Trọng Sinh Đứa Con Riêng Như Tôi Chỉ Muốn Làm Cá Mặn
Một đôi?
Ran Yuri
2024-11-08 01:58:25
Ề thằng kia, mày chụp chán chưa. Tao muốn về,mày có đi không thì bảo. Cậu bất lực ngồi dài thườn thượt trên ghế than thở ,xung quanh là không biết bao nhiều túi đồ quần áo rồi đồ ăn. Cậu nhìn thắng bạn mình với ánh mắt cá chết chán nản." Sao cũng là đi chơi mà sao mình còn mệt hơn cả nó là sao" cậu nhắm mắt ngẩng mặt lên trời suy nghĩ một lúc.Cũng phải thôi cậu nói là đi chơi cùng nhưng đồ mua đều treo trên người cậu, do Thanh ton ton khắp nơi seo phì còn cậu thì chỉ đi theo. Cũng có thể từ kiếp trước cậu đã có thói quen không chụp ảnh nhiều nữa. Tất cả ảnh trong điện thoại cậu đều là ảnh chung của anh với cậu, anh mất rồi cậu cũng chỉ có thể ngắm nhìn qua những tấm ảnh rồi bật khóc mỗi đêm
A, lạnh.... cậu giật mình kêu lên rồi mở mắt ra nhìn thì thấy Thanh đang áp lon nước coca vào mặt cậuCho mày nè bạn iu, vất vả cho mày rổi.
- Mày còn biết chuyện đó à.... cậu tay cầm lon nước miệng không quên trách móc người con trai nhỉ trước mặt mình. Tuy là vậy nhưng đó cũng chỉ là những cậu nhỏ nhẹ. Suy cho cùng đến hiện tại chỉ có Thanh là biết rõ nỗi lòng cậu, biết rõ rằng cậu đang nghĩ gì chỉ qua cái nhìn thoáng qua. Cả hai kiếp cậu che giấu cảm xúc rất kĩ mà ngay cả người nhà người 'thân' cũng chẳng nhận ra. Thể mà y lại nhìn ra được, người quen nhau được 2 năm lại còn hiểu rõ cậu hơn cả những người đã sống với nhau gần cả một cuộc đời.
Cậu cười mỉm nhìn người con trai 'nhỏ' đang bĩu môi phụng phịu trước mặt mình.
" Thật tốt khi có mày...."Được rồi được rồi, đừng dỗi tao nữa. Về nhà với tao đi tao nấu cho mày ăn được không? Cậu đứng dậy kéo tayThanh đi.
- Được được, nói phải giữ lời. Không được thất hứa. Y đi ton ton phía sau thích thú,không biết nghĩ gì mà cái miệng nhỏ đang ngậm kẹo cứ cười mãi thôi.
Cả hai lên xe moto mà khổ cái y lại nhỏ con hơn cậu nhiều nên là leo lên có chút khó.
Hầy đứng yên nào bạn nhỏ của tôi ơi. Cậu cài mũ bảo hiểm vô cho y rồi tiện tay nhấc bổng cậu đặt lên xe trong sự ngơ ngác của y và mọi người xung quanh.Ơ???? y ngơ ngácƠ gì, đợi mày leo lên thì đến bao giờ mới về được đến nhà hửm?Hai người cứ nói qua nói lại mặc người xung quanh một số đang hú hét,chụp ảnh lia lịa
Ui mẹ ơi, họ là một cặp hả. Anh kia cưng chiều bé vãi,nhìn iu thếDễ thương quá, tui cũng muốn có người yêu như vậy...••••
Bỏ lại dòng người phía sau,cậu bắt đầu vít ga phóng đi.
Hú,hú nhanh nữa đi Vũ. Nhanh hơn điYên nào, mày còn đòi nữa là mình bị tóm vô đồn ngồi uống nước chè giờ.Hừ,mày chẳng vui gì cảNày ,nói cho cần thận. Vui với mày thì chết tao ông cố nội ơi... cậu bất lực nhìn qua gươngSau một hồi lượn trên đường cuối cùng cũng đến nơi.
Ơ,sai sai. Sao lại vào đây? Đây không phải là siêu thị à. Y ngơ ngác hỏi cậuVào đây mua đồ mới nấu được chứ thắng kia. Cậu nói
Ở,tao quên. y cười hì hì lảng tránh ánh mắt cậu- Cái này, cái này, cái này nữa. A cái kia nữa.
T cht tứ phía nhn đ c th đ xe theo sau.
Sau mày lấy lằm đồ ăn vặt vậy, ăn hết được không đó? Cậu nhìn núi đồ ăn vặt trong xe đầy và nhìn lại người trước mặt." Ro la nho ti hon ma sau an lam vay????"'Hết!!!! Tao có ngăn dạ dày riêng để ăn vặt mà.Lấy ít thôi, còn mua đồ về ăn lẩu nữa.はい、はい。わかります
Mặc dù tao hiểu mày nói gì nhưng nói tiếng bản địa cho tao. Cậu mắt cá chết nhìn y.Rõ!!!!Lượn một thôi một hồi túi lớn túi nhỏ cậu cũng vác được cả hai về nhà, nhưng không phải nhà kia mà là phòng vẽ của cậu
- Oaaaaa,đẹp vậy. Ê mày hay tao sang đây ở với mày nha. Chỗ này thích v~, y chạy khắp nơi khám phá để cậu đứng đơ ở cửa với đống đồ.
- MÀY QUAY LẠI ĐÂG CHO TAO, XÁCH ĐỒ VÀO KHÔNG TAO CHO MÀY NHỊN ĂN . Cậu hét lớn làm y ở tầng trên giật mình phi xuống luôn.
Căng da bụng trùng da mắt,y sau khi cùng với cậu dọn xong hết đồ thì cả hai dẫn nhau đi ngủ nướng đến tận chiều tối.
Èo, tính ra tui viết xong là tự dưng máy tối thui mất sạch hết-.- thế là viết lại từ đầu.Đen thế chứ lị... rồi nha mọi người,Sắp tới chắc phải tối khuya mới viết được. iu
A, lạnh.... cậu giật mình kêu lên rồi mở mắt ra nhìn thì thấy Thanh đang áp lon nước coca vào mặt cậuCho mày nè bạn iu, vất vả cho mày rổi.
- Mày còn biết chuyện đó à.... cậu tay cầm lon nước miệng không quên trách móc người con trai nhỉ trước mặt mình. Tuy là vậy nhưng đó cũng chỉ là những cậu nhỏ nhẹ. Suy cho cùng đến hiện tại chỉ có Thanh là biết rõ nỗi lòng cậu, biết rõ rằng cậu đang nghĩ gì chỉ qua cái nhìn thoáng qua. Cả hai kiếp cậu che giấu cảm xúc rất kĩ mà ngay cả người nhà người 'thân' cũng chẳng nhận ra. Thể mà y lại nhìn ra được, người quen nhau được 2 năm lại còn hiểu rõ cậu hơn cả những người đã sống với nhau gần cả một cuộc đời.
Cậu cười mỉm nhìn người con trai 'nhỏ' đang bĩu môi phụng phịu trước mặt mình.
" Thật tốt khi có mày...."Được rồi được rồi, đừng dỗi tao nữa. Về nhà với tao đi tao nấu cho mày ăn được không? Cậu đứng dậy kéo tayThanh đi.
- Được được, nói phải giữ lời. Không được thất hứa. Y đi ton ton phía sau thích thú,không biết nghĩ gì mà cái miệng nhỏ đang ngậm kẹo cứ cười mãi thôi.
Cả hai lên xe moto mà khổ cái y lại nhỏ con hơn cậu nhiều nên là leo lên có chút khó.
Hầy đứng yên nào bạn nhỏ của tôi ơi. Cậu cài mũ bảo hiểm vô cho y rồi tiện tay nhấc bổng cậu đặt lên xe trong sự ngơ ngác của y và mọi người xung quanh.Ơ???? y ngơ ngácƠ gì, đợi mày leo lên thì đến bao giờ mới về được đến nhà hửm?Hai người cứ nói qua nói lại mặc người xung quanh một số đang hú hét,chụp ảnh lia lịa
Ui mẹ ơi, họ là một cặp hả. Anh kia cưng chiều bé vãi,nhìn iu thếDễ thương quá, tui cũng muốn có người yêu như vậy...••••
Bỏ lại dòng người phía sau,cậu bắt đầu vít ga phóng đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hú,hú nhanh nữa đi Vũ. Nhanh hơn điYên nào, mày còn đòi nữa là mình bị tóm vô đồn ngồi uống nước chè giờ.Hừ,mày chẳng vui gì cảNày ,nói cho cần thận. Vui với mày thì chết tao ông cố nội ơi... cậu bất lực nhìn qua gươngSau một hồi lượn trên đường cuối cùng cũng đến nơi.
Ơ,sai sai. Sao lại vào đây? Đây không phải là siêu thị à. Y ngơ ngác hỏi cậuVào đây mua đồ mới nấu được chứ thắng kia. Cậu nói
Ở,tao quên. y cười hì hì lảng tránh ánh mắt cậu- Cái này, cái này, cái này nữa. A cái kia nữa.
T cht tứ phía nhn đ c th đ xe theo sau.
Sau mày lấy lằm đồ ăn vặt vậy, ăn hết được không đó? Cậu nhìn núi đồ ăn vặt trong xe đầy và nhìn lại người trước mặt." Ro la nho ti hon ma sau an lam vay????"'Hết!!!! Tao có ngăn dạ dày riêng để ăn vặt mà.Lấy ít thôi, còn mua đồ về ăn lẩu nữa.はい、はい。わかります
Mặc dù tao hiểu mày nói gì nhưng nói tiếng bản địa cho tao. Cậu mắt cá chết nhìn y.Rõ!!!!Lượn một thôi một hồi túi lớn túi nhỏ cậu cũng vác được cả hai về nhà, nhưng không phải nhà kia mà là phòng vẽ của cậu
- Oaaaaa,đẹp vậy. Ê mày hay tao sang đây ở với mày nha. Chỗ này thích v~, y chạy khắp nơi khám phá để cậu đứng đơ ở cửa với đống đồ.
- MÀY QUAY LẠI ĐÂG CHO TAO, XÁCH ĐỒ VÀO KHÔNG TAO CHO MÀY NHỊN ĂN . Cậu hét lớn làm y ở tầng trên giật mình phi xuống luôn.
Căng da bụng trùng da mắt,y sau khi cùng với cậu dọn xong hết đồ thì cả hai dẫn nhau đi ngủ nướng đến tận chiều tối.
Èo, tính ra tui viết xong là tự dưng máy tối thui mất sạch hết-.- thế là viết lại từ đầu.Đen thế chứ lị... rồi nha mọi người,Sắp tới chắc phải tối khuya mới viết được. iu
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro