Trọng Sinh Em Gái Bán Bánh Rán Làm Lại Cuộc Đời
Ép Buộc
Tước Minh
2024-09-08 08:16:40
Lưu quả phụ mắng Lục Trăn Trăn như vậy, cô lại chỉ nhìn bà một cái thật sâu.
“Mẹ, chuyện học phí của tôi mẹ không cần phải xen vào, tiền học sau này của tôi đều không cần mẹ nhọc lòng. Chờ tôi tốt nghiệp kiếm được tiền, sẽ báo đáp tám năm dưỡng dục này của mẹ!”
Lúc Lục Trăn Trăn nói lời này rất nghiêm túc, cô nói xong đứng lên muốn đi, lại bị Lưu quả phụ kéo xuống một lần nữa.
Lưu quả phụ dùng sức nắm lấy bàn tay Lục Trăn Trăn, Lục Trăn Trăn chau mày trở tay tránh ra, Lưu quả phụ bị đau tay phải bỏ ra.
Bất luận kẻ nào cũng không nghĩ đến, cô bé Lục Trăn Trăn cư nhiên lại có sức lớn như vậy. Hơn nữa, cô cư nhiên dám phản kháng?
Lưu quả phụ ăn đau, trong lòng lập tức nổi giận.
“Trăn Trăn, từ nhỏ đến lớn con luôn rất nghe lời mẹ, như thế nào vừa ở cùng cậu nhỏ con một thời gian, con liền bắt đầu trở nên kỳ cục thế? Trăn Trăn, hiện tại mẹ chỉ hỏi con một câu, con rốt cuộc còn nhận người mẹ này hay không? Con còn nhận nhà chúng ta không? Con còn coi Tiểu Bảo là em trai hay không? Có phải con vẫn muốn qua lại với người cậu lưu manh của mình hay không?” Nói tới đây, tiếng nói Lưu quả phụ cũng trở nên bén nhọn.
Bà trừng mắt Lục Trăn Trăn như đnag nhìn kẻ địch. Bà ta đang ép Lục Trăn Trăn!
Lưu quả phụ làm mẹ Lục Trăn Trăn tám năm, vì thanh danh cũng tốt, vì tiền cũng được. Nhiều năm như vậy, bà ta chưa từng khắt khe quá với Lục Trăn Trăn. Lục Trăn Trăn cũng luôn luôn tôn trọng bà ta. Địa vị của bà ở trong thôn cũng cao, không có người dám nói nửa câu không phải với bà.
Nhưng mà, ai cũng không ngờ chưa đến một tháng, bà ta lại lưu lạc đến loại tình trạng này? Hết thảy đều bắt đầu từ khi Lục Trăn Trăn đi huyện thành tìm Từ Khải Chính, con bé này tựa như bị bỏ bùa.
Hôm nay việc này nếu thành thì thôi, nếu Lục Trăn Trăn không đồng ý, hết thảy đều xong đời. Bà ta không còn cơ hội xoay người, ở trong thôn nhất định sẽ bị mắng chết.
Cho nên, lúc này đây, Lưu quả phụ nhẫn tâm muốn Lục Trăn Trăn phải khuất phục.
Đây vẫn là lần đầu tiên, Lưu quả phụ lấy ra danh nghĩa người làm mẹ cưỡng chế Lục Trăn Trăn. Bà muốn xem, con bé mình nuôi nhiều năm như vậy có phải là bạch nhãn lang hay không.
Lục Trăn Trăn vừa thấy bà ta lạnh lùng sắc bén, đôi mắt đều đỏ lên. “Mẹ, mẹ đừng ép tôi có được không? Tôi thật sự không thể gả chồng!”
Lưu tổng xem như minh bạch mọi chuyện, mẹ kế lòng dạ hiểm độc muốn nhận tiền lễ hỏi, không nói rõ ràng với cô gái nhà người ta mà trực tiếp lừa gạt người tới.
Trương tổng cũng không phải cái loại người nhân phẩm bỉ ổi, hắn gõ gõ cái bàn nói với Lưu quả phụ: “Bà chị này, đại khái chị đã hiểu lầm, đừng làm khó dễ đứa nhỏ. Không nên cưỡng ép, ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên. Lại nói số tuổi hai bên thật sự không thích hợp.”
Lưu quả phụ vừa nghe lời này, lập tức liền nóng nảy. “Lưu tổng, đâu có hiểu lầm gì đâu? Ngài chịu tới xem mắt với con gái tôi là vinh hạnh của con bé. Con gái tôi tuổi còn nhỏ, còn chưa hiểu chuyện, ngài ngàn vạn lần đừng chấp nhặt.”
Bà Vương cũng mở miệng nói: “Tôi thật sự thích cô bé này, việc hôn nhân này có được hay không thì nói sau. Bằng không, hôm nay coi như hai nhà chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm,coi nwh nhận thức lẫn nhau.”
Đối phương thực khoan dung, đều tỏ vẻ không muốn khó xử Lục Trăn Trăn. Nhưng mà, Lưu quả phụ lại chết sống không chịu từ bỏ cơ hội này. Vì thế, bà động thủ đẩy Lục Trăn Trăn một cái.
“Sao con lại không hiểu chuyện, không nghe lời như vậy, con đi học mẹ có ngăn cản con không, con vì tiền học phí mà lăn lộn mẹ, hiện tại người trong thôn suốt ngày mắng mẹ, chuyện này mẹ cũng không trách con. Nhưng việc kết hôn quan trọng như này sao có thể tùy ý làm loạn? Sao con không hiểu chuyện như vậy hả?”
Lục Trăn Trăn có thể rất rõ ràng động tác của bà ta, trong nháy mắt Lưu quả phụ đụng tới mình, Lục Trăn Trăn hơi động một chút, liền giảm bớt rất nhiều lực.
Người khác nhìn sẽ cảm thấy Lục Trăn Trăn bị đánh rất mạnh, trên thực tế, căn bản là không có việc gì.
“Cô đừng đánh đứa nhỏ như thế chứ?” Bà Vương sốt ruột liền đứng lên.
Lưu quả phụ là đã nhìn ra, bà laco kia rất thích con nhỏ Lục Trăn Trăn chết tiệt này. Lục Trăn Trăn càng xui xẻo, bà Vương càng đau lòng, đối với việc hôn nhân này càng có lợi.
Lưu quả phụ không biết xấu hổ bằng bất cứ giá nào, dứt khoát liền sử dụng khổ nhục kế, tát về phía Lục Trăn Trăn.
Lục Trăn Trăn không định nhịn, hết thảy đều dừng ở đây đi. Cô vừa muốn né tránh, đột nhiên có một bàn tay nắm lấy tay Lưu quả phụ, tùy tay đẩy bà một cái.
“Ai u, tên nhóc này từ đâu ra, dám xen vào việc người khác?” Lưu quả phụ nhịn không được kêu rên một tiếng.
Bà Vương cùng Trương tổng cũng khẩn trương đứng lên.
Người trẻ tuổi không để ý Lưu quả phụ, phẫn nộ mà nhìn tất cả mọi người, giơ tay gạt cả cái bàn cuống, “Rầm” một tiếng, mâm đựng trái cây nước trà rơi đầy đất.
“Mẹ, chuyện học phí của tôi mẹ không cần phải xen vào, tiền học sau này của tôi đều không cần mẹ nhọc lòng. Chờ tôi tốt nghiệp kiếm được tiền, sẽ báo đáp tám năm dưỡng dục này của mẹ!”
Lúc Lục Trăn Trăn nói lời này rất nghiêm túc, cô nói xong đứng lên muốn đi, lại bị Lưu quả phụ kéo xuống một lần nữa.
Lưu quả phụ dùng sức nắm lấy bàn tay Lục Trăn Trăn, Lục Trăn Trăn chau mày trở tay tránh ra, Lưu quả phụ bị đau tay phải bỏ ra.
Bất luận kẻ nào cũng không nghĩ đến, cô bé Lục Trăn Trăn cư nhiên lại có sức lớn như vậy. Hơn nữa, cô cư nhiên dám phản kháng?
Lưu quả phụ ăn đau, trong lòng lập tức nổi giận.
“Trăn Trăn, từ nhỏ đến lớn con luôn rất nghe lời mẹ, như thế nào vừa ở cùng cậu nhỏ con một thời gian, con liền bắt đầu trở nên kỳ cục thế? Trăn Trăn, hiện tại mẹ chỉ hỏi con một câu, con rốt cuộc còn nhận người mẹ này hay không? Con còn nhận nhà chúng ta không? Con còn coi Tiểu Bảo là em trai hay không? Có phải con vẫn muốn qua lại với người cậu lưu manh của mình hay không?” Nói tới đây, tiếng nói Lưu quả phụ cũng trở nên bén nhọn.
Bà trừng mắt Lục Trăn Trăn như đnag nhìn kẻ địch. Bà ta đang ép Lục Trăn Trăn!
Lưu quả phụ làm mẹ Lục Trăn Trăn tám năm, vì thanh danh cũng tốt, vì tiền cũng được. Nhiều năm như vậy, bà ta chưa từng khắt khe quá với Lục Trăn Trăn. Lục Trăn Trăn cũng luôn luôn tôn trọng bà ta. Địa vị của bà ở trong thôn cũng cao, không có người dám nói nửa câu không phải với bà.
Nhưng mà, ai cũng không ngờ chưa đến một tháng, bà ta lại lưu lạc đến loại tình trạng này? Hết thảy đều bắt đầu từ khi Lục Trăn Trăn đi huyện thành tìm Từ Khải Chính, con bé này tựa như bị bỏ bùa.
Hôm nay việc này nếu thành thì thôi, nếu Lục Trăn Trăn không đồng ý, hết thảy đều xong đời. Bà ta không còn cơ hội xoay người, ở trong thôn nhất định sẽ bị mắng chết.
Cho nên, lúc này đây, Lưu quả phụ nhẫn tâm muốn Lục Trăn Trăn phải khuất phục.
Đây vẫn là lần đầu tiên, Lưu quả phụ lấy ra danh nghĩa người làm mẹ cưỡng chế Lục Trăn Trăn. Bà muốn xem, con bé mình nuôi nhiều năm như vậy có phải là bạch nhãn lang hay không.
Lục Trăn Trăn vừa thấy bà ta lạnh lùng sắc bén, đôi mắt đều đỏ lên. “Mẹ, mẹ đừng ép tôi có được không? Tôi thật sự không thể gả chồng!”
Lưu tổng xem như minh bạch mọi chuyện, mẹ kế lòng dạ hiểm độc muốn nhận tiền lễ hỏi, không nói rõ ràng với cô gái nhà người ta mà trực tiếp lừa gạt người tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương tổng cũng không phải cái loại người nhân phẩm bỉ ổi, hắn gõ gõ cái bàn nói với Lưu quả phụ: “Bà chị này, đại khái chị đã hiểu lầm, đừng làm khó dễ đứa nhỏ. Không nên cưỡng ép, ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên. Lại nói số tuổi hai bên thật sự không thích hợp.”
Lưu quả phụ vừa nghe lời này, lập tức liền nóng nảy. “Lưu tổng, đâu có hiểu lầm gì đâu? Ngài chịu tới xem mắt với con gái tôi là vinh hạnh của con bé. Con gái tôi tuổi còn nhỏ, còn chưa hiểu chuyện, ngài ngàn vạn lần đừng chấp nhặt.”
Bà Vương cũng mở miệng nói: “Tôi thật sự thích cô bé này, việc hôn nhân này có được hay không thì nói sau. Bằng không, hôm nay coi như hai nhà chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm,coi nwh nhận thức lẫn nhau.”
Đối phương thực khoan dung, đều tỏ vẻ không muốn khó xử Lục Trăn Trăn. Nhưng mà, Lưu quả phụ lại chết sống không chịu từ bỏ cơ hội này. Vì thế, bà động thủ đẩy Lục Trăn Trăn một cái.
“Sao con lại không hiểu chuyện, không nghe lời như vậy, con đi học mẹ có ngăn cản con không, con vì tiền học phí mà lăn lộn mẹ, hiện tại người trong thôn suốt ngày mắng mẹ, chuyện này mẹ cũng không trách con. Nhưng việc kết hôn quan trọng như này sao có thể tùy ý làm loạn? Sao con không hiểu chuyện như vậy hả?”
Lục Trăn Trăn có thể rất rõ ràng động tác của bà ta, trong nháy mắt Lưu quả phụ đụng tới mình, Lục Trăn Trăn hơi động một chút, liền giảm bớt rất nhiều lực.
Người khác nhìn sẽ cảm thấy Lục Trăn Trăn bị đánh rất mạnh, trên thực tế, căn bản là không có việc gì.
“Cô đừng đánh đứa nhỏ như thế chứ?” Bà Vương sốt ruột liền đứng lên.
Lưu quả phụ là đã nhìn ra, bà laco kia rất thích con nhỏ Lục Trăn Trăn chết tiệt này. Lục Trăn Trăn càng xui xẻo, bà Vương càng đau lòng, đối với việc hôn nhân này càng có lợi.
Lưu quả phụ không biết xấu hổ bằng bất cứ giá nào, dứt khoát liền sử dụng khổ nhục kế, tát về phía Lục Trăn Trăn.
Lục Trăn Trăn không định nhịn, hết thảy đều dừng ở đây đi. Cô vừa muốn né tránh, đột nhiên có một bàn tay nắm lấy tay Lưu quả phụ, tùy tay đẩy bà một cái.
“Ai u, tên nhóc này từ đâu ra, dám xen vào việc người khác?” Lưu quả phụ nhịn không được kêu rên một tiếng.
Bà Vương cùng Trương tổng cũng khẩn trương đứng lên.
Người trẻ tuổi không để ý Lưu quả phụ, phẫn nộ mà nhìn tất cả mọi người, giơ tay gạt cả cái bàn cuống, “Rầm” một tiếng, mâm đựng trái cây nước trà rơi đầy đất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro