Trọng Sinh Năm 90 Gặp Sĩ Quan Bá Đạo Lạnh Lùng Cưng Chiều
A Dao Lợi Hại 1
2024-10-18 19:55:53
Nhìn thấy Trình Dao lấy rùa núi lớn và rùa núi con ra khỏi giỏ, bà Trương mở to mắt, có chút kinh ngạc nói: "A Dao, cháu lấy rùa núi con ở đâu vậy? Trời ơi! Còn có một con rùa núi già nữa, con rùa núi già này lớn thật! Ít nhất cũng phải mười cân chứ?"
Mặc dù rùa núi có giá trị dinh dưỡng cao, nhưng thứ này chỉ ra ngoài vào ban đêm, hành tung bí ẩn, người bình thường căn bản không bắt được.
Không ngờ Trình Dao lại may mắn như vậy, không chỉ nhặt được rùa núi con.
Mà còn bắt được cả rùa núi lớn!
Trình Dao cười nói: "Cháu tìm được trên núi ạ."
Nghe Trình Dao nói những thứ này đều bắt được trên núi.
Bà Trương nói đầy vẻ hâm mộ: "Vậy thì vận may của cháu tốt quá."
Nếu có thể, bà ấy cũng muốn lên núi tìm kiếm.
Đáng tiếc.
Bà ấy bị bó chân, đi lại còn không tiện chứ nói gì đến đi đường núi.
Trình Dao lấy khoai lang núi đào được trên núi từ trong giỏ ra đưa cho bà Trương: “Nghe nói khoai lang núi rất bổ, bà cầm về nếm thử xem."
Nhưng bà Trương thế nào cũng không chịu nhận, đây là thứ Trình Dao vất vả mới tìm được trên núi, bà ấy không thể ăn không được.
Thời buổi này nhà ai cũng khó khăn.
Thấy bà Trương không chịu nhận, Trình Dao cũng không miễn cưỡng nữa, cô bày hết đồ ra bvaf bắt đầu bán hàng.
Có lẽ rùa núi và rùa núi con quá hiếm nên chẳng mấy chốc đã thu hút một đám người vây xem.
Một đứa trẻ nắm tay mẹ, ngây thơ hỏi: "Mẹ ơi, đây là rùa con ạ?"
Một câu nói ngây thơ của trẻ con khiến đám người vây xem cười ồ lên.
Cũng có người biết hàng hỏi: "Con rùa núi lớn này bán thế nào?"
"Con này bán 200 tệ." Trình Dao trả lời.
200 tệ?
Một bà thím ngạc nhiên nói: "Đắt thế?! Thà tôi đi mua thịt lợn ăn còn hơn!"
Một con rùa núi toàn là vỏ, lột ra được mấy lạng thịt?
Đây chẳng phải là cướp tiền sao?
Thời buổi này vật tư thiếu thốn, người dân nông thôn ăn uống không cầu kỳ ngon bổ, chỉ cầu no bụng.
Rùa núi hoang dã không có nhiều thịt thì cũng thôi đi, vậy mà còn bán đắt hơn cả thịt lợn!
Thứ này tuy hiếm nhưng cũng không cần nhất quyết phải ăn.
Đám người vây xem vốn định hóng hớt, không ngờ lại đắt như vậy nên dần dần cũng tản đi.
Ngược lại nấm bụng dê vẫn bán chạy như thường, chỉ một lúc đã bán được một nửa.
Lúc này, trong không khí vang lên một giọng nói quen thuộc: “Cô bé, hôm nay cháu lại đến rồi!"
Nghe thấy giọng nói, Trình Dao hơi ngẩng đầu lên.
Mặc dù rùa núi có giá trị dinh dưỡng cao, nhưng thứ này chỉ ra ngoài vào ban đêm, hành tung bí ẩn, người bình thường căn bản không bắt được.
Không ngờ Trình Dao lại may mắn như vậy, không chỉ nhặt được rùa núi con.
Mà còn bắt được cả rùa núi lớn!
Trình Dao cười nói: "Cháu tìm được trên núi ạ."
Nghe Trình Dao nói những thứ này đều bắt được trên núi.
Bà Trương nói đầy vẻ hâm mộ: "Vậy thì vận may của cháu tốt quá."
Nếu có thể, bà ấy cũng muốn lên núi tìm kiếm.
Đáng tiếc.
Bà ấy bị bó chân, đi lại còn không tiện chứ nói gì đến đi đường núi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Dao lấy khoai lang núi đào được trên núi từ trong giỏ ra đưa cho bà Trương: “Nghe nói khoai lang núi rất bổ, bà cầm về nếm thử xem."
Nhưng bà Trương thế nào cũng không chịu nhận, đây là thứ Trình Dao vất vả mới tìm được trên núi, bà ấy không thể ăn không được.
Thời buổi này nhà ai cũng khó khăn.
Thấy bà Trương không chịu nhận, Trình Dao cũng không miễn cưỡng nữa, cô bày hết đồ ra bvaf bắt đầu bán hàng.
Có lẽ rùa núi và rùa núi con quá hiếm nên chẳng mấy chốc đã thu hút một đám người vây xem.
Một đứa trẻ nắm tay mẹ, ngây thơ hỏi: "Mẹ ơi, đây là rùa con ạ?"
Một câu nói ngây thơ của trẻ con khiến đám người vây xem cười ồ lên.
Cũng có người biết hàng hỏi: "Con rùa núi lớn này bán thế nào?"
"Con này bán 200 tệ." Trình Dao trả lời.
200 tệ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một bà thím ngạc nhiên nói: "Đắt thế?! Thà tôi đi mua thịt lợn ăn còn hơn!"
Một con rùa núi toàn là vỏ, lột ra được mấy lạng thịt?
Đây chẳng phải là cướp tiền sao?
Thời buổi này vật tư thiếu thốn, người dân nông thôn ăn uống không cầu kỳ ngon bổ, chỉ cầu no bụng.
Rùa núi hoang dã không có nhiều thịt thì cũng thôi đi, vậy mà còn bán đắt hơn cả thịt lợn!
Thứ này tuy hiếm nhưng cũng không cần nhất quyết phải ăn.
Đám người vây xem vốn định hóng hớt, không ngờ lại đắt như vậy nên dần dần cũng tản đi.
Ngược lại nấm bụng dê vẫn bán chạy như thường, chỉ một lúc đã bán được một nửa.
Lúc này, trong không khí vang lên một giọng nói quen thuộc: “Cô bé, hôm nay cháu lại đến rồi!"
Nghe thấy giọng nói, Trình Dao hơi ngẩng đầu lên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro