Trọng Sinh Ngày Ngày Làm Ruộng
Tương Kế Tựu Kế
2024-11-08 16:11:20
Thế trận giằng co không duy trì bao lâu. Thời tiết khắc nghiệt lại khan hiếm mồi, đám sói đói da bụng dính da lưng. Chúng bị hương thịt thơm ngon thúc đẩy, chủ động thăm dò tấn công. Năm người liên thủ giết chết bảy con. Chưa kịp nghỉ ngơi, họ liền nghe tràng hú thê thảm phát từ hướng nhà Tô Thế Vĩ. Đứng ở tường rào cao xấp xỉ bốn mét, họ ngạc nhiên nhìn từng nhóm từng nhóm sói kéo quân về cội nguồn âm thanh. Địa phận thôn lần lượt vang vọng tiếng hưởng ứng. Năm người bồn chồn nhìn nhau.
Họ dập tắt đuốc, sử dụng biện pháp kê ván vắt ngang tường vây, thu hẹp khoảng cách với nhà Tô Thế Vĩ. Khi tới sát khuôn viên nhà họ Diệp, quân số đạt ngưỡng mười người. Tạ Vệ Hoa mượn thang gỗ, tập hợp đội ngũ, nói; “Chúng ta nhân cơ hội bầy sói chủ quan, luồn phía sau. Mọi người hạn chế gây tiếng động, đi thật khẽ, thắng bại trong khoảnh khắc thôi.”
Mọi người: “Nhất trí.”
Người nhà nọ run rẩy mở cửa hông cho đội tuần tra. Khi thành viên cuối rút lui, họ vội đóng sầm cửa, chèn đá. Tạ Vệ Hoa dẫn đầu thăm dò, nhón mũi chân chạm đất, rón rén bước. Cậu dựng thang vào tường vây Diệp gia, trèo lên gờ tường, lắp tên kéo cung cảnh giới. Những thành viên khác lẳng lặng leo. May mắn bầy sói bị động tĩnh bên Tô gia thu hút, bỏ mặc hậu phương. Mười người thuận lợi di chuyển, cất thang, tuyệt đối an toàn.
Nhóm Tạ Vệ Hoa sang hậu viện Tô gia từ cửa hông tiếp giáp Diệp gia. Khác hẳn xóm giềng tối tăm mù mịt, dãy đèn lồng treo dưới hàng hiên được thắp nến, đỏ tươi xinh đẹp. Lớp giấy dán cửa sổ hắt ánh sáng vàng cam ấm áp, lán tranh kế thấp thoáng chậu than sưởi ấm. Tạ Vệ Hoa dẫn quân vòng lên phía trước, cứ cách vài mét tường vây lại có một bó đuốc rực cháy, xua tan màn đêm. Dọc chân tường kê giá gỗ, trên giá gỗ đặt bốn chiếc bàn lùn. Hai người đang đứng trên đó cảnh giới, quay lưng về phía họ. Hai chiếc thang gỗ áp chặt cổng chính.
Diệp Quốc Kiện nghe tiếng bước chân, ló đầu khỏi lán tranh, bắt gặp nhóm thanh niên bị tuyết phủ trắng tóc tai, lông mi, lông mày. Hắn gọi: "Ôi, mau vào đây ngồi cho ấm. Sao các cháu phong phanh thế kia, áo tơi, mũ rơm đâu?"
Tạ Vệ Hoa vểnh tai nghe ngóng. Ngoài ngõ tương đối yên tĩnh, lạo xạo tiếng tuyết rơi. Cậu ngẫm tạm thời chưa nguy hiểm nên theo Diệp Quốc Kiện vào lán tranh. Mười vị khách thành niên chen chúc, không gian lán tranh bỗng chật hẹp lạ. Đại gia đình chào hỏi nhau. Tô Thế Vĩ nhường vị trí cạnh chậu than cho bọn họ. Hắn mời:
"Các cháu mau sưởi ấm, chờ thím các cháu nấu mấy tô mì ăn lót dạ."
Diệp Quốc Kiện cười: "Ừ, huynh cũng kêu nương bọn trẻ nấu chút đồ ăn nhẹ. Nay đông người, nấu một nồi không đủ."
Hai huynh đệ lục tục rời lán, vào khu phòng chính.
Suốt từ lúc giật mình tỉnh giấc giữa đêm, nhóm thanh niên luôn duy trì trạng thái căng thẳng, giờ bụng đói cồn cào, sôi ùng ục. Họ gạt bỏ chướng ngại khách sáo, chín người ngồi sưởi ấm, nhiệt tình trao đổi tin tức với huynh đệ Diệp Đức Tường. Họ ngạc nhiên nhìn xác bảy con lang la liệt nền đất... nội tâm thầm khâm phục năng lực của Tô gia, Diệp gia.
Tạ Vệ Hoa chui ra ngoài, nhảy lên giá gỗ xem tình hình phe đối diện. Xác sáu con sói nằm trước cửa, máu đông đặc sậm màu. Bầy sói quây hình vòng cung cách đó khoảng 5 mét, lẳng lặng rình rập. Làn tuyết dày đặc ngăn cách hai phe, Tô Diệp và Tô Cảnh Lâm lắp mũi tên, kéo cong dây cung. Nếu con sói nào dám bước qua lằn ranh vô hình sẽ ăn ngay tên sắt vào cổ.
Tô Cảnh Lâm lờ mờ cảm nhận có người đứng kế bên nhưng mãi không nói năng gì. Cậu xem thử, hóa ra là viện quân. Tô Cảnh Lâm hạ tay, hỏi: "Tình huống thôn mình thế nào rồi?"
Tạ Vệ Hoa đáp: "Chủ lực bầy sói tập trung hướng nam, huynh không rõ tình huống cụ thể. Đám sói xung quanh nhà huynh chạy hết phía nhà đệ nên huynh đi thẳng qua. Huynh thiêt nghĩ tạm thời lang vô pháp xâm nhập, đệ và Diệp tử xuống nghỉ ngơi đã.
Huynh muội Tô Diệp thả lỏng. Tô Diệp về buồng ngủ nơi hậu viện, tị hiềm nam nữ. Tô Cảnh Lâm theo Tạ Vệ Hoa vào lán tranh.
Tận cùng hướng nam, nhà đồ tể chuyên giết mổ gia súc, mùi thịt máu nồng đậm là bãi chiến trường thảm khốc nhất. Tạ Cảnh Hạo đích thân dẫn năm thanh niên đội nón trúc rộng vành trấn giữ. Họ đứng trên giá đằng trong tường, miệt mài bắn tên tấn công. Bầy sói đen nghìn nghịt bu kín ngõ, chúng điên cuồng cào và tông cổng. Cánh cửa gỗ lung lay hơi tàn, trực chờ đổ sập. Hộ đối diện lô nhô ba mười mấy người, xả mưa tên vun vút phụ trợ, đáng tiếc tuyết dày che mờ tầm nhìn, nhiệt độ thấp cóng tay, tỷ lệ trúng thấp thảm thương.
Nhà đồ tể treo lủng lẳng thịt xông khói là nguyên nhân thu hút bầy sói. Đồ tể đương say giấc nồng bị âm thanh tông cửa ầm ầm đánh thức. Hắn hốt hoảng bò dậy, đốt đuốc trèo thang xem tình hình. Sói bu kín đặc, đếm không xuể, dọa hắn run như cầy sấy, suýt khụy ngã. Tim ngừng đập, não chết máy, hắn nhóm lửa đốt đụn củi cầu cứu.
Tô Cảnh Hạo là người đầu tiên đến hiện trường. Cậu bình tĩnh xem bầy sói, sắp xếp các thành viên gia đình đồ tể di tản. Đoàn tuần tra lục lục tập hợp, Tô Cảnh Hạo tuyển chọn năm người giỏi võ công, phản ứng mau lẹ trấn giữ, phối hợp với cậu giết sói.
Thủ lĩnh là con sói khoẻ mạnh, mưu trí và đảm lược nhất. Sói đầu đàn đóng vai trò là người cha, người chồng, người anh trong gia đình sói hoặc quần thể sói được tập hợp. Là thủ lĩnh, sói đầu đàn đóng vai trò chỉ huy trong các cuộc tấn công hoặc di chuyển. Một cuộc tấn công của bầy sói dưới sự điều khiển của sói chúa sẽ vô cùng nguy hiểm. Sẽ có những con sói chặn đường, sói đột kích và rình phục, mỗi con sói trong đàn sẽ được thủ lĩnh giao cho những nhiệm vụ phù hợp với sở trường và khả năng của mình.
Tô Cảnh Hạo luôn căng mắt tìm kiếm vị trí sói chúa nhưng nó ẩn núp quá kỹ, cậu không tìm nổi. Cậu bắn thủng đầu một con sói, hô: "Tản."
Năm người nhanh chóng nhảy xuống, thối lui, từng người từng người lần lượt chui qua ngách thùy hoa. Tô Cảnh Hạo chốt hậu, gài then, hất đổ chồng cùi khô chắn lối. "Rầm" bầy sói tung vỡ cổng chính, xông thẳng vào sân. Đồ tể chỉ kịp ôm chăn mềm, quần áo chạy mất dép, mặc kệ của nải thịt thà. Bầy sói hăm hở bật nhảy, cắn xé thịt xông khói treo dưới hàng hiên. So với hộ gia đình Phúc gia thôn, số lượng ấy tính là nhiều nhưng bầy sói đông đảo, mỗi con chưa kịp dính kẽ răng. Chúng giải quyết chiến lợi phẩm trong một nốt nhạc.
Bầy sói ào ào túa ra ngoài. Đội tuần tra phía đối diện vớ được cơ hội nghìn vàng, mưa tên bay xối xả. Bảy, tám con trọng thương, chết lăn quay. Một số con trày da chảy máu trốn biệt dạng.
Tổng cộng nhóm Tô Cảnh Hạo giết gần 20 con, dư 30 con thoát nạn.
Tô Cảnh Hạo nhìn bầy sói rẽ ngang gió tuyết, vùn vụt di chuyển về hướng bắc. nói: "Lúc nãy phương bắc truyền tiếng sói hú, ta đoán nhà Cảnh Lâm. Bầy sói chuyển địa điểm rồi."
Một thiếu niện cao giọng gọi: "Cảnh Hạo ca, Cảnh Húc ca nhờ đệ nhắn với mọi người, nhà huynh ấy đã nấu canh gừng với mì suông. Huynh dẫn các huynh đệ nghỉ ngơi ăn uống bổ sung thể lực rồi đi hướng bắc sau. Nhà Cửu thúc đối diện đường đang nổi lửa thổi cơm, bên đó cũng có mấy người lận."
Tô Cảnh Hạo nghĩ cổng nhà Tô Thế Vĩ rắn chắc, dễ thủ khó công. Tạ Vệ Hoa giỏi võ, Tô Diệp khỏe mạnh gan dạ, tạm thời không nghiêm trọng. Cậu nói với người đứng sau lưng: "Thu xếp tư trang, nhanh chóng ăn mì còn đi."
Mọi người: “Vâng.”
Lần đầu tiền đối diện dã thú, nhóm thanh thiếu niên vừa sợ hãi vừa phấn chấn. Bất cứ ai bắn trúng sói, dù giết chết hay không, cảm giác phấn chấn sẽ lấn át niềm sợ hãi. Họ không cần xáp lá cà vật lộn, không cận kề sinh tử giành cơ hội sống sót, lòng dũng cảm dần dâng trào, tia hồi hộp thoái lui.
Diệp Quốc Kiện về nhà, gọi Trần Lan bắc nồi nấu mì. Hắn lục tìm mũ trúc, dư đúng ba chiếc, không đủ chia. Hắn sang kho nhà Tô Thế Vĩ, chỗ thường treo áo tơi, công cụ tránh mưa, cũng tìm ra ba chiếc, tổng cộng sáu chiếc.
Tô Diệp vén mành vào phòng khách, gặp cảnh Diệp Mai bận rộn nhào bột. Nàng cởi nón rơm và mũ lông thỏ, xoa xoa tay, phù phù thổi khí. Diệp Mai múc chén canh gừng đưa con gái: "Uống cạn nhé."
Tô Diệp: "Vâng."
Nàng ngoan ngoãn ngồi ghé kháng đất, chầm chậm nhấm nháp. Thân thể dần ấm lại. Tô Cảnh Lâm và Tạ Vệ Hoa dẫn năm thanh niên vào, đồng thanh chào: "Thím ạ."
Diệp Mai đáp lời, đoạn sai Tô Cảnh Lâm: “Con múc canh gừng mời huynh đệ, mì nước chín rồi đây.”
P/s: Happy New Year. Cảm ơn các độc giả thân yêu đã ủng hộ và chờ đợi mình.
Họ dập tắt đuốc, sử dụng biện pháp kê ván vắt ngang tường vây, thu hẹp khoảng cách với nhà Tô Thế Vĩ. Khi tới sát khuôn viên nhà họ Diệp, quân số đạt ngưỡng mười người. Tạ Vệ Hoa mượn thang gỗ, tập hợp đội ngũ, nói; “Chúng ta nhân cơ hội bầy sói chủ quan, luồn phía sau. Mọi người hạn chế gây tiếng động, đi thật khẽ, thắng bại trong khoảnh khắc thôi.”
Mọi người: “Nhất trí.”
Người nhà nọ run rẩy mở cửa hông cho đội tuần tra. Khi thành viên cuối rút lui, họ vội đóng sầm cửa, chèn đá. Tạ Vệ Hoa dẫn đầu thăm dò, nhón mũi chân chạm đất, rón rén bước. Cậu dựng thang vào tường vây Diệp gia, trèo lên gờ tường, lắp tên kéo cung cảnh giới. Những thành viên khác lẳng lặng leo. May mắn bầy sói bị động tĩnh bên Tô gia thu hút, bỏ mặc hậu phương. Mười người thuận lợi di chuyển, cất thang, tuyệt đối an toàn.
Nhóm Tạ Vệ Hoa sang hậu viện Tô gia từ cửa hông tiếp giáp Diệp gia. Khác hẳn xóm giềng tối tăm mù mịt, dãy đèn lồng treo dưới hàng hiên được thắp nến, đỏ tươi xinh đẹp. Lớp giấy dán cửa sổ hắt ánh sáng vàng cam ấm áp, lán tranh kế thấp thoáng chậu than sưởi ấm. Tạ Vệ Hoa dẫn quân vòng lên phía trước, cứ cách vài mét tường vây lại có một bó đuốc rực cháy, xua tan màn đêm. Dọc chân tường kê giá gỗ, trên giá gỗ đặt bốn chiếc bàn lùn. Hai người đang đứng trên đó cảnh giới, quay lưng về phía họ. Hai chiếc thang gỗ áp chặt cổng chính.
Diệp Quốc Kiện nghe tiếng bước chân, ló đầu khỏi lán tranh, bắt gặp nhóm thanh niên bị tuyết phủ trắng tóc tai, lông mi, lông mày. Hắn gọi: "Ôi, mau vào đây ngồi cho ấm. Sao các cháu phong phanh thế kia, áo tơi, mũ rơm đâu?"
Tạ Vệ Hoa vểnh tai nghe ngóng. Ngoài ngõ tương đối yên tĩnh, lạo xạo tiếng tuyết rơi. Cậu ngẫm tạm thời chưa nguy hiểm nên theo Diệp Quốc Kiện vào lán tranh. Mười vị khách thành niên chen chúc, không gian lán tranh bỗng chật hẹp lạ. Đại gia đình chào hỏi nhau. Tô Thế Vĩ nhường vị trí cạnh chậu than cho bọn họ. Hắn mời:
"Các cháu mau sưởi ấm, chờ thím các cháu nấu mấy tô mì ăn lót dạ."
Diệp Quốc Kiện cười: "Ừ, huynh cũng kêu nương bọn trẻ nấu chút đồ ăn nhẹ. Nay đông người, nấu một nồi không đủ."
Hai huynh đệ lục tục rời lán, vào khu phòng chính.
Suốt từ lúc giật mình tỉnh giấc giữa đêm, nhóm thanh niên luôn duy trì trạng thái căng thẳng, giờ bụng đói cồn cào, sôi ùng ục. Họ gạt bỏ chướng ngại khách sáo, chín người ngồi sưởi ấm, nhiệt tình trao đổi tin tức với huynh đệ Diệp Đức Tường. Họ ngạc nhiên nhìn xác bảy con lang la liệt nền đất... nội tâm thầm khâm phục năng lực của Tô gia, Diệp gia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tạ Vệ Hoa chui ra ngoài, nhảy lên giá gỗ xem tình hình phe đối diện. Xác sáu con sói nằm trước cửa, máu đông đặc sậm màu. Bầy sói quây hình vòng cung cách đó khoảng 5 mét, lẳng lặng rình rập. Làn tuyết dày đặc ngăn cách hai phe, Tô Diệp và Tô Cảnh Lâm lắp mũi tên, kéo cong dây cung. Nếu con sói nào dám bước qua lằn ranh vô hình sẽ ăn ngay tên sắt vào cổ.
Tô Cảnh Lâm lờ mờ cảm nhận có người đứng kế bên nhưng mãi không nói năng gì. Cậu xem thử, hóa ra là viện quân. Tô Cảnh Lâm hạ tay, hỏi: "Tình huống thôn mình thế nào rồi?"
Tạ Vệ Hoa đáp: "Chủ lực bầy sói tập trung hướng nam, huynh không rõ tình huống cụ thể. Đám sói xung quanh nhà huynh chạy hết phía nhà đệ nên huynh đi thẳng qua. Huynh thiêt nghĩ tạm thời lang vô pháp xâm nhập, đệ và Diệp tử xuống nghỉ ngơi đã.
Huynh muội Tô Diệp thả lỏng. Tô Diệp về buồng ngủ nơi hậu viện, tị hiềm nam nữ. Tô Cảnh Lâm theo Tạ Vệ Hoa vào lán tranh.
Tận cùng hướng nam, nhà đồ tể chuyên giết mổ gia súc, mùi thịt máu nồng đậm là bãi chiến trường thảm khốc nhất. Tạ Cảnh Hạo đích thân dẫn năm thanh niên đội nón trúc rộng vành trấn giữ. Họ đứng trên giá đằng trong tường, miệt mài bắn tên tấn công. Bầy sói đen nghìn nghịt bu kín ngõ, chúng điên cuồng cào và tông cổng. Cánh cửa gỗ lung lay hơi tàn, trực chờ đổ sập. Hộ đối diện lô nhô ba mười mấy người, xả mưa tên vun vút phụ trợ, đáng tiếc tuyết dày che mờ tầm nhìn, nhiệt độ thấp cóng tay, tỷ lệ trúng thấp thảm thương.
Nhà đồ tể treo lủng lẳng thịt xông khói là nguyên nhân thu hút bầy sói. Đồ tể đương say giấc nồng bị âm thanh tông cửa ầm ầm đánh thức. Hắn hốt hoảng bò dậy, đốt đuốc trèo thang xem tình hình. Sói bu kín đặc, đếm không xuể, dọa hắn run như cầy sấy, suýt khụy ngã. Tim ngừng đập, não chết máy, hắn nhóm lửa đốt đụn củi cầu cứu.
Tô Cảnh Hạo là người đầu tiên đến hiện trường. Cậu bình tĩnh xem bầy sói, sắp xếp các thành viên gia đình đồ tể di tản. Đoàn tuần tra lục lục tập hợp, Tô Cảnh Hạo tuyển chọn năm người giỏi võ công, phản ứng mau lẹ trấn giữ, phối hợp với cậu giết sói.
Thủ lĩnh là con sói khoẻ mạnh, mưu trí và đảm lược nhất. Sói đầu đàn đóng vai trò là người cha, người chồng, người anh trong gia đình sói hoặc quần thể sói được tập hợp. Là thủ lĩnh, sói đầu đàn đóng vai trò chỉ huy trong các cuộc tấn công hoặc di chuyển. Một cuộc tấn công của bầy sói dưới sự điều khiển của sói chúa sẽ vô cùng nguy hiểm. Sẽ có những con sói chặn đường, sói đột kích và rình phục, mỗi con sói trong đàn sẽ được thủ lĩnh giao cho những nhiệm vụ phù hợp với sở trường và khả năng của mình.
Tô Cảnh Hạo luôn căng mắt tìm kiếm vị trí sói chúa nhưng nó ẩn núp quá kỹ, cậu không tìm nổi. Cậu bắn thủng đầu một con sói, hô: "Tản."
Năm người nhanh chóng nhảy xuống, thối lui, từng người từng người lần lượt chui qua ngách thùy hoa. Tô Cảnh Hạo chốt hậu, gài then, hất đổ chồng cùi khô chắn lối. "Rầm" bầy sói tung vỡ cổng chính, xông thẳng vào sân. Đồ tể chỉ kịp ôm chăn mềm, quần áo chạy mất dép, mặc kệ của nải thịt thà. Bầy sói hăm hở bật nhảy, cắn xé thịt xông khói treo dưới hàng hiên. So với hộ gia đình Phúc gia thôn, số lượng ấy tính là nhiều nhưng bầy sói đông đảo, mỗi con chưa kịp dính kẽ răng. Chúng giải quyết chiến lợi phẩm trong một nốt nhạc.
Bầy sói ào ào túa ra ngoài. Đội tuần tra phía đối diện vớ được cơ hội nghìn vàng, mưa tên bay xối xả. Bảy, tám con trọng thương, chết lăn quay. Một số con trày da chảy máu trốn biệt dạng.
Tổng cộng nhóm Tô Cảnh Hạo giết gần 20 con, dư 30 con thoát nạn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Cảnh Hạo nhìn bầy sói rẽ ngang gió tuyết, vùn vụt di chuyển về hướng bắc. nói: "Lúc nãy phương bắc truyền tiếng sói hú, ta đoán nhà Cảnh Lâm. Bầy sói chuyển địa điểm rồi."
Một thiếu niện cao giọng gọi: "Cảnh Hạo ca, Cảnh Húc ca nhờ đệ nhắn với mọi người, nhà huynh ấy đã nấu canh gừng với mì suông. Huynh dẫn các huynh đệ nghỉ ngơi ăn uống bổ sung thể lực rồi đi hướng bắc sau. Nhà Cửu thúc đối diện đường đang nổi lửa thổi cơm, bên đó cũng có mấy người lận."
Tô Cảnh Hạo nghĩ cổng nhà Tô Thế Vĩ rắn chắc, dễ thủ khó công. Tạ Vệ Hoa giỏi võ, Tô Diệp khỏe mạnh gan dạ, tạm thời không nghiêm trọng. Cậu nói với người đứng sau lưng: "Thu xếp tư trang, nhanh chóng ăn mì còn đi."
Mọi người: “Vâng.”
Lần đầu tiền đối diện dã thú, nhóm thanh thiếu niên vừa sợ hãi vừa phấn chấn. Bất cứ ai bắn trúng sói, dù giết chết hay không, cảm giác phấn chấn sẽ lấn át niềm sợ hãi. Họ không cần xáp lá cà vật lộn, không cận kề sinh tử giành cơ hội sống sót, lòng dũng cảm dần dâng trào, tia hồi hộp thoái lui.
Diệp Quốc Kiện về nhà, gọi Trần Lan bắc nồi nấu mì. Hắn lục tìm mũ trúc, dư đúng ba chiếc, không đủ chia. Hắn sang kho nhà Tô Thế Vĩ, chỗ thường treo áo tơi, công cụ tránh mưa, cũng tìm ra ba chiếc, tổng cộng sáu chiếc.
Tô Diệp vén mành vào phòng khách, gặp cảnh Diệp Mai bận rộn nhào bột. Nàng cởi nón rơm và mũ lông thỏ, xoa xoa tay, phù phù thổi khí. Diệp Mai múc chén canh gừng đưa con gái: "Uống cạn nhé."
Tô Diệp: "Vâng."
Nàng ngoan ngoãn ngồi ghé kháng đất, chầm chậm nhấm nháp. Thân thể dần ấm lại. Tô Cảnh Lâm và Tạ Vệ Hoa dẫn năm thanh niên vào, đồng thanh chào: "Thím ạ."
Diệp Mai đáp lời, đoạn sai Tô Cảnh Lâm: “Con múc canh gừng mời huynh đệ, mì nước chín rồi đây.”
P/s: Happy New Year. Cảm ơn các độc giả thân yêu đã ủng hộ và chờ đợi mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro