Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió

Thi Vòng Đầu (2)

Hỏa Liễu Mãi Phi Cơ

2024-09-01 15:17:33

“Tần đại ca, bây giờ thời gian còn sớm, em muốn ra ngoài đi dạo, anh muốn đi cùng không? Nếu anh muốn xem tư liệu hoặc là nghỉ ngơi, em sẽ đi một mình.” Trong lòng Liễu Tư Tư mơ hồ mang theo một tia chờ mong, nói.

“Đại mỹ nữ chủ động hẹn anh, anh tự nhiên là cung kính không bằng tuân mệnh.” Tần Nghị cười nói.

“Ba hoa ~!” Liễu Tư Tư lườm Tần Nghị một cái.

“Chẳng lẽ em không phải đại mỹ nữ à?” Tần Nghị nhịn không được trêu chọc.

“Vậy ở trong mắt anh đẹp bao nhiêu?”

“Đẹp nhất, không có một trong những!” Tần Nghị nói chắc như đinh đóng cột.

“Thật?” Đôi mắt đẹp của Liễu Tư Tư sáng ngời.

“Lừa em lại chẳng được miếng nào!”

“Hi hi hi...”

Nửa giờ sau.

Tần Nghị cùng Liễu Tư Tư xuất hiện ở một trung tâm mua sắm, đi dạo.

Lúc chợt đi ngang qua một cửa hàng trang sức, ánh mắt Tần Nghị hơi dừng lại vài giây.

Sau khi đi xa, Tần Nghị nói với Liễu Tư Tư: “Tư Tư, em đi phía trước đi dạo chút, anh vào nhà vệ sinh một chuyến.”

“Vâng, vậy em ở tiệm quần áo bên kia xem một chút, anh một lúc nữa tới tìm em.” Liễu Tư Tư không nghi ngờ điều gì khác, liền nói với Tần Nghị.

“Được.”

Tần Nghị rất nhanh đã đi tới một tiệm trang sức vừa rồi.

Hắn đến thẳng khu hoa tai.

Một lát sau, hắn liền nhìn trúng một loại hoa tai ngọc trai.

“Mỹ nữ, giúp tôi đóng gói nó.” Tần Nghị nói với một em gái tiếp thị.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Vâng thưa ngài.”

Lúc này, Liễu Tư Tư đang xem quần áo trong một cửa hàng quần áo của trung tâm thương mại, Tần Nghị từ bên ngoài đi vào.

“Anh xong chưa? Đi thôi.” Liễu Tư Tư nhìn thấy Tần Nghị đến, liền mở miệng nói.

“Không có quần áo thích hợp?”

“Vâng.”

Đi dạo thêm hơn một giờ, sắp chạng vạng rồi, hai người liền đi quán lẩu dùng bữa.

Sau khi gọi xong đồ ăn, Tần Nghị từ trong ví lấy ra một cái hộp tinh xảo chứa hoa tai ngọc trai đưa cho Liễu Tư Tư: “Quà tặng cho em, chúc em sinh nhật vui vẻ!”

Nhìn món quà Tần Nghị đưa qua, Liễu Tư Tư ngẩn ra một phen.

“Tần đại ca, sao anh biết sinh nhật của em?”

“Hôm nay lúc ở khách sạn xử lý thuê phòng, em lấy căn cước công dân cho lễ tân xử lý, anh nhìn thấy ngày sinh nhật của em, cho nên mới biết hôm nay là sinh nhật của em.” Tần Nghị nói.

“Đúng rồi, mau xem quà em có thích hay không, anh đàn ông con trai chọn quà, có lẽ không nhất định em đã thích.” Tần Nghị chỉ chỉ hộp quà kia.

“Cảm ơn, mặc kệ anh mua cái gì, em đều thích!” Liễu Tư Tư bật cười, mắt cong lên như vầng trăng non.

Thật ra năm trước lúc cô ở nhà sinh nhật vẫn là rất long trọng.

Nhưng bây giờ tới huyện lỵ Tam Giang bên này công tác cơ sở, ở nơi này cũng không có bạn bè quen biết gì, đám người cậu cũng bận rộn.

Lại thêm hôm nay lại phải tới thành phố Giang Bắc bên này chuẩn bị cho kỳ thi trước, cho nên cô cũng có chuẩn bị tâm lý, sinh nhật này tất cả giản lược, thậm chí không đón.

Không ngờ Tần Nghị thế mà phát hiện sinh nhật của cô, còn vụng trộm mua quà cho cô!

Nhắm chừng vừa rồi lúc ở trung tâm thương mại, hắn đã lén mua nhỉ?

Nghĩ đến đây, trong lòng Liễu Tư Tư không biết sao có một tia cảm giác ngọt ngào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Em xem trước.” Tần Nghị cười cười.

“Vâng!” Liễu Tư Tư mở hộp ra, khi cô nhìn thấy bên trong là một đôi hoa tai ngọc trai, nét mặt cô liền vui vẻ.

“Đẹp!”

“Chỉ là quá đắt, cái gì? Hơn một ngàn một đôi? Quá đắt rồi! Không được, em không thể nhận lấy, anh vẫn là nhanh đi trả hàng đi, quá tốn kém rồi.” Liễu Tư Tư nhìn thấy nhãn giá còn chưa bóc xuống, nhất thời vẻ mặt đau lòng nói.

Cô biết tiền lương của Tần Nghị thật ra cũng không cao lắm.

Hoa tai này hơn một ngàn, nhắm chừng là hơn nửa tháng tiền lương của Tần Nghị!

“Không không không, không cần, em cứ nhận đi, anh có tiền! Đoạn thời gian trước không phải bóng đá World Cup sao? Anh cũng tiện tay mua xổ số, trúng hơn trăm ngàn.” Tần Nghị nửa thật nửa giả nói.

“Thật?” Liễu Tư Tư kinh ngạc.

“Lừa em làm cái gì!”

“Vậy, vậy cái này cũng quá quý trọng rồi, lần sau, không, về sau chúng ta ra ngoài ăn cơm, em mời! Anh cũng không thể lại mời nữa.” Liễu Tư Tư bỉu môi nói.

“Được được được, nghe lời em.” Tần Nghị tỏ vẻ đầu hàng, lúc này, cũng không thể làm trái ý tứ mỹ nữ.

Ăn xong một bữa, hai người trở về khách sạn.

Dù sao ngày hôm sau còn cần thi, cho nên không thể đi dạo quá muộn.

Sáng sớm hôm sau, hai người liền tới trường thi.

Địa điểm thi là ở trong một trường cao đẳng, trường học để ra không ít phòng học cho các nhân viên công vụ này thi.

“Người tham gia cuộc thi không ít nha.” Tần Nghị nhìn nhìn người đang xếp hàng đi vào, ít nhất vượt qua một ngàn người.

“Lần đầu tiên tổ chức, đạt được thứ hạng có thể biên thành tài liệu giảng dạy, tự nhiên không ít người đều muốn thử một lần!” Liễu Tư Tư nhẹ nhàng nói.

“Vậy cũng đúng!”

Hai người cũng không phải ở cùng điểm thi, cho nên sau khi tìm được điểm thi của mình liền tách ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió

Số ký tự: 0