Trọng Sinh: Giáo Sư Theo Đuổi Vợ Yêu
Ly Hôn
2024-09-04 20:04:17
Kiếp trước hai người vì hiểu lầm mà bỏ lỡ nhau, phút cuối cuộc đời người thiếu nữ anh mới hiểu ra tất cả tâm tư của cô, rồi tự tử chết theo tình yêu .Cô và anh đều sống lại, anh bù đắp cho cô, theo đuổi cô hết lần này đến lần khác vẫn bị cô một mực từ chối, cuối cũng vì hôn ước mà cô bị ép gả. Hành trình sủng vợ của thầy giáo ác ma bắt đầu. ( Nhân vật chính sạch, trâu già gặm cỏ non nam chính cầm thú )
Nu9: 20 tuổi
Na9 : 33 tuổi
Biệt thự Tần gia, tại bàn làm việc của Tần Phong tờ giấy ly hôn đặt trên mặt bàn, một bên đã ký " Khương Giai Nhiên ". Tần Phong nhíu mày, khó chịu gầm lên :
" Em làm loạn đủ chưa ?"
Giai Nhiên không chịu thua :
" Hôn nhân giữa chúng ta không có tình yêu, chỉ có em là yêu thầy, thầy không yêu em. "
" Tại sao chúng ta phải ép buộc nhau chứ, em nghĩ thầy nên đi tìm cô Nhã Tịnh, cô ta xứng đáng hơn em "
" Người hiến máu cho thầy là cô ta, thầy hãy cho cô ta một danh phận, đừng để cô ta tìm đến em rồi làm phiền, cái danh xưng Tần thiếu phu nhân này vốn dĩ ngay từ đầu đã là của cô ta rồi "
Tần Phong bàng hoàng :
" Cái gì, em nói cái gì, là cô ta hiến máu cho tôi sao ? "
Giải Nhiên dửng dưng đáp :
" Đúng vậy, nếu thầy không tin thì có thể hỏi cô ta "
" Vậy nhé, thầy kí vào đi, chúng ta đừng ràng buộc nhau nữa, hãy giải thoát cho đôi bên "
Anh tức giận đứng dậy, nắm vai Giai Nhiên đẩy vào tường, gằn giọng :
" Nếu tôi không kí thì sao, em làm gì được tôi "
Giai Nhiên thở dài, cuộc hôn nhân này đối với cô như một xiềng xích, giam nhốt, thứ cô muốn là sự tự do. Cô không còn tin vào tình yêu, lúc còn đi học là cô quá ngu ngốc, dại dột theo đuổi Tần Phong, còn tỏ tình anh trước nơi đông người. Cuối cùng bị anh dứt khoát từ chối khiến cô chịu sự sỉ vả từ bạn bè trong lớp.
Nghĩ lại bây giờ vẫn còn thấy nhục, hai người kết hôn là do sự sắp xếp từ hai bên gia tộc. Một cuộc hôn nhân nhạt nhẽo, kết hôn hai năm cũng chưa từng một lần chung giường.
Cuộc hôn nhân vô vị này không đáng để cô đánh mất thanh xuân, tự dằn vặt, khóc lóc rất nhiều đêm cô mới có thể mạnh mẽ đưa ra quyết định ly hôn.
Đáng lẽ Tần Phong phải vui mới đúng, sao biểu hiện của anh ta bất thường vậy.
Để Tần Phong chịu ký vào đơn ly hôn cô chỉ còn cách cuối cùng.
" Tôi đã ngủ với người khác rồi, tôi rất yêu anh ấy, mong thầy tác thành cho hai chúng tôi ".
" Là thằng nhãi nào, em giỏi lắm "
" Được, tôi ký, từ nay về sau em đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa "
Tần Phong thả cô rồi nhanh chóng ký vào đơn ly hôn. Như vậy từ nay hai người đã thành người dưng.
" Hai người chúng ta từ nay không níu kéo, không nợ và không gặp lại, chúc thầy hạnh phúc "
Cô xách theo vali, rời khỏi phòng,Tần Phong nhìn theo bóng dáng bé nhỏ xa dần, lòng anh bỗng dâng lên một cảm giác lạ.
Một cảm giác trống trải, hoang mang, cô đơn, biệt thự Tần Gia từ ngày có cô mới trở nên ấm áp, hoa màu toả hương thơm ngào ngạt. Cô đi rồi chỉ để lại một bóng hình cô đơn, day dứt.
Ngồi trên xe, nước mắt cô lã chã rơi, đôi mắt đỏ hoe, chỉ có cô là người thiệt thòi, tình yêu đơn phương luôn như vậy, không thể có một cái kết đẹp.
" Hức....hức.....mẹ ơi ...con phải làm sao "
Mẹ cô trên thiên đường nhất định bà sẽ rất đau lòng khi chứng kiến con gái không hạnh phúc.
Vốn dĩ Giai Nhiên định trở về biệt thự của Khương gia nhưng lại thôi, cô không muốn trở về nơi lạnh lẽo đó, nơi đó chỉ để ông già Khương Thành và tình nhân của ông ta ở. Cô hận ông ta đến tận xương tủy, người khiến mẹ cô ra đi trong đau đớn.
Nu9: 20 tuổi
Na9 : 33 tuổi
Biệt thự Tần gia, tại bàn làm việc của Tần Phong tờ giấy ly hôn đặt trên mặt bàn, một bên đã ký " Khương Giai Nhiên ". Tần Phong nhíu mày, khó chịu gầm lên :
" Em làm loạn đủ chưa ?"
Giai Nhiên không chịu thua :
" Hôn nhân giữa chúng ta không có tình yêu, chỉ có em là yêu thầy, thầy không yêu em. "
" Tại sao chúng ta phải ép buộc nhau chứ, em nghĩ thầy nên đi tìm cô Nhã Tịnh, cô ta xứng đáng hơn em "
" Người hiến máu cho thầy là cô ta, thầy hãy cho cô ta một danh phận, đừng để cô ta tìm đến em rồi làm phiền, cái danh xưng Tần thiếu phu nhân này vốn dĩ ngay từ đầu đã là của cô ta rồi "
Tần Phong bàng hoàng :
" Cái gì, em nói cái gì, là cô ta hiến máu cho tôi sao ? "
Giải Nhiên dửng dưng đáp :
" Đúng vậy, nếu thầy không tin thì có thể hỏi cô ta "
" Vậy nhé, thầy kí vào đi, chúng ta đừng ràng buộc nhau nữa, hãy giải thoát cho đôi bên "
Anh tức giận đứng dậy, nắm vai Giai Nhiên đẩy vào tường, gằn giọng :
" Nếu tôi không kí thì sao, em làm gì được tôi "
Giai Nhiên thở dài, cuộc hôn nhân này đối với cô như một xiềng xích, giam nhốt, thứ cô muốn là sự tự do. Cô không còn tin vào tình yêu, lúc còn đi học là cô quá ngu ngốc, dại dột theo đuổi Tần Phong, còn tỏ tình anh trước nơi đông người. Cuối cùng bị anh dứt khoát từ chối khiến cô chịu sự sỉ vả từ bạn bè trong lớp.
Nghĩ lại bây giờ vẫn còn thấy nhục, hai người kết hôn là do sự sắp xếp từ hai bên gia tộc. Một cuộc hôn nhân nhạt nhẽo, kết hôn hai năm cũng chưa từng một lần chung giường.
Cuộc hôn nhân vô vị này không đáng để cô đánh mất thanh xuân, tự dằn vặt, khóc lóc rất nhiều đêm cô mới có thể mạnh mẽ đưa ra quyết định ly hôn.
Đáng lẽ Tần Phong phải vui mới đúng, sao biểu hiện của anh ta bất thường vậy.
Để Tần Phong chịu ký vào đơn ly hôn cô chỉ còn cách cuối cùng.
" Tôi đã ngủ với người khác rồi, tôi rất yêu anh ấy, mong thầy tác thành cho hai chúng tôi ".
" Là thằng nhãi nào, em giỏi lắm "
" Được, tôi ký, từ nay về sau em đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa "
Tần Phong thả cô rồi nhanh chóng ký vào đơn ly hôn. Như vậy từ nay hai người đã thành người dưng.
" Hai người chúng ta từ nay không níu kéo, không nợ và không gặp lại, chúc thầy hạnh phúc "
Cô xách theo vali, rời khỏi phòng,Tần Phong nhìn theo bóng dáng bé nhỏ xa dần, lòng anh bỗng dâng lên một cảm giác lạ.
Một cảm giác trống trải, hoang mang, cô đơn, biệt thự Tần Gia từ ngày có cô mới trở nên ấm áp, hoa màu toả hương thơm ngào ngạt. Cô đi rồi chỉ để lại một bóng hình cô đơn, day dứt.
Ngồi trên xe, nước mắt cô lã chã rơi, đôi mắt đỏ hoe, chỉ có cô là người thiệt thòi, tình yêu đơn phương luôn như vậy, không thể có một cái kết đẹp.
" Hức....hức.....mẹ ơi ...con phải làm sao "
Mẹ cô trên thiên đường nhất định bà sẽ rất đau lòng khi chứng kiến con gái không hạnh phúc.
Vốn dĩ Giai Nhiên định trở về biệt thự của Khương gia nhưng lại thôi, cô không muốn trở về nơi lạnh lẽo đó, nơi đó chỉ để ông già Khương Thành và tình nhân của ông ta ở. Cô hận ông ta đến tận xương tủy, người khiến mẹ cô ra đi trong đau đớn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro