Trọng Sinh Em Gái Bán Bánh Rán Làm Lại Cuộc Đời
Thành Tích Thi...
Tước Minh
2024-09-08 08:16:40
Từ Khải Chính dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, khẩn trương gọi điện thoại, vừa nghe đến điểm cả người hắn đều ngây ra, qua một hồi lâu, hắn mới ngây ngốc mà hỏi mọi người:
“Trăn Trăn nhà tôi thi được 646 điểm, đủ điểm sàn đại học tuyến một chứ?”
“Hô, cao như vậy,có thể đạu trường Bắc Kinh đấy. Cháu gái Tiểu Từ cũng thật có tiền đồ.”
“Còn không phải à, mấy năm nay Tiểu Từ vất vả cũng đáng.”
“Ha hả……” Từ Khải Chính nghe người khác khen Lục Trăn Trăn liền cười đến ngây ngốc.
“Hôm nay, Tiểu Từ tôi rất vui, phàm là tới mua bánh rán đều được tặng thêm một cái lạp xưởng, thẳng đến khi hết mới thôi!” Từ Khải Chính thốt ra lời này, xung quanh quầy bánh rán lập tức càng náo nhiệt hơn. Mọi người một bên mua bánh rán một bên chúc mừng Từ Khải Chính.
Phải nói Từ Khải Chính cũng thật không dễ dàng, mỗi ngày đều buôn bán đến rất muộn, thường xuyên không ăn cơm chiều, chỉ để kiếm đủ học phí cho cháu gái học đại học.
Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ, Từ Khải Chính tuy rằng không phải làm cha, nhưng cũng không kém mấy.
Trải qua một trận này, cơ hồ tất cả mọi người đều biết cháu gái Từ Khải Chính thi được điểm cao. Có mấy phụ huynh có con học lớp 11, lớp 12 còn cố ý tìm Từ Khải Chính nói chuyện phiếm, chiếm chút không khí vui mừng, thuận tiện hỏi hắn một chút kinh nghiệm.
Bên kia, Lục Trăn Trăn ở nhà ga huyện rất bình tĩnh, người khác nhắc tới thành tích cô liền cười cười, cũng không nói nhiều. Hỏi nhiều cũng chỉ nói, cậu nhỏ sẽ giúp cô tra điểm.
Buổi chiều, tiểu thiếu gia thường chưa tới 5 giờ thì chưa xuất hiện, lại đi dép lào tới ăn bánh.
Lúc này, còn chưa phải giờ tan tầm, còn chưa có người tới mua bánh rán. Tiểu thiếu gia một bên cắn kem cây, một bên hỏi Lục Trăn Trăn: “Cô thi được bao nhiêu điểm?”
“Chưa tra điểm? Chờ về đến nhà, cậu nhỏ sẽ tra giúp tôi!”
“Cô đang sợ sao?Chết sớm siêu sinh sớm, kể cả cô thi rớt, biết trễ hơn cũng sẽ không làm cô vui hơn.” Tiểu thiếu gia nói chuyện vẫn sắc bén trước sau như một.
Lục Trăn Trăn thật sự không muốn nghe hắn cằn nhằn nữa, trực tiếp đọc cho hắn một dãy số. “0461xxxxx!”
Tiểu thiếu gia thực mau liền gọi điện thoại.
“646 điểm? Thành tích thi đại học của cô cư nhiên lại gấp đôi tiểu gia! Giỏi nha, Lục Trăn Trăn, nhìn không ra cô còn rất thông minh!”
“646? Cao như vậy?” Lục Trăn Trăn cũng rất giật mình, tuy rằng cô thi thử lần 1, lần 2 điểm đều không tồi, nhưng rốt cuộc cô không nghĩ sẽ cao như vậy.
“Này đủ điểm vào trường trọng điểm đi? Nguyện vọng một của cô là gì?” Tiểu thiếu gia hỏi.
“Ai, là đại học sư phạm Đế Đô?”
“Trường đó rất không tồi. Điểm của cô hẳn là có thể đậu đi?”
“Còn chưa biết điểm sàn năm nay đâu!”
Lục Trăn Trăn đã biết điểm cũng rất cao hứng.
Tối hôm đó, mấy anh em của Từ Khải Chính liền tới mời Lục Trăn Trăn và Từ Khải Chính ăn cơm, chúc mừng Lục Trăn Trăn có thành tích thi đại học.
Tất cả mọi người trong bang chẳng phân biệt lớn nhỏ, cùng nhau kính rượu cho Lục Trăn Trăn, chúc mừng cô, thuận tiện chúc cô càng ngày càng tốt.
Cả người Lục Trăn Trăn đều bị loại không khí này cảm nhiễm. Đời trước, chưa từng có người giúp cô chúc mừng, cô cũng chưa từng tham gia bữa tiệc như vậy.
Bởi vì rất cao hứng, Lục Trăn Trăn liền phá lệ uống chút bia. Sau đó, cả người đều có điểm choáng váng, trong đầu chỉ còn lại hưng phấn.
Đời này không có bất luận kẻ nào có thể ngăn cản cô đi vào đại học! Cô không chỉ muốn vào đại học, còn muốn cùng cậu nhỏ kiếm thật nhiều tiền, sống thật tốt!
Đến cuối cùng, Từ Khải Chính uống đến say khướt, hắn cực kỳ vui vẻ, một bên nói Lục Trăn Trăn có tiền đồ, một bên lau nước mắt.
Thật vất vả về đến nhà, đã 10 giờ rưỡi, điện thoại nhà bọn họ đột nhiên vang lên.
Không có biện pháp, Lục Trăn Trăn chỉ có thể tiếp điện thoại trước.
“Alo, Trăn Trăn, con thi được bao nhiêu điểm? Con cầm thẻ dự thi đi, mẹ cũng không có biện pháp tra điểm giúp con. Mẹ gọi điện thoại cho con suốt, cả ngày con đều không ở nhà!” Thanh âm Lưu quả phụ vẫn cực kỳ ôn nhu.
Tuy rằng trong tối ngoài sáng đã ra chiêu rất nhiefu lần, bên ngoài hai người vẫn duy trì loại quan hệ mẹ con này.
“Khả năng lúc mẹ gọi điện thoại, con vẫn ở bên ngoài buôn bán! Mẹ, con thi cũng ổn, hẳn là có thể thượng đỗ, 646 điểm!”
“Ha hả, con gái mẹ đúng là có tiền đồ, con đã làm Lục gia nở mày nở mặt, cũng làm thôn ta vẻ vang!” Lưu quả phụ tựa hồ rất vui vẻ.
“Lưu Căn Nhi thi thế nào ạ? Cũng không tồi đi?” Lục Trăn Trăn hỏi.
“Trăn Trăn nhà tôi thi được 646 điểm, đủ điểm sàn đại học tuyến một chứ?”
“Hô, cao như vậy,có thể đạu trường Bắc Kinh đấy. Cháu gái Tiểu Từ cũng thật có tiền đồ.”
“Còn không phải à, mấy năm nay Tiểu Từ vất vả cũng đáng.”
“Ha hả……” Từ Khải Chính nghe người khác khen Lục Trăn Trăn liền cười đến ngây ngốc.
“Hôm nay, Tiểu Từ tôi rất vui, phàm là tới mua bánh rán đều được tặng thêm một cái lạp xưởng, thẳng đến khi hết mới thôi!” Từ Khải Chính thốt ra lời này, xung quanh quầy bánh rán lập tức càng náo nhiệt hơn. Mọi người một bên mua bánh rán một bên chúc mừng Từ Khải Chính.
Phải nói Từ Khải Chính cũng thật không dễ dàng, mỗi ngày đều buôn bán đến rất muộn, thường xuyên không ăn cơm chiều, chỉ để kiếm đủ học phí cho cháu gái học đại học.
Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ, Từ Khải Chính tuy rằng không phải làm cha, nhưng cũng không kém mấy.
Trải qua một trận này, cơ hồ tất cả mọi người đều biết cháu gái Từ Khải Chính thi được điểm cao. Có mấy phụ huynh có con học lớp 11, lớp 12 còn cố ý tìm Từ Khải Chính nói chuyện phiếm, chiếm chút không khí vui mừng, thuận tiện hỏi hắn một chút kinh nghiệm.
Bên kia, Lục Trăn Trăn ở nhà ga huyện rất bình tĩnh, người khác nhắc tới thành tích cô liền cười cười, cũng không nói nhiều. Hỏi nhiều cũng chỉ nói, cậu nhỏ sẽ giúp cô tra điểm.
Buổi chiều, tiểu thiếu gia thường chưa tới 5 giờ thì chưa xuất hiện, lại đi dép lào tới ăn bánh.
Lúc này, còn chưa phải giờ tan tầm, còn chưa có người tới mua bánh rán. Tiểu thiếu gia một bên cắn kem cây, một bên hỏi Lục Trăn Trăn: “Cô thi được bao nhiêu điểm?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chưa tra điểm? Chờ về đến nhà, cậu nhỏ sẽ tra giúp tôi!”
“Cô đang sợ sao?Chết sớm siêu sinh sớm, kể cả cô thi rớt, biết trễ hơn cũng sẽ không làm cô vui hơn.” Tiểu thiếu gia nói chuyện vẫn sắc bén trước sau như một.
Lục Trăn Trăn thật sự không muốn nghe hắn cằn nhằn nữa, trực tiếp đọc cho hắn một dãy số. “0461xxxxx!”
Tiểu thiếu gia thực mau liền gọi điện thoại.
“646 điểm? Thành tích thi đại học của cô cư nhiên lại gấp đôi tiểu gia! Giỏi nha, Lục Trăn Trăn, nhìn không ra cô còn rất thông minh!”
“646? Cao như vậy?” Lục Trăn Trăn cũng rất giật mình, tuy rằng cô thi thử lần 1, lần 2 điểm đều không tồi, nhưng rốt cuộc cô không nghĩ sẽ cao như vậy.
“Này đủ điểm vào trường trọng điểm đi? Nguyện vọng một của cô là gì?” Tiểu thiếu gia hỏi.
“Ai, là đại học sư phạm Đế Đô?”
“Trường đó rất không tồi. Điểm của cô hẳn là có thể đậu đi?”
“Còn chưa biết điểm sàn năm nay đâu!”
Lục Trăn Trăn đã biết điểm cũng rất cao hứng.
Tối hôm đó, mấy anh em của Từ Khải Chính liền tới mời Lục Trăn Trăn và Từ Khải Chính ăn cơm, chúc mừng Lục Trăn Trăn có thành tích thi đại học.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tất cả mọi người trong bang chẳng phân biệt lớn nhỏ, cùng nhau kính rượu cho Lục Trăn Trăn, chúc mừng cô, thuận tiện chúc cô càng ngày càng tốt.
Cả người Lục Trăn Trăn đều bị loại không khí này cảm nhiễm. Đời trước, chưa từng có người giúp cô chúc mừng, cô cũng chưa từng tham gia bữa tiệc như vậy.
Bởi vì rất cao hứng, Lục Trăn Trăn liền phá lệ uống chút bia. Sau đó, cả người đều có điểm choáng váng, trong đầu chỉ còn lại hưng phấn.
Đời này không có bất luận kẻ nào có thể ngăn cản cô đi vào đại học! Cô không chỉ muốn vào đại học, còn muốn cùng cậu nhỏ kiếm thật nhiều tiền, sống thật tốt!
Đến cuối cùng, Từ Khải Chính uống đến say khướt, hắn cực kỳ vui vẻ, một bên nói Lục Trăn Trăn có tiền đồ, một bên lau nước mắt.
Thật vất vả về đến nhà, đã 10 giờ rưỡi, điện thoại nhà bọn họ đột nhiên vang lên.
Không có biện pháp, Lục Trăn Trăn chỉ có thể tiếp điện thoại trước.
“Alo, Trăn Trăn, con thi được bao nhiêu điểm? Con cầm thẻ dự thi đi, mẹ cũng không có biện pháp tra điểm giúp con. Mẹ gọi điện thoại cho con suốt, cả ngày con đều không ở nhà!” Thanh âm Lưu quả phụ vẫn cực kỳ ôn nhu.
Tuy rằng trong tối ngoài sáng đã ra chiêu rất nhiefu lần, bên ngoài hai người vẫn duy trì loại quan hệ mẹ con này.
“Khả năng lúc mẹ gọi điện thoại, con vẫn ở bên ngoài buôn bán! Mẹ, con thi cũng ổn, hẳn là có thể thượng đỗ, 646 điểm!”
“Ha hả, con gái mẹ đúng là có tiền đồ, con đã làm Lục gia nở mày nở mặt, cũng làm thôn ta vẻ vang!” Lưu quả phụ tựa hồ rất vui vẻ.
“Lưu Căn Nhi thi thế nào ạ? Cũng không tồi đi?” Lục Trăn Trăn hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro