Trọng Sinh Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Mang Con Bỏ Chạy
Chương 18
2024-08-17 22:25:44
Khương Ngư cũng tỉnh táo lại, khẽ gật đầu, theo bản năng liếm môi một chút, lại lơ đãng đảo qua lòng bàn tay của Hoắc Diên Xuyên.
Hoắc Diên Xuyên cảm giác cả người sắp cương lên rồi, cuối cùng phải ép loại cảm giác này xuống.
Chỉ có điều tư thế hiện tại giữa hai người vẫn rất mập mờ.
"Ba" một tiếng, lại một cái tát, anh nhìn cô gái đang tức giận.
Hoắc Diên Xuyên nghiến răng, nhưng nhìn gương mặt hơi ửng đỏ của cô, Hoắc Diên Xuyên vẫn thua trận.
"Thật xin lỗi."
Lần này là Hoắc Diên Xuyên vừa dứt câu, trực tiếp từ trên giường đứng lên, sau đó ra khỏi cửa.
Khương Ngư đè lại trái tim đang đập mạnh của mình, cô đánh giá thấp sự ảnh hưởng của tên chó này với mình rồi.
Nhưng chuyện này cũng không thể trách cô, ai bảo Hoắc Diên Xuyên bây giờ lại kỳ quái như vậy, đời trước, anh sợ mình dựa dẫm vào anh, hận không thể cách mình xa tám trượng.
Hiện tại thì thế nào?
Còn không phải là mình không quấn lấy anh, Hoắc Diên Xuyên ngược lại không được tự nhiên, ngược lại đối với mình tràn ngập "hứng thú" à?
Khương Ngư lập tức vẩy tóc, mặc kệ, ai cũng không thể chậm trễ việc cô kiếm tiền! Về phần việc nhỏ vừa rồi xen vào giữa, thật sự là không cần thiết để ở trong lòng.
Ngược lại là Hoắc Diên Xuyên, giống như là bị chó đuổi, vội vã từ trong phòng đi ra, ban đêm gió nhẹ thổi qua, ve kêu râm rang, anh đứng ở trong sân, có thể ngửi được mùi cỏ tươi, còn có mùi hoa hồng nhàn nhạt trên người cô gái kia.
Hoắc Diên Xuyên cứ như vậy đứng ở trong sân, ngón tay nhẹ nhàng lau qua gương mặt của mình.
"Shh."
Cô gái này thật sự có ý kiến rất lớn với mình, ra tay thật sự là không khách khí chút nào.
Nhưng khoé miệng Hoắc Diên Xuyên lại nhịn không được hơi nhếch lên thành một đường cong đẹp mắt.
Nếu như người anh em tốt Chu Thiệu đứng ở đây, nhất định cho là mình gặp quỷ.
Có điều Hoắc Diên Xuyên lại không nhịn được nghĩ đến xúc cảm kia, đột nhiên cảm thấy có chút khô nóng, cảm thấy phải đi tắm nước lạnh trước.
Chờ đến khi Hoắc Diên Xuyên tắm nước lạnh rồi đi vào, Khương Ngư đã nằm ở trên giường rồi.
Trong nháy mắt Hoắc Diên Xuyên nhìn lông mi của Khương Ngư, nghĩ thầm, cô gái này thật sự không biết gạt người, rõ ràng đang giả vờ ngủ.
Trên thực tế, Khương Ngư đúng là có chút không ngủ được, vừa rồi cô nghe thấy tiếng động, biết Hoắc Diên Xuyên lại tắm một cái.
Rõ ràng là mùa hạ khô nóng, thế nhưng Hoắc Diên Xuyên vừa tiến đến, thật giống như mang đến một tia mát lạnh, Khương Ngư thậm chí có thể ngửi được một mùi hương lành lạnh nhàn nhạt.
Cùng với mùi hương dễ ngửi này, Khương Ngư chậm rãi đi vào mộng đẹp.
Thế nhưng ngày hôm sau, nhìn thấy dấu vết trên mặt Hoắc Diên Xuyên, Khương Ngư vẫn có chút ngượng ngùng.
Lúc ấy cô ra tay mạnh như vậy sao?
Ngược lại là Hoắc Diên Xuyên, rất tự tại ở một bên đánh răng.
Chú ý tới ánh mắt của Khương Ngư có chút mất tự nhiên, có chút áy náy, Hoắc Diên Xuyên có lòng muốn trêu cô.
"Khương Ngư, hôm nay tôi có nhiệm vụ."
Khương Ngư: "? ? ?"
"! ! !"
Cô quên mất, Hoắc Diên Xuyên dáng dấp đẹp mắt, bình thường không chỉ là nhiều nhiệm vụ, loại nhiệm vụ trông coi tiếp đãi cũng là do Hoắc Diên Xuyên đi làm, cũng không thể để anh mang theo gương mặt bị đánh đi ra ngoài, Khương Ngư mặc dù chán ghét anh nhưng cũng biết chừng mực.
"Vậy làm sao bây giờ?"
Khương Ngư nhịn không được cắn môi một cái.
Khương Ngư từ trước đến nay đều công tư rõ ràng.
Hoắc Diên Xuyên nhìn biểu cảm áy náy của Khương Ngư, tâm trạng rất tốt.
"Chỉ có thể là để cho người khác hỗ trợ."
"Tôi đi luộc hai quả trứng gà cho anh, dùng trứng gà để lăn chắc là sẽ tốt hơn một chút."
Hoắc Diên Xuyên từ chối cho ý kiến, chuyện này là do chính cô nói.
Trứng gà rất nhanh đã luộc xong, Khương Ngư muốn đưa trứng gà cho Hoắc Diên Xuyên, nhưng anh không nhận.
Khương Ngư thù hận liếc nhìn Hoắc Diên Xuyên một cái, nhưng vẫn nhẹ nhàng đặt trứng gà xuống trước mặt anh.
Không có ai nói chuyện, đôi mắt sâu thăm thẳm của Hoắc Diên Xuyên cứ như vậy lẳng lặng nhìn vẻ mặt thành thật của Khương Ngư, nếu như không phải cô biết, Hoắc Diên Xuyên nhìn một cây gỗ cũng "Thâm tình" như thế thì cô đã tin rồi, nhưng suy cho cùng thì trái tim cô vẫn đập loạn nhịp.
Cô tức giận, trực tiếp nhét quả trứng gà vào trong tay Hoắc Diên Xuyên.
"Tự anh làm đi!"
Hoắc Diên Xuyên cười lắc đầu, trước kia làm sao không biết cô gái này thú vị như thế?
Hoắc Diên Xuyên cảm giác cả người sắp cương lên rồi, cuối cùng phải ép loại cảm giác này xuống.
Chỉ có điều tư thế hiện tại giữa hai người vẫn rất mập mờ.
"Ba" một tiếng, lại một cái tát, anh nhìn cô gái đang tức giận.
Hoắc Diên Xuyên nghiến răng, nhưng nhìn gương mặt hơi ửng đỏ của cô, Hoắc Diên Xuyên vẫn thua trận.
"Thật xin lỗi."
Lần này là Hoắc Diên Xuyên vừa dứt câu, trực tiếp từ trên giường đứng lên, sau đó ra khỏi cửa.
Khương Ngư đè lại trái tim đang đập mạnh của mình, cô đánh giá thấp sự ảnh hưởng của tên chó này với mình rồi.
Nhưng chuyện này cũng không thể trách cô, ai bảo Hoắc Diên Xuyên bây giờ lại kỳ quái như vậy, đời trước, anh sợ mình dựa dẫm vào anh, hận không thể cách mình xa tám trượng.
Hiện tại thì thế nào?
Còn không phải là mình không quấn lấy anh, Hoắc Diên Xuyên ngược lại không được tự nhiên, ngược lại đối với mình tràn ngập "hứng thú" à?
Khương Ngư lập tức vẩy tóc, mặc kệ, ai cũng không thể chậm trễ việc cô kiếm tiền! Về phần việc nhỏ vừa rồi xen vào giữa, thật sự là không cần thiết để ở trong lòng.
Ngược lại là Hoắc Diên Xuyên, giống như là bị chó đuổi, vội vã từ trong phòng đi ra, ban đêm gió nhẹ thổi qua, ve kêu râm rang, anh đứng ở trong sân, có thể ngửi được mùi cỏ tươi, còn có mùi hoa hồng nhàn nhạt trên người cô gái kia.
Hoắc Diên Xuyên cứ như vậy đứng ở trong sân, ngón tay nhẹ nhàng lau qua gương mặt của mình.
"Shh."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô gái này thật sự có ý kiến rất lớn với mình, ra tay thật sự là không khách khí chút nào.
Nhưng khoé miệng Hoắc Diên Xuyên lại nhịn không được hơi nhếch lên thành một đường cong đẹp mắt.
Nếu như người anh em tốt Chu Thiệu đứng ở đây, nhất định cho là mình gặp quỷ.
Có điều Hoắc Diên Xuyên lại không nhịn được nghĩ đến xúc cảm kia, đột nhiên cảm thấy có chút khô nóng, cảm thấy phải đi tắm nước lạnh trước.
Chờ đến khi Hoắc Diên Xuyên tắm nước lạnh rồi đi vào, Khương Ngư đã nằm ở trên giường rồi.
Trong nháy mắt Hoắc Diên Xuyên nhìn lông mi của Khương Ngư, nghĩ thầm, cô gái này thật sự không biết gạt người, rõ ràng đang giả vờ ngủ.
Trên thực tế, Khương Ngư đúng là có chút không ngủ được, vừa rồi cô nghe thấy tiếng động, biết Hoắc Diên Xuyên lại tắm một cái.
Rõ ràng là mùa hạ khô nóng, thế nhưng Hoắc Diên Xuyên vừa tiến đến, thật giống như mang đến một tia mát lạnh, Khương Ngư thậm chí có thể ngửi được một mùi hương lành lạnh nhàn nhạt.
Cùng với mùi hương dễ ngửi này, Khương Ngư chậm rãi đi vào mộng đẹp.
Thế nhưng ngày hôm sau, nhìn thấy dấu vết trên mặt Hoắc Diên Xuyên, Khương Ngư vẫn có chút ngượng ngùng.
Lúc ấy cô ra tay mạnh như vậy sao?
Ngược lại là Hoắc Diên Xuyên, rất tự tại ở một bên đánh răng.
Chú ý tới ánh mắt của Khương Ngư có chút mất tự nhiên, có chút áy náy, Hoắc Diên Xuyên có lòng muốn trêu cô.
"Khương Ngư, hôm nay tôi có nhiệm vụ."
Khương Ngư: "? ? ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"! ! !"
Cô quên mất, Hoắc Diên Xuyên dáng dấp đẹp mắt, bình thường không chỉ là nhiều nhiệm vụ, loại nhiệm vụ trông coi tiếp đãi cũng là do Hoắc Diên Xuyên đi làm, cũng không thể để anh mang theo gương mặt bị đánh đi ra ngoài, Khương Ngư mặc dù chán ghét anh nhưng cũng biết chừng mực.
"Vậy làm sao bây giờ?"
Khương Ngư nhịn không được cắn môi một cái.
Khương Ngư từ trước đến nay đều công tư rõ ràng.
Hoắc Diên Xuyên nhìn biểu cảm áy náy của Khương Ngư, tâm trạng rất tốt.
"Chỉ có thể là để cho người khác hỗ trợ."
"Tôi đi luộc hai quả trứng gà cho anh, dùng trứng gà để lăn chắc là sẽ tốt hơn một chút."
Hoắc Diên Xuyên từ chối cho ý kiến, chuyện này là do chính cô nói.
Trứng gà rất nhanh đã luộc xong, Khương Ngư muốn đưa trứng gà cho Hoắc Diên Xuyên, nhưng anh không nhận.
Khương Ngư thù hận liếc nhìn Hoắc Diên Xuyên một cái, nhưng vẫn nhẹ nhàng đặt trứng gà xuống trước mặt anh.
Không có ai nói chuyện, đôi mắt sâu thăm thẳm của Hoắc Diên Xuyên cứ như vậy lẳng lặng nhìn vẻ mặt thành thật của Khương Ngư, nếu như không phải cô biết, Hoắc Diên Xuyên nhìn một cây gỗ cũng "Thâm tình" như thế thì cô đã tin rồi, nhưng suy cho cùng thì trái tim cô vẫn đập loạn nhịp.
Cô tức giận, trực tiếp nhét quả trứng gà vào trong tay Hoắc Diên Xuyên.
"Tự anh làm đi!"
Hoắc Diên Xuyên cười lắc đầu, trước kia làm sao không biết cô gái này thú vị như thế?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro