Trọng Sinh Không Gian: Thành Cô Vợ Quân Y Của Thủ Trưởng

Chương 21

Bách Điểu Triều Phong

2024-10-27 22:35:22

“Ai u, đó là Tiểu Cao tức phụ đi, còn có người dám chọc bà ta sao!”

“Tiểu Cao tức phụ này cũng thật là, Tô gia đều nghèo đến dạng gì, con cái nhà người ta đều đói, nào có tiền cho cô ta chứ!”

“Cô xem đi, nhất định phải đưa tiền, không đưa tiền, việc này không để yên.”

Tô Miên nhíu mày, ngoài cửa lớn người xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, bà ta còn khóc lóc như vậy, trong chốc lát người trong thôn toàn bộ đều tới xem náo nhiệt.

Nhà Tô Hồng cùng nhà Tô Miên chỉ cách nhà Lưu nhị gia, Tô Cẩm Bưu nghe thấy thanh âm đứng ở đầu tường muốn lại đây, chính là bị Tô Hồng đè lại, “Lại không phải em đánh, em qua làm gì?”

“Chị, Tiểu Long cũng là vì em mà xuất đầu.”

“Đó là nó ngu! Em liền ở trong nhà thành thật đợi, làm bộ không nghe thấy. Tiểu Cao tức phụ chính là người đàn bà nổi danh đanh đá, không có việc gì đều có thể bắt người đưa 10 đồng tiền, lúc này có việc còn không đem nhà Tô Miên bào sạch chắc.” Tô Hồng vỗ đầu em trai.

“Chính là, chị, Tiểu Long là em họ chúng ta.”

“Em họ thì làm sao, ai mượn nó xuất đầu? Nhớ kỹ, về sau việc có thể để nó xuất đầu, em liền ít ra mặt đi.”

Tô Cẩm Bưu có chút không hiểu, nhưng bị Tô Hồng ấn, hắn cũng không giãy giụa.

Trong sân Tiểu Cao tức phụ càng khóc thanh âm càng lớn, Hà Cần muốn kéo bà ta lên, nhưng Tiểu Cao tức phụ so với bà còn cao béo hơn, Hà Cần căn bản không kéo được bà ta nhúc nhích, “Tiểu cao tức phụ, cô đừng có gấp, cô nhanh đứng lên, ngày mùa đông mới vừa tuyết rơi, trên mặt đất lạnh, đừng để bị bệnh!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Thím, thím đứng lên, tôi còn có chút thuốc, vừa lúc cho Tiểu Lục băng bó một chút, miệng vết thương cần nhanh chóng xử lý, chậm sợ miệng vết thương nhiễm trùng.” Tô Miên cùng Hà Cần cùng nhau, cuối cùng đem Tiểu Cao tức phụ nâng dậy.

Vừa nghe nói phải băng bó cho Tiểu Lục, Tiểu Cao tức phụ đứng lên, “Sao, cô? Cô biết băng bó?”

“Biết một chút, nếu là tin được, các ngươi đi bệnh viện huyện thành đi.” Tô Miên biết tuy rằng lần trước việc cô cứu Lưu đại ở trong thôn đã truyền đi, nhưng mọi người đều còn không có tin cô.

Tiểu Cao tức phụ thu tiếng khóc, lau lau nước mắt cũng không tồn tại trên mặt. Nghĩ thầm đi huyện thành hai người bọn họ ngồi xe cũng phải tốn vài đồng tiền, Tô gia lại nghèo đến rớt mồng tơi, khẳng định sẽ không cho bà ta tiền xe.

Thầy Mã lại không ở, vẫn là lo lắng con trao, “Kia để chị Tô Miên băng bó cho con đi!”

Vài người lúc này mới vào phòng, Tô Miên dùng nước đem miệng vết thương rửa sạch hai lần. Tiểu Lục Tử chỉ là đầu bị rách da, không bị thương đến xương cốt.

Tô Miên cho hắn thuốc hạ sốt giảm đau.

“Cảm ơn chị Tô Miên.” Tiểu Lục Tử nhưng thật ra hiểu chuyện, Tô Miên băng bó cho hắn, cũng không kêu đau.

“Sẽ không lưu sẹo đi, Tiểu Lục Tử nhà chúng tôi nhưng lập tức phải cưới vợ!” Tiểu Cao tức phụ nhìn miệng vết thương dài hơn một tấc có chút lo lắng, càng nhiều mà là muốn đem thương tình làm nghiêm trọng chút, Tô gia tuy rằng nghèo, không có tiền chẳng lẽ còn không có đồ vật sao?

Người khác không biết, bà ta nhưng nghe nói Tô Giang Hải mấy ngày này thức khuya dậy sớm, liền đi lên trên thành.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hà Cần vừa nghe liền biết, đây là muốn ăn vạ nhà bọn họ a, “Tiểu Cao tức phụ nói chuyện cần phải có lương tâm, Lục Tử mới 14, cưới vợ còn phải mấy năm nữa! Tiểu Long nhà của chúng ta đều 15, còn không có sốt ruột đâu. Hơn nữa, chỉ rách da, qua mùa hè liền nhìn không ra tới.”

Tiểu Cao tức phụ mếu máo, không nói chuyện.

Lúc này Tô Miên cũng đem miệng vết thương xử lý xong, vỗ đầu Lục Tử, “Nhớ kỹ, ba ngày sau lại đến đổi thuốc.”

Lục Tử ngơ ngác gật gật đầu, hắn sao cảm thấy chị Tô Miên lớn lên đẹp như vậy, giống như người từ trong tranh đi ra.

Hà Cần đem một rổ cà chua chuẩn bị tốt, cộng thêm mười cái trứng gà đưa cho Tiểu Cao tức phụ, “Lấy về cho Lục Tử bồi bổ đi, sau này chúng tôi sẽ giáo huấn Tiểu Long thật nặng.”

Tô Miên vừa thấy cà chua khóe miệng rõ ràng vừa kéo, trong khoảng thời gian này người trong nhà đều phải đến sắp phun ra…… Mẹ cô thật là biết đưa.

Liếc mắt một rổ đồ ăn, Tiểu Cao tức phụ sắc mặt liền thay đổi, này liền muốn đuổi bà ta đi?

Không có cửa đâu!

Ngón tay cố ý buông lỏng, rổ liền rơi trên mặt đất, mười cái trứng gà nhất thời liền vỡ đầy đất.

Hà Cần đau lòng đến không nhịn được, đây chính là 10 cái trứng gà cuối cùng nhà bọn họ.

“U, chị dâu, ngại quá, trượt tay, không cầm chắc.” Tiểu Cao tức phụ trong miệng xin lỗi, trên mặt chính là nửa điểm xin lỗi đều không có.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Không Gian: Thành Cô Vợ Quân Y Của Thủ Trưởng

Số ký tự: 0