Trọng Sinh Năm 90 Gặp Sĩ Quan Bá Đạo Lạnh Lùng Cưng Chiều
Người Đàn Ông N...
2024-10-18 19:55:53
Trình Dao giẫm một chân lên lưng tên trộm, tay kia nắm lấy tóc hắn: “Tiền của bà đây mà mày cũng dám ăn trộm! Không muốn sống nữa à?"
"Trả tiền ra đây!"
Tên trộm nào ngờ hôm nay lại xui xẻo như vậy, hắn đã theo dõi Trình Dao đến tận tiệm thuốc bắc, biết Trình Dao mua nhân sâm được rất nhiều tiền, vốn tưởng có thể kiếm được một món hời, không ngờ lại tự chui đầu vào lưới.
Hắn càng không ngờ Trình Dao lại lợi hại như vậy.
Tên trộm run rẩy đưa tiền cho Trình Dao.
Cảnh này vừa vặn bị người đàn ông ngồi trong chiếc xe Jeep đỗ bên đường nhìn thấy.
Người đàn ông ở ghế trước quay đầu nhìn về phía ghế sau: “Anh Cửu, anh thấy chưa? Nữ đồng chí kia lợi hại thật!"
Không chỉ lợi hại, mà còn hơi ngầu nữa.
Đặc biệt là khi nói câu bà đây!
Anh ấy vốn tưởng cô cần giúp đỡ, thậm chí đã chuẩn bị xuống xe giúp.
Không ngờ!
Trình Dao có thể tự giải quyết.
Anh ấy chưa từng thấy cô gái nào có thân thủ nhanh nhẹn như vậy trong quân đội.
Quyền Cửu Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt phượng hơi nheo lại.
Ngay lúc này, trong đám đông đột nhiên có người giương ná cao su bắn về phía Trình Dao.
Vút!
Trình Dao chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó trên trán truyền đến một cơn đau.
Tên trộm nhân lúc Trình Dao ngẩn người đã đứng dậy bỏ chạy.
Thấy cảnh này, Quyền Cửu Ngôn lập tức đứng dậy, mở cửa xe đi đến bên cạnh Trình Dao, đưa cho cô một chiếc khăn tay gấp gọn gàng: “Cô đồng chí nh, cô không sao chứ? Dùng cái này cầm máu trước đã.”
Cũng vào lúc này, Quyền Cửu Ngôn mới nhìn rõ khuôn mặt Trình Dao.
Cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt sau khi vận động mạnh trở nên trắng hồng, đôi mắt mèo tinh xảo ngấn lệ, trong lúc vô tình có thể câu hồn đoạt phách, tuy còn nhỏ tuổi nhưng khó che giấu được vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Ngay cả một người hiểu sâu biết rộng như Quyền Cửu Ngôn khi nhìn thấy cô cũng ngẩn người.
Bàn tay của chủ nhân chiếc khăn rất đẹp, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, nhìn lên thuận theo đôi tay đó, tầm mắt Trình Dao rơi vào một đôi mắt sâu thẳm.
Người đàn ông mặc áo sơ mi màu xanh quân đội, cúc áo đầu tiên không cài, để lộ yết hầu gợi cảm, rõ ràng để kiểu tóc húi cua nhưng lại sở hữu một đôi mắt đào hoa đa tình, làn da có màu lúa mì rất khỏe mạnh, ống tay áo hơi xắn lên để lộ một cánh tay rắn chắc, toát lên vẻ lưu manh không đứng đắn và hoang dã bất kham.
Trình Dao hơi nhíu mày, chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra người đàn ông này không đơn giản.
"Trả tiền ra đây!"
Tên trộm nào ngờ hôm nay lại xui xẻo như vậy, hắn đã theo dõi Trình Dao đến tận tiệm thuốc bắc, biết Trình Dao mua nhân sâm được rất nhiều tiền, vốn tưởng có thể kiếm được một món hời, không ngờ lại tự chui đầu vào lưới.
Hắn càng không ngờ Trình Dao lại lợi hại như vậy.
Tên trộm run rẩy đưa tiền cho Trình Dao.
Cảnh này vừa vặn bị người đàn ông ngồi trong chiếc xe Jeep đỗ bên đường nhìn thấy.
Người đàn ông ở ghế trước quay đầu nhìn về phía ghế sau: “Anh Cửu, anh thấy chưa? Nữ đồng chí kia lợi hại thật!"
Không chỉ lợi hại, mà còn hơi ngầu nữa.
Đặc biệt là khi nói câu bà đây!
Anh ấy vốn tưởng cô cần giúp đỡ, thậm chí đã chuẩn bị xuống xe giúp.
Không ngờ!
Trình Dao có thể tự giải quyết.
Anh ấy chưa từng thấy cô gái nào có thân thủ nhanh nhẹn như vậy trong quân đội.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quyền Cửu Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt phượng hơi nheo lại.
Ngay lúc này, trong đám đông đột nhiên có người giương ná cao su bắn về phía Trình Dao.
Vút!
Trình Dao chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó trên trán truyền đến một cơn đau.
Tên trộm nhân lúc Trình Dao ngẩn người đã đứng dậy bỏ chạy.
Thấy cảnh này, Quyền Cửu Ngôn lập tức đứng dậy, mở cửa xe đi đến bên cạnh Trình Dao, đưa cho cô một chiếc khăn tay gấp gọn gàng: “Cô đồng chí nh, cô không sao chứ? Dùng cái này cầm máu trước đã.”
Cũng vào lúc này, Quyền Cửu Ngôn mới nhìn rõ khuôn mặt Trình Dao.
Cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt sau khi vận động mạnh trở nên trắng hồng, đôi mắt mèo tinh xảo ngấn lệ, trong lúc vô tình có thể câu hồn đoạt phách, tuy còn nhỏ tuổi nhưng khó che giấu được vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Ngay cả một người hiểu sâu biết rộng như Quyền Cửu Ngôn khi nhìn thấy cô cũng ngẩn người.
Bàn tay của chủ nhân chiếc khăn rất đẹp, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, nhìn lên thuận theo đôi tay đó, tầm mắt Trình Dao rơi vào một đôi mắt sâu thẳm.
Người đàn ông mặc áo sơ mi màu xanh quân đội, cúc áo đầu tiên không cài, để lộ yết hầu gợi cảm, rõ ràng để kiểu tóc húi cua nhưng lại sở hữu một đôi mắt đào hoa đa tình, làn da có màu lúa mì rất khỏe mạnh, ống tay áo hơi xắn lên để lộ một cánh tay rắn chắc, toát lên vẻ lưu manh không đứng đắn và hoang dã bất kham.
Trình Dao hơi nhíu mày, chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra người đàn ông này không đơn giản.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro