Sinh.
“…”
Có một dự cảm chẳng lành.
Cô giả vờ như không nhìn thấy, sau đó quay đầu lại, cầm bút bắt đầu làm bài tập.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiện tại cả lớp đều biết hạng mục chạy 800 mét nữ và 3000 mét nữ là chưa có ai đăng ký.
Nữ sinh đều tránh lớp trưởng đi.
Hạ Sinh cầm danh sách đăng kí đi tới, cậu ta là một nam sinh khá gầy, đeo một cặp kính đen, khóe mắt có một nốt ruồi nhỏ, trông khá bình thường.
Liễu An An ngồi ở bên ngoài, Hạ Sinh liền đặt danh sách ở trước mặt cô ấy, cậu ta đẩy mắt kính, giọng điệu thương lượng: “Liễu An An, Khương Nhan, Ôn Hạ, ba người bọn cậu đăng ký một hạng mục đi, học kỳ 1 các cậu không đăng kí, học kỳ này lại đến lượt những bạn học nữ khác thì không công bằng cho lắm.”
Liễu An An đang chép bài tập toán, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Hạ Sinh một cái, vừa chép bài tập vừa từ chối: “Lớp trưởng, bọn tôi chạy bộ chậm lắm, học kỳ 1 thi thể dục còn chưa đạt tiêu chuẩn nữa, chúng ta chắc chắn sẽ thua.”
Hạ Sinh thật sự không tìm được người: “Thầy Tào nói quan trọng là có tham dự thôi, thắng thua không quan trọng.”
“Lớp trưởng, đừng mà, bọn tôi thật sự không được.”
Vẻ mặt Liễu An An giống như đưa đám, 800 mét còn đỡ, chứ chạy xong 3000 mét chắc chỉ còn nửa cái mạng.
“Lớp trưởng, cậu đi tìm người khác đi, bọn tôi sẽ cổ vũ cho các cô ấy.” Khương Nhan gật đầu phụ họa.
Hạ Sinh lại đẩy mắt kính: “Giúp đỡ cho “Công việc” của tôi chút đi.”
“Ba người bọn cậu, chọn một người ra đăng kí là được rồi, tôi còn phải báo cáo kết quả công việc với giáo viên nữa.”
Cậu ta đã nói đến mức này, ba người đều có chút ngượng ngùng, đặc biệt là Liễu An An và Khương Nhan, hai người thường xuyên tìm Hạ Sinh chép bài tập.
Nhìn thấy dáng vẻ trăm đắng ngàn cay của Liễu An An và Khương Nhan, Ôn Hạ đành cam chịu nói: “Lớp trưởng, tôi đăng ký chạy 800 mét.”
Hạ Sinh gật đầu, viết tên Ôn Hạ vào cột chạy 800 mét, còn lại hai hạng mục 3000 mét chưa có ai đăng kí.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chờ cậu ta đi rồi, Liễu An An mới ôm chầm lấy Ôn Hạ: “Hạ Hạ, cứu tinh của mình!”
Khương Nhan cũng ôm lấy cô từ phía sau, cười hì hì nói: “Hạ Hạ đúng là thiên sứ nhỏ mà, mình nhất định sẽ cỗ vũ cho cậu, sau đó mua cho cậu một lốc Wahaha*.”
(*) Wahaha : tên một loại sữa chua uống.
“Thôi đi, đừng có vuốt mông ngựa nữa.” Ôn Hạ “Làm bộ” ghét bỏ, túm cổ áo kéo hai người ra.
Hai người vẫn tiếp tục ôm chặt lấy cô, dáng vẻ nịnh nọt vuốt mông ngựa: “Hạ Hạ, cậu là tốt nhất.”
“Hạ Hạ là tiểu tiên nữ, tiểu tiên nữ xinh đẹp nhất.”
…
Tiết tự học buổi tối bị Tào Quân chiếm dụng.
Trước tiên, ông làm bộ khách sáo nói: “Chạy 3000 mét nữ không có ai đăng ký, có bạn học nữ nào tự nguyện đăng ký hay không, giành vinh quang về cho lớp?”
Nữ sinh cả lớp không ai trả lời ông, Liễu An An cúi đầu bĩu môi, bất mãn nói thầm: “Lão Tào lại tới “Cưỡng ép” người.”
Quả nhiên, Tào Quân bắt đầu tự mình lựa chọn: “Nếu các em không có ai đăng ký, tôi liền nhìn mặt chỉ đích danh đăng ký, thầy cũng không yêu cầu các em phải giành vinh quang, nhưng ít ra cũng không thể không đánh mà thua, truyền ra ngoài thì thể diện lớp (8) cũng khó coi.”
Ông nhìn lướt qua danh sách, một lúc sau mới nói: “Lớp học còn có mấy bạn Khương Điềm, Liễu An An, Trương Lệ, Khương Nhan, Hạ Lâm là chưa có đăng ký.”
Ông quét mắt nhìn mấy người bọn họ một cái, trong đó Khương Nhan và Hạ Lâm có dáng người tương đối cao, ông vui sướng quyết định: “Khương Nhan và Hạ Lâm.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro