Trọng Sinh Đứa Con Riêng Như Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn
Bất ngờ và hạnh...
Ran Yuri
2024-11-08 01:58:25
Giữa sự bàn tán xôn xao từ mọi người xung quanh, những tiếng xì xào to nhỏ vang vọng khắp nơi. Một bóng người đứng tuổi hớt hải chạy ra,vừa chạy vừa thở :
Không biết mọi người đến đây có việc gì vậy.Không báo trước nên là thật thất lễ khi không đón tiếp chu đáo. Vị hiệu trưởng già nói nhẹKhông không, là do chúng tôi đến quá đường đột. Thật ra chúng tôi muốn gọi em ấy đến gặp riêng nhưng thật sự không thể đợi được nữa. Đó là thiên tài, là thiên tài hiếm có trong suốt thời gian qua.Oa,không biết đó là ai nhỉ? Ai mà được họ đến tận nơi luôn. Hâm mộ quáKhông biết mình có quen người đó hay không nhỉ.Những học sinh quanh đó nhìn nhau mà cảm thán vị thần kia.
Cho tôi biết cậu ấy ở đâu đi, tôi muốn gặp cậu ấy. Nhanh lên,lớp nào, nói nhanh lên. Người bên cuộc thi liên tục hối thúc khiền hiệu trưởng toát mổ hồi.Được được, mời đi bên này. Lớp 9A1 . Vị hiệu trưởng dẫn đường đi cho họOaaaa ,là 9A1 nha. Bạn nào đỉnh vậy, khiến họ đến tận nơi tìm luôn.Bên ngoài náo nhiệt bao nhiêu,cậu trong lớp yên lặng bấy nhiêu. Tuy ngoài nói rằng là bản thân không đề ý,không buồn .Nhưng khi trong lớp có bạn có giải còn mình thì không làm cậu có chút tủi thân muốn khóc.
" Kì vọng càng nhiều thất vọng càng nhiều" cậu cười buồn,nãy giờ cậu đeo tai nghe nhưng thật ra cậu không nghe gì cả. Chỉ muốn các bạn trong lớp không hỏi quá nhiều, nếu không cậu thật sự sẽ khóc ngay tại đây mất" Mình làm đến đó rồi mà vẫn không được,bản thân mình kém cỏi quá rồi hay sao" cậu thầm nghĩAaaaaaa,họ đi đến lớp mình kìa.Lớp trưởng, lớp trưởng bạn biết tại sao họ lại đến lớp mình không??Tôi không biết nữa... cô bạn gái đó nhún vai lắc đầu nhẹ.Cả lớp lại được trận xôn xao,náo loạn. Mỗi người một câu,cậu vẫn im lặng chìm trong suy nghĩ của bản thân.
Vũ,có người bên cuộc thi tìm em này. Hiệu trưởng đứng ngoài gọiAa! cậu giật mình khỏi suy nghĩ,mắt ngước lên nhìn với vẻ khó hiểuTìm em ạ,có gì hay sao thầy.......Thì ra là em hả,thiên tài số 1. Người bên cuộc thi chạy nhanh tới chỗ cậu bắt lấy tay cậu lắc tít khiến cậu hoang mang
Em,em về đầu quân cho bên chúng tôi đi. Chúng tôi nhất định sẽ giúp em đứng trên đỉnh cao vạn người.Aaa,nhưng mà..... cậu chần chừ khó hiểuThiên tài gì chứ,em có làm gì đâu?Sao lại không cơ chứ, em là người đạt giải quán quân đó. Điểm tuyệt đối,bao nhiêu năm nay tôi chưa thấy điểm tuyệt đối rồi.... Em chính là thiên tài,hãy đồng ý với lời đề nghị của chúng tôi. Người kia ánh nhìn phát sáng nhìn chăm chắm cậu khiến cậu không thể không thể không khỏi tránh ánh nhìnCái này thì........Em không cần phải trả lời ngay, hãy suy nghĩ thật kĩ nhaaaaaaa. Chúng tôi còn có việc gấp phải bay ra nước ngoài nếu không thì tôi nhất định sẽ vác cậu về để kí hợp đồng ngay và luôn. Hẹn cậu vào 2 ngày nữa,tôi sẽ trao cúp và kí hợp đồng với cậu.Nói rồi người kia biến mất như một cơn gió để lại mọi người ngỡ ngàng đứng chôn chân tại chỗ
Aaaaaa Vũ ơi,cậu đỉnh quá..... xin vía xin víaTôi phải hít tí học giỏi của cậu ấy mới được ........Cậu bật cười trước hành động của mọi người,trong tim không tự chủ ánh lên chút ấm áp khó tả
- " Mình vậy mà lại làm được.Nếu đây là mơ thì xin đừng cho tôi tỉnh dậy.Khoảnh khắc này quá đổi ấm áp rồi"
Sau giờ tan học ,cậu ghé vào tiệm bánh tự thưởng cho mình một chiếc bánh nhỏ,đó giờ cậu vẫn luôn như vậy. Khi trước anh sẽ mua cậu những chiếc bánh mà cậu thích nhưng có lẽ từ khi anh đi thì đây chính là lần đầu cậu tự mua cho bản thân mình. Cậu chụp lấy tấm ảnh nhỏ để đăng kỉ niệm,cũng thông báo với gia đình rằng cậu đã thắng. Tối đến gia đình họ có một bữa tiệc nhỏ chúc mừng con trai cưng là cậu đã giành cúp. Bữa tiệc đó kết thúc cũng là lúc nửa đêm, sau khi vệ sinh cá nhân thì cậu cũng lên giường nằm ,nhưng vẫn suy nghĩ chưa ngủ
-" Mình muốn anh ấy, muốn anh ấy ở đây để tận hưởng niềm vui với mình. Em nhớ anh ......".
2 ngày sau,cũng đã đến ngày trao giải thưởng cho những người thắng cuộc. Cậu không tự chủ mà có chụp hồi hộp,tim đập nhanh .
- " Day la lan dau minh co cam giac nay,that la..."
Cầm trên tay chiếc cup vàng sáng chói, cậu cười tươi tỏa nắng khiến ai thấy cũng muốn gục ngã.
Người gì đâu mà dễ thương quá vậy.Bạn gì đó ơi, làm người yêu tôi nhaKhông làm người yêu tôi nề....Cậu phì cười, nói nhẹ một câu khiến họ dù thấy tổn thương nhưng lại xỉu vì nụ cười của cậu.
Xin lỗi nha,tôi có người mình thương rồi..... sao em trai nhỏ của con lại có người thương rồi mẹ........????Mày hỏi mẹ thì mẹ biết hỏi ai hả con. Lần đầu tiên mẹ nghe Vũ nói có người mình thương đó.....A... cải trắng nhà mình bị thằng nào vô gặm rồi mẹ...Hai con người bốn mắt nhìn nhau không biết nói gì.
tạm vậy đã nha,iu nhìu. Tui lặn chắc mấy hôm rồi nhỉ... thôi cho mấy tình iu của tui đợi chút ét thôi. Mà tính ra tui lặn mấy hôm mà quên hết nửa già cốt truyện rồi:))
Không biết mọi người đến đây có việc gì vậy.Không báo trước nên là thật thất lễ khi không đón tiếp chu đáo. Vị hiệu trưởng già nói nhẹKhông không, là do chúng tôi đến quá đường đột. Thật ra chúng tôi muốn gọi em ấy đến gặp riêng nhưng thật sự không thể đợi được nữa. Đó là thiên tài, là thiên tài hiếm có trong suốt thời gian qua.Oa,không biết đó là ai nhỉ? Ai mà được họ đến tận nơi luôn. Hâm mộ quáKhông biết mình có quen người đó hay không nhỉ.Những học sinh quanh đó nhìn nhau mà cảm thán vị thần kia.
Cho tôi biết cậu ấy ở đâu đi, tôi muốn gặp cậu ấy. Nhanh lên,lớp nào, nói nhanh lên. Người bên cuộc thi liên tục hối thúc khiền hiệu trưởng toát mổ hồi.Được được, mời đi bên này. Lớp 9A1 . Vị hiệu trưởng dẫn đường đi cho họOaaaa ,là 9A1 nha. Bạn nào đỉnh vậy, khiến họ đến tận nơi tìm luôn.Bên ngoài náo nhiệt bao nhiêu,cậu trong lớp yên lặng bấy nhiêu. Tuy ngoài nói rằng là bản thân không đề ý,không buồn .Nhưng khi trong lớp có bạn có giải còn mình thì không làm cậu có chút tủi thân muốn khóc.
" Kì vọng càng nhiều thất vọng càng nhiều" cậu cười buồn,nãy giờ cậu đeo tai nghe nhưng thật ra cậu không nghe gì cả. Chỉ muốn các bạn trong lớp không hỏi quá nhiều, nếu không cậu thật sự sẽ khóc ngay tại đây mất" Mình làm đến đó rồi mà vẫn không được,bản thân mình kém cỏi quá rồi hay sao" cậu thầm nghĩAaaaaaa,họ đi đến lớp mình kìa.Lớp trưởng, lớp trưởng bạn biết tại sao họ lại đến lớp mình không??Tôi không biết nữa... cô bạn gái đó nhún vai lắc đầu nhẹ.Cả lớp lại được trận xôn xao,náo loạn. Mỗi người một câu,cậu vẫn im lặng chìm trong suy nghĩ của bản thân.
Vũ,có người bên cuộc thi tìm em này. Hiệu trưởng đứng ngoài gọiAa! cậu giật mình khỏi suy nghĩ,mắt ngước lên nhìn với vẻ khó hiểuTìm em ạ,có gì hay sao thầy.......Thì ra là em hả,thiên tài số 1. Người bên cuộc thi chạy nhanh tới chỗ cậu bắt lấy tay cậu lắc tít khiến cậu hoang mang
Em,em về đầu quân cho bên chúng tôi đi. Chúng tôi nhất định sẽ giúp em đứng trên đỉnh cao vạn người.Aaa,nhưng mà..... cậu chần chừ khó hiểuThiên tài gì chứ,em có làm gì đâu?Sao lại không cơ chứ, em là người đạt giải quán quân đó. Điểm tuyệt đối,bao nhiêu năm nay tôi chưa thấy điểm tuyệt đối rồi.... Em chính là thiên tài,hãy đồng ý với lời đề nghị của chúng tôi. Người kia ánh nhìn phát sáng nhìn chăm chắm cậu khiến cậu không thể không thể không khỏi tránh ánh nhìnCái này thì........Em không cần phải trả lời ngay, hãy suy nghĩ thật kĩ nhaaaaaaa. Chúng tôi còn có việc gấp phải bay ra nước ngoài nếu không thì tôi nhất định sẽ vác cậu về để kí hợp đồng ngay và luôn. Hẹn cậu vào 2 ngày nữa,tôi sẽ trao cúp và kí hợp đồng với cậu.Nói rồi người kia biến mất như một cơn gió để lại mọi người ngỡ ngàng đứng chôn chân tại chỗ
Aaaaaa Vũ ơi,cậu đỉnh quá..... xin vía xin víaTôi phải hít tí học giỏi của cậu ấy mới được ........Cậu bật cười trước hành động của mọi người,trong tim không tự chủ ánh lên chút ấm áp khó tả
- " Mình vậy mà lại làm được.Nếu đây là mơ thì xin đừng cho tôi tỉnh dậy.Khoảnh khắc này quá đổi ấm áp rồi"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau giờ tan học ,cậu ghé vào tiệm bánh tự thưởng cho mình một chiếc bánh nhỏ,đó giờ cậu vẫn luôn như vậy. Khi trước anh sẽ mua cậu những chiếc bánh mà cậu thích nhưng có lẽ từ khi anh đi thì đây chính là lần đầu cậu tự mua cho bản thân mình. Cậu chụp lấy tấm ảnh nhỏ để đăng kỉ niệm,cũng thông báo với gia đình rằng cậu đã thắng. Tối đến gia đình họ có một bữa tiệc nhỏ chúc mừng con trai cưng là cậu đã giành cúp. Bữa tiệc đó kết thúc cũng là lúc nửa đêm, sau khi vệ sinh cá nhân thì cậu cũng lên giường nằm ,nhưng vẫn suy nghĩ chưa ngủ
-" Mình muốn anh ấy, muốn anh ấy ở đây để tận hưởng niềm vui với mình. Em nhớ anh ......".
2 ngày sau,cũng đã đến ngày trao giải thưởng cho những người thắng cuộc. Cậu không tự chủ mà có chụp hồi hộp,tim đập nhanh .
- " Day la lan dau minh co cam giac nay,that la..."
Cầm trên tay chiếc cup vàng sáng chói, cậu cười tươi tỏa nắng khiến ai thấy cũng muốn gục ngã.
Người gì đâu mà dễ thương quá vậy.Bạn gì đó ơi, làm người yêu tôi nhaKhông làm người yêu tôi nề....Cậu phì cười, nói nhẹ một câu khiến họ dù thấy tổn thương nhưng lại xỉu vì nụ cười của cậu.
Xin lỗi nha,tôi có người mình thương rồi..... sao em trai nhỏ của con lại có người thương rồi mẹ........????Mày hỏi mẹ thì mẹ biết hỏi ai hả con. Lần đầu tiên mẹ nghe Vũ nói có người mình thương đó.....A... cải trắng nhà mình bị thằng nào vô gặm rồi mẹ...Hai con người bốn mắt nhìn nhau không biết nói gì.
tạm vậy đã nha,iu nhìu. Tui lặn chắc mấy hôm rồi nhỉ... thôi cho mấy tình iu của tui đợi chút ét thôi. Mà tính ra tui lặn mấy hôm mà quên hết nửa già cốt truyện rồi:))
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro